Núi Kho Báu là một phần của dãy núi. Trên núi rất tươi tốt với nhiều cây xanh tại thời điểm này trong năm với những cây cao che kín bầu trời. Nhưng vì sắp sang hè rồi nên không khí nơi đây có vẻ nóng. Tôi không mong mình sẽ đổ mồ hôi như tắm chỉ vì đi bộ.
Rõ ràng là có những loại trái cây và thuốc quý có thể được dùng để điều chế trong khu vực này. Không may thay, đây là tài sản của gia đình hoàng gia nên chúng tôi không thể đem bất cứ thứ gì về nhà.
'Đợi đã, nếu sử dụng kĩ năng lưu trữ thì sao?' đó là những gì tôi nghĩ đến đầu tiên, nhưng những người lính canh gác đã nói rằng họ có phương pháp để kiểm tra điều đó. Muốn lấy một cái gì đó về sẽ khá khó khăn. Nhưng chúng tôi không đến đây để làm mấy trò như thế. Mục tiêu của chúng tôi chỉ có một, đó là tìm và giết con rồng.
"Tôi sẽ kiểm tra vị trí của con rồng trước."
Tôi hỏi [Great Sage] vị trí của con rồng gần nhất.
|665 mét về phía bắc.| Nó trả lời.
Nó gần hơn tôi tưởng. Nhưng nó không có nghĩa rằng khu vực này là một phần lãnh thổ của nó. Cũng có thể nó đang di chuyển.
"Hãy đợi ở đây. Tôi sẽ kiểm tra lại vị trí của nó sau 5 phút."
Tôi muốn kiểm tra sai số. Bằng cách đó, chúng tôi sẽ biết nó di chuyển nhanh như thế nào. Năm phút trôi qua và tôi hỏi lại.
|665 mét về phía bắc.| Nó trả lời.
Đây có thể là tin tốt. Nó không di chuyển nên có lẽ nó đang ăn, nghỉ, hoặc là đang ngủ. Chúng tôi có thể tiến hành kế hoạch một cách an toàn.
"Sẽ quá nổi bật nếu đi cả ba người. Tôi sẽ đi trinh sát trước."
"Cẩn thận đấy."
Tôi tiến về phía trước, di chuyển một cách nhẹ nhàng, rồi tôi thấy con rồng. Nó đang ngủ ở gần lối vào của một cái hang lớn. Trông nó vẫn rất đáng sợ ngay cả khi đang ngủ.
Nó dài khoảng năm hay sáu mét tính từ đầu đến đuôi. Một loại rồng nhỏ. Cơ thể của nó trông có vẻ cứng rắn, được bao phủ hoàn toàn trong mớ vảy màu nâu. Một hàng gai nhọn nhô ra từ đầu xuống lưng. Có vẻ việc cưỡi nó là bất khả thi.
Như thông tin đã được đề cập, đôi cánh của nó quá nhỏ so với cơ thể của nó. Cơ thể của nó trông quá nặng để có thể bay được. Được rồi, tôi phải kiểm tra nhiều hơn là vẻ ngoài của nó. Tôi cẩn trọng tiến lại gần để phân tích thông tin của nó.
)+----------+(
Tên: Địa Long
Cấp độ: 28
Kỹ năng: 【Intimidate】 【Roar】 【Charge】 【Rock Breath】 【Weak against Lightning C】
)+----------+(
Cấp độ của nó thấp hơn rất nhiều so với dự kiến. Chúng tôi đã vô cùng may mắn. Tuy nhiên, chúng tôi không nên lơ là cảnh giác.
Rõ ràng, một con rồng cấp 1 khác với một con quái vật cấp 1 thông thường hoặc một người cấp 1. Một con rồng cấp 20 sẽ dễ dàng nghiền nát một con goblin cấp 100 trong một trận chiến. Thêm nữa là các kỹ năng của con rồng đất chắc chắn sẽ gây rắc rối. [Charge] của nó sẽ hiệu quả hơn, và nó có một kĩ năng tấn công bằng hơi thở loại đá.
Tôi đã thử xem liệu có thể xoá bỏ kỹ năng [Rock Breath] của nó không nhưng nó cần 2.500 LP, vì vậy tôi đã từ bỏ ý tưởng này. Tôi đoán tôi chỉ có thể làm nó yếu hơn trước sét. Cần 1.200 LP để chỉnh sửa điểm yếu của nó từ C thành B. Không cần phải nói, rank cao hơn có nghĩa là nó sẽ dễ bị thương hơn. Rank S yêu cầu một con số khổng lồ 7.000 LP vì vậy tôi chọn A.
[Purple Lightning] của tôi bây giờ sẽ hiệu quả hơn. Hy vọng những vật phẩm tôi cường hoá với [Electrification] cũng sẽ hoạt động.
Tôi quay lại chỗ Emma và giải thích tình hình. Sau đó theo kế hoạch, tôi bắt tay vào đào một cái hố bằng xẻng.
"Cậu đào nhanh quá, Noir."
"Vậy đây là những gì mà một chuyên gia đào bới trông giống..."
Rõ ràng kỹ năng đào của tôi cũng tốt - quá tốt chứ, nhưng thực ra nó cũng làm họ có chút lo lắng. Tôi mừng vì kĩ năng [Excavation] của tôi hữu dụng. Sau ba mươi phút đào thì cái hố có vẻ đã sẵn sàng. Tôi cắm một số lưỡi dao hướng lên. Hãy xem đây, Địa ngục Kiếm! Tôi nghĩ nó sẽ không gây ra nhiều sát thương nhưng có còn hơn không.
Tiếp theo chúng tôi phủ lên nó bằng một miếng vải lớn mà chúng tôi khâu từ một bó các mảnh vải nhỏ lại với nhau. Chúng tôi cố định nó xuống với một vài viên đá và kéo nó ra thật căng, sau đó phủ đất lên trên nó để ngụy trang.
"Được rồi! Chúng ta đã sẵn sàng. Tôi sẽ dụ nó đến đây, rồi một khi nó rơi vào bẫy, hai người sẽ tiếp tục."
"Cứ để đó cho bọn tôi!"
"Cậu có thể bỏ chạy nếu như nó quá sức với cậu. Mạng sống của cậu quan trọng hơn."
"Tôi biết rồi. Gặp lại sau."
Tôi quay trở lại chỗ của con rồng. Tôi đã quá bận rộn, chạy qua chạy lại. Đó là điều dễ hiểu, vì tôi là chim mồi.
Con rồng vẫn còn đang ngủ say, những hơi thở dữ dội chạy qua mũi nó. Tôi tiến lại gần cái đuôi của nó, khi chỉ cách vài mét. Tôi đã lấy một miếng thịt tôi mua từ chợ ngày trước và dùng nước bắn nó bằng kỹ năng [Water Ball] của tôi. Ngoại trừ đó là nước biển. Tôi nhanh chóng di chuyển đến điểm mù của nó, đằng sau một cái cây, rồi lấy vài viên sỏi và ném vào đuôi nó. Tôi đã cẩn thận để không đánh nó quá mạnh. Tôi đã ném liên tục nhưng nó vẫn không thức dậy. Tôi ném đến lần thứ 10 thì nó mới chịu dậy.
"Gwoah…?"
Cuối cùng nó cũng tỉnh dậy, phát ra tiếng rên rỉ. Nó quay về hướng của tôi và kiểm tra cái đuôi của nó. Tôi nhanh chóng trốn đi, tim tôi đập ngày càng nhanh. Lmạy Trúa.
Tôi có thể nghe thấy tiếng bốn cái chân siêu to khổng lồ của nó di chuyển rồi dừng lại. Tôi lén nhìn trộm và thấy nó đứng trước miếng thịt. Nó thậm chí còn không thèm dừng lại để ngửi nó. Nó ngay lập tức gặm lấy miếng thịt vì vậy tôi nhanh chóng chuyển [Electrification ] sang miếng thịt. Thường thì nó cần 1.000 LP nhưng vì tôi đã sử dụng nước biển nên chi phí đã giảm lại một nửa.
"Gwwoooahh?!"
Con rồng bị sốc bởi miếng thịt tẩm nước biển mà nó đã nhai và lăn lộn trên mặt đất. Thật ngạc nhiên khi cách này lại có hiệu quả.
Sau khoảng mười giây, nó gầm lên giận dữ. Rất khó chịu. Tai tôi bị đau ngay cả khi có [Hearing Protection]. Tôi lảo đảo ở phía sau gốc cây, tiếng gầm đó quá ồn đối với tôi.
Mắt chúng tôi chạm nhau. Nó lại gầm lên một lần nữa và tôi đóng băng ngay tại chỗ mặc dù tôi đã có kỹ năng [Courage]. Với đôi chân cứng ngắc của tôi, nó lao đến với một vận tốc cực nhanh.
Tôi sẽ bị xé thành từng mảnh nếu tôi bị nó đâm trúng.
"Di chuyển... Thôi nào! Di chuyển đi!"
Áp lực dữ dội cuối cùng biến mất, rồi tôi nhảy chúi xuống một cách liều lĩnh, ngay trước khi tôi bị đâm trúng. Được rồi. Con rồng tiếp tục lao về phía trước làm cây cối đổ rạp. Tôi đã chịu đủ rồi. Nó là một con quái vật kì lạ.
Nó một lần nữa đối mặt với tôi bằng cơ thể mạnh mẽ của nó. Tôi ngay lập tức chuẩn bị chạy đi. Nhưng lại có một vấn đề.
Con rồng đã chặn đường tôi.
"Gaahhh..."
Nó bình tĩnh lại và thay vào đó tiếp cận tôi từ từ, cố gắng tạo áp lực cho tôi. Tôi có thể cảm nhận được áp lực của nó như muốn nói rằng 'Ta chắc chắn sẽ giết ngươi'
"Xin lỗi nhưng tao không định đánh với mày một mình đâu."
Tôi đã kích hoạt [Flash], một kỹ năng tôi sử dụng khi gặp khó khăn. Có một ánh sáng chói loá. Tôi chạy qua con rồng khi ánh sáng biến mất. Hình như nó không đuổi theo tôi, có lẽ do hiệu ứng của ánh sáng nên tôi đã cố gắng giữ khoảng cách với nó càng xa càng tốt.
Đợi một chút đã. Tôi quay lại nhìn phía sau lưng và cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc xương sống. Con rồng đất đang nhìn chằm chằm vào tôi từ xa, há miệng rộng.
"Một đòn tấn công bằng hơi thở?"
Câu hỏi của tôi đã được trả lời bằng một cơn gió dữ dội bằng đá. Chắc chắn xương cốt của tôi sẽ vỡ vụn nếu dính phải nó Tôi nhanh chóng né sang một bên để tránh trường hợp xấu nhất. Kích thước của các tảng đá dao động từ cỡ bằng đầu người đến lớn hơn nữa, chúng phá hủy hoàn toàn mọi thứ chúng đâm vào.
"Tao đang chạy nà!! Đố mày bắt được tao...!" Tôi mạnh miệng tuyên bố lớn khi tôi chạy theo hình zíc zắc.
Nó gầm lên một tiếng bất lực và đuổi theo tôi. Tôi đã làm một tư thế chiến thắng khi tôi nhận ra kế hoạch của mình đang hoạt động. Tuy nhiên, tôi lại gặp rắc rối khác. Nó nhanh hơn tôi. Tôi có thể cảm thấy hơi thở đáng sợ của nó phía sau lưng khi tôi nhìn thấy cái bẫy của mình.
Không có dấu hiệu của Emma và Luna-san. Không có thời gian để đi tìm họ nữa rồi.
Vút!
Tôi nhảy lên. Con rồng vươn cổ ra, không muốn để tôi trốn thoát nhưng nó đã không cắn tôi.
"Gwwwoooaaahhhh?!"
Nó dẫm lên bẫy và rơi xuống địa ngục kiếm của tôi. Mặc khác, cú hạ cánh của tôi không quá lộng lẫy, tôi lăn về phía trước theo đà.
Bóng ai đó nhẹ nhàng vụt qua nơi đây, nhảy qua đầu tôi với tiếng hét chiến đấu dũng cảm. Luna-san cầm cây giáo của mình và đâm vào hàm trên của con rồng từ trên cao.
"Còn tớ nữa!"
Emma, người đang nấp, đâm vào hàm dưới của nó từ bên dưới. Con rồng bị tấn công từ cả hai hướng, có khuôn mặt bị bóp méo. Có phải kỹ năng [Dragon Slayer] giúp dễ dàng đâm xuyên qua nó hơn không?
"Fuuu… fuu…"
Không có thời gian để suy nghĩ. Tôi quơ lấy ngọn giáo và nhảy vào. Nó đã yếu đi; một cơ hội hoàn hảo. Tôi cắm sâu cây giáo vào họng nó bằng tất cả sức lực của mình. Tôi bị đuôi của nó quật trúng nhưng nó không có gì nghiêm trọng. Những vết thương của con rồng, mặt khác, là những vết thương chí tử khi nó ngưng chuyển động trong hố.
Tôi rất mừng khi cấp độ của tôi đã vượt qua level 100. Luna-san đã chữa lành vết thương của tôi bằng [Heal Shot] trong khi Emma xoa bóp cái lưng đã bị quật trúng của tôi trước đó.
"Nó chỉ mới cấp 30 nhưng nó rất mạnh. Bọn rồng thật đáng sợ."
"Nhưng chúng ta đã thắng!"
"Đúng vậy... một chiến thắng thực hiện được nhờ sự đoàn kết của chúng ta, tôi nghĩ thế." (Đổ mồ hôi)
Thật là buồn cười khi thấy Luna-san bối rối sau khi nói như thế.
"Đúng. Đó là chiến thắng của party chúng ta!"
Tôi vươn tay ra, lòng bàn tay úp xuống. Emma đặt tay cô ấy lên trên tay tôi và của Luna-san trên tay của Emma. Tôi đã làm trò này một cách ngẫu hứng, nhưng nó có vẻ giống một tư thế chiến thắng.
Dù sao đi nữa, chúng tôi chuyển sang mổ xẻ con rồng. Ưu tiên hàng đầu của chúng tôi là cái răng nanh chúng tôi cần để có thể vượt qua kỳ thi.
"Nó quá cứng!"
Emma ngạc nhiên khi thấy con dao găm của mình không cắt xuyên qua được. Vũ khí thông thường dường như không hoạt động. Mấy ngọn giáo, đã được dung hợp với các kỹ năng, sẽ dễ dàng hơn để làm việc với nó vì vậy chúng tôi sử dụng nó để thay thế. Chúng tôi đã có mấy cái nanh, nhưng...
"Sẽ thật lãng phí nếu để nó ở đây. Nguyên liệu từ một con rồng sẽ được giá tốt. Chúng ta cũng có thể sử dụng chúng để làm những vật phẩm khác."
"Thịt của nó cũng ngon nữa."
"Noir-dono, kĩ năng lưu trữ của cậu là rank C à? Tôi tự hỏi liệu thứ đó có vừa không?"
"Nó có lẽ sẽ vừa. Con rồng có vẻ không lớn lắm. Rank C cũng có đủ chỗ cho nó."
Tôi đã làm thử và con rồng đột nhiên biến mất.
"Wow! Thật tuyệt vời ~! "
"Hãy trở lại và khỏe với mấy người lính gác nào."
Chúng tôi xuống núi trong khí thế hừng hực. Các lính canh hỏi mọi thứ xảy ra như thế nào nên tôi nói với họ rằng chúng tôi đã thành công trong việc giết chết được con rồng.
"Ahaha! Nói dối là xấu đấy cậu biết không. Nhưng tôi rất vui vì các cậu vẫn ổn. Tôi sẽ không muốn mấy người trẻ tuổi chết trong ca trực của tôi. Đặc biệt không phải là những quý cô xinh đẹp, chắc chắn không."
Tôi đoán anh ta sẽ không thèm quan tâm nếu tôi chết.
"Chúng tôi đang quay trở về. Chúng tôi phải thông báo cho Guild rằng chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ."
"Cậu nghĩ rằng nếu cậu giữ lời nói dối của mình thì nó sẽ trở thành sự thật? Đúng thế không?"
"Có lẽ thế. Đây."
Tôi để xác chết của rồng đất ta cho họ thấy và thái độ của họ thay đổi ngay lập tức.
"C-C-Các cậu thực sự đã giết nó?"
"Như anh thấy đấy."
Họ chọc vào xác con rồng cho đến khi cơn tò mò của họ được thỏa mãn. Sau đó, họ tạo dáng chào nghiêm túc.
"Các cậu đã giành được sự tôn trọng của chúng tôi, những mạo hiểm gia tuyệt vời. Chúng tôi mong đợi những điều tuyệt vời từ các cậu trong tương lai."
"Anh cũng nên học cách đánh giá con người đúng cách,"
"Hmm... tôi không còn từ nào để nói."
Tôi ngăn mình không nói nhiều hơn. Chúng tôi đi bộ về phía xe ngựa và trở về thị trấn thân quen của chúng tôi.
Chúng tôi đã gặp vài con quái vật trên đường trở về, vì vậy khi chúng tôi đến nơi thì trời đã về khuya. Odin vẫn mở nên chúng tôi đã đi gửi báo cáo của chúng tôi. Laura-san vẫn đang đợi chúng tôi mặc dù giờ làm việc của cô ấy đã kết thúc.
Điều đầu tiên cô ấy làm là chạy đến chỗ tôi và kiểm tra cơ thể tôi.
"Tôi rất vui vì cậu vẫn ổn. Chuyện gì đã xảy ra với con rồng?"
"Cho tôi mượn chỗ này một chút."
Tôi bày xác con rồng ra trước quầy. Trong một khoảnh khắc, mọi người ở Guild vẫn bình thường và một giây sau, các thành viên đã tụ tập tại kín mít. Tôi có thể thấy đôi mắt lấp lánh của Laura-san.
"Hya~! Đó là những gì Noir-san dành cho cô."
"Wow! Đây có phải là thật không? Làm thế nào cậu có thể hạ gục nó?"
"Gần đây các cậu đã làm rất tốt!"
Tuy vẫn đang là đêm khuya nhưng cả Guild đang rất náo nhiệt. Họ vui vẻ ngay cả khi không có rượu. Hầu hết tất cả, chúng tôi đều rất vui.
Rốt cuộc, bất cứ ai cũng sẽ tập trung lắng tai nghe người khác kể chuyện anh hùng. Cuối cùng, tất cả chúng tôi đều cảm thấy vui vẻ, nô đùa trong đêm khuya.