Vào lúc này đây, có một tên orc đang ở phía trước mặt nữ hoàng succubus, Curly Kale. Với bộ da xanh và một thanh kiếm lớn trên lưng, và toàn bộ cơ thể toát ra khí chất của một người đàn ông mạnh mẽ. Đó là vị Anh hùng Orc Bash, người đang ngồi ở bên đó.
“Hoan nghênh ngài đã đến đây, Ngài Bash, Anh hùng Orc.”
Ngai vàng của Succubus được làm theo chiều ngang. Theo thông lệ, nữ hoàng sẽ diện kiến vị khách của mình trong khi ngả lưng một cách uể oải. Ngai vàng này giống như một chiếc giường sofa nơi cô có thể ngủ nếu muốn. Nếu bạn thắc mắc tại sao nó lại như vậy, thì đó là vì giả sử như người mà cô diện kiến là một người đàn ông, cô sẽ đánh chén được luôn bữa ăn.
Tuy nhiên, nếu đó là một người đàn ông được mọi người tôn trọng và mang ơn, thì đây điều đó sẽ không xảy ra. Curly Kale ngồi thẳng lưng đến nỗi có thể nghe được thấy tiếng rắc rắc.
“Ngài ấy sắp bị quyến rũ bởi Venus và Cucumber, nhưng may mắn thay họ đã dừng lại.”
“Hả…! Xin hãy thứ lỗi cho người của ta. Bọn họ sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc…”
“Không cần phải thế đâu. Dù sao tôi cũng cảm thấy không quá tệ khi bị quyến rũ, ngay cả khi đó là một succubus.”
Succubus không được phép quyến rũ một ân nhân đáng kính của mình. Tuy Bash nói rằng mình ổn, nhưng Venus và những người khác vẫn sẽ phải chịu sự trừng phạt. Đó là những gì Curly Kale đã nghĩ, nhưng ngay khi cô nhìn thấy Bash, cảm giác đó đã biến mất.
“…Ngài Bash.”
Cánh tay săn chắc làm bạn ước muốn được người ấy ôm, đường hông khiến bạn nghĩ rằng anh ấy đang mời gọi bạn, nửa thân dưới săn chắc khiến bạn trông như thể có thể để lộ ra rất nhiều điều…
Anh ấy thật hư hỏng! Cô muốn lột sạch anh và ăn anh ấy ngay lập tức. Không, không được! Hãy kiềm chế lại bản thân mình đi, Curly Kale! Ngài Bash là ân nhân đã cứu lấyVươngQuốc Succubus này đây! Nếu anh ấy không đến Sa mạc Lehner, các succubus có lẽ đã tử trận từ lâu rồi! Đừng nhìn anh ấy như thể là một món thức ăn.
Nếu không phải là nữ hoàng, cô chắc sẽ không thể chống cự được điều đó. Cô mừng vì Venus và những người khác đã giữ lại được bản thân. Cả Venus và Cucumber đều là những người đã phục vụ đất nước rất tốt. Họ hẳn đều đã biết ý nghĩa của lòng tự hào là gì. Họ không đáng để bị trừng phạt chỉ vì một thoáng dại khờ.
“Thông thường bọn ta sẽ chào đón anh theo cách nồng nhiệt nhất, nhưng ta rất lấy tiếc khi phải nói rằng đất nước ta hiện đang trong tình trạng khổ cực, và còn đang gặp rất nhiều khó khăn.”
“Không có vấn đề gì. Cảm ơn sự quan tâm của cô.”
"Tất nhiên rồi."
Trước mặt Bash, người đang ngồi khoanh chân, dải dài rất nhiều món ăn. Một con bò nướng nguyên con, một đống bánh mì, đồ khai vị, đủ loại súp và tráng miệng. Anh uống một ly rượu được pha chế đã bắt chước theo loại rượu của con người, và succubus ngồi cạnh anh ngay lập tức rót cho anh một ly nữa, mỉm cười hài lòng. Có một loại thức uống như này ở nơi đây bởi vì họ nghe nói rằng các chủng tộc khác thích loại đồ uống này, và mặc dù Curly Kale không biết hương vị của nó có ngon hay dở, thì Bash vẫn uống nó với một nụ cười quyến rũ.
“Tôi nghe nói Zell đang dính phải một mớ rắc rối ở đây.”
“Ồ, con tinh linh đó. Nó thực sự là một mối phiền toái. Anh có thể đưa nó đi được không?”
"Tất nhiên rồi."
“Vậy thì… Nio!”
Curly Kale vỗ tay và một chiếc xe đẩy được mang vào. Trên xe tất nhiên là Zell. Cô nàng tí hon đã bị quấn trong một tấm lưới tre, một mảnh giấy có vòng tròn ma thuật được dán lên trên nó, và sau đó bị ném vào chiếc lồng chim.
Mọi biện pháp phòng ngừa này đều được thực hiện để đảm bảo cô nàng tinh nghịch kia không thể trốn thoát.
“Ah, chẳng phải là Ngài yêu dấu đây sao! Ngài có nghĩ rằng nghi ngờ của em đã được giải quyết không? Hay là sẽ có một trận đấu tay đôi cho nàng tinh linh đáng yêu này? Nhưng điều đó chả phải thật không công bằng sao? Với bùa yêu, ngài sẽ không có cơ hội, và nếu không có bùa yêu, các succubus chắc kèo không có cơ hội. Dù thế nào đi chăng nữa em cũng không khuyên ngài nên làm thế! Ngươi có thể tháo sợi dây này ra không? Nếu ta đã ở trong lồng rồi, thì không cần phải trói ta lại, đúng không? Ui da! Cẩn thận hơn chút chứ! Loài tinh linh mỏng manh như vẻ ngoài của chúng vậy! Nếu tay chân bọn ta bị xé toạc và đầu bị cắt rời, hoặc nếu cơ thể bị thiêu cháy, bọn ta sẽ chết.”
Nio, thành viên của đoàn tùy tùng đã đưa cô vào xe đẩy, mở nắp lồng, lật ngược nó lại và lắc nó, và Zell ngã xuống đất trong nước mắt. Succubus từ từ duỗi bộ móng tay dài và sắc của mình ra, và sợi dây trói Zell đã bị cắt, cô đã được giải thoát. Ngay lập tức, Zell bắt đầu bay với tốc độ siêu nhanh.
“Yaaaay! Tự do rồi! Rốt cuộc, một nàng tinh linh sẽ được là một nàng tinh linh thực sự khi họ được tự do! Khoảnh khắc bạn cảm nhận được đôi cánh, khoảnh khắc bạn cảm nhận được tốc độ, thì lúc đó chính là khoảnh khắc bạn cảm nhận thấy niềm tự do! Bức tường không khí bạn chạm vào! Sự dồn dập của hơi thở! Sự gấp gáp của không khí! Bầu không khí thật là tuyệt vời! Vậy đây chính là mặt khác của tốc độ!” Cảm thấy tự do một cách khoa trương, nàng tinh linh bay quanh cung điện hoang vắng một lúc, rồi đáp xuống vai Bash với một tiếng thịch. “Wow, ngài luôn cứu em một mạng đấy, thưa ngài! Em nghĩ rằng lần này em sẽ giúp được ngài, nhưng rồi ngài lại đến và cứu em. Và đó còn là mạng sống của em đấy! Ngài đã cứu nó. Thật vậy, em sẽ theo ngài đến hết đời, và với tất cả khả năng của mình, em nhất định sẽ đền đáp ngài!”
“Điều đó không đúng. Kiến thức của cô đã luôn giúp ích cho tôi.”
"Chắc chắn rồi! Nếu giờ em không phải là một tinh linh, chắc chắn ngài sẽ không cần phải đi tìm một người vợ nữa đâu!"
Zell ngọ nguậy xung quanh khi cô nói. Bash ước rằng Zell là người hoặc elf, nhưng đáng tiếc thay, cô không phải. Chỉ vì cô là tinh linh nên cô mới có thể hòa nhập với bọn orc. Bất kỳ chủng tộc nào khác đều là nơi trút bỏ ham muốn tình dục cho bọn orc.
“Dù sao thì, đúng như mong đợi từ ngài đây, ngài đã sống sót qua vùng nước đục ngầu kia! Tất nhiên, em không bao giờ nghĩ rằng ngài có thể chết trong dòng nước đục ngầu đó. Nhưng em đã nghĩ rằng ngài có thể kiệt sức vì dòng nước đó. Và rồi bọn succubus sẽ bắt được ngài và làm thế này thế kia…!”
“Im đi, con tinh linh kia! Bọn ta, những succubus kiêu hãnh đây sẽ không bao giờ làm những trò bẩn thỉu như thể với Ngài Bash, người mà bọn ta mang ơn rất nhiều, đây cả! Đừng có mà tự đi đánh giá thấp bọn ta!”