Tuy rất muốn nhưng tôi thực sự không biết cách để niệm phép.
“Phải rồi, mình đã nhận được chúng rồi mà. Đầu tiên nên thử phép [Phân tích] cái nhỉ!”
Xem nào, tôi mở rộng lòng bàn tay và đưa ra phía trước, thật xấu hổ nếu có ai đó nhìn thấy cảnh này. Dù ngoài tôi ra thì ở đây chẳng còn ai nên tôi cũng không cần lo lắng về nó, nhưng …đúng là xấu hổ thật. Ngay cả thế đi chăng nữa thì cảm giác này cũng chả giúp ích được gì. Vì thế tôi hít 1 hơi thật sâu và cố gắng tập trung hết mức có thế.
Ma thuật, xuất hiện đi!
Không rõ bằng nhưng ngay khi tôi nghĩ đến ma thuật, cơ thể tôi ngay lập tức sáng lên 1 màu xanh nhạt rực rỡ. Tôi không hề biết mình có thể làm được những gì và đã mất cảnh giác. Ooh! Vậy ra tôi có thể sử dụng ma thuật chỉ bằng cách nghĩ về nó. Thật tuyệt khi biết rằng nó dễ dàng đến bất ngờ.
Và thay thế cho 1 thứ gì đó mất đi trong tôi (mana) thì trong không khí bỗng nhiên xuất hiện những vòng tròn được tạo thành bởi các kí tự lạ. Đây chắc chắn là ma thuật rồi. Những vòng tròn vẫn đứng yên trong khi ánh sáng tỏa ra mờ dần đi. Trước sự thể hiện đáng kinh ngạc này của ma thuật, tôi há hốc mồm vì ngạc nhiên và có chút sợ hãi.
Tuy nhiên đây không phải lúc để dừng lại.
“Tốt rồi!Bắt đầu nào! [Phân tích] !
Ngay lập tức, những vòng tròn mở rộng ra và bừng sáng. Ma thuật đã được kích hoạt và…biến mất. Thất bại ư? Tôi đã phân vân trong giây lát nhưng chắc chắn không phải thất bại. Và đúng là thế, sau 1 vài giây chậm trễ, có thứ gì đó hiện ra, đó là 1 hình ảnh không gian ba chiều. Tim tôi đập liên hồi, quả là bất ngờ. Tôi cảm thấy khá xúc động sau lần đầu niệm phép, bảng thông tin chi tiết của tôi hiện ra 1 cách rõ ràng và rất đầy đủ, giống y như trong game vậy. Khuôn mặt đang mỉm cười của tôi xuất hiện trên màn hình trước mặt, trông nó khá là vô tư phải không!!
“Thật dễ dàng!...Xem nào, chỉ có 10 HP ư? Thấp đến mức nào vậy trời! Thế là biết sức khỏe của tôi đến mức nào rồi…Thật sự thì chả có gì để so sánh thì làm sao biết được 10 HP là thấp hay cao phải không? Còn MP thì…nó còn được gọi là mana nhỉ?”
Hãy kiểm tra MP xem nào. Có điều con số hiện ra trên màn hình chả hợp lý chút nào cả.
“Cái qu~?8.001.000?”-Tôi dụi mắt và kiểm tra lại 1 lần nữa.
Chờ chút đã nào. Bình thường thì phải là số 1 đúng không? Và 1000 là do lão già đã đưa cho mình, cho dù chỉ có thế thì nó cũng đủ cao rồi. Chắc chắn là có nhầm lẫn ở đâu rồi. Trước khi tôi hiểu rõ mọi chuyện thì cơ thể đã phản ứng, tôi toát mồ hôi lạnh. Có lẽ …với chỉ số đó, tôi là một loại pháp sư quái vật nào đó ư?
Ngoài ra, loại ma thuật này….
“Ah uu chờ chút đã nào Lão già….thứ này khác hoàn toàn điều mà lão đã nói tới rồi!”-Tôi ngây người nhớ lại khuôn mặt của lão già mà hiện tại đã thăng. Một khuôn mặt với nụ cười khủng khiếp và hàm răng trắng vô dụng.
“Dou~ourya!”
Tôi đấm hết sức vào cái màn hình trước mặt và [Phân tích] đã được gỡ bỏ. Một hành động không cần thiết, nhưng nó làm tôi cảm thấy thoải mái hơn chút ít. Tôi dùng mu bàn tay lau đi mồ hôi trên trán.
Được rồi, giờ thì làm gì tiếp đây?
“Arg….Sao cũng được! Kể cả tôi có biến thành một tên điên đi chăng nữa thì cũng chả có gì thay đổi sất!”-Tốt nhất là không nên suy nghĩ quá nhiều. Giống như 1 gã nào đó đã từng nói “Qúa nhiều luôn tốt hơn là quá ít”, tôi quyết định không để ý nhiều đến nó nữa.
“Ổn cả thôi! Hãy thử một cái gì đó khác nào!”- Xem nào, loại ma thuật nào sẽ không nguy hiểm đây? Tôi đã biết cách sử dụng chúng, giờ chính là lúc để thử nghiệm. Đầu tiên hãy thử cái mà tôi có thể làm tốt. Mặc dù rằng lúc này đây thứ tôi rất, rất muốn làm chính là kiện lão già khốn kiếp kia…kệ đi vậy. Vậy thì tại sao lại không thử cái ma thuật tối thượng đấy chút nhỉ!
“[Ma thuật Sáng tạo]! Abracadabra!”
