“Dừng lại!”
“Đừng lo, ta sẽ không giết cô ấy đâu, giờ chưa phải là lúc…”
Cô ta sẽ không bao giờ có cơ hội bóp đầu Silviana.
“Bây giờ tôi đã biết chuyện gì đang xảy ra với succubus. Tôi sẽ tìm cáh giải quyết để chúng ta có thể làm gì về điều đó ngay bây giờ, vì vậy…”
“Hahaha! Quá muộn rồi! Ta không có thời gian chơi trò chơi của ngươi đâu! À, ta biết rồi, nếu anh cứ khăng khăng như vậy, sao anh không đến quốc gia Succubus? Ngươi sẽ thấy rằng tất cả bọn ta đều sẽ đối xử tốt với ngươi hết mức có thể.”
“Tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể làm thế. Tôi có còn trách nhiệm phải thực hiện. Nhưng tôi sẽ tìm ra một cách nào đó. Tôi hứa. Chắc chắn, có thể giờ đã muộn, và có thể như tôi chỉ đang cố lừa cô, nhưng tôi đã hứa là tôi sẽ làm nhất là khi nói về việc mong muốn hòa bình thế giới.”
“Nếu như một năm trước ngươi nói với ta như vậy, ta đã đổ vì người như anh và trở thành người tình của anh, nhưng… bây giờ thì đã quá muộn rồi…” Carrot nói, thả đầu Silviana ra và cho nó trở lại dưới chân cô. “Chúng ta đã xong việc ở đây rồi.”
“Và giờ cô đã có được thứ mình muốn, cô định làm gì đây? Cô nghĩ mình có thể thoát khỏi đây sao?”
“Việc trốn thoát dễ mà. Ta chỉ cần bước ra khỏi cánh cửa đó và bước đi một cách đầy tự hào.”
“Cô nghĩ tôi sẽ để cô làm thế sao?”
“Thật là kịch tính làm sao, ngươi thật sự không cho ta đi qua sao? Nếu lần này ngươi không thứ lỗi cho ta, ta đành phải dùng vũ lực xông vào thôi.”
“Cô thực sự nghĩ là cô có thể xử lý được tôi sao?”
“Haa… Gagan, đuổi tên kiêu ngạo này ra khỏi lối đi của ta ngay.”
Theo lời Carrot, tên Orc xanh di chuyển. Hắn tiến về phía Errol, cầm rìu sẵn sàng.
Gagan. Gagan Tia Chớp Xanh. Một chiến binh có một quá khứ lâu dài, người đã hét lên tiếng kêu dã chiến và chạy qua chiến trường trước bất kỳ ai khác. Làn da xanh của hắn ta thần kì đến mức làm giảm nhiệt đi mọi thứ anh ta chạm vào, ngay cả khi hắn ta không phải là một chiến binh ma thuật. Hắn là một orc với cơ thể đầy tự hào vì khả năng chống chịu lạnh và lửa rất đỗi mạnh mẽ. Hắn ta là một trong tám vị thủ lĩnh đại tài còn sống khi thời điểm chiến tranh kết thúc.
“Thật đáng tiếc làm sao.” Errol đặt tay lên thanh kiếm bên hông. Đúng lúc này, ngọn lửa bùng lên từ thanh kiếm. Lớp vải phủ kim loại cháy rụi, để lộ hình dạng thật của nó.
“Thanh kiếm đó!” Carrot nuốt nước bọt. Đó là thanh kiếm mà ai cũng đã từng thấy trước đây.
Chuôi kiếm bằng vàng, được khắc họa tiết mặt trời và bên ngoài có một viên ngọc đỏ gắn ở giữa. Lưỡi kiếm sáng bóng in màu trắng bạc, và bao quanh nó là ngọn lửa rực rỡ. Vẻ đẹp của thanh kiếm, sự thần thánh của nó, đó là một cảnh tượng hoành tráng đối với tất cả những ai nhìn thấy nó.
Tên của thanh kiếm là Sun: Thanh kiếm Bảo Khí Thái Dương. Đây là một trong những vũ khí quý giá nhất của hoàng tộc loài người. Lưỡi kiếm của nó thiêu rụi mọi thứ và sẽ mang lại chiến thắng cho người sử dụng.
“Tôi xin tự giới thiệu lại một lần nữa…” Errol chỉ vào thanh kiếm Bảo Khí Thái Dương. Vào lúc này, thế giới đột nhiên rung chuyển. Mây mù che phủ giờ đây trong nháy mắt đã biến mất. Trời quang mây tạnh. Thống trị cả bầu trời.
Errol tháo mặt nạ ra. Thứ hiện ra là một người đàn ông với khuôn mặt đầy thu hút. Anh ta có những đường nét thanh tú và đôi mắt xéo. Vẻ ngoài hoàn hảo của anh ta cho thấy không một thanh kiếm nào có thể chạm đến khuôn mặt mình trên chiến trường.
Sau đó anh ấy nói tên mình.
“Tên tôi là Nazar Liscia Gainius Grandorius! Đệ nhị hoàng tử của Hoàng tộc Nhân loại và là người thừa kế hợp pháp của Thanh kiếm bảo khí Thái Dương.”
Nazar. Hoàng tử Nazar của loài người.
Hay còn được gọi là Hoàng tử Mặt trời mọc. Kiếm sĩ loài người mạnh nhất và là anh hùng đã đánh bại Quỷ vương. Con đường của anh được soi sáng bởi bầu trời trong xanh.
“Và với nó, ta sẽ nghiền nát tham vọng của ngươi và mang lại hòa bình thực sự cho thế giới này!”
“Không! Dừng lại, Gagan!”
Lời nói của Carrot đến quá muộn. Không, hoặc có lẽ không quá muộn nếu đối thủ là một người bình thường. Gagan là một chiến binh xuất sắc. Hăn có thể lùi lại sau khi được bảo làm như vậy. Nhưng đối thủ của hắn là Nazar. Và trong tay người đàn ông đó là Thanh kiếm Bảo Khí Thái Dương
Theo lệnh, Gagan cố gắng lùi lại bằng chân phải, để rút lui. Nhưng chỉ có nửa bên phải cơ thể hắn di chuyển về phía sau. Nửa bên trái vẫn ở nguyên vị trí.
Cơ thể khổng lồ của tên Orc xanh bị tách đôi theo chiều dọc.
Ngọn lửa bao trùm cơ thể khi hắn mất thăng bằng và bắt đầu ngã xuống, ngay lập tức làm bỏng những vết thương và thiêu rụi cơ thể của tên orc xanh. Khi cơ thể sụp đổ hoàn toàn, không còn ai có thể nhận ra được tên orc da xanh kia là chủ nhân của cái xác chết đó.
“Gagan!” Tiếng thét đau đớn của Carrot vang vọng khắp không gian. Tên orc không phản ứng. Đòn đánh của Thanh kiếm Bảo Khí Thái Dương gần như chắc chắn sẽ giết chết đối phương trừ khi họ có khả năng kháng phép cao. Đó là một sức mạnh áp đảo tuyệt đối thậm chí làm cho không có thời gian sử dụng phép thuật chữa lành hoặc hồi sinh. Đó là thanh kiếm đã giết chết Quỷ vương Gediguz.
“Carrot, hãy bỏ cuộc đi. Đừng làm mọi chuyện tệ hơn nữa.”
“…” Carrot không trả lời, ngược lại, vẻ mặt hờ hững, giẫm lên Silviana đang cố bò đi, ngăn cản chuyển động của cô công chúa. “Ta sẽ không từ bỏ ngay lúc này.”
“Cô biết đó là tôi vậy mà vẫn muốn chiến đấu sao?”
“Ta rất ngạc nhiên khi biết Errol lại là vị hoàng tử đó, nhưng… anh biết rõ là ta không có lý do gì để bỏ chạy, đúng không?”
“Ồ, vậy sao.”
"Ngươi đang tỏ ra khá thoải mái bên ngoài đấy, nhưng ta cá là ngươi đang run rẩy bên trong, đúng không? Ngươi sẽ không còn được người chị đầy nhân hậu và mạnh mẽ như ngươi, người đã bảo vệ ngươi như ngày trước nữa, phải không nào?"
“Tôi mạnh mẽ hơn kể từ tôi lúc đó rồi.”
Nazar nói, chuẩn bị sẵn thanh kiếm. Anh hạ thấp hông và cố gắng bước đến gần hơn… Đôi mắt của Carrot sáng lên màu đỏ.
“…!” Động tác của Nazar dừng lại. “Vậy là cô đã sử dụng… bùa chú đó…!”
"Ôi trời, khả năng kháng phép cao thế. Và nhìn xem, ta thực sự đang cố đây."
“Tôi tin vào khả năng kháng ma thuật bẩm sinh của mình, cô biết đấy” Tuy rằng khẩu khí của anh rất nhẹ, nhưng Nazar lại không thể cử động được, ngược lại, biểu hiện của anh ta trở nên méo đi vì sợ hãi, trên trán thì đổ mồ hôi nhờn.