Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

44 75

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

16 31

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

20 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

2 10

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

82 825

Marie Route Phần bốn - Phần 23

Ludward đang bước đi trong dinh thự.

Thỉnh thoảng, thấy được một lọ hoa trang trí, cậu ta chộp lấy và quẳng đi.

「Mẹ kiếp! Mẹ kiếppp! Dám lấy mình làm trò cười như thế!」

Cậu ta không tham chiến vì nghĩ là trận đó sẽ thua.

Thật ra, có một tin đồn rằng quân tiên phong sẽ bị phản bội để có thể nghiền nát quân đội của Công tước Redgrave.

Cậu ta nghe vậy nên đã rất sợ.

「Không phải lỗi tại mình! Mình chẳng muốn cái lãnh thổ này chút nào. Đáng ra mình phải được nhận lãnh thổ của Nix mới đúng. Lẽ ra mình đã là Bá tước rồi.」

Nếu mình mà là Bá tước――khi cậu ta còn đang nghĩ vậy, bất chợt có một giọng nói.

Dù hoảng đến suýt hét lên khi thấy người trong căn phòng, cậu ta đã nhanh chóng che miệng mình lại.

(Tại sao cô ta lại ở đây!?)

Bên trong căn phòng là Marie――và Clarice.

「Senpai, em đang bị xem thường sao? Ngay cả Collin cũng bỏ rơi em. Em là, onee-san cơ mà.」

「Đấy, đấy là vì chị là người trong nhà mà. Từ, từ giờ em gọi chị là onee-san là được rồi nhỉ.」

「――Collin, lúc nói chuyện với senpai em ngoan lắm mà. Cả Finley cũng lịch sự với senpai nữa. Hai em làm thế với chị cũng được mà ha?」

「――không hiểu vì sao nhưng chị xin lỗi.」

Ludward nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ và nhận ra Leon đã biết việc này. Ngay cả Marie cũng biết thì không thể nào hôn phu của con bé, Leon, lại không biết được.

Và đây lại còn là dinh thự của nhà Nam tước Baltfalt.

Hiển nhiên là Barkas cũng có phần trong chuyện này.

(Nếu mình mang tin này đến cung điện, chắc chắn mình sẽ có cơ hội.)

Thật đáng sợ khi phải nghe chuyện từ ả Deirdre đó, nhưng cậu ta mỉm cười và rời khỏi cánh cửa phòng.

Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ chơi đồ xong là hắn chửi. Hắn bắt đầu chửi mái nhà. Có hề gì? Nhà nào mà chẳng có mái? Rồi hắn chửi cộng đồng mạng. Cũng chẳng sao, cộng đồng mạng là tất cả nhưng cũng chẳng phải riêng ai. Tức mình, hắn vào ngay phần comment mà cào phím. Nhưng mọi người đọc comment ai cũng nhủ: “Chắc nó trừ mình ra.” Không ai lên tiếng cả. Tức thật!