Ba ngày đã trôi qua kể từ khi liên minh với Nartessia được thành lập. Cô ấy đã mời cả nhóm đến dinh thự của gia đình Margaret bên ngoài Nhật Bản. Vì bây giờ họ sẽ làm việc cùng nhau, có vẻ như đây là một ý kiến hay để hiểu nhau hơn một chút.
Tổ chức của Dương là một nhóm các siêu năng lực gia. Tất nhiên, cần phải chuẩn bị để hạ gục chúng. Nhưng mà...
“Cô ta định bắt ta đợi bao lâu nữa?!”
“Phu nhân, bình tĩnh lại.”
“Làm sao ta có thể giữ bình tĩnh? Đã ba ngày rồi! Ta liên tục hỏi khi nào chúng ta sẽ tấn công, và ta cứ nhận được những câu trả lời mơ hồ! Cô ta đang sỉ nhục chúng ta đấy!”
Suzuran đang cố gắng hết sức để giúp cô ấy bình tĩnh lại, nhưng sự kiên nhẫn của Rosalind đã đến giới hạn. Cô ngồi xuống ghế sofa, nhưng không ngừng phàn nàn.
“Không phải sẽ tốt hơn nếu chúng ta tự mình lấy lại Ellicia sao?”
“Nếu chúng ta bỏ chạy bây giờ, chúng ta có thể sẽ trở thành kẻ thù của gia tộc Margaret. Chúng ta có thể cứu Ellicia với cả hai nhóm đuổi theo chúng ta không?”
Hibiki thở dài, nhưng cô ấy cũng đang gõ ngón tay lên cánh tay đang khoanh lại của mình. Cô ấy cũng bực.
Có những người hầu và pháp sư ở khắp mọi nơi ở đây, nên mình không thể sử dụng ma pháp của mình. Nartessia muốn lấy lại kho báu của mình, nên không có lý do gì để cô ấy phản bội chúng ta, nhưng...
Nhưng nó không cảm thấy đúng khi chỉ ngồi xung quanh không làm gì cả. Khi cô ấy bị cuốn vào những câu truyện với Rekka, không bao giờ có thời gian cho bất cứ điều gì như thế này. Thật hiếm khi dành nhiều ngày để chuẩn bị gì theo cách này.
Có lẽ đây là chuẩn mực thay vì là sự hỗn loạn bao quanh Rekka, nhưng... số phận của thế giới xoay quanh câu truyện này. Satsuki cảm thấy khó chịu. Cô ấy sẽ cảm thấy tốt hơn nhiều nếu chuyện này đã được giải quyết.
Rekka đang làm gì bây giờ nhỉ...?
Suy nghĩ của cô lang thang đến người bạn thơ ấu vắng mặt của mình. Đã bốn ngày kể từ khi cậu đi, và vẫn chưa quay lại.
Nếu mình không thể sử dụng Toàn tri Ma pháp, mình không thể biết chuyện gì đang xảy ra với cậu ấy. Mình đã để Tetra ở nhà trong trường hợp có vấn đề và cậu ấy cần quay lại bằng cách khác thay vì sử dụng găng tay của Hibiki... nhưng vẫn không nghe thấy gì. Shirley sẽ trở lại vào ngày mai, chắc thế, nhưng...
Cuối cùng, Margarets đã dành thêm một ngày nữa để ‘chuẩn bị’ và màn đêm buông xuống mà cả nhóm không biết rõ mọi thứ đang ở đâu. Tất cả họ đều về phòng với hy vọng rằng ngày mai sẽ là ngày có chuyện gì đó xảy ra.
Satsuki nằm xuống giường và thở dài. Có một người giúp việc của gia tộc Margaret bên ngoài phòng của cô ấy, và rất có thể cô ấy biết phép thuật. Nếu Satsuki cố gắng làm phép, cô ấy chắc chắn sẽ hành động nhanh chóng. Hoặc có lẽ cô ta chỉ quan sát để xem Satsuki đang làm gì.
Có lẽ mình nên ở lại Nhật với Tetra. Nhưng Chelsea có lẽ đang ở một vị trí khó xử ở đây sau khi phải xa nhà. Cô ấy có lẽ không thể ngăn bất cứ điều gì Nartessia muốn làm. Nếu Nartessia có ý đồ xấu, thì tất cả những ai không biết phép thuật đều gặp nguy hiểm.
Satsuki nhắc nhở bản thân về lý do cô ấy đến. Gần đây cô đã làm điều đó mỗi tối trước khi đi ngủ. Cô ấy sẽ đi cùng những người khác để bảo vệ họ... và đó có lẽ là một bước đi đúng đắn, nhưng...
Có phải cô ấy đã phạm sai lầm ở đâu đó? Có sự lựa chọn nào khác mà cô ấy có thể đưa ra không? Những nghi ngờ như vậy cứ chạy qua tâm trí cô.
“Không biết có phải Rekka cũng lo lắng như thế này…”
Nếu phạm sai lầm và làm hỏng việc, bi kịch có thể ập đến với cậu và những người mà cậu đang giúp đỡ. Vài ngày lo lắng như thế này đã đủ làm Satsuki mệt mỏi và khiến cô thao thức cả đêm. Khi cô nghĩ về áp lực mà người bạn thơ ấu của mình phải chịu... Satsuki cắn môi một cách vô thức.
“Ít nhất mình cần phải làm những gì mình có thể.”
Cô nhắc nhở bản thân về điều đó, nhưng vẫn không thể nghĩ ra bất cứ điều gì mình có thể làm. Nằm trên giường vật lộn với những suy nghĩ như vậy thay vì ngủ, Satsuki chợt thoáng thấy một thứ gì đó qua khóe mắt. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy nó trước đây, nhưng Satsuki nhận ra vết tím giống như cối xay gió dưới mắt trái của người đó.
“Eli...!” Cô gần như hét lên, nhưng đưa tay lên bịt miệng.
Đây là lãnh thổ của kẻ thù đối với Ellicia. Tất nhiên, cô ấy đã nói với Nartessia rằng họ muốn bảo vệ Ellicia, nhưng điều đó không có nghĩa là thông báo về sự hiện diện của cô ấy là một ý kiến hay. Satsuki ra khỏi giường một cách lặng lẽ nhất có thể và đến gần cô gái.
“Ừm... Ellicia?”
“Đúng.”
“Tuyệt. Tôi rất vui vì cô vẫn an toàn,” Satsuki nói với một tiếng thở phào nhẹ nhõm.
Cô ấy có rất nhiều câu hỏi, nhưng cô ấy cần phải cho những cô gái khác biết về điều này trước.
“Cô đợi ở đây được không? Tôi sẽ đi gọi những người khác.”
“Không, không cần đâu.”
“Hả?”
Trước khi cô kịp hỏi chuyện gì đang xảy ra, Ellicia đã nắm lấy cổ tay cô.
“Cô là Satsuki, phải không?”
“Làm sao… cô biết tên tôi?”
Satsuki biết về Ellicia, nhưng cô ấy chưa bao giờ gặp cô ấy trước đây. Tất nhiên, Ellicia cũng chưa gặp cô ấy. Ngay cả khi Hibiki đã nói với Ellicia về cô ấy, cô ấy cũng không thể nhận ra cô ấy như vậy.
“Dương đã cho tôi thấy tên và diện mạo của cô bằng thần giao cách cảm của anh ấy.”
“Hả?”
“Dương đã đọc ký ức của cô gái Hibiki đó, nên anh ấy biết rằng cô là bạn thơ ấu với Rekka, cậu bé mà tôi đã tặng chiếc bông tai.”
“Ừm…”
Trong một khoảnh khắc, Satsuki khó theo kịp. Ellicia đã lấy thông tin cá nhân của mình từ Dương... Tại sao? Dương đã bắt cô ấy và đưa cô ấy trở lại, vậy làm sap cô ấy ở đây?
“Cô định…”
“...đến đây để làm gì?” đó là điều cô ấy định hỏi, nhưng trước khi cô ấy có thể nói xong, một cú đấm nhanh như chớp giáng vào vùng bụng của cô ấy. Chính Ellicia đã đánh cô ấy.
“Tại sao...?”
“Tổ chức đã biến mất. Phép thuật của gia tộc Margaret đã phá hủy trụ sở của chúng tôi.”
“Ah...”
Satsuki cố nói điều gì đó, nhưng bóng tối kéo đến quá nhanh khiến cô không thể nói được. Nhưng trước khi mọi thứ trở nên đen tối...
“Cho nên, tôi sẽ làm theo kế hoạch của Dương... và hủy diệt thế giới.”
Điều cuối cùng mà Satsuki nghe được là lời tuyên bố vô cảm của Ellicia.
- - -
Claudius: Cám ơn các bạn đã đọc và ủng hộ. Mọi người có thể tiếp tục ủng hộ tôi qua mã QR dưới nhé.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage