Trận đấu thứ tư, Bash vs Amond.
“Người chiến thắng, Bash!”
Trong trận đấu tiếp theo, Bash cũng giành chiến thắng chỉ bằng một đòn duy nhất. Đối thủ không hề yếu. Hắn ta là một chiến binh người Lùn và là đội trưởng của sư đoàn kỹ sư số 3. Một trong năm chiến binh hàng đầu tại Vực Dobanga.
Hắn ta chiến đấu một cách sòng phẳng. Gã lao thẳng vào Bash và bị hạ gục chỉ bằng một đòn duy nhất. Đối với người quan sát bình thường, điều đó có vẻ ngớ ngẩn. "Hắn không thấy trận chiến của Bash vào ngày đầu tiên sao?" Một số người hẳn đã nghĩ như vậy.
Nhưng đó là cách của người Lùn. Họ tin vào bộ giáp mà họ đã rèn và dựa vào nó để đột phá trực diện. Đối với người Lùn, trốn tránh là hành động của kẻ hèn nhát.
Chú người Lùn dũng cảm đã bị đánh bại, nhưng vẫn được hoan hô nhiệt liệt. Bash đã tiến vào vòng bán kết.
◆◆◆
Đối thủ của anh ở vòng bán kết là người chiến thắng trước đó. Barabaradobanga. Con trai cả của người Anh hùng Doradoradobanga.
“…”
Primera run rẩy vì lo lắng khi cô nhìn thấy Bash trong phòng chờ.
Barabaradobanga.
Ông là thợ rèn mạnh nhất và có tay nghề nhất của gia tộc Dobanga. Bây giờ khi Doradoradobanga đã chết, ông hiện là biểu tượng của đỉnh cao, khát vọng và hy vọng của gia tộc. Ông đã tham gia lễ hội với vũ khí tự chế của mình và đã giành chiến thắng trong giải đấu ba lần. Đặc biệt là năm ngoái, người đàn ông ấy là người giữ vững được chuỗi thắng một cách ổn định, và năm nay ông là ứng cử viên hàng đầu để giành chiến thắng trong lễ hội, điều đó ngụ ý rằng ông thừa sức để giành chiến thắng lần này nữa.
Cho đến ngày hôm qua, Primera nghĩ rằng cô có thể giỏi hơn Barabaradobanga nếu cô hạ quyết tâm. Nhưng bây giờ cô không nghĩ vậy. Cô có thể thấy anh trai bướng bỉnh của mình siêng năng và giỏi như thế nào với tư cách là một thợ rèn. Chắc chắn anh ấy không kém cạnh gì với cha cô, Doradoradobanga, nhưng anh ấy vẫn ở một đẳng cấp mà Primera thậm chí không thể đạt tới tại thời điểm hiện tại.
Cô tự hỏi liệu mình có thể đấu lại được với một đối thủ như vậy không. Cô, người chỉ chiến thắng nhờ vào sức mạnh của Bash.
“Tôi đảm bảo với cô là tôi sẽ không thua đâu. Đừng lo lắng.”
Lời nói của Bash rất khích lệ. Bất kể là ai, không ai có thể không tin lời nói của anh. Ngay cả trên chiến trường, những lời này đều là tuyệt đối, mỗi người lính đều sẽ cảm thấy tự tin lên sau khi nói điều như vậy. Nhưng Primera nghĩ, liệu anh ấy có thể chiến thắng không?
"Chắn chắn rồi."
Ít nhất, khi anh ấy thắng, cô ấy sẽ không tự nhận chiến thắng đó là của riêng mình. Primera tự hứa với lòng mình.
◆◆◆
Vòng bán kết.
Barabara đang đợi đối thủ của mình ở giữa đấu trường. Ông ấy là người chiến thắng trước đó. Trước khi giải đấu bắt đầu, ông nghĩ rằng mình có thể thắng bất kể đối thủ là ai. Nếu đó là một đối thủ giống như đối thủ mà ông ấy đã đấu năm ngoái, ổng có thể thắng với cách biệt xa vời trong năm nay. Ông ấy nghĩ rằng mình đã luyện tập chăm chỉ trong năm qua và đã trang bị cho mình bộ giáp hoàn hảo.
Nhưng đối thủ của ông là Bash, Anh hùng Orc. Barabara biết tên anh ta vì ổng cũng từng chiến đấu như một chiến binh người Lùn trước khi cuộc chiến đó kết thúc.
Và ông biết rằng mình đã có thể sống sót vì đã không chạm trán với "bọn họ". Họ là những chiến binh giỏi nhất chiến đấu trên chiến trường. Giống như Bash, giống như cha ông Doradoradobanga. May mắn không gặp những chiến binh đó đã cho phép ông sống sót.
Sau khi chiến tranh kết thúc, họ đã có được vị trí xứng đáng ở đất nước của mình và tiếp tục làm việc cho đất nước đó. Cả Nazar, hoàng tử loài người, và Thunder Sonia, đại pháp sư người Elf, đều tiếp tục phục vụ cho đất nước của họ. Ông chắc chắn rằng cha mình, người được gọi là Quỷ Chiến Tranh, và Leto, Người Anh hùng Thú nhân, người bạn tốt của cha mình, cũng sẽ làm như vậy nếu họ còn sống.
Họ sẽ không tham gia lễ hội. Hoặc, họ sẽ ngồi vào ghế của khách danh dự. Nhưng họ sẽ không còn ở trong đấu trường như thế. Cơ hội để thách thức họ đã mất mãi mãi.
Vâng, đó là một thử thách. Barabaradobanga là vua của đấu trường này. Nhưng bây giờ, tại thời điểm này, ông ấy là người thách đấu.
Ông muốn cảm ơn Chúa vì đã cho bản thân cơ hội để đấu với người đó
Nhưng còn phải cân nhắc kỹ hơn lý do hắn đến đây…
Lý do Bash, Anh hùng Orc, đến đất nước này, đến Vực Dobanga, thì rất rõ ràng.
Những nô lệ.
Có nô lệ Orc ở đất nước này. Và có khá nhiều trong số họ. Họ bị bắt như những Orc hoang xuất hiện gần Vực Dobanga. Nhưng thực tế thì không phải vậy.
Hầu hết họ là tù nhân bị bắt trong chiến tranh.
Khi 12 chủng tộc kí hiệp ước về hòa bình và điều này đã xảy ra, tất cả các tù nhân chiến tranh bị giam giữ ở mỗi quốc gia đều được thả. Hiệp ước này đã trở thành chính thức. Vì vậy, tất cả các tù nhân nữ ở Lãnh thổ Orc đều được thả, và tất cả các tù nhân nam ở vùng đất của succubus đều được thả. Các Elf bị giam cầm ở vùng đất của con người và các ogre bị giam cầm của người thú cũng được thả.
Vậy thì tại sao bọn Orc vẫn bị giam cầm trong Vực Dobanga? Tại sao chúng không được thả ra khi chiến tranh kết thúc?
Không cần giải thích dài dòng để kể câu chuyện này. Bởi vì những thương gia của Vực Dobanga. Những người điều hành thành phố sau cái chết của Doradoradobanga. Họ che giấu sự tồn tại của những nô lệ ngay trước khi chiến tranh kết thúc.
Người Lùn thì bướng bỉnh và xảo quyệt. Không phải tất cả bọn họ đều là người tốt. Không những vậy, còn có cả nhiều người thích tích lũy của cải. Lợi nhuận từ đấu trường và nô lệ giá rẻ là rất lớn. Những thương gia, những người cho rằng việc từ bỏ họ là quá đáng tiếc, đã che giấu hoàn toàn sự tồn tại của những tên Orc bị bắt làm nô lệ.
Trong năm đầu tiên, họ nhốt họ vào sâu trong lòng đất và bắt họ chiến đấu trong các vực dưới lòng đất; từ năm thứ hai trở đi, họ tiết lộ sự tồn tại của bọn nô lệ và bắt họ chiến đấu trong đấu trường, tuyên bố rằng họ đã bắt được những con Orc hoang. Nhiều người đã tin lời nói dối đó.
Chỉ thời gian gần đây Barabaradobanga mới biết được sự thật. Kế thừa lòng kiêu hãnh của Doradoradobanga, ông ta ngay lập tức muốn giải thoát những tên Orc bị bắt làm nô lệ. Sau đó, ông ta gặp Donzoi, thủ lĩnh của những tên Orc nô lệ.
Donzoi là một người đàn ông kiêu hãnh. Trong suốt thời gian bị giam cầm, anh đã cố gắng phá vỡ tình cảnh bằng chính đôi tay của mình. Và anh đã tìm ra một cách. Một cách chắc chắn để giành chiến thắng tại Lễ hội Vũ trang và thoát khỏi sự giam cầm.
Barabaradobanga biết điều này và nghĩ rằng: “Mình nên đối mặt với họ như một kẻ thù. Điều này sẽ bảo vệ lòng tự hào của họ”.
Ông ta không làm gì ngoài việc bí mật sắp xếp để những tên Orc bị bắt làm nô lệ nhận được trang bị mà ông ta đã làm ra. Kết quả là năm ngoái Barabara đã giành chức vô địch và Donzoi là á quân. Đó là một kết quả đau lòng đối với Barabara, nhưng Donzoi không bỏ cuộc. Vì vậy, Barabara đã gửi cho Donzoi một lần nữa vào năm nay, lần này với áo giáp và một thợ rèn có thể sửa chữa áo giáp của Barabara.
Bất kỳ ai cũng có thể hiểu được hành động của Barabara khi nghe được điều này. Nhưng ông ta tin rằng, nếu ông ta cố tình thua hoặc từ bỏ cuộc chiến, đó sẽ là một sự xúc phạm đến lòng tự hào của loài Orc. Ông ta tin rằng, nếu ổng không chiến đấu và thua, lòng tự hào của loài orc, sẽ bị hoen ố trong hơn ba năm qua, sẽ không thể phục hồi, và sự chịu đựng của Donzoi sẽ là vô ích.
Nhưng năm nay, Bash đã đến. Một tên Orc, một người đàn ông thậm chí còn được gọi là Anh hùng. Đến cứu những người đồng đội bị bắt làm nô lệ của mình. Với một Tinh linh, chỉ hai người họ.