Cô nàng Elf, Thunder Sonia, đang cố nuốt đống thức ăn có trong miệng với tốc độ cực nhanh, mắt thì đảo tròn lại. Một cô gái Elf khác bên cạnh đang lau miệng cho cô ấy và rồi nhanh chóng lau sạch thức ăn còn sót lại trên trang phục. Thunder Sonia dường như không biết đó là Bash và tiến đến lại gần; cô chỉ đi qua các bàn thức ăn theo thứ tự và kết thúc ở cái bàn gần Bash.
"Mmm..." Khi nhìn thấy cô gái Elf bên cạnh Thunder Sonia, trái tim Bash bỗng hẫng mất một nhịp. Mặc dù anh đang nhắm đến một người phụ nữ khác, nhưng Elf vẫn là loài Bash yêu thích nhất, và không thể tránh khỏi việc mắt anh sẽ nhìn về phía cô ấy.
“Oh, Anh hùng Orc!”
Cô Elf ấy rất xinh đẹp, rất hợp với gu của Bash. Tuy nhiên, trên đầu cô ấy… có một vật trang trí nhỏ hình bông hoa màu trắng. Đó là một loại trang sức màu bạc khói lẫn màu trắng của đá quý. Nó không hẳn là một bông hoa trắng, nhưng nó làm ta liên tưởng đến điều đó. Bash nghĩ rằng điều đó có nghĩa là cô ấy đã đính hôn.
Nhân tiện, Bash không biết rằng hình dạng của món đồ này được lấy cảm hứng từ một loài hoa gọi là hoa tuyết điểm. Trong ngôn ngữ của các loài hoa, nó có nghĩa là "Tôi mong bạn chết đi". Đó là biểu tượng của đội ám sát của Quân đội Elf.
"C-có vấn đề gì sao?" Cô nhìn Bash, vẻ mặt căng thẳng. Tay cô thò vào túi, nắm chặt một con dao găm. Cô hoàn toàn khom lưng. Nếu tên Orc trước mặt cô làm bất cứ điều gì, cô sẽ chiến đấu. Cô sẽ giao chiến, nhưng… cô không nghĩ mình có thể thắng, phải làm gì đây? Đây là những suy nghĩ của cô.
“Này, đừng nhìn cấp dưới của ta quá nhiều đến như vậy. Ta biết anh sẽ đề phòng với các đội ám sát, nhưng cô ta sẽ không làm gì anh đâu. Chiến tranh đã kết thúc. Và anh biết không? Ta phải trông chừng cô nhóc vì một mớ rắc rối nhỏ mà nó gây ra hôm nọ. Vì vậy, cổ sẽ không có ý định gì đâu.”
Lời nói của Thunder Sonia khiến Bash phải quay mặt đi. Anh không định nhắm đến một người phụ nữ đã có chồng.
“Coff. Lâu rồi không gặp, Bash, dạo này anh thế nào?”
“À, kể từ hổi ở Rừng Siwanasi nhỉ.”
“Uh-huh. Dù sao thì, đây cũng là đám cưới của cháu trai ta, Aconite! Anh thấy đấy, cậu ấy là người mà anh đã cứu hồi ở Rừng Siwanasi. Lúc đầu ta nghĩ mình nên giữ bí mật danh tính thực sự của bản thân, vì sự xuất hiện của ta sẽ làm cho cậu ấy phải sao lãng quá nhiều. Nhưng, ừm, đã có một sự cố nhỏ và cậu ấy đã phát hiện ra rồi. Khi đến nơi, cậu nhóc đến gặp ta và nói, “Thưa Quý cô Sonia, Cô không cần phải làm gì cả. Xin hãy tự nhiên như ở nhà”. Anh không nghĩ là cậu ấy nên cần tỏ ra chu đáo hơn một chút sao? Anh có biết ta đã phải dọn dẹp đống bừa bộn của cậu nhóc đó bao nhiêu lần kể từ hồi lần đầu tiên ta thay tã cho nhóc ấy không? Tức chết mất…”
"Tôi hiểu rồi."
“Và nhân tiện, ta nhận ra rằng anh cũng ở đây. Nhưng ta không có ý xấu đâu. Thực ra, ta nghĩ mình nên gặp lại anh(TN: UwU). Sáu công chúa sẽ không thích điều này cho lắm, nhưng dù sao anh là chiến binh cuối cùng đã chiến đấu với anh hùng Leto. Việc anh ở đây là điều rất là to tát.”
Bash trở nên hoang mang. Thunder Sonia nói chuyện với anh như thể họ là bạn cũ của nhau, nhưng ngay từ đầu họ chưa bao giờ thân thiết đến vậy. Anh đã cầu hôn cô, đúng vậy, nhưng cô đã từ chối anh. Mối quan hệ này đáng lẽ phải kết thúc ở đó – hay phụ nữ Elf cần phải gần gũi với những người họ từ chối?
Tất nhiên, với tính cách của Bash, anh không cảm thấy nó quá là tệ. Thunder Sonia có kiểu gương mặt mà anh thích. Cô ấy vẫn xinh đẹp và thanh tao như mọi khi. Nếu cô ấy có thể khiến anh mất đi sự trong trắng, Bash sẽ không ngại ngủ với mình cô ấy trong suốt quãng đời còn lại. (TN: Ước gì bả Elf kia ko quá tsundere thì…)
Anh không ngại nói chuyện với cô. Thực ra, anh thấy hơi buồn cười vì anh chưa bao giờ thấy cô nói lưu loát như vậy.
“Em thấy thật ngạc nhiên khi cô ấy lại là người hay nói như vậy.”
“Thật vậy. Tôi cũng nghĩ cô ấy lúc nào cũng cáu kỉnh.”
"Này, ta nghe thấy đấy. Nhưng ta sẽ tha thứ cho anh. Hôm nay cũng là ngày vui của ta. Tất nhiên, đôi khi ta cũng có thể nói chuyện phiếm, đúng không nào?"
Thunder Sonia quay sang Buganvilia, cô hậu cần Elf bên cạnh, chỉ là cô đang bối rối. Thunder Sonia mà cô hầu cận biết luôn như vậy. Cô luôn để ý đến việc làm sao cô có thể nói chuyện với Bash một cách thẳng thắn như thường lệ.
“Ừm, Quý cô Thunder Sonia, cô có thân thiết với Ngài Bash không?”
“Không, không hẳn là thế, nhưng mà, chiến tranh đã kết thúc, không có gì khiến người như ta phải ghét anh ta cả, nên từ giờ chúng ta cần hòa thuận với nhau thôi!”
Thunder Sonia vỗ nhẹ vào cánh tay Bash. Cái hành động tiếp xúc trực tiếp ngẫu nhiên này đã thắp lên ngọn lửa trong trái tim non nớt của Bash. Nếu cô ấy không từ chối anh trước đó, và nếu anh không bận thực hiện nhiệm vụ, Bash có thể sẽ lại để mắt đến Thunder Sonia. Anh đã yêu cô ấy chỉ vì cô ấy hơi cởi mở với anh ấy. Việc là một tên còn trinh là một điều đáng buồn.
“…”
Tuy nhiên, giờ đây, Bash đã có một mục tiêu khác. Mục tiêu của anh không phải là Thunder Sonia, mà là một người phụ nữ khác. Anh không thể để đánh mất mục tiêu của mình, bị phân tâm bởi một người phụ nữ đã phá vỡ đi ảo tưởng của anh. Nhưng cảm giác về cơ thể cô nàng thì không thể diễn tả được. Lòng bàn tay của Thunder Sonia thật đẹp và mềm mại. Anh muốn cô tiếp tục chạm vào anh, tiếp tục nói chuyện với anh. Nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Bash phải rời khỏi buổi lễ này đúng thời điểm và đến với Silviana. Và ở đó, niềm vinh quang về việc mất đi sự trinh trắng của anh dưới bàn tay của cơ thể đầy đặn của nàng công chúa đang chờ đợi anh. … Nhưng, giờ đây, làm ơn, hãy để cô tiếp tục chạm vào cơ thể anh. Bất kể phần thưởng lớn đến đâu, sự cám dỗ trước mắt anh luôn rất khó cưỡng lại.
Anh muốn đi, nhưng đồng thời, anh lại không muốn. Biểu cảm của Bash rối bời vì niềm cay đắng trước những cảm xúc mâu thuẫn như vậy. Thấy vậy, Bougainvillea vội vàng cúi đầu.
“Thật-thật sự xin lỗi. Quý cô Thunder Sonia thật là vô lễl!”
“Nà-này, nhưng ta không đánh anh ta mạnh đến thế, chỉ là một cái vỗ nhẹ vào vai… Anh vẫn còn tức giận về vụ Rừng Siwanasi sao? Cho ta xin lỗi. Ta đã đối xử tệ với anh lúc đó. Nhưng ta không còn lựa chọn nào khác. Anh hiểu ý ta mà, phải không?”
“Cô không cần phải xin lỗi đâu.” Bash thực sự không hiểu cô đang xin lỗi vì điều gì, và mặc dù anh nói là anh hiểu, anh vẫn lắc đầu và bảo cô đừng lo lắng về điều đó.
“Giờ nghĩ lại thì, nghe rằng hôm qua anh đã phải gặp nhiều chật vật với Sáu cô công chúa… Nếu bọn họ còn nói gì với anh nữa thì hãy báo cho ta biết. Lần này ta sẽ không để bọn họ đuổi anh ra đâu. Ta sẽ xử lý cho. Nhìn ta đây trông có vẻ không phù hợp với điều đó, nhưng ta không chịu giữ sự im lặng bởi bất kỳ ai đâu.”
Thunder Sonia ưỡn bộ ngực thanh mảnh của mình. Ánh mắt Bash chằm chằm vào chỗ tuy lép ấy nhưng vẫn còn một vài phần phình ra, miệng anh đột nhiên há rộng ra. Như thể anh ta đang lắng nghe lời nói khoác lác của Thunder Sonia với một nụ cười gượng gạo. Những người xung quanh họ cũng cho rằng, "Thunder Sonia và Ngài Bash đang trò chuyện thật thân thiết với nhau làm sao", và cắn ngón tay vì sự ghen tị. Bầu không khí trong phòng không thể diễn tả được, nhưng nó cũng không quá là tệ.
“Ta biết giờ là hơi muộn rồi, nhưng đây là thời điểm thích hợp để kể cho họ nghe về lần anh chiến đấu với Anh hùng Leto. Ta chắc chắn là điều đó sẽ khiến họ cảm thấy tốt hơn… hửm? “
Khi Thunder Sonia chuẩn bị đề xuất điều này, có tiếng thì thầm ở phía sau căn phòng.
“Ồ, có vẻ như đã đến lúc tuyên bố rồi.”
“Cái gì? Đó có phải là Công chúa Inuella không?”
“Thật ư? À, có lẽ Inuella sẽ là người đầu tiên. Nhưng Aconite và Nữ hoàng cũng sẽ có bài phát biểu của hai người họ.”
Bài phát biểu của Công chúa Inuella đang chuẩn bị bắt đầu. Bash chợt quay về với thực tại. Bức thư viết rằng, "Xin hãy gặp em dưới Cây Thiêng khi Inuella đưa ra lời phát biểu". Anh không thể ở lại đây lâu hơn nữa.
“Thật ra, ta đã giúp việc viết bài phát biểu của Nữ hoàng. Leona đã rất lo lắng về bài phát biểu của mình, vì vậy ta đã thực hiện một số thay đổi nhỏ. Ta đã có rất nhiều kinh nghiệm về việc phát biểu tại các buổi lễ kiểu thế này, vì vậy ta đã không…”
"Xin thứ lỗi."
“Nà-này? Anh định đi đâu thế? Bài phát biểu sắp bắt đầu rồi đấy. Thôi được, nếu anh không muốn nghe thì cũng không sao, nhưng… ôi, có lẽ anh đang muốn vệ sinh! Anh đã cố gắng nhịn à? Xin lỗi nhé! Nhớ hãy quay lại kịp giờ để cùng nhau nâng ly nhé!”(TN:Khó rồi)
Bash bắt đầu bước nhanh về phía sau tòa nhà, hướng tới phía Cây thiêng khổng lồ này. Anh không được phép ở quá xa cái cây vì sợ rằng nó sẽ làm mọi thứ trở nên quá muộn.