Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

(Đang ra)

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

Shirano Tomo

Và thế là, bữa tối chan chứa những hạnh phúc của 2 người lại bắt đầu thêm một ngày nữa…

4 7

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

101 1390

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

66 659

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

281 6570

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

142 422

Marie Route Phần bốn - Phần 24

Nhà Zola đã ra về và chúng tôi chuẩn bị phòng để cho Clarice-senpai và Deirdre-senpai nghỉ ngơi.

Buổi tối, tôi và Marie nói chuyện với Luxion.

「Anh để Deirdre-senpai làm hết mọi việc mà không thấy ngượng à? Anh là đàn ông thì phải đứng ra lên tiếng đi chứ!」

Marie cằn nhằn và tôi thì chịu trận nãy giờ.

「Anh không đồng ý. Người nói cũng quan trọng lắm đó biết không. Chẳng phải để dân chuyên nói sẽ tốt hơn là nghiệp dư sao?」

「Đừng có biện minh! Anh đó, vì thấy phiền phức quá nên mới không lên tiếng chứ gì!」

Marie đoán vừa chuẩn tim đen của tôi.

Vì chắc chắn là mọi chuyện sẽ rất phiền, nên tôi mới mặc kệ, cơ mà kết quả cuối cùng vẫn vậy thôi, thoải mái chẳng phải tốt hơn sao.

Luxion lắc lắc con mắt độc nhất để tỏ vẻ ngao ngán.

『Không có tôi bên cạnh thì chủ nhân cũng chẳng khác gì nhỉ.』

「Nếu ngươi mà ở cạnh ta, thì mọi chuyện đã đỡ phiền hơn rồi!」

『Chẳng phải ngài còn có cả Partner và Arroganz ở đấy sao? Chỉ cần dùng đại pháo của Partner là phía Công quốc đã bị toàn diệt rồi.』

Nổi giận nhìn sang phía tôi, 「Anh lại như vậy nữa!」, Marie nói, nhưng rồi nhỏ cũng nhận ra tại sao tôi lại không làm vậy.

Vì một lý do có hơi người lớn.

「――Hay là, tại vì anh không muốn giết người sao?」

Tôi đành thở dài. Ban đầu tôi còn định bắt sống Hắc Hiệp Sĩ. Nhưng giờ tôi thấy thật hối hận khi biết rằng mình đã quá ngây thơ.

「Anh không muốn tàn sát kẻ địch trước mặt các học sinh.」

Tôi không muốn làm thế, và giờ vẫn còn hối hận.

Nếu mà tôi nghiêm túc ngay từ đầu――Nhưng, nếu thế thì tôi sẽ càng nổi bật hơn và còn có nhiều người chết hơn.

「Cuộc sống đúng là không bao giờ như ý muốn mà. Thế, ngươi sao rồi? Ngươi có ở lại đây lâu không?」

Khi tôi hỏi Luxion về dự định tương lai của hắn, câu trả lời là đúng như dự đoán.

『Bị gọi về gấp nên tôi đã tranh thủ thời gian. Sắp tới tôi vẫn còn rất nhiều thứ cần làm.』

「Vẫn chưa xong nữa à? Ta có việc muốn nhờ ngươi đây.」

『Việc gì vậy?』

Tôi vẫn còn lo lắng kể từ lúc nghe được tên của tổ tiên mình.

「Là chiếc vòng cổ thánh. Thứ đó có một linh hồn trú ngụ đúng chứ? Ta muốn nói chuyện với nó.」

『――Bình thường thì nó câm như thóc, nhưng khi Chủ nhân đến trước mặt thì nó lại nổi điên. Ngài không thấy sợ à?』

「Đừng, đừng có nói là ta sợ! Ma thì lúc nào chẳng đáng sợ cơ chứ!」

Marie thì nhìn sang tôi mà cười 「Ể~ đàn ông kiểu gì thế kia~」. Con bé này đúng thật là chẳng biết sợ thứ gì.

Marie nghe vậy cũng hỏi tôi để kiểm tra về chuyện của hồn ma.

「Mà anh muốn nói chuyện gì vậy?」

「Nhiều thứ lắm. Đến nay thì mọi chuyện đã vượt quá nội dung của otome game rồi. Anh cảm thấy hơi bất an, nên phải điều tra cẩn thận mới được.」

Nghe tôi nói thế, Marie cũng hơi lo lắng.

「Đúng nhỉ. Chúng ta tình cờ được nhà Redgrave trợ giúp, đã vậy còn lấy mất màn thể hiện của Olivia và Hoàng tử Julius. Nhưng mà trùm cuối lại không có xuất hiện, liệu có bị gì không?」

Tôi cũng hiểu――hiện tôi đang có dự cảm chẳng lành.

Tôi không thích cái dự cảm này của mình chút nào.

「Chưa có chuyện thì vẫn chưa sao đâu. Luxion, để ta nói chuyện với nó.」

『Tôi còn có việc phải làm nên nhớ nhanh lên đấy.』

Vì muốn xuất phát càng sớm càng tốt nên Luxion giục bọn tôi, Marie và tôi nhanh chóng chuẩn bị.