Osananajimi no Imouto no Kateikyoushi wo Hajimetara Soen Datta Osananajimi ga Kowai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 10

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1856

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 3

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

Web Novel - Chương 22 - Hẹn hò với Aisa (P2)

Tôi để cho Aisa dẫn đi rồi dừng lại lại một nơi mà, ừ thì, có chút khó khăn để tiến vào.

"Ở đây hay là..."

"Đúng rồi, ở đây..."

"Thế thì tớ sẽ đợi cậu bên ngoài vậy..."

"Khoan đã."

Tôi cố để sủi đi, nhưng cô ấy đã nắm lấy cánh tay tôi, không cho tôi đường thoát.

"Cậu phải ở bên tớ cả ngày, đó là lời hứa đấy."

Khuôn mặt của Aisa đỏ rực lên khi cô ấy quay đầu đi và nói trong khi tránh chạm mắt với tôi. Chỉ cần đứng đây thôi tôi cũng cảm thấy xấu hổ rồi, và hẳn là Aisa cũng thế.

"Bởi vì tớ muốn... Kouki chọn đồ bơi cho tớ."

Điểm dừng cuối cùng của chúng tôi, trong một đống những chỗ khác, là gian hàng đồ bơi.

Tại sao, lại nữa à...? Tôi nghĩ Manami đã nói cho tôi lí do rồi. Tôi vừa mới nhớ ra thôi...

"Tớ sẽ cố hết sức vậy..."

"Nhh..."

Sẽ khá là tốt khi bước vào gian hàng bán đồ bơi, nhưng nó lại rất khó xử vì chúng tôi đang ngày càng nói ít đi.

Dù vậy, chắc là vì đang lo lắng tôi sẽ chuồn mất, Aisa đã nắm lấy viền áo của tôi.

"Um... Tớ sẽ không bỏ đi đâu mà..."

"Nhh..."

Aisa trả lời, nhưng vẫn không buông ra. Được rồi, vì tôi chẳng thể làm gì hơn, nên đành bỏ cuộc vậy.

"Chà, không ổn rồi. Tớ sẽ phải ngó qua một lượt để giúp cậu chọn vậy."

Khi tôi nói thế, khuông mặt của cô ấy, vốn đã cúi xuống nãy giờ, ngẩng lên.

"T-Tất nhiên rồi! Chỉ vài bộ thôi nhé..."

Rồi Aisa bắt đầu đi lục lọi hết khu vực đồ bơi. Cô ấy còn nhỏ giọng nói, "Bộ này... sẽ giảm kích cỡ của mình đi mất..." Ôi thôi nào.

Tôi cũng ngó xung quanh để kiếm gì đó là, nhưng đột nhiên một bộ đồ bơi lọt vào mắt tôi.

"Ah."

"Hửm?"

Tôi tìm thấy một bộ đồ bơi tuyệt đẹp màu xanh nhạt giống như trang phục của ngày hôm nay, cũng với một chút hoa văn hoa anh đào vốn khá hiếm với trang phục cho mùa hè.

"Bộ này á?"

Aisa nhìn theo tôi và cầm bộ đồ bơi lên.

"Tớ tìm thấy cỡ của mình rồi...! Để tớ thử xem nhé!"

Ngay sau đó Aisa gọi người bán hàng lại rồi bước vào phòng thử đồ.

Trong khi đang ngồi đợi, người bán hàng nói với tôi, "Cậu có một cô bạn gái đáng yêu quá!", như thế khá là khó xử đấy. Trong khi tôi lặng lẽ nhìn xuống, nghĩ rằng việc phủ nhận sẽ khiến tôi gặp rắc rối, người bán hàng cười tươi rồi bước đi.

Rồi, sau một khoảng thời gian dài tưởng như vô tận, tôi nhận thấy là Aisa đang bước ra. Nhiệm vụ mà Manami đã giao cho tôi là khen Aisa ngay tại đây.

Tôi đã hoàn toàn sẵn sàng rồi, nhưng khi Aisa ra tới, cô ấy lại khoác lên mình bộ trang phục lúc đầu.

"Hử?"

Sẽ là nói dối nếu tôi bảo mình không mong chờ bộ đồ bơi ấy. Quả là thất vọng mà. Những gì liên quan đến chuyện đó... chỉ khiến tôi cảm thấy một chút mất mát, giống như là hối hận vậy.

"Fufu... Đừng tỏ ra thất vọng thế chứ, tớ sẽ mua nó mà."

"Không, không phải, nhưng mà..."

Tôi nhanh chóng phủ nhận, nhưng như thế là vô dụng trước một Aisa đang khẽ cười toe toét.

"Nhưng cậu có chắc đó là thứ cậu muốn không?"

Đây chỉ là một bộ tôi thấy bắt mắt và tôi không chắc chắn về quyết định của mình đến vậy/

"Kouki đã chọn nó mà, nên sẽ ổn thôi."

Tôi đã cảm động khi thấy Aisa vò bộ đồ bơi lại quanh ngực rồi nói bằng tông giọng u ám.

"Tớ hiểu rồi."

Dù sao đó còn chẳng phải là một lí do hợp lí nữa.

"Thật tệ vì cậu đã chẳng thể được chiêm ngưỡng, nhể?"

Cái cách cô ấy mỉm cười hạnh phúc khiến tôi nghĩ tới sự thật rằng Manami và Aisa thực sự là chị em.

Và rồi cô ấy lại tấn công thêm phát nữa.

"Cậu sẽ làm gì cho tớ nếu cậu muốn được thấy nào?"

Aisa, giờ là một cô tiểu quỷ, thì thầm vào tai tôi để mình tôi có thể nghe thấy, và rồi hướng thẳng về phía quầy tính tiền.

"Mình đi thôi..."

Tôi đứng đợi Aisa, tuyệt vọng nhớ xem Manami đã khuyên tôi phải nói gì.