Ore no kurasu ni wakagaetta motoyome ga iru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

(Đang ra)

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

Jepaepgagyeokinsangnieun

Mà tôi có thấy vậy đâu.

3 11

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

(Đang ra)

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

夢見 夕利

Một câu chuyện hành động giả tưởng về anh chàng bị những người cộng sự (phù thủy) quyến rũ đùa giỡn!

2 8

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

85 246

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

14 83

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

216 7257

Light Novel - Tập 1 - Extra 2 - Có bị nghĩ là con nhỏ nhẹ dạ cũng mặc kệ

Đó là sau khi tôi cãi nhau với lại Kouhei và rời khỏi nhà hàng gia đình—

Tôi trở về nhà với tâm trạng ủ rũ.

Số lần cãi nhau với Kouhei có đếm cũng không xuể, nhưng mà gần đây đã trở nên thân thiết với nhau. Tôi đã nghĩ bọn tôi sẽ lại có thể làm bạn bè với nhau.

Thế nhưng chỉ nói chuyện với con trai thôi vậy mà tâm trạng của anh ấy lại trở nên xấu như thế……

“Kouhei này, ghen cái gì không biết nữa. Chẳng phải rõ ràng là ghen sao.”

Tuy là tôi đã gay gắt đáp trả lại Kouhei, nhưng thật sự mà nói là tôi không có giận đến như thế đâu.

Vì Kouhei mất đi tâm trạng là do tôi khen tên con trai đó mà. Tôi đã nghĩ Kouhei khi ghen cũng dễ thương đó chứ, mà cảm giác bị ghen chẳng tệ cho lắm.

Thế nên, tôi định sẽ tha thứ cho anh ấy nếu như chịu xin lỗi tôi đàng hoàng.

Tôi không muốn bị nghĩ là một đứa nhẹ dạ đâu, nên anh ấy mà xin lỗi qua loa là tôi sẽ bơ luôn.

“……Chắc anh ấy sẽ xin lỗi đàng hoàng nhỉ?”

Vài ngày kể từ sau khi trở nên thân thiết với Kouhei thật sự vui lắm. Nếu như Kouhei cũng nghĩ như thế thì chắc chắn đã gọi điện thoại xin lỗi mình rồi……

Khi mà tôi vừa đứng ngồi không yên vừa loáng thoáng nhìn qua chiếc điện thoại thì có cuộc gọi đến.

“Hứ~m. Đến khá nhanh đấy chứ.”

Bộ muốn làm lành với mình nhanh đến thế à. Khi tôi nghĩ thế thì tự nhiên đôi gò má lại tự nhiên mà thả lỏng.

Thật ra thì, tại thời điểm này thì tôi đã muốn tha thứ cho ảnh luôn rồi……nhưng mình phải làm giọng không vui để không bị nghĩ là một con nhỏ nhẹ dạ mới được.

“……Có chuyện gì?”

「Này……Ngày mai, cô có thời gian chứ?」

Ể, ngày mai? Tức là sắp xếp một nơi để xin lỗi đàng hoàng sao?

Chẳng cần phải làm đến thế, chỉ nói một câu「xin lỗi」thôi là mình sẽ tha thứ cho vậy mà……

“Sao thế?”

「Thật ra thì mai hay là mốt gì cũng được, tôi định là đi sở thú ấy mà……Thì, tôi nhận được vé từ mẹ……」

Sở thú……Vậy là muốn dẫn mình theo.

Vậy là anh ấy vẫn còn nhớ chuyện mình thích anipara.

Hạnh phúc quá.

Nhưng mà, không được. Anh ấy chưa nói lời xin lỗi mà. Phải làm bộ không có hứng thú để không bị ảnh nghĩ là một con nhỏ nhẹ dạ mới được.

“Hưm, thế à.”

「Yuzuka, từng thích sở thú mà đúng không? Vậy nên đi cùng tôi chứ……」

“Thì tôi thích sở thú……nhưng mà tại sao lại với tôi? Anh đi một mình không được à?”

「Nếu một mình thì tôi sẽ không còn hứng để đi mất. Tôi, đâu có hứng thú với sở thú」

“Không có hứng thú vậy mà vẫn muốn đi hả?”

「Ừ thì……đi với Yuzuka sẽ vui hơn là đi một mình nữa……」

“Hư~m……”

Ra là thế.

Có mình bên cạnh là sẽ vui đến như thế cơ đấy.

“……Ra là anh muốn cùng đi sở thú với tôi đến mức như thế ha?”

「Ừ. Tôi muốn đi cùng với Yuzuka lắm」

Được anh ấy nói bằng giọng rõ ràng rành mạch như thế, tôi lại nở nụ cười.

Tuy là chưa xin lỗi, nhưng mà tôi đã hạnh phúc đến nỗi chuyện đó có hay không cũng chẳng sao mất rồi.

Thôi, tha cho anh đó.

「……Vậy nên đi cùng với tôi chứ?」

“Được thôi, tôi sẽ theo với anh.”

Khi tôi đáp lại bằng giọng tươi tắn thì Kouhei thở dài ra một hơi như thể đã an tâm.