Tôi chả biết gì về niệm phép, vậy nên tôi chỉ nói ra những gì phù hợp nhất. Liệu nó có thực sự phù hợp không đây? Tôi nghĩ thế là vì sau khi niệm phép chả có hiệu ứng gì xuất hiện cả. Nếu có ai đó đang quan sát thì chắc hẳn họ cũng không thể nhận ra bất kỳ sự khác biệt nào.
Nhưng ma thuật vẫn là ma thuật. Loại ma thuật này thực sự không thể đem ra so sánh với cái tôi đã làm trước đó được. Đúng là chả có gì xảy ra bên ngoài, nó xuất hiện bên trong tôi. Thứ ma thuật phức tạp này thực sự xuất hiện bên trong tôi và nó đã được kích hoạt, tôi bắt đầu cảm thấy sợ hãi rồi.
Đây chỉ là nhận thức của bản thân tôi, nhưng tôi cảm thấy thứ gì đó đã khắc sâu vào tâm trí tôi và nó đã được kết nối ở đâu đó. Vài giây sau, tôi có cảm giác được kết nối mạnh mẽ với thứ gì đó còn lớn hơn cả sự sống. Tôi không thể nói được đó là gì. Chỉ là nó vô cùng to lớn, tôi vẫn chưa biết nó đại diện cho thứ gì, có vẻ như nó là 1 nơi nào đó mà tôi biết, 1 không gian tâm thức mà tôi không thể nào nắm bắt được.
Tôi tự hỏi liệu nó có phải là 1 cái gì đó của thế giới này? Đó là nghịch lý của sự hiểu biết khi không biết bạn hiểu chúng như thế nào(??). Tôi cảm thấy nó chính là sự tuyệt vọng. Tuy nhiên, thứ mà tôi nói đầu tiên lại không phải là biểu hiện của sự ngạc nhiên hay bất cứ điều gì.
“….Tại sao nó lại trông như thế này chứ?”- Tôi đã bị biến thành 1 bức tranh biếm họa rồi. Không ổn rồi, đây không phải thứ mình đã dự tính. Thậm chí tôi còn muốn hét lên rằng “Cái quái gì…!” hay là “Có sao không khi 1 người con người có được thứ sức mạnh này…!”-Thật sự đáng thất vọng mà.
Xuất hiện phía trước tôi là 1 thứ vô cùng quen thuộc từ màn hình máy tính của tôi, 1 công cụ tìm kiếm vĩ đại. Tôi không biết nó đang chơi trò quái gì nhưng tôi thực sự không đùa đâu.
Quái quỉ gì thế này? Google ư?
Chả biết bằng cách nào nhưng thứ này thực sự đã phá hỏng tâm trạng của tôi rồi. Chỉ vài phút trước đây thôi, nó xuất hiện như bảng thông tin nhân vật từ 1 trò chơi , và bây giờ là màn hình máy tính ư- thứ này thật sự chả giống ma thuật chút nào.
Nhắm mặt lại, tôi có thể thấy có 1 thanh ngang nằm chính giữa màn hình. Không nghi ngờ gì nữa, tôi thực sự có thể gõ từ cần tìm kiếm vào đây.
“…thứ này thực sự rất sáng tạo đấy nhỉ.”- hoặc có nó lấy ngôn ngữ làm trung tâm cho mọi thứ. Khi tôi đang suy nghĩ về 1 từ thích hợp thì nó nhận lệnh 1 cách tự nhiên và bắt đầu tìm kiếm. Sau khi đã hoàn thành quá trình, danh sách của 1 loạt các loại ma thuật được hiển thị. Nếu bạn gõ vào 1 từ khóa, có vẻ như 1 cơ chế hoạt động nào đó sẽ hiển thị những thứ có liên quan vào cùng 1 danh sách.
Đây đúng thật là internet rồi, cảm ơn rất nhiều, quá tuyệt!!
Tùy thuộc vào từ khóa mà giới hạn của những gì tôi có thể là làm cũng có sự khác biệt. Nếu biết trước nó sẽ như thế này thì tôi đã nghiên cứu “ngôn ngữ” nghiêm túc hơn rồi.
“Giờ thì làm gì đây…mình đã mất sạch động lực rồi.”- Không còn động lực và những gì tôi quan niệm trước đó về ma thuật cũng đã biến mất. Trong trạng thấy đó, tôi đột nhiên nghĩ về 1 ý tưởng ngu ngốc.
Không thể nào!
Tôi nghĩ rằng kể cả khi tôi đang đùa thì thật sự rằng tôi sẽ không mất mát gì cả….eh? Chắc là sẽ được thôi, phải không?
Tất nhiên đó là thứ tôi không nên làm chút nào….nhưng dù sao thì tôi vẫn sẽ làm. Chắc chắn rồi.
P/s: Có vẻ như từ chương này trở đi, main sẽ tự đặt tên cho các phép, có nhiều tên khá ngáo, dịch nguyên gốc thì rất là nhàm mà mình lại không nghĩ được nhiều từ Hán-Việt nên từ chương 4 mình sẽ giữ nguyên tên tiếng anh của tất cả các phép.
Ví dụ: [Phân tích] sẽ chuyển thành [Analyse]
[Ma thuật sáng tạo] = [Magic Creation]
Nếu mọi người có ý kiến gì thì hãy góp ý ở mục bình luận bên ngoài truyện, ai có tên nào hay phù hợp với tên tiếng anh thì mình sẽ sửa lại chương đấy cho phù hợp.
Thân