Osananajimi kara no Renai Soudan. Aite wa Oreppoi kedo Chigaurashii

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

74 7687

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

弧盐

Nhìn chằm chằm vào đóa Tâm Hoa đã phủ bụi từ lâu trong tủ quần áo—Lâm Quân, cựu ma pháp thiếu nữ từng giải nghệ cách đây 19 năm—lại một lần nữa đứng trước ngã rẽ lớn trong cuộc đời mình.

11 12

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

3 4

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

44 99

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

16 31

Vol.1 - Chương 1:Trò chuyện với cô bạn thời thơ ấu

***

“Cậu đã rời câu lạc bộ sao?”

Đó là vào ngày nghỉ xuân. Sau khi thông báo với giáo viên rằng tôi sẽ rời câu lạc bộ, tôi tình cờ gặp Hinagata. Chúng tôi không còn nói chuyện với nhau nhiều từ khi bước vào năm 2 cao trung. Có đôi chút khó xử khi tôi được cô ấy bất ngờ bắt chuyện sau một thời gian như vậy.

“Ừmm.”

“…Mình vừa nghe thấy cậu nói chuyện với giáo viên.”

Tôi không muốn nói về chuyện đó, vì vậy tôi muốn rời đi ngay lập tức. Tôi chẳng muốn đưa ra bất kì lý do nào và cũng chả muốn trả lời tại sao lại rời bỏ CLB cả.

Dù thế nào đi nữa thì rời câu lạc bộ đã là một hành động không tốt rồi. Dù cho tôi và cô ấy đã biết nhau từ nhỏ, nhưng tôi vẫn có niềm tự hào của riêng mình.

Tôi đảo mắt đi chỗ khác và không muốn cho cô thấy tôi như thế này.

Những lời kiểu như “Đừng bỏ cuộc!” hay “Thật lãng phí mà…” Tôi phát ngán khi nghe mọi người nói như vậy.

Sẽ rất bình thường nếu Hinagata cũng nói mấy lời tương tự.

Nhưng cô ấy lại khác hẳn với những người còn lại

“Cậu đã làm hết khả năng của mình rồi. Cảm ơn vì sự luyện tập chăm chỉ suốt thời gian qua.”

Một nụ cười nhỏ đã nở trên môi cô ấy.

Nó làm tôi nhớ đến lần đầu tiên tôi chơi đánh bóng với Hinagata.

“…Cậu nhớ không? Ban đầu chơi bóng, mình là người chơi tốt hơn cậu đó.”

“Chỉ lúc đầu thôi. Một thời gian sau, mình đã vượt qua cậu rồi.”

“…Sao giống như đang khoe vậy ta.”

Khi Hinagata trò chuyện với tôi, vẻ căng thẳng của cô ấy như tan vào hư không.

“Nhưng đó là sự thật mà.”

Cảm giác như chúng tôi trở về như trước kia vậy. Những cuộc nói chuyện như vậy đã từng rất đỗi là bình thường.

Hôm đó là lần cuối mà chúng tôi nói chuyện mặt đối mặt như vậy.

***

Lần tiếp theo chúng tôi nói chuyện với nhau là vào lễ khai giảng, trước mặt tôi là danh sách lớp.

“Mình và Hinagata cùng lớp à.”

Tôi nói với giọng khá nhỏ nhưng cô ấy vẫn nghe thấy được.

 “..Đúng vậy.”

Khi vào lớp và kiểm tra danh sách chỗ ngồi, tôi và Hinagata cũng ngồi cạnh nhau luôn. Tôi vào chỗ ngồi rồi cô ấy cũng theo đó mà ngồi xuống cùng.

Rồi tiếp theo Hinagata đột nhiên nói.

“Nếu làm quên mang sách giáo khoa thì cậu không cần phải mất công sang lớp bên cạnh để mượn nữa rồi nhỉ.”

“Đó là khi nào vậy? Lớp ba à?”

“Không, là năm lớp bốn.”

À, tôi còn chả nhớ nữa.

“Từ giờ trở đi , đừng quên mang nữa đấy.”

“Đã rõ.”

Tôi có thể nghe thấy mọi người xung quanh đang chào hỏi xã giao với nhau mấy câu kiểu như”Rất mong được giúp đỡ trong năm tới nhé.”.

Chắc tôi cũng không cần phải tỏ ra quá thận trọng với Hinagata nữa đâu nhỉ.

Nó cũng bớt lo lắng và khó xử hơn kể từ lần cuối chúng tôi trò chuyện. Lúc đó cho đến giờ tôi và cô ấy cũng nói chuyện thường xuyên hơn vào giờ nghỉ trưa.

Sự thật thì ai cũng biết Hinagata là cô gái rất xinh đẹp và có một ý chí mạnh mẽ. Cô ấy liên tục từ chối những lời tỏ tình, đó là vì cô đã có người mình thích rồi.

Cảm xúc của Hinagata mạnh mẽ đến mức khiến cô từ chối tất cả những lời mời hẹn hò như vậy đó. Khi hiểu được chuyện đó, tôi quyết định giúp đỡ và hỗ trợ cô ấy trên con đường tình yêu của chính mình.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage