"Nếu không cho kẹo sẽ bị ghẹo"
Ngày 31 tháng 10
Mahiru đột nhiên nói như vậy, để cho Amane nhớ ra hôm nay là halloween.
Mặc dù bởi vì cảm thấy không quá hào hứng mà đầu óc Amane trở nên mơ hồ, có điều xem ra Mahiru dường như mong muốn thử thách sự kiện có tính theo mùa này.
Cả người cô ấy mặc một bộ đồng phục quần áo y tá mờ ảo.
Amane vừa dời đi ánh mắt, vừa suy nghĩ xem bộ quần áo này là từ đâu mua được, đối với phản ứng bạc nhược của Amane, Mahiru dường như có chút bất mãn, ngồi vào bên cạnh Amane, đồng thời dùng tay chọc chọc vào cánh tay của cậu.
"....Chẳng lẽ cậu không biết Halloween sao?"
"Không, mặc dù chỉ biết sương sương..."
"Vậy thì mời cậu cho tớ kẹo. Nếu như từ chối thì tớ sẽ ghẹo đó"
"Kẹo sao. Được thôi"
Amane lấy ra một cái kẹo cao su vị bạc hà từ ba lô ra mà cậu ngẫu nhiên mua lúc tan học đưa tới, Mahiru liền tế nhị nhíu mày.
"Amane có mang theo kẹo thật làm cho tớ kinh ngạc, thế nhưng kẹo cao su ....."
"Là kẹo mà"
"Đúng là vậy, có điều đây không phải là ngọt"
"Thế nhưng kẹo này cũng không phải là không có đường"
Cũng có trộn lẫn những loại kẹo cao su không đường, có điều loại kẹo này đã được cho thêm đường, vậy nên cũng có thể coi như kẹo mà sử dụng.
Trong khi Mahiru không thể trêu ghẹo mà lộ ra vẻ mặt bất mãn, lần này đến phiên Amane xòe tay ra với Mahiru.
"Nói như vậy, không phải Mahiru cũng nên cho tớ kẹo sao?"
"Huh. Vì để không bị ghẹo, thế nên tớ cũng có cẩn thận chuẩn bị qua đó"
Cô ấy mang theo nụ cười giống như đã sớm ngờ tới Amane có thể hỏi như vậy mà lấy ra, là một ống tiêm chứa đầy chất lỏng đủ các loại màu sắc.
Tuy nói như vậy, đó cũng không phải thứ dùng để chữa bệnh, có thể nói đó là thứ mô phỏng theo ống tiêm nhựa.
Mũi tiêm cũng không phải là rất sắc, lỗ ở phía trước dùng để phun ra chất lỏng cũng rất lớn.
E rằng bên trong là kẹo mạch nha chứa nhiều màu sắc đi.
"Vì để phù hợp cải trang, kẹo cũng bị làm thành dạng đó. Còn có một viên nang chứa nước chanh nữa"
"Cái này rất được chú trọng đây...."
"Tớ cùng Chitose-san nghĩ ra đó....Tiện thể hỏi Amane-kun một chút, cậu cảm thấy thế nào?"
"Ừm, cái kia rất đáng yêu...Mặc dù rất đáng yêu"
"Thế nhưng?"
".....Tớ không hi vọng cậu chọn váy ngắn"
Chính là bởi vì cosplay, cho nên chiều dài cùng thiết kế không thể áp dụng cho công việc của bản thân, thế nhưng thế này có phải là hơi kích thích quá mức không?
Mặc dù không nhìn thấy nội y, có điều vẫn có nhìn thấy đùi rất rõ, thế nhưng một người có vóc dáng rất tốt như Mahiru mặc nó trên người, luôn cảm thấy có chút khả nghi.
Xem ra quả đúng là chủ ý của Chitose, Amane vừa dời đi ánh mắt, vừa lẩm bẩm, thì cậu nghe được âm thanh mỉm cười.
"Không hợp sao?"
"Rất hợp với cậu.....Có điều, nếu như cậu mặc quần áo quá kích thích"
"Cậu nói là?"
"Tớ sẽ rất bối rối.....Sự bối rối của Mahiru không thể so với tớ được đâu"
Rất có thể Amane sẽ mất đi lí trí mà tiến hành tiếp xúc da thịt, cho nên nếu như có thể mà nói, cậu hi vọng cô ấy không nên mặc quần áo như thế.
Amane gượng cười, Mahiru thì sững sờ giống như vẫn chưa rõ, sau đó Amane liền đưa tay vòng qua đầu gối cùng trên lưng của Mahiru, đồng thời đưa cô ấy đặt ở trên đùi của mình.
Sau đó, cậu nâng cằm lên đem mặt dán vào hai gò má.
Một tay đỡ lấy lưng, chậm rãi vuốt ve đùi.
"Nếu như cậu ăn mặc quá đáng như vậy, tớ có thể vuốt ve cậu sao?"
"Ah, ừm....Vậy, vậy , chuyện đó cũng không còn cách nào khác"
"Cái gì, cậu hi vọng tớ vuốt ve sao"
"Tớ cũng không có nói như vậy! Đối với việc Amane-kun nói những lời như vậy, phải chịu hình phạt là uống thuốc ngọt"
Mahiru đỏ bừng cả khuôn mặt đem ống tiêm giả có chứa kẹo mạch nha đặt lên trên môi Amane, Amane liền không có chống cự mà ngậm vào.
Kẹo mạch nha hơi bị đẩy ra một chút, ngọt lịm. Đối với người không hề thực sự thích đồ ngọt như Amane mà nói, mùi vị kia cũng không tốtd lắm.
Sau khi ăn một chút, Amane liền cướp đi ống tiêm từ trong tay Mahiru, để lên bàn.
Rồi, cắn lên bờ môi của Mahiru.
"...Ưm....Ưm ~!"
Bởi vì Mahiru dường như cũng không hài lòng với kẹo cao su, nên Amane liền muốn chia sẻ hương vị ngọt ngào này cùng cô ấy, thời điểm rời khỏi bờ môi, Mahiru liền biến thành trạng tháu mềm yếu vô lực.
Chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve đùi cùng phần lưng, cơ thể liền sẽ khẽ run, để cho người ta cảm thấy cực kì gợi cảm khó mà diễn tả.
Trên thực tế, chỉ là cảm thấy rất nhột, cho nên cũng không có lộ ra thứ gì đó rất mị lực.
"...Đã cho cậu kẹo rồi, cho nên đừng có ghẹo nữa"
Trong khi Mahiru buồn bực một lúc mà thở hồng hộc lẩm bẩm, Amane nhẹ nhàng cười, bắt đầu sờ lên đầu Mahiru để vỗ về cảm xúc giận dỗi của cô ấy.