Bash tỉnh dậy trong căn phòng được cung cấp ở cung điện hoàng tộc. Một căn phòng không có cửa sổ do các Succubus chuẩn bị cùng cánh cửa nặng và có ổ khóa chắc chắn.
“…” Bash ngồi dậy trên giường và hít một hơi thật sâu. Đó là một tiếng thở phào nhẹ nhõm. Anh nhớ lại khi Venus đến cứu giúp mình cho dù lúc đấy anh vẫn còn bị mê hoặc. Anh cũng nhớ rằng tất cả những kẻ gây rối đều đã chết và trận chiến kết thúc trong thắng lợi. Ngay cả khi đó chỉ là vấn đề may mắn. Kể cả thế, không có nghĩa là bạn sẽ không cần đến nó cho lần sau. Bởi vì chiến tranh sẽ kéo dài mãi mãi.
Nhưng theo cách nói dân gian hơn thì,
“Mình thua rồi.”
Đây là lần đầu tiên tên da xanh thất bại sau một thời gian dài. Nó cho thấy sức mạnh của chủng tộc Succubus mạnh như thế nào trước bọn đàn ông. Bị một cô gái trẻ thậm chí còn chưa từng ra chiến trường đối xử như vậy, Bash một lần nữa được làm cho thông suốt.
Sau đó, anh nghĩ về việc lẽ ra mình phải nên làm gì.
Nếu anh giết cô ấy luôn, anh chắc chắn sẽ không gặp nhiều rắc rối như vậy. Trên chiến trường, anh luôn làm như vậy. Ở đấy, chỉ có bạn hoặc thù, và không có kẻ thù nào anh không thể giết. Nếu anh trèo lên mái nhà, nhắm mắt lại, nín thở và chỉ để thanh kiếm của mình chém từ bên này sang bên kia, anh sẽ không bị đánh bại. Nếu đối thủ là một chiến binh xứng đáng, anh sẽ gặp nhiều khó khăn hơn trong việc giành chiến thắng, nếu như những Succubus trẻ tuổi đó cũng tầm cơ như vậy, thì tất cả những gì anh vẫn cần phải làm chỉ là nhắm mắt lại.
Tuy nhiên, anh biết rằng mình không nên giết họ. Đối thủ là những cô gái trẻ. Những cô gái trẻ. Ngay cả Orc cũng không được phép giết trẻ em. Giờ là kỉ nguyên hòa bình, và đám Succubus không phải là kẻ thù. Đó là anh nghĩ vậy.
“Đó không phải là thất bại. Em nghĩ ngài có thể đánh bại chúng nếu ngài chỉ có một mình, thưa ngài. Là lỗi của em vì đã để mình bị bắt…”
“Zell…”
Zell buồn bã. Đây không phải lần đầu tiên cô bị đánh bại, và cô hiểu rất rõ rằng mình không giỏi khoảng đánh bảo kê. Cô bay thấp, cố gắng giữ Bash tránh xa mình, và di chuyển để thu hút sự chú ý của kẻ thù. Không có gì sai với nước đi này. Tuy nhiên, đúng là cô bị bắt bởi một vài Succubus trẻ tuổi. Không giống như Orc, tiên không thể bị mê hoặc. Tuy vậy, họ chỉ không hoàn toàn ở thế bất lợi tuyệt đối trước Succubus so với bọn đàn ông.
“…”
“…”
Cả hai cựu chiến binh đều buồn bã trước thất bại này. Đây không phải là lần đầu tiên họ bị đánh bại, nhưng điều đó không có nghĩa là họ sẽ không chán nản.
“Um…”
Bash nhìn lên và thấy một cô nhóc đang đứng bên cạnh giường. Đó là Luka.
“Hai người ổn chứ?”
“Chắc chắn rồi. Luka, nhóc đã cứu mạng ta. Nếu không có nhóc, ta đã sớm bị bọn Succubus ăn thịt rồi.”
“Không đúng, bọn họ còn bắt được em ngay lập tức…”
“Những người yếu thế hơn trong trận chiến sẽ có lợi khi tranh thủ thời gian cho đến khi những người có khả năng chiến đấu có mặt. Nhóc đã đóng vai trò đó rất tốt.”
Nếu Luka không xuất hiện, Zell có thể đã chết. Hoặc Bash có thể đã bị bóc tem của mình một cách thảm hại. Đúng vậy, Bash muốn mất đi lần đầu của mình, nhưng nếu là với một succubus, niềm vui của anh sẽ không kéo dài được lâu, và khi nó kết thúc, anh sẽ tuyệt vọng về tương lai đang chờ đợi mình như một chiến binh ma thuật. Danh dự của Orc sẽ bị sụp đổ và sẽ không bao giờ có thể khôi phục được. Còn về phần Venus, cô ấy nghĩ rằng mình không làm được gì tốt hơn, một phần do sự bất lực của Vương Quốc Succubus, nhưng Luka thì khác.
"Bây giờ nhóc là ân nhân của ta. Nhân danh Vua Orc, ta hứa sẽ đền ơn. Nếu muốn ta làm gì thì hãy cứ nói ra."
“Eh…!?”
Khi Bash nói vậy, Luka đỏ mặt và nhìn xuống. “Ừm, vậy thì…!”
Luka ngước lên như thể cô đã quyết định xong và nắm lấy tay Bash. Bàn tay cô nhóc thật nhỏ nhắn và ấm áp, giống như bàn tay của một đứa trẻ.
“Làm ơn hãy cưới em!” (TN: Loli trong dàn harem nhỉ)
Đó là một lời cầu hôn.
"Tại sao?"
Bash hỏi, không hiểu tại sao cuộc trò chuyện lại thành ra thế này. Mặt Luka đỏ bừng trong khi đang siết chặt lấy tay Bash.
“Ngài Bash, ngài đang đi tìm cho mình một người vợ, đúng không? Yêu cầu là cô ấy phải có khả năng sinh con và có danh hiệu mà ngài có thể khoe khoang với những người Orc khác… Tuy em vẫn còn là trẻ con, nên không thể sinh con, nhưng em là con gái của Chiến binh vĩ đại Lula Lula! Em chắc chắn ngài sẽ có thể khoe khoang về điều đó với những Orc khác!”
“Ta đang hỏi là tại sao lại vậy.”
Bash vẫn là Bash, vui mừng vì cuối cùng cũng có người cầu hôn anh. Nếu nhìn kỹ, Luka có khuôn mặt rất xinh xắn. Bash biết rất rõ rằng cô bé orge kia rất xinh đẹp. Khi cô lớn lên, anh chắc chắn cô nhóc sẽ trở thành một mỹ nhân. Đó là khi lớn lên lận.
Người ta nói rằng bọn Orc tấn công bất kì người phụ nữ nào mà chúng nhìn thấy, nhưng điều đó không đúng. Bọn Orc tấn công phụ nữ vì bản năng của chúng là muốn để lại con cái. Do đó, chúng không thèm muốn những phụ nữ trẻ không có khả năng sinh con. Có những tên Orc như vậy ở đất nước của anh, nhưng chúng được cho là có khẩu vị khá đặc biệt.
Nói cách khác, Luka không phải là một lựa chọn. Vài năm nữa, cô bé có thể lớn lên và trở thành chính xác những gì Bash mong muốn, nhưng hiện tại, cô bé vẫn chỉ là một đứa trẻ. Và vài năm nữa, Bash sẽ trở thành một chiến binh ma thuật. Anh không thể chờ đợi lâu như vậy được. (TN: Nhưng về sau thì có thể)
Cho nên, ngay cả Bash cũng không thể lập tức trả lời, nếu những lời này thốt ra từ miệng của Silviana, anh nhất định sẽ đớp luôn rồi.
“Ngài muốn biết lý do tại sao phải không?”
“Đúng rồi, tại sao nhóc đột nhiên lại nói thế?”
Luka im lặng một hồi, suy nghĩ.
“Lý do…” Cô nhóc dường như không biết phải nói gì hoặc bắt đầu từ đâu. Nhưng cuối cùng cô cũng mở miệng thì thầm điều gì đó. “… Ừm, Lula Lula là mẹ em, nhưng bà ấy không thực sự là mẹ ruột của em…”