Onna Doushi to ka Arienai deshou to Iiharu Onna no ko wo, Hyakunichi kan de Tetteiteki ni Otosu Yuri no Ohanashi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7153

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 371

Volume 1 - Epilogue, phần 1

Chú ý sớm! Lại lần nữa, đề nghị đội nón bảo hiểm và cài quai để bảo toàn tính mạng :33

***

“HẢAAAA?!”

Một tiếng hét thất thanh được lọt ra từ miệng của Aya, đúng vậy trông chẳng giống hình tượng bình thường của cậu ta miếng nào.

Hiện tại thì tôi đang ở trong phòng của Aya, nên là nếu như bọn tôi có ồn ào một chút chắc cũng chẳng ảnh hưởng gì ai. Nhưng mà tiếng hét vừa nãy có làm tôi giật mình thật. Trong khi đó, Aya lại trông có vẻ như chẳng bận tâm gì đến hành động của mình. Cậu ta trợn mắt nhìn tôi và trưng ra cái vẻ mặt cứ như vừa mới bị phản bội.

“... Cậu có ý thức được những gì mình vừa nói ra không hả Marika? Cậu nghiêm túc đó hả?”

“Được rồi, bình tĩnh ngồi xuống và nghe tớ nói này.”

Tôi lặp lại từng câu từng chữ của mình một cách rõ ràng mạch lạc.

“Tớ nói rằng tớ vẫn chưa yêu cậu.”

Đã được một tháng kể từ cái hôm bọn tôi quyết định hẹn hò với nhau. Thời tiết đã hoàn toàn chuyển sang mùa hè và trong lúc đang tận hưởng làn gió mát lạnh từ điều hòa phòng Aya, bọn tôi bắt đầu lên kế hoạch đi chơi của mình.

“Quá đáng. Quá đáng thật sự..."

Aya nằm bẹp xuống bàn rồi giương ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi, miệng thì lẩm bẩm bức xúc.

Thật ra thì tôi cũng không có cố ý khiến cho câu nói của mình nghe nặc mùi phản bội đến vậy đâu. Chắc chỉ là do giá trị quan của hai đứa tôi có hơi khác nhau nên mới dẫn đến hiểu lầm tai hại như thế này thôi.

“Không phải như cậu nghĩ đâu. Bởi vì hồi đó cậu đã bảo rằng cậu sẽ khiến tớ hoàn toàn đổ cậu còn gì? Nhưng mà bây giờ tớ lại không có cảm giác mình hoàn toàn yêu cậu.”

Ừ, ý tôi là như vậy đó. Tôi đâu có vô lý quá đâu. Chắc là Aya sẽ bị thuyết phục với lý do này của tôi ngay thôi ấy mà… hoặc là không. Cậu ta nheo mày lộ ra cái vẻ mặt bất mãn như chưa từng có.

“Để tớ hỏi cái này trước đã, cậu định nghĩa chữ hoàn toàn như thế nào?”

“Tớ sẽ không kìm được mà nghĩ về cậu suốt, kể từ khi thức dậy cho đến khi đi ngủ luôn. Tớ sẽ không thể sống nếu thiếu cậu được!… kiểu vậy?”

“Hiểu rồi…”

Aya nhăn mặt lộ ra một loại biểu cảm có vẻ phức tạp trong khi đặt tay hờ lên môi của mình.

Mối quan hệ của hai đứa tôi cũng không thay đổi nhiều lắm kể từ hôm tôi quyết định hẹn hò với Aya . Tất nhiên là tôi yêu cậu ấy, nhưng mà tôi nghĩ là cái đó nó khác xa hoàn toàn so với cảm giác hoàn toàn yêu cậu ấy, kiểu vậy.

“... Vậy ý cậu là chúng ta vẫn còn đang ở giữa trận chiến một triệu yên à?”

“Ừ.”

“Cậu vẫn còn nghĩ rằng con gái hẹn hò với nhau là điều không thể?”

“Hmm, ừ thì, đúng vậy.”

Biểu cảm của Aya trông còn khó khăn hơn lúc trước. Tôi quan sát cậu ấy từ phía bên cạnh và chợt nhận ra. Góc nghiêng của Aya đúng là cuốn hút thật, ah yêu cậu ấy quá đi mất. Bên trong tôi tràn ngập cảm giác ấm áp, hóa ra đây là thứ mà người ta gọi là hương vị tình yêu.

“Tại vì người tớ yêu là Aya mà, cậu chẳng liên quan gì đến mấy cô gái khác hết. Tớ thích cậu vì cậu là Aya, chứ đâu phải vì cậu là con gái?”

“Không, được rồi, cứ tạm thời dẹp cái đó sang một bên đi đã.”

“Cái nào cơ?!”

Cậu ấy véo mũi tôi một cái khiến tôi kêu lên một tiếng.

“Trước tiên phải kìm hãm cái tính cứng đầu của cậu lại đã.”

“Ý tớ đâu phải vậy…”

Thật ra, cho đến tận bây giờ tôi vẫn còn thắc mắc tại sao con gái lại đi hẹn hò với nhau. Và sự thật là tôi vẫn còn đang hoang mang về giới tính của mình. Tôi có cảm giác không hợp lý cho lắm vì suốt khoảng thời gian trước khi quen Aya tôi vẫn còn đang thích người khác giới cơ mà.

Đó là lý do tại sao tôi không thể cứ gắn mác tình cảm của tôi là tình yêu trọn vẹn được.

“Marika này, tớ nên nói sao nhỉ, cậu đúng là có thiên phú đi quyến rũ người khác ha?”

“Hở, tại sao!”

“Bởi vì, cái cách mà cậu nói đó, có cảm giác như cậu đang muốn quyến rũ tớ ‘hãy khiến em hoàn toàn thuộc về người’ đi vậy, phải không?”

“Sao nó lại biến thành như vậy rồi?!”

“Cậu muốn tớ phải khẩn trương và khiến cậu hoàn toàn trở thành người của tớ chứ gì? Ồ ra đó là lý do mà cậu đang hối tớ ấy hả? Tớ không biết là cậu đã lún sâu đến mức đó rồi á, ừ thì một phần cũng là lỗi do tớ vì có hơi chậm tiêu. Marika đúng là một cô gái tham lam mà.”

“Cậu bị khùng hả?!”

Cái con người này… cậu ta lúc nào cũng hiểu mọi chuyện theo cách có lợi cho bản thân mình hết. Trong khi vẫn còn đang trong trạng thái tự mãn, Aya nhẹ nhàng vỗ vai tôi.

“Tớ hiểu mà. Vậy thì chốt đơn hè này đi suối nước nóng nhé. Tớ sẽ trả tiền cho.”

"Eeehh!?"

Tôi thật sự không hiểu lý do tại sao Aya lại thốt ra một câu bốc đồng như vậy, tôi vừa kích hoạt thứ gì đó trong đầu cậu ta à?

“Sao đột ngột vậy… Đúng là nghe có vẻ vui thật đó, nhưng mà để cậu bao hết á? Sao tớ làm vậy được?”

“Thì cứ sử dụng số tiền một triệu yên đó đi.”

“Vậy nếu tớ thắng, thì tớ sẽ là người trả tiền, và ngược lại à?”

“Ừ.”

Kể cả khi cậu nói vậy thì cũng…

Tính ra bây giờ tôi cũng đâu còn ham muốn cái số tiền một triệu yên đó nữa đâu. Hồi đó tôi đồng ý thỏa thuận với cậu ấy, chẳng qua là do tôi nghĩ Aya là một cô tiểu thư siêu giàu với cả trăm tỷ yên trong tài khoản ngân hàng của mình mà thôi. Nhưng sau khi biết được một triệu yên đó là thành quả làm việc của cậu ấy, làm sao mà tôi dám để Aya tiêu tiền vì mình được nữa?

Kể cả bây giờ tôi vẫn còn đang lên kế hoạch trả lại số tiền 30,000 yên mà cậu ta đã tiêu vì cái túi xách của mình. Tôi không có ý định sẽ nói trước với Aya, nhưng mà chắc là cậu ta đã nhận ra từ đời nào rồi. Hơn nữa, không giống như hồi đó, bây giờ tôi chưa từng khơi mào bất cứ chủ đề nào liên quan đến tiền hết.

Nhưng mà quay về hiện tại, thì cái con người trước mặt tôi bây giờ đang cong môi thành một nụ cười nửa miệng như muốn trêu ngươi.

“Sau cùng thì tớ cũng sẽ là người trả tiền thôi.”

Aya bây giờ đúng là vẫn còn rất tự cao tự đại gớm. Cậu ấy đúng là có cái mã ngoài xinh đẹp thật đấy, nhưng cái nhếch môi tự phụ kia thì lại khiến tôi sôi máu.

Ah, cũng đã lâu lắm rồi tôi mới bị kích động đến mức này nhỉ? Kể từ cái ngày tôi hẹn hò với Aya, cậu ta đã một bước nhảy vọt lên trở thành một cô bạn gái siêu cấp tốt bụng và cưng chiều tôi đến mức khiến tôi hoàn toàn quên luôn cái bản chất thật sự của cậu ta. Aya là một tên bắt nạt chính hiệu!

“Hừ, tớ chấp nhận thử thách của cậu, quyết định đi suối nước nóng. Nhưng mà nếu như cậu nghĩ rằng mọi thứ sẽ đi đúng theo kế hoạch của mình thì cậu sai rồi. Tớ cam đoan với cậu rằng lần này tớ sẽ không thua đâu!”

Nụ cười của cậu ấy càng đậm hơn sau khi nghe tôi nói.

“Tớ thật sự rất yêu cái sự cách biệt giữa những gì cậu nói và những gì cậu làm ấy, dễ thương kinh khủng. Lúc nào cậu cũng mạnh miệng hết nhưng thực chất thì sức chịu đựng lại chẳng tới đâu, đến nỗi chỉ cần tấn công một đợt thôi là cậu đã bỏ cuộc rồi.”

“Tớ không có! Cậu sẽ chẳng còn tự cao như vậy được nữa một khi tớ đã thắng rồi đâu! Cứ chờ mà xem!”

“Ừ ừ, tớ sẽ tận hưởng khoảnh khắc đó đàng hoàng.”

Aya dang hai tay ra và nhún vai một cái.

“Tớ cũng đảm bảo sẽ khiến cậu phải thốt lên mấy câu kiểu như [Làm ơn hãy tha thứ cho tớ vì đã nói ra những lời ngu ngốc như vậy, tớ đúng là con ngốc. Hai cô gái thực sự có thể hẹn hò với nhau nên là làm ơn hãy để tớ ra đi mà!]

“Tớ sẽ không đời nào nói ra mấy câu xấu hổ như vậy! Cậu xem pỏn nhiều quá rồi! Thật là!”

Tôi có cảm giác như mình đang là một con cún đang không vâng lời chủ nhân của nó vậy. Khoan đã, đáng lý ra nó phải là con hổ mới đúng chứ. Phải rồi, Aya chắc chắn sẽ phải phục tùng dưới móng vuốt của tôi cho mà xem.

Cứ chờ đó đi Aya. Sau từng ấy thời gian tôi đã đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm từ những sai lầm trong quá khứ của mình, tôi nhất định sẽ đánh bại cậu.

.

Và đó là cái cách mà bọn tôi đặt chân đến ngày thứ 99 của trận đấu.

Hai đứa tôi đã quyết định ngày đi chơi sẽ là ngày 15 và ngày 16 tháng 8.

.

Nhưng sau khi bọn tôi đã chốt ngày đi chơi rồi thì có vài chuyện mà tôi cần phải làm rõ với Aya. Đầu tiên là về Astalotte. Tôi tra khảo về lý do tại sao em ấy lại xuất hiện ở nhà của cậu ta.

“Ừ thì đúng là có nhiều lúc như vậy, nhưng mà cũng chẳng phải vấn đề gì to tát lắm-”

Sau khi nghe được câu trả lời nửa vời đó, tôi lập tức trừng mắt nhìn Aya.

“Khụ...ờ… xin lỗi… Tớ cũng không cố ý giấu cậu chuyện này.”

Aya nói trong khi lộ ra vẻ mặt hối lỗi.

“Asta đến đây là để đọc truyện tranh

"......Truyện tranh?"

"Ừ truyện tranh yuri."

Một lý do nhảm đến bất ngờ...

“Nó mới chỉ là học sinh cấp hai thôi nên tất nhiên là không có đủ tiền cho mấy thứ như này. Asta cũng không thể vào mấy quán cà phê manga luôn, nên đó là lý do mà nó dùng nhà tớ.”

"Eehh...?"

“Lý do chính nó đến Nhật Bản cũng là vì cái đó mà. Cũng không khó hiểu lắm vì bây giờ văn hóa yuri có vẻ đang rất thịnh hành ở nước ngoài.”

“Nếu như chỉ có vậy thì cậu có thể cho em ấy mượn đem về nhà mình đọc được mà?”

Aya để lộ ra một vẻ mặt cực kỳ khó ở sau khi nghe lời đề xuất của tôi.

“Không được. Asta không có ý thức giữ gìn truyện, có hôm nó còn làm nhăn cả mép nữa kìa.”

Aah, hóa ra Aya thật sự rất để tâm đến tình trạng sách của mình nhỉ?

“Nhưng mà cậu đã cho tớ mượn về nhà mà?”

“Thói quen đọc sách của cậu không có xấu như vậy. Với lại… cậu là người đặc biệt.”

A-À ra vậy…

Nếu mà cậu cứ liên tục tung ra mấy đòn tấn công bất ngờ kiểu vậy thì sẽ có vấn đề lớn đó. Xấu hổ chết mất.

“Vậy nên cậu không cần phải lo lắng về mối quan hệ của tụi mình đâu. Cùng lắm thì Asta sẽ tự xử trong khi đọc truyện thôi.”

Ừm… hửm?

Hình như Aya vừa mới thốt ra cái gì đó nghe quái lắm. Nhưng mà tốt nhất là tôi không nên thắc mắc gì thêm, ừ, dừng ở đây là vừa rồi. Tôi sẽ không giẫm lên bãi mìn lần nữa đâu.

“Thật là, cậu nên nói với tớ sớm hơn đi chứ. Tự nhiên lại đi hủy kế hoạch của tụi mình ngay phút chót làm tớ lo muốn chết. Tớ sợ cậu xảy ra chuyện gì.”

“Cái đó là do Asta tự nhiên đến đó chứ. Từ nhà của nó đến đây cũng gần một tiếng đồng hồ rồi nên tớ đâu thể cứ vậy mà đuổi nó về được.”

Aya là một cô gái rất tốt bụng, hoặc chỉ là đơn giản là người dễ mềm lòng thôi. Hồi đó bọn tôi đi karaoke cũng vậy, cậu ấy chịu hát cũng là do bị tôi ép ngay từ ban đầu.

“Vậy thì, bây giờ em ấy có còn đến nhà cậu không?”

“Không, tớ đã nói là bây giờ tớ có bạn gái rồi nên là không thể để