Bash không có chút ác cảm gì với bọn succubus cả. Họ có thể thoải mái theo đuổi anh theo như ý họ muốn. Họ tuy không thể mang cho mình dòng máu của loài khác, và anh cũng không nhất thiết phải trở thành nô lệ của họ, nếu đó chỉ là tình một đêm, thì đó là tình huống đôi bên cùng có lợi.
Nhưng đó là sau khi anh đã mất đi lần đầu. Không phải là bây giờ.
Và như vừa được thấy, Bash không thể cưỡng lại sự quyến rũ của họ. Chỉ cần một ý thích bất chợt của một trong những succubus, tương lai tồi tệ nhất mà Bash lo sợ sẽ trở thành sự thật. Nơi đấy chắc chắn là một nơi nguy hiểm. Anh không thể đến một nơi như vậy sau khi không thể cưỡng lại kĩ thuật quyến rũ vừa xảy ra lúc trước.
“Mọi người luôn sẵn lòng giang tay ra chào đón ngài! Nếu được thế, toàn bộ người dân chắc hẳn sẽ rất phấn khởi…!”
“Không được, chỉ cần đưa cô ấy tới đây thôi.”
“Oh, làm ơn đấy! Em cầu xin ngài! Với tư cách là ân nhân của bọn em, nếu Ngài Bash đã đến tận biên giới này rồi, việc từ chối ngài sẽ mang lại nỗi nhục lớn cho chủng tộc mình! Bọn em sẽ bị Nữ hoàng la mắng mất!”
“Nhưng mà…” vì Bash là Anh hùng Orc, anh không thể nói toẹt ra rằng anh không muốn vào vùng đất này vì nỗi sợ mất zin bởi một succubus. Anh nhìn Ludo và Luka với vẻ chút lo lắng. “Tôi đang đồng hành cùng những đứa này và chúng tôi đang có việc rất vội.”
“Huh? Vậy à…”
Ludo trông có vẻ bối rối khi nghe xong . Luka thì lắc đầu. Là người vừa mới trải nghiệm “bùa yêu”, không có gì ngạc nhiên khi cậu nhóc cảm thấy tính mạng của mình đang gặp nguy hiểm.
“Cậu nhóc đẹp trai kia… huh? Xin thứ lỗi, nhưng đứa đó là ai vậy?”
“Đó là học trò của tôi.”
“Ồ, vậy ra nhóc là học trò của ngài ấy! Thật ghen tị khi được Ngài Bash đây dạy dỗ… Ta cũng muốn được huấn luyện về một loại kĩ thuật trên giường ở chỗ phòng ngủ… *ho*!” Venus đã cởi đồ trong thời tiết giá lạnh này, vì vậy cô ấy chắc hẳn đã bị cảm lạnh, với việc ho nhiều lần, nhưng cuối cùng đã quay lại khuôn mặt nghiêm trang của mình và nhìn Bash. “Dù sao đi nữa, ngài trông có vẻ khá cảnh giác. Nhưng hãy yên tâm, Ngài Bash đây là ân nhân của Succubus bọn em! Bọn em không có gì ngoài sự tôn trọng đối với ngài cả! Do đó, không có succubus nào sẽ cố gắng không chạm dù chỉ là một ngón tay vào ngài hoặc là học trò của ngài. Ngay cả khi một hoặc hai người sẽ mất kiểm soát khi nhìn thấy Ngài Bash và sự nam tính quá mức của ngài đây, thì cả em và những người khác đều sẽ không để họ chạm vào đâu. Em dù sao cũng là một succubus đã được ngài cứu mạng trong cuộc rút lui ở Sa mạc Lehner, vì vậy xin đừng nghi ngờ gì điều đó! Ngay cả khi em phải hy sinh mạng sống của mình để làm như vậy!” Những lời của Venus dường như có sức nặng lớn, và họ có thể cảm nhận được sự quyết tâm của cô ấy. “Vì vậy, làm ơn! Làm ơn, em cầu xin ngài! Chỉ một chút thôi! Một chút lời chào đến Nữ hoàng thôi! Làm ơn! Hãy vì lòng danh dự và tự hào của chúng em, làm ơn!”
Bash không nỡ lòng nào từ chối khi cô ấy yêu cầu một cách kiên quyết như vậy.
“Được thôi… nhưng bọn tôi sẽ không ở lại lâu đâu. Dù sao bọn tôi cũng có việc cần phải làm mà.”
“Tất nhiên rồi, xin đừng lo! Hãy đi vào đi!”
Vậy là Bash và những đứa nhóc orge đã tiến vào Vương Quốc Succubus.
■
Thủ đô của Vương Quốc Succubus đã bị bỏ hoang. Thành phố, thường được bao phủ trong một màn sương màu hồng dày đặc có thể phá vỡ ý thức và lý trí của đàn ông thuộc mọi chủng tộc, giờ đây lại vắng bóng. Không có một chút sôi nổi gì và đường phố gần như trống rỗng.
Succubus là một trong những loài có thứ hạng cao trong Liên bang Bảy chủng tộc, cùng với quỷ và orge. Ngoài những đặc điểm giúp họ có lợi thế hơn nam giới của Liên minh Bốn chủng tộc, họ còn vượt trội về khả năng thể chất lẫn phép thuật. Loài Succubuc mà Bash biết luôn có nụ cười quyến rũ trên khuôn mặt được trang điểm một cách hoàn hảo và luôn thể hiện ra được sự điềm tĩnh… Một số ít người trên phố không có kiểu đó. Họ có đôi má hóp lại và dường như không còn nhiều sức lực.
“Thật là vắng vẻ.”
“Vì là một quốc gia bại trận… hầu như không có thức ăn, nên không có thứ gì làm họ vực dậy lên được. Loài Orc cũng ở trong tình trạng tương tự, phải không?”
“Orc không thiếu thức ăn và chúng có vẻ hoạt bát hơn một chút.”
Không có đồ ăn. Nghe được những lời này, Bash đột nhiên cảm thấy có một ánh nhìn, quay đầu lại, nhận thấy trong một con hẻm có mấy con succubus, bọn họ nhìn Bash bằng đôi mắt đỏ ngầu, nước dãi chảy dài từ khóe miệng.
Bọn họ đều là những người phụ nữ xinh đẹp và quyến rũ, đúng với vẻ bề ngoài của succubus. Cơ thể của họ cũng khiến người ta muốn nuốt nước bọt khi chỉ cần nhìn vào họ thôi. Nếu một người phụ nữ loài người muốn có được một cơ thể như vậy, thì sẽ phải mất rất nhiều công đoạn.
Tuy nhiên, khi quan sát kỹ hơn, tay chân của họ trông thật thon thả, bên xương sườn thì có vết hằn ở cả hai bên và má thì hóp lại. Có lẽ họ đã không ăn đủ. Anh cũng nhận thấy môi họ nứt nẻ vì họ không tô son, có lẽ vì họ không còn phải ra chiến trường nữa.
“Oh, không phải kia là Cucumber sao. Cô ấy hẳn sẽ muốn…”
“Venus, không phải cô đang mang theo mình một món ăn rất ngon đây sao ta~?”
Ngay khi Venus định nói gì đó, một trong số họ tiến đến gần Bash trong khi những người khác đang liếm môi. Đứng trước mặt Bash, cô nầng đẩy hông ra và đặt ngón trỏ lên môi trong một tư thế quyến rũ, chăm chú nhìn Bash. Đôi mắt của người phụ nữ dán chặt vào bên dưới của Bash. Cô nhìn anh như thể anh sẽ biến mất nếu mình rời mắt khỏi anh, dù chỉ là trong tíc tắc.
Bash tự hỏi liệu anh có nên che phần hạ bộ của mình hay không. Không, nó không thực sự quá lộ liễu, nhưng anh tự hỏi liệu anh có nên để nó không được phòng vệ khi kẻ thù đang nhắm vào chỗ đó của anh không. Với một cái nhìn rất thèm khát.
“Oh, thật mạnh mẽ làm sao …”
“Cậu nhóc này trông có vẻ ổn, nhưng… tôi nghĩ tên Orc kia tốt hơn. Tôi chắc chắn hấn sẽ cho chúng ta rất nhiều miếng thịt dày và chắc hơn.”
Những succubus khác cũng vây quanh Bash bằng những nụ cười và vẻ mặt thô tục, hầu như không có chút quyến rũ nào. Mặc dù bọn chúng đến gần và nhìn chằm chằm vào ba người, nhưng chúng không động chạm vào bất cứ thứ gì. Bash không biết vì sao, nhưng đó là vì chủng tộc succubus có một quy tắc: "Không bao giờ được chạm vào con mồi đã bị quyến rũ của người khác khi chưa được phép".