Osananajimi no Imouto no Kateikyoushi wo Hajimetara Soen Datta Osananajimi ga Kowai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

43 313

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

14 147

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

256 4872

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

32 161

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

31 369

Web Novel - Chương 12 - Nữ thần ra tay

(TN: Tôi đã cố gắng hết sức với cái bản dịch eng sặc mùi MTL này rồi, ae hết sức thông cảm cho. Nếu bác nào biết check raw mà phát hiện ra lỗi sai thì giúp tôi nhé.)

---------------------------------

Kể cả khi đã hết tiết học, vẫn còn những ánh nhìn sắc lạnh và mấy giọng nói dường như đang nói mấy câu như “Tên đó làm sao vậy…?” hay “Sao Takanishi lại cùng với…?”

“Hah…”

“Sao thế? Tại sao mày có thể thở dài được khi được người con gái trong giấc mơ của mọi tên con trai gọi ra chứ?”

Akito tiếp cận tôi, trên miệng cười toe toét, và thế là tôi xả stress bằng cách kí vào đầu nó.

Thật may là tôi đã nhanh chóng đi đến lớp học tiếp theo, vì những người bạn cùng lớp đang hiểu nhầm đã bắt đầu xì xầm ngay khi tiết học kết thúc. Một vài người trong số họ thậm chí còn trừng mắt nhìn tôi như thể muốn bắn tôi chết toi vậy.

“Chết tiệt mà… cô ấy cần phải để ý thêm một tí về sự ảnh hưởng của mình đấy…”

“Đáng đời mày vì trước đó không nghe tao. Mày chẳng thèm bận tâm lời khuyên của tao rồi đến nhà nàng mà chẳng xem xét đến hậu quả.”

Nếu mày nói vậy, thế là lỗi của tao à… Không, sao mà thế được.

“Được rồi, những gì mày cần làm là cứ về nhà đi đã.”

“Vì thế mà tao cảm thấy nặng nề đây này…”

Không hề có dấu hiệu rằng việc này sẽ kết thúc, kể cả một quãng nghỉ cũng không. Phải lâu lắm mới như thế được. 

Người đó vẫn giống như mọi khi, tôi không thể chỉ ra được sự khác biệt nữa.

Akito vẫn không thể tắt được cái nụ cười toe đó. Thằng này vui vẻ hơi quá trước cái xui xẻo của người ta rồi đấy…

“Đúng như dự tính, họ bắt sóng vụ này nhanh thật đấy.”

“Ừ thì, đó là một trong những điều có ích nhất.”

Những người đang vây quanh Aisa là những thành viên từ lớp của cô ấy. Họ là những người có thể khai thác thông tin về chuyến thăm nhà Aisa của tôi và lý do cho việc đó, kể cả khi họ không được nghe trực tiếp từ cô ấy.

Thế nên, tôi đã dành ra thời gian như thường lệ. Tôi thực sự cảm thấy biết ơn về chuyện đó, vì cuộc sống học đường của tôi sẽ bị ảnh hưởng nếu họ tỏ ra thù địch với tôi mất.

“Chà, ít nhất là mày chỉ phải chịu đựng một chút cho những thứ tốt đẹp đã xảy đến với mày.”

“Anh Koukiiiiiiii!”

Giọng nói vui sướng của Akito bị át đi bởi giọng của một người khác không ngờ tới.

“Manami?”

Aisa phản ứng nhanh hơn tôi. Chỗ ngồi của cô ấy gần cửa ra vào hơn vì tôi ngồi gần cửa sổ.

“Ồ, chị hai! Chị học xong tiết bộ môn chưa?”

“Chưa đâu. Em ra ngoài đợi một chút đi.”

“Được ạ. Anh Kouki ơi! Gặp anh sau nhé!”

Manami vẫy tay về phía tôi rồi vụt ra khỏi cửa lớp.

Những học sinh cùng lớp hết nhìn về phía cửa lại thay nhau quay sang nhìn tôi.

Khi những ánh nhìn chằm chằm và lời thì thầm ngày càng nhiều chưa từng có, giáo viên bộ môn bước vào và bắt đầu tiết học.

“Tệ hại quá mà…”

Akito, người vẫn đang phởn, cười phá lên và vỗ vai tôi trong khi tôi đang ôm đầu hoảng hốt.

Homeroom là kiểu tiết học mà giáo viên sẽ đợi trước rồi học sinh tự di chuyển đến mỗi khi đến giờ ấy. Mấy bác cứ liên hệ đến tiết thể dục, quốc phòng là phải xuống sân, hay đi học âm nhạc, tin học phải chuyển phòng cho tiện mà tự hiểu nhé