Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

11 23

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

12 21

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

237 4321

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

33 311

Marie Route Phần ba - Phần 12

『Vậy là, chúng ta sẽ đi cứu những kẻ hành hung sao? Chính kiến của chủ nhân đúng là thay đổi nhanh thật. Kiểu người như chủ nhân thì chẳng ai muốn thu nạp đâu.』

「Luxion này, ngươi đúng là đáng thương khi có người như vậy làm cấp trên đấy. ──Chuẩn bị tinh thần đi, ta sẽ cho ngươi làm khổ sai như nô lệ luôn.」

『Nếu chủ nhân làm được vậy thì thật thú vị. Nhưng mà, với cái kiểu tự kỷ như chủ nhân thì chắc sẽ chẳng thể nào tận dụng được hết khả năng của tôi đâu.』

「Nếu là tận dụng hết hỏa lực của ngươi thì tha cho ta đi. Mà, người như ta, không sử dụng thứ vũ khí nguy hiểm như ngươi thì đúng là cứu tinh của thế giới này rồi còn gì.」

『Đùa vui đấy ạ. Nhưng mà nếu gọi người như chủ nhân là cứu tinh thì lại chẳng vui tí nào đâu.』

「──Thế, tại sao ngươi lại bảo là nó vui?」

『Đấy là mỉa mai.』

Chúng tôi đến được hầm ngục bên trong cung điện khi vẫn còn mải đôi co.

Những tên đã hành hung hoàng tử Julius và những người kia bị nhốt tại đây.

Nơi đây ẩm ướt và mang đến cảm giác khó chịu.

Nếu được thì tôi chẳng muốn ở đây chút nào.

「Tiền bối này, mấy anh có ổn không~?」

Tôi chào hỏi nhẹ nhàng trong khi ngón tay đang chơi với chiếc chìa khóa.

Mấy cậu chàng kia ngẩng mặt lên. Một tên đàn anh lực lưỡng đứng dậy.

Cổ hắn nhìn to thật.

Nhớ lại thì, đây là tên năm ba đã dẫn đầu trong bảng xếp hạng đua xe bay.

Mấy tên đực rựa khác cũng cảnh giác với tôi.

「Cậu là──Bartfalt? Hình như có lúc cậu nổi lắm nhỉ.」

「Giờ thì tôi cũng chỉ là một thằng nhàm chán thôi. ──Mà, vì nhiều lý do nên giờ tôi đến giúp mấy anh.」

「Giúp?」

Mấy tên đàn anh nhìn nhau.

「──Không phải cậu đến đây để thủ tiêu bọn tôi à?」

Hắn ta ngạc nhiên nhìn lại tôi.

「Thủ tiêu?」

「Đúng vậy. Dù cố giải thích đến đâu thì cũng chẳng có ai nghe bọn tôi.」

Bên cạnh tôi là Luxion cảnh báo rằng đã hết thời gian.

『Chủ nhân, sư phụ của ngài chỉ giúp chúng ta câu thêm một chút thời gian nữa thôi. Muốn nói nữa thì hãy ra ngoài đã.』

「Chắc vậy. Đằng nào thì ta cũng còn phải đi cứu công chúa nữa mà.」

Nghe vậy mấy tên đàn anh liền nắm lấy song sắt.

*Keng*, âm thanh vang vọng khắp hầm ngục.

「Công chúa? Ý-Ý cậu là, Claris-ojousama!?」

「Đúng rồi đó. Tôi sẽ cứu cổ nên ta hợp tác được chứ?」

「H-Hiểu rồi. Chúng tôi sẽ làm bất cứ thứ gì cậu bảo!」

Tôi thả các tiền bối ra rồi ra lệnh cho họ thay quần áo mà tôi mang theo.

May là cai ngục hình như vốn là học trò của sư phụ đã cho qua việc bọn tôi bỏ trốn vì sư phụ đã nói chuyện với anh ta trước đó.

Dù vậy, sư phụ là ai cơ chứ?

Thật đáng ngạc nhiên khi thầy có ảnh hưởng tới cả cai ngục.