Tạch gacha rồi các bác ạ. T_T
Thôi comeback về làm người thôi. :))
________________________________________________________
Houston, chỉ huy đội hiệp sĩ của thành phố pháo đài Krassel.
Đằng sau tấm lưng con người tuyệt vời ấy là cả một câu chuyện dài.
20 năm về trước, ở độ tuổi 13 còn non trẻ, anh đã lần đầu tiên gia nhập vào quân đội với tư cách là một người lính tập sự. Vào lần ra trận đầu tiên, do sự thiếu hụt trầm trọng về quân lực mà anh đã phải bị điều thẳng ra tiền tuyến. Cũng trong trận đánh đó, Liên minh đã trải qua một sự mất mát to lớn.
Trong khi những đồng đội của anh nằm chết trên chiến trường, ruột rải đầy vết máu, Houston đã đủ may mắn sống sót để có thể nhìn thấy ngày mai. Sau gần mười năm chinh chiến trên từ chiến trường này đến chiến trường khác, cuối cùng anh cũng đã tích luỹ được đủ công lao và kinh nghiệm để trở thành một đội trưởng.
Nhưng như thể mọi thứ đã được định đoạt từ trước, trận chiến anh tham gia sau ngày thăng chức đó là một địa ngục sống.
Nó là một trận chiến kinh hoàng và khốc liệt.
Tất cả những sĩ quan cấp trên, từ Đại Tướng cho đến những Tiểu đoàn troởng đều đã bị giết hoặc phải đi tháo chạy. Hệ thống chỉ huy sụp đổ để lại sự hỗn loạn khiến cho đội quân trở nên hoang mang, bối rối và đầy sự thất vọng.
Khi gần 60% quân số thiệt mạng, vai trò Tổng tư lệnh được giao cho Houston mặc dù anh chỉ là một Đại đội trưởng bình thường.
“Không ai khác ngoài ngươi có thể tiếp quản được vị trí này.”
Đây là những lời cuối cùng của một sĩ quan cấp cao truyền đạt cho Houston thông qua một nhân viên y tế. Ông ta đã chết vì vết thương quá nặng. Houston, cảm thấy không thể tin vào những gì anh vừa được nghe, nghĩ rằng tất cả chuyện này chỉ là một trò đùa tồi tệ nào đó.
Thế nhưng với tư cách là một người lính luôn cúi đầu và hoàn thành công việc của mình, anh tập hợp 40% l ựclượng còn lại và đã xoay xở rút lui một cách an toàn, hầu như không bị tổn thất gì thêm.
Tài năng của anh đã nở rộ. Tài năng đó cho phép anh chỉ huy các đội quân lớn một cách hiệu quả.
Chỉ là, sự thành công của cuộc rút lui đó không chỉ có tài năng của Houston mà may mắn cũng đóng một vai trò rất quan trọng. Một sự may mắn điên rồ. Lực lượng quân Orc lúc đó đã triệu tập quân tiền phương của họ đến một vị trí khác đang bị tấn công và xác định rằng việc truy đổi đội quân của Houston là không đáng.
Nói chung, màn thể hiện của Houston được đánh giá cao trong quân đội, và Houston đã nhanh chóng được thăng cấp lên Chỉ huy thứ hai của Quân đội chống Orc - một đội quân chủ yếu chiến đấu chống lại Orc và các đồng minh Fairy của chúng.
Năm năm sau khi Houston trở thành Chỉ huy thứ hai, vị chỉ huy chính đã tử trận trên chiến trường để lại chiếc ghế chỉ huy mà ai cũng muốn có trong tay. Thân là thứ hai nên nghiễm nhiên Houston được lựa chọn làm người kế nhiệm anh ta.
Mang danh hiệu Chỉ huy, Houston tiếp tục chiến đấu với lũ Orc trong suốt một thập kỷ.
Anh luôn cố gắng hết sức để chiến đấu với lũ Orc. Anh thu thập nhiều thông tin nhất có thể, luôn đẩy trí não của bản thân đến mức giới hạn khi đi giết Orc. Thậm chí, đôi lúc anh còn đi xa đến mức xông ra ngoài tiền tuyến, liều mạng chỉ để giết thêm một con Orc.
Kết quả là, trong số Con người, không ai lấy nhiều mạng sống của Orc nhiều như Houston.
[Houston, the Swine Slayer.] (nguyên văn hay để “Đồ tể Lợn”?)
Ngay cả sau chiến tranh, anh ta cũng không thương tiếc đối với loài Orc.
Đặc biệt đối với lũ Orc lang thang, anh còn tàn nhẫn hơn thế.
Dù chúng có khóc lóc, la hét, cầu xin cho mạng sống của chúng thế nào đi chăng nữa, anh cũng không bao giờ để tâm đến. Bị đưa lên giàn chém là kết cục không thể tránh khỏi đối với lũ Orc.
Ông đã truyền cảm hứng cho cả sự sợ hãi lẫn kính trọng cho những lính mới nhập ngũ sau chiến tranh.
Tuy nhiên, trên thực tế, ngay cả khi có biệt danh ghê rợn như vậy, Houston không có bất kỳ ác cảm hay tư thù nào đối với lũ Orc.
Anh ta không thành kiến hay phân biệt đối xử.
Anh ta không thực sự ghét Orc.
Anh ấy chỉ biết rất nhiều về Orc.
Và kiến thức của anh ấy về chúng rất uyên thâm.
Khi Houston lần đầu tiên trở thành Chỉ huy Đội thứ hai, để có thể thực thi nhiệm vụ của mình một cách hoàn hảo - giết Orc nhiều hơn cùng với việc giảm thiểu thương vong, anh ta cần biết càng nhiều càng tốt về đối thủ của mình.
Vùi đầu vào nghiên cứu của mình, anh ấy thu thập bất kỳ thông tin mà anh ấy có thể có được. Anh quan sát lũ Orc, ghi lại hành vi của chúng, tìm hiểu các tài liệu trong quá khứ, và đôi khi còn nói chuyện với các tù nhân chiến tranh...
Và từ đó, Houston đã đi đến một kết luận.
Anh ta phát hiện ra rằng loài Orc, mặc dù chúng có vẻ giống như một nhóm quái vật chuyên giết người và hiếp dâm lưu động, nhưng chúng vẫn có ý thức, vẫn là những sinh vật sống giống như Con người - chúng chỉ là có giá trị đạo đức và ý thức chung hoàn toàn khác so với Con người.
Không thể đánh giá Orc bằng tiêu chuẩn của Con người.
Tất nhiên, tình cảm của Houston đối với lũ Orc không phải chỉ có một màu hồng.
Anh ta vẫn giữ một mối thù, dù là nhỏ nhất, đối với Orc vì những cái chết không thể đếm xuể mà chúng đã gây ra. Bơi hàng ngàn con người và đồng đội của anh đều đã bị giết dưới lưỡi kiếm của chúng.
Nhưng kể từ khi chiến tranh kết thúc, anh ta dần dần chấm dứt những mối thù hận không cần thiết đối với loài Orc, và thậm chí còn tôn trọng chúng hơn.
Lý do khiến anh ta quá tàn nhẫn với lũ Orc lang thang là vì chúng là hiện thân của những mặt tối nhất của xã hội loài Orc.
Chúng thậm chí còn không thể tuân theo luật của loài Orc, chứ đừng nói đến luật của Con người.
Để một con Orc lang thang ở bất kỳ nơi đâu gần Con người sẽ tất yếu dẫn đến thảm họa. An toàn tốt hơn là xin lỗi. Trong trường hợp này, an toàn có nghĩa là thoát khỏi thế giới của lũ Orc lang thang trước khi chúng có thể gây ra bất kỳ tổn hại nào.
Những người không thể phù hợp với nền xã hội văn minh không khác gì lũ sâu bọ.
Và cũng giống như sâu bọ, chúng nên bị tiêu diệt.
Trong những năm sau khi ký hiệp ước hòa bình, cách suy nghĩ thấu đáo và thái độ làm việc hợp lí của anh cuối cùng đã khiến anh ta được phong tước hiệp sĩ và được bổ nhiệm làm Chỉ huy đội hiệp sĩ của Krassel.
Nhờ sự đồng cảm của anh ấy với lũ Orc, khả năng xung đột bùng phát trở lại là rất nhỏ, và nếu chiến tranh xảy ra một lần nữa, anh ấy là lựa chọn tốt nhất để bảo vệ Krassel.
“Sao? Cậu đã bắt được những kẻ tình nghi của vụ tấn công trên đường lớn sao?”
Ngày hôm đó, anh nhận được một báo cáo cụ thể từ cấp dưới của mình.
"Vâng, thưa ngài. Có vẻ như đó là một con Orc.”
“Chẳng phải tôi đã nói với cậu rằng cậu không cần phải báo cáo với tôi về những vấn đề liên quan đến lũ Orc lang thang sao? Cậu không cần phải nói với tôi tất cả mọi thứ, chỉ cần giết chúng thôi "
Houston lắc đầu khi trả lời.
Theo như các thỏa thuận được thực hiện với vua Orc, bất kỳ Orc nào bị lưu đày khỏi đất nước của họ đều bị coi là ngoại lai và có thể bị giết mà không bị ảnh hưởng.
Houston lẽ ra sẽ thích bọn Orc giải quyết các vấn đề của riêng chúng, nhưng chúng cũng có luật riêng của chúng, vì vậy anh đành cam chịu với thực tế là anh phải dọn dẹp hộ chúng.
“Nhưng thưa ngài, chúng tôi không chắc liệu đó có phải là một tên lang thang hay không. Anh ta ăn mặc đẹp, và các câu trả lời của anh ấy khiến chúng tôi có cảm giác liệu có ổn không khi bắt giữ anh ta.”
“Trong trường hợp đó, hãy để anh ta đi. Thật đáng tiếc, nhưng chúng ta không thể làm gì hơn nữa. "
"Nhưng thưa ngài, Judith nói rằng có điều gì đó không ổn về anh ta ... rằng anh ta đáng nghi ngờ ..."
“Gah, cô gái ngu ngốc đó. Làm thế nào cô ấy có ý định chịu trách nhiệm nếu toàn bộ chuyện này châm ngòi cho một cuộc chiến với Orc… ”
Judith là hiệp sĩ phụ trách những vụ án liên quan đến các cuộc tấn công trong rừng.
Cô ấy gần đây đã được phong tước hiệp sĩ và đã ở vị trí này gần một năm. Cuối cùng thì cô ấy cũng đã quen với nhiệm vụ của mình, nên Houston đã giao cho cô ấy một vụ án.
Ban đầu nó được cho là một vụ án có thể dễ dàng giải quyết nhưng có lẽ do hung thủ trở nên xảo quyệt bất ngờ hay Judith thực chất chỉ là một hiệp sĩ bất tài thì mọi chuyện cũng vẫn chưa có tiến triển.
Gần đây, cô ấy đã trở nên mất kiên nhẫn và thất vọng với kết quả không đạt được của mình.
Cô ấy muốn làm mọi thứ có thể để nhận được công lao và sự tôn trọng, tất cả để chứng minh rằng cô ấy không hề kém cỏi.
"Chà, ý kiến của cậu là gì?"
“Chà, chắc chắn có một số khía cạnh đáng ngờ đối với toàn bộ sự việc. Anh ấy không muốn nói về lý do tại sao anh ấy ở đây, và anh ấy có một người bạn Fairy đi cùng. Anh ấy cũng… rất bình tĩnh khi chúng tôi vây quanh anh ấy. Nó khá là đáng lo ngại. Anh ta có thể là một… gián điệp. ”
“Pffft…!”
Houston không thể không cười.
Tên cấp dưới này vẫn còn là một tấm chiếu mới chưa được nếm mùi chiến tranh.
Đó rất có thể là lý do tại sao cậu ta không biết nhiều về loài Orc.
Nếu cậu ta có bất kỳ ý tưởng nào về loài Orc thực sự như thế nào, cậu ta hẳn sẽ không bao giờ cân nhắc đến việc sử dụng “Orc” và “gián điệp” trong cùng một câu.
“Thưa ngài Houston, đây không phải là vấn đề đáng cười! Họ có thể đang cố lấy thông tin nội bộ bằng cách cố tình bị chúng tôi giam giữ! ”
“Không có con Orc nào thông minh đâu. Nếu có ai đó muốn thám thính chúng ta, họ sẽ chỉ cần gửi một Fairy đến thôi. "
Những con Orc mà Houston biết rất rõ sẽ không bận tâm đến những thứ phức tạp như bị bắt có chủ đích.
Nếu tên Orc đó có thể và muốn đánh bại Judith cùng thuộc hạ của cô ta, thì hắn đã làm như vậy rồi. Anh ta sẽ giết những người đàn ông, và sau đó tiến hành thẩm vấn và cưỡng hiếp Judith - cùng một lúc.
Orc không có khả năng thu thập thông tin tình báo phức tạp ngay từ đầu, chứ đừng nói đến việc thu thập thông tin bằng cách xâm nhập vào hang ổ kẻ thù.
Có giỏi đến đâu chăng nữa thì họ cũng chỉ có thể thực hiện một vài cuộc trinh sát nhỏ thôi.
Theo dõi vị trí của kẻ thù, số lượng của chúng, thành phần trang bị của chúng, bao nhiêu thanh kiếm, nếu chúng có cung thủ… đại loại như vậy.
Nhưng dù sao, việc anh ta đi cùng và để mình bị bắt mà không có một cuộc chiến nào cho thấy rằng anh ta không phải là một con Orc lang thang.
Anh ta rất có thể là một Orc bình thường, văn minh, chỉ cố gắng hết sức để hòa hợp với Con người và tôn trọng luật pháp do Vua Orc đặt ra.
Orc có ý thức cộng đồng mạnh mẽ, và hiếm khi đi phiêu lưu một mình, vì vậy, thông thường người ta không nghe thấy một con Orc tự mình vòng quanh thế giới… nhưng cũng giống như Con người, có rất nhiều loại Orc. Sẽ không có gì ngạc nhiên ở Houston nếu có một cá nhân như vậy trong số họ.
Judith rất có thể chỉ mất kiên nhẫn và hành xử vội vàng…
… Là điều mà Houston đã kết luận.
[Nhưng việc anh ta có một người bạn đồng hành là Fairy thực sự khiến mình rất tò mò…]
""
Trở lại thời kỳ chiến tranh, việc nhìn thấy Orc và Fairy cùng nhau có nghĩa là có điều gì đó đã xảy ra - rằng một cuộc tấn công rất có thể đang được tiến hành.
Mặc dù bây giờ họ đã sống trong thời đại hòa bình, nhưng bản năng chiến binh của Houston vẫn đeo bám anh từ sâu thẳm trong tâm trí.
"Được rồi, tôi sẽ xem qua"
Houston vừa nói vừa đứng dậy.