Osananajimi no Imouto no Kateikyoushi wo Hajimetara Soen Datta Osananajimi ga Kowai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sử Ma của Zero

(Đang ra)

Sử Ma của Zero

Yamaguchi Noboru

Ông Saito bị cuốn vào thế giới khác và được chủ nhân triệu hồi - Louise tiếp đãi một cách cực kỳ "dễ thương". Tiếp sau đó, cậu được gặp Siesta (không phải bên Thám Tử đã chết), Tabitha (nàng Kuudere l

73 4219

Em vẫn chưa chết à, Sofia?

(Đang ra)

Em vẫn chưa chết à, Sofia?

Moyo Kazami

Này... Em vẫn chưa chết à, Sofia?

1 37

Tận Thế: Tôi Đệ Nhất Sát Thủ Chuyển sinh Thành Bé Loli Đáng Yêu ư?

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi Đệ Nhất Sát Thủ Chuyển sinh Thành Bé Loli Đáng Yêu ư?

不知常而妄作

Bằng một cách nào đó, cậu ấy đã biến thành một cô bé loli?!

0 25

Junior High School DxD

(Đang ra)

Junior High School DxD

Shinonome Rippu

*Các sự kiện trong vol 1 Junior High diễn ra sau vol 10 chính truyện.

0 22

Tân Thế Chiến 2: Ưng Kích Trường Không

(Đang ra)

Tân Thế Chiến 2: Ưng Kích Trường Không

Nãi Bình Chiến Đấu Cơ (Chiến Đấu Cơ Bình Sữa)

Anh không phải là phi công át chủ bài có số lượng máy bay địch bị bắn hạ nhiều nhất, chỉ riêng phần lẻ trong tổng số máy bay mà một số át chủ bài người Đức bắn hạ còn nhiều hơn tổng số của anh. Anh cũ

1 22

Web Novel - Chương 26 - Hẹn hò ở bể bơi (2)

"Đó là... Aisa hay..."

Nơi gặp nhau là một hồ bơi tạo sóng được lấy cảm hứng từ một bãi biển đầy cát.

Dù cho đây đáng lẽ ra là giờ nghỉ và khu vực hồ đang được lau rửa, tôi lại trông thấy mấy người lạ dồn một cô gái vào trong góc.

"Này—"

Tôi tiếp cận Aisa, đang cố để gọi cô ấy thì phát hiện ra họ.

"Này, nếu cô em đang ở một mình thì sao không đi chơi với tụi anh nhỉ?"

"Cô em đã đến đây rồi thì phải chơi một chút chứ!"

Hai gã đàn ông da ngăm, cơ bắp lại gần Aisa và khiến cô ấy hoảng hốt. Đây là lần đầu tiên tôi thấy mấy tên nghệ sĩ tán gái mà người ta luôn có định kiến đấy...

"Tôi đang đợi... một người mà."

"Không phải là tên đó đang thay đồ muộn chứ?"

"Nếu hắn không ở đây thì chắc là đang tận hưởng ở đâu đó rồi."

"Nói dối..."

Nè. Tớ không biết sao cậu lại trở nên thờ ơ đến vậy trước lời nói của một tên nghệ sĩ tán gái nữa. Cậu có ít niềm tin vào tớ quá đấy.

Nếu cô ấy có thể cư xử như cách cô ấy thường làm, tôi chắc là cô ấy sẽ ổn thôi...

"Thôi nào, đi đi."

"N-Này! Không!"

Khi đám đàn ông đó với lấy cổ, cuối cùng tôi cũng có thể chui qua được đám đông mà gọi cô ấy.

"Đợi đã!"

"Kouki!"

Tôi chạy thẳng đến cô ấy, người đang mang một nụ cười khiến tôi lo lắng.

"Xin lỗi nhé, đây là bạn gái của tôi."

Đôi mắt của Aisa mở to khi nghe thấy từ ngữ vừa thốt ra khỏi miệng tôi.

Trông cô ấy sốc đến độ tim tôi đau nhói, nên làm ơn đừng làm thế nữa mà. Mặt tôi đang đỏ lên và có khả năng cao là tôi đã chọc tức cô ấy rồi.

Tớ chỉ muốn cậu hiểu, rằng sẽ dễ dàng hơn để nói về những thứ thế này khi tớ nói thế. Akito đã bảo tớ như vậy đó.

"Chậc... Sau khi thấy mặt chú em thì anh đây chẳng thèm muốn dây dưa vào nữa."

"Thật đấy, đừng khiến một cô gái xinh đẹp thế này phải chờ chứ."

Hai gã ấy dường như không phải loại cứng đầu, và sau khi tôi bảo bọn họ thế, họ chỉ đơn giản là rút lui.

Tốt rồi. Tôi sẽ chẳng thể làm gì nếu họ tiếp tục ép tôi mất.

"Xin lỗi, tớ tốn nhiều thời gian quá."

Khi tôi quay sang Aisa lần nữa, cô ấy đỏ bừng mặt và chỉ đáp lại, "Nnn..."

Ngay lập tức ánh mắt tôi bị kéo xuống bộ đồ bơi của cô ấy.

Đó là bộ mà lúc ấy tôi đã chọn, nhưng đã không có thời gian để nhìn kĩ. Nó hợp đúng như tôi tưởng tượng, nhưng nó lại khêu gợi quá. Tôi thậm chí còn không nhìn vào phần bên dưới của bộ đồ bơi khi chọn nó cơ. Nó hở hang nhiều hơn tôi nghĩ đấy...

"Sao thế...?"

"Không có gì đâu... chỉ là trông hợp với cậu lắm đó."

Tôi chẳng thể nói được gì khác cả.

"Vậy sao..."

Aisa đỏ mặt rồi quay đi.

Thế này có chút... chà, quá mức... dễ thương mà, nếu dựa theo cách cư xử mọi khi của cô ấy.

"Nhưng, nó... có chút khêu gợi đó..."

"Cậu đâu cần phải nói thế chứ!"

Khi tôi vận dụng lời khuyên từ Manami để nói thật những gì mình nghĩ, cô ấy lại trở nên tức giận. Đúng là không dễ dàng đến thế mà...

"Thôi nào! Mình đã đến tận đây rồi, nên cùng đi thôi!"

Aisa kéo tay tôi và bước đi như thể cô ấy đã nghĩ ra gì đó.

Dù chúng tôi đã gặp phải một vài rắc rối, tôi cảm nhận được rằng mọi thứ đã bớt khó xử hơn trước một chút rồi.