Ouroboros Record

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 159

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 31

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 233

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7480

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 183

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 175

WN - Chương 00: Theo đuổi sự vĩnh hằng (part 2)

Và thế là, chúng tôi đến chợ nô lệ Brolsenul.

Dù chỉ nằm ở một góc phố nhưng nó lại là một khu thương mại nhộn nhịp ở thủ đô. Là một người Nhật hiện đại, không phải là tôi không cảm thấy gì, nhưng miễn không có gì quá đáng thì tôi vẫn còn chịu đựng được.

Tóm lại là, đừng xen vào chuyện của người khác.

'' Vậy, cậu chủ. Cậu muốn loại nô lệ nào? ''

Gã tùy tùng được lệnh đi theo với vai trò vệ sĩ và đồng thời để trông chừng tôi bởi cha quay sang nói với gương mặt vô cùng phô trương.

 Anh ta được phong hiệu hiệp sĩ đời đầu và từng là thường dân, có lẽ vậy. Tôi không thân thiết gì với anh ta lắm vì vậy cũng không rõ. Ngay cả khi giới quý tộc không có quan hệ bền vững lắm với thường dân, tôi vẫn có chút kiến thức sơ bộ. Đây chính là thứ được gọi là thế giới quan đấy. 

Ánh mắt anh ta khi nhìn vào bảng giá trên chiếc vòng bạc đeo trên cổ những người nô lệ trông như thương hại hơn là khinh bỉ. Có lẽ là vì bọn họ đều thuộc tầng lớp thấp kém. Tuy vậy, ánh nhìn khinh thường không bao giờ mất đi, tôi có thể thấy được điều đó qua cách anh ta nhìn những nô lệ ( mặc dù địa vị của họ chả khác là bao ).

'' Mm, ta muốn ai đó có thể làm tài liệu để giúp ta học cách dùng thuộc hạ... nếu được thì, ai đó trẻ và khoảng ngang tuổi ta là tốt rồi. Ta cũng đang xem xét để nô lệ làm phụ tá cho mình nên nếu nô lệ có nền tảng về ma thuật thì càng tốt. ''

Mặc kệ anh ta, từ đầu đến cuối tôi chỉ đưa ra yêu cầu và tiêu chuẩn của mình. Giả kim thuật vừa là một môn nghiên cứu, vừa là một loại ma thuật. Vậy nên, những kẻ chẳng có tí khả năng dùng ma thuật nào thì chẳng đáng để tâm đến. Nhân tiện, tôi cũng dùng được ma thuật. Ít nhất thì, tôi có thể dùng hỏa thuật để nghịch lửa và chữa lành vài vết thương nhỏ.

'' Ể? Vậy còn những thứ khác như xinh đẹp thì sao, cậu chủ không cần à? ''

'' Nếu thêm mấy thứ đó vào thì chẳng phải giá thành sẽ tăng lên sao? ''

Hơn nữa, mấy sở thích như vậy là quá sớm đối với tuổi của tôi. Mà, có vẻ ngoài xinh xắn và dễ thương thì cũng tốt cho tâm trạng của tôi, nhưng ném một đống tiền chỉ vì lí do đó thì đúng là ngu xuẩn mà.

'' Ta muốn xem nô lệ theo giá thành, bắt đầu từ đứa rẻ nhất. ''

Một nô lệ trẻ tuổi sẽ rất rẻ miễn là không có gì bất thường. Trong khu chợ này, có lẽ sẽ có một đứa trẻ ngang độ tuổi mà tôi yêu cầu.

'' Ồ? ''

Người tiếp viên trả lời và thay đổi nét mặt thành kiểu thương nhân. Sao cũng được. Hắn đang nghĩ gì trong đầu cũng chẳng liên quan đến tôi. Làm những gì cần phải làm và không cần phải làm gì, là thứ duy nhất tôi quan tâm.

Với suy nghĩ chẳng có chút đáng yêu nào của một đứa trẻ, tôi quét qua những nô lệ.

Đúng như tôi đoán, hàng hóa chủ yếu chỉ toàn con cái của thường dân, những đứa trẻ bị chính cha mẹ mình bán đi. Đối với xã hội có nông nghiệp kém phát triển như thế này, chỉ cần một trận bão tuyết hay hạn hán là đủ để đẩy hầu hết thường dân vào khốn cảnh rồi. Cho dù không có thiên tai đi nữa thì, miễn là vẫn còn những tên địa chủ ngu ngốc đánh thuế nặng nề, họ sẽ không bao giờ có thể ngóc đầu lên được. Với hoàn cảnh như vậy, và cả sự thật rằng có rất nhiều gia đình sinh con đông như chuột, khi mọi thứ trở nên tồi tệ, họ sẽ bán đi những đứa con mà mình không nuôi nổi. 

....Quốc gia này, Vương quốc Alcael, lẽ ra an ninh lương thực phải tương đối may mắn so với những nước khác, vậy thì tại sao, tại sao vẫn có nhiều thường dân chịu cảnh nghèo khổ như vậy? Không nghi ngờ gì nữa, sự khó khăn của họ tỉ lệ thuận với sự ngu xuẩn của lũ cầm quyền. Những kẻ giống như trưởng gia tộc tôi chẳng hạn. 

Quay lại chủ đề chính. Nhóm thứ hai có rất nhiều tội phạm. Lục địa Itousera đang ở thời Trung Cổ, nhưng nền văn minh lại tương đương với thời kỳ Phục Hưng. Không có những thứ tiên tiến như nhà tù. Ít nhất thì, tôi biết là chẳng có nơi nào giam giữ thường dân cả. Những tên tội phạm phạm tội nhỏ sẽ bị tạm giam trong ngục sau khi bị bắt, sau đó sẽ phải nộp phạt. Những kẻ không có tiền nộp phạt hay phạm tội nặng sẽ rơi vào xiềng xích nô lệ. Và có những kẻ bị tử hình ngay lập tức sau khi phạm những tội tàn ác, không thể dung thứ. Còn có trường hợp những quý tộc quyền quý hay giáo sĩ cấp cao được cho ra biên giới nghỉ hưu— như là một cách giam lỏng— cơ mà, họ là trường hợp ngoại lệ. 

Liệu mua những nô lệ từng là tội phạm có ổn không? Đó là điều khiến tôi băn khoăn. Nhưng một loại ma thuật buộc nô lệ phải phục tùng để ngăn không cho chúng nổi loạn, đã được cài sẵn rồi. Chính là chiếc vòng bạc trên cổ nô lệ. Đúng như mong đợi từ một thế giới fantasy, chỉ cần có ma thuật, không gì là không thể. 

Và, một phần nhỏ nô lệ là bán nhân, elf và người lùn. Đúng vậy đấy, bán nhân. Thế giới này còn có những sinh vật có trí thông minh khác. Ngoài những loài trông giống con người thường sống rất lâu này, còn có cả lũ rồng biết nói nữa, nhưng tôi vẫn chưa được nhìn thấy chúng. Chúng rất hiếm và cũng rất khó bắt nữa. 

Lẽ dĩ nhiên, dù chúng có được bán trên thị trường đi nữa thì giá cũng sẽ cực kì cao. Thành thật mà nói, đó không phải thứ có thể mua chỉ bằng tiền tiêu vặt của một đứa con nhà Bá tước. Tệ hơn nữa, lòng trung thành của chúng rất thấp vì khác biệt giữa các chủng loài. Thêm vào đó, loài elf có thiên phú với các loại ma thuật huyền bí, và có rất nhiều lo sợ rằng chúng có thể vô hiệu hóa ma thuật phục tùng. Nghe thì lãng mạn đấy, nhưng với hoàn cảnh của tôi thì chẳng cần phải xem xét làm gì. 

Thứ tôi đang tìm là loại nô lệ thứ hai, cựu tội phạm....hay chính xác hơn là những kẻ tương tự. Do mâu thuẫn trong gia tộc hay những nghi ngờ nổi loạn, một gia tộc có thể bị nghiền nát. Và để tránh điều đó xảy ra, một vài đứa trẻ đã bị đày xuống thành nô lệ. Cũng đồng nghĩa với việc, trong chợ có thể sẽ có một nô lệ được giáo dục đến mức độ nào đó. Tôi sẽ đỡ phải mất công chỉ dạy mấy thứ căn bản, tôi cực kì muốn có một nô lệ như vậy.

Thực tế, nếu đó là con của một quý tộc, khả năng rất cao nô lệ đó có thể sử dụng ma thuật. 

Cội nguồn của ma thuật. Đó là một yếu tố bẩm sinh, vì vậy, ở một mức độ nào đó, ma thuật có thể được di truyền từ cha mẹ sang con cái. Hơn nữa, ma thuật đòi hỏi phải niệm chú và có kĩ năng mới dùng được, vậy nên trẻ con cần phải được chỉ dạy bài bản để dùng ma thuật. Đây là một lợi thế của xã hội thượng lưu. Bên cạnh đó, ở Itousera, khoa học vẫn chưa phát triển nên vũ khí chủ yếu chỉ là kiếm và ma thuật. Sẽ vô cùng tai hại nếu dân chúng phản loạn vì vậy, những người có tài năng về ma thuật và các văn bản quan trọng để nắm được phép thuật đều được giới quý tộc quản lý chặt chẽ. Trong số những người được gọi là mạo hiểm giả cũng có thể có các pháp sư, nhưng bọn họ đều bị trói buộc bởi quyết định của quý tộc hoặc cựu quý tộc. 

 Những suy nghĩ này lướt ngang qua tâm trí khi tôi kiểm tra từng nô lệ theo thứ tự. 

Mức độ hiểu biết ma thuật có thể được ước chừng qua lượng ma thuật chúng tỏa ra xung quanh. Tương tự, cũng có những mánh khóe để che dấu chúng đi. Nhưng nếu có nô lệ sỡ hữu khả năng đó, thì giá của chúng cũng sẽ cao không kém. Liệu người buôn nô lệ có lừa tôi để bán chúng với giá thấp không? Một thương nhân đáng kính sẽ không bao giờ làm vậy. Chẳng ai lại mặc một bộ áo quần rẻ tiền và một bộ đồ hàng hiệu cùng lúc cả. Nếu thật sự được bán rẻ, thì nghĩa là họ muốn tôi trả lại ân huệ sau này. Trường hợp tôi phải bán đi đồ dùng và tài sản cá nhân nghĩa là tôi đã bị dồn vào đường cùng. Nhưng dù vậy, tôi sẽ vẫn tuân theo nguyên tắc bán với giá cao nhất có thể.

Tôi chẳng cảm nhận được ai như vậy trong số chúng. Nô lệ sở hữu ma thuật đúng là hiếm thật. Nô lệ được giáo dục cũng vậy. Không còn cách nào khác, tôi phải đến một cửa hàng khác có hàng hóa cao cấp hơn vậy.

Đó là lúc tôi nhận thấy nó.

'' ....Ồ? ''

Tôi cảm thấy thứ gì đó đang thu hút tôi. Một luồng ma thuật có chất lượng khá tốt. Dù cảm giác rất yếu ớt nhưng nó lại khá tinh khiết. Và, sức hút cũng không hề yếu chút nào. Theo tôi biết, chất lượng ma thuật thường tỉ lệ thuận với lượng ma lực. Rất hiếm khi gặp một ma thuật chất lượng cao nhưng lại ít ỏi như thế này.

Có lẽ nào nguồn phát ra nó, đang chết dần? Tôi vẫn luôn tách mình ra để tập trung vào nghiên cứu, và cho đến giờ, những người tôi gặp đều là người khỏe mạnh. Tôi hầu như không có kinh nghiệm nào với những người đang cố gắng sống sót trên bờ vực cái chết. Nhất là những người có chất lượng ma thuật khan hiếm như vậy. Tôi đã chứng kiến vô số nô lệ bị giết sau khi làm cha hay anh trai nổi giận, nhưng những nạn nhân này chẳng có ai có phép thuật cả. Dù sao thì, cái cách mà anh trai giết không một chút do dự đã chứng tỏ rằng nô lệ không được xem là con người rồi. 

Nhưng dù sao, có lẽ tôi đã tìm được một món hời rồi, tôi nhìn xem nguồn ma thuật phát ra từ đâu.

'' Tình trạng của nó khá nghiêm trọng... ''

Nhìn theo ánh mắt tôi, người tùy tùng nghẹt giọng nói. 

Thật vậy, tình trạng của nô lệ này rất bi thảm.

Đó có lẽ là một cô bé. So sánh cơ thể cô ấy với tôi, thì chắc cô bé này chỉ nhỏ hơn tôi một đến hai tuổi.

Mái tóc đen dài của cô ấy có dấu vết từng được chải chuốt, nhưng giờ thì nó đang rối bù lên. Xét từ cơ thể cân đối và làn da trắng, tôi chỉ có thể tưởng tượng được rằng trước khi rơi xuống thành nô lệ, cô ấy đã được sống trong một môi trường khá tốt. Nhưng, nó chỉ khiến cho hoàn cảnh của cô càng bi kịch hơn.

Cô ấy đã bị đánh đập liên tục sao? Từ mắt đến mũi cô, chỗ nào cũng sưng tấy lên. Tôi đã phải đoán giới tính của cô, và dùng từ 'có lẽ' vì tình trạng bị đánh đập thậm tệ này. Đây chắc hẳn khác hoàn toàn với ngoại hình trước kia của cô. Bộ quần áo nô lệ thô kệch, một bộ trang phục đơn giản chỉ gồm một mảnh vải lớn với cái lỗ ở giữa để xỏ đầu qua, mặc trên người cô chẳng khác gì một cái bao đay thủng lỗ chỗ. Nhìn gần hơn, có thể thấy những vệt máu khô và vết bẩn màu đen ở khu vực giữa hai đùi. Có lẽ là do vết thương ở phần dưới cơ thể khiến cô ấy không thể đứng được. Trước khi rơi vào khu chợ này, đây chắc hẳn là tình trạng của cô sau khi bị người bán trước sử dụng thô bạo để thỏa mãn dục vọng. Làm sao một người tuổi đời mới có một chữ số lại có thể bị tàn phá đến mức này chứ? Tôi chẳng thể hiểu nổi cái thế giới này nữa rồi.

Đúng là chẳng biết tự chủ gì. Nếu được bán khi còn xinh đẹp, thì cô ấy đã đáng giá cả một gia tài rồi.

Tôi liếc sơ qua bảng giá.

''.....Đắt quá. ''

Tôi vô thức lẩm bẩm.

Giá trên bảng có thể coi là đắt nếu so với ngân quỹ của tôi. Đây không thể nào là giá của một người thậm chí còn chẳng thở nổi và đang chết dần.

Vì cô bé sở hữu chất lượng ma thuật tuyệt vời và rất hiếm có nên giá như vậy vẫn hiểu được, nhưng chí ít cũng phải chữa trị một chút chứ. Nếu làm vậy, tôi tin rằng cô ấy được bày bán ở cửa hàng hạng hai. Không, nếu cô ấy vẫn còn khỏe mạnh, ma lực của cô sẽ quay về mức bình thường và chỉ cần có vậy thôi, sẽ chẳng lạ gì nếu cô được bán với giá cao nhất hôm nay.

Mà, chợ nô lệ cũng chẳng phải văn phòng kinh doanh pháp sư. Cho dù chủ cửa hàng có biết được lượng ma thuật một nô lệ sở hữu, thì họ cũng không hiểu được giá trị thực sự của nó. Tôi có thể thấy được sự lười biếng trong việc buôn bán của họ, nhưng tôi không có nghĩa vụ cũng như không có ý đinh yêu cầu họ cải thiện.

'' Đi thôi cậu chủ. Bọn nhóc này quá thảm hại, chúng chẳng đáng tiền mua đâu. ''

Người tùy tùng kéo nhẹ tay áo tôi.

Tôi vung tay anh ta ra.

'' Đợi chút. ''

Mặc kệ người tùy tùng đang há hốc mồm, tôi nghiêng người nhìn cô bé.

Tôi kiểm tra lại một lần nữa và đúng như tôi nghĩ, tay cô không hề có dấu vết lao động nào. Cổ tay phải của cô ấy có vẻ đã gãy do bị nắm chặt nhưng ngoài cái đó ra thì, bàn tay của cô rất đẹp. 

Bàn chân trần của cô bị trầy xước vì chiếc giường đá nhưng hình dáng móng chân vẫn còn nguyên vẹn. Đầu ngón chân mà mắt cá không tiếp xúc với giường nên cũng không bị thương. Có lẽ cô ấy đã mang giày hay tất trước khi bị bán.

Tất cả đều chỉ ra rằng cô từng được nuôi dưỡng trong một gia đình khá giả. Hoặc là gia đình cô ấy đã phá sản, hoặc là cô đã bị bắt cóc, và cuối cùng trôi dạt đến chợ nô lệ này. 

.....Tôi suy nghĩ trong giây lát.

Đầu tiên, cô bé gần bằng tuổi tôi, nên cha sẽ nghĩ rằng cô ấy là người phù hợp để giúp tôi học cách dùng người.

Chưa kể, cô ấy là người tôi đang tìm kiếm – một đứa trẻ được giáo dục đến mức độ nào đó.

Và...ma thuật của cô thuộc hạng nhất.

Nói thẳng thì, nếu chúng ta thêm vào khả năng cô ấy có thể là một tài năng suất chúng sau này, thì giá này chẳng hề đắt chút nà. Thậm chí đó còn là một món hời vừa túi tiền của tôi.

Vấn đề duy nhất là, cô ấy là một món hàng lỗi có thể chết bất kì lúc nào.

Liệu có đáng mua không? Nếu tôi mang cô bé về nhà và cô vẫn còn sống, thì sẽ thật đáng mừng. Tuy nhiên, nếu điều tồi tệ nhất xảy ra, có khả năng tôi sẽ lãng phí toàn bộ tiền tiêu vặt tháng tới của mình chỉ để mua một cái xác. Tôi phải làm gì nếu chuyện đó xảy ra? Sau khi làm một việc ngớ ngẩn như vậy, bị cha khiển trách là trường hợp quá lạc quan rồi. Nếu đen đủi, tôi sẽ không được giao số tiền lớn như vậy nữa, và khả năng rất cao tiền tiêu vặt những tháng sau sẽ bị giảm.

Còn tình huống nào có thể xảy ra nữa không? ....Không có gì đặc biệt.

Tất nhiên lúc đó địa vị của tôi cũng sẽ tụt dốc không phanh. Cha có lẽ sẽ không còn yêu quý tôi như trước nữa. Nhưng thế thì sao nào? Vấn đề thực sự chính là cha đã quan tâm tôi quá mức và có thể còn cho tôi quyền thừa kế. Nếu chuyện đó xảy ra, anh trai và tôi chắc chắn sẽ xung đột với nhau. Dù tôi có thắng được anh đi nữa thì, tôi vẫn sẽ phải tập trung vào chính trị vì là trưởng gia tộc Bá tước và phải từ bỏ nghiên cứu của mình. Không, trường hợp xấu nhất, chính quyền có thể sẽ sử dụng tranh chấp nội bộ làm cái cớ để nghiền nát chúng tôi.

Nếu vậy thì dù bây giờ tôi có mất điểm, đó vẫn là để đầu tư cho tương lai. Tôi chỉ cần dựa dẫm vào ông anh đang toàn tâm muốn trở thành trưởng gia tộc là ổn thôi. Miễn là tôi vẫn còn nhận được hỗ trợ tài chính và có thể tiếp tục nghiên cứu để đạt được sự bất, thế là đã đủ thõa mãn rồi. Vấn đề duy nhất khi mua một nô lệ sắp chết là, tôi phải tạm dừng nghiên cứu một thời gian. Cơ mà, tôi đã đến giới hạn nghiên cứu một mình rồi. Nếu chuyện đó thật sự xảy ra, thì tôi chỉ cần coi đó như một kì nghỉ trời ban và tiếp tục tiết kiệm tiền thôi.

Nếu trượt thì tôi sẽ quay về con số, nhưng nếu trúng thì tôi sẽ lãi to. Chẳng khác nào mua vé số nhỉ.

Tôi biết một chút về trị thương nên tôi sẽ chữa lành cô bé này trước và cho cô ấy thêm một cơ hội sống. Vị trí thừa kế chắc chắn sẽ thuộc về anh trai nếu đối thủ của anh phạm sai lầm, lúc đó cha chắc hẳn sẽ nhận ra ai mới là người thừa kế xứng đáng. Còn những chuyện khác thì giải quyết sau!

'' Được rồi. Đứa trẻ này, ta mua nó. ''

'' Cậu chủ!? ''

Người tùy tùng mở to mắt kinh ngạc như thể muốn nói '' Không thể tin được. ''. Một phản ứng điển hình và bình thường thôi.

Phớt lờ điều đó, tôi chăm chú nhìn vào khuôn mặt của cô bé đang nằm co mình lại. Mặc kệ mùi hôi chua ập vào mũi tôi. Đã có kinh nghiệm xử lí hóa chất khi pha thuốc, tôi đã quen với mùi hôi thối ở mức này rồi.

'' Tên em là gì? ''

Cô bé với khuôn mặt sưng phồng, lầm bầm thứ gì đó không thể nghe thấy được. Liệu cô ấy vừa giới thiệu tên mình hay vừa ném vài câu chửi rủa, hay là chỉ nói lảm nhảm? Tôi không thể biết được chính xác.

'' Mà, ta sẽ nghe một lần nữa khi em có thể trả lời vậy. Giờ thì, hmm.... em có thể dẫn ta đến chỗ ai đó để bàn giao dịch không? ''

Cô ấy dẫn tôi đi như được bảo. Thỏa thuận kết thúc chỉ với hai câu nói từ người buôn nô lệ, mặc dù ông ta nhìn tôi với vẻ ngờ vực.

Có lẽ là vì cô ấy là một nô lệ đã bước một chân xuống mồ rồi và không phải loại nô lệ mà nhiều người sẽ để ý đến. Có lẽ hắn ta đang nghĩ, ''Dù có thiếu kinh nghiệm đi nữa thì thằng nhóc này đúng là ngu thật đấy. ''

―― Và thế là, tôi đã mua được cô bé.

Tôi không hề biết cô ấy sẽ mang ý nghĩa như thế nào kể từ giờ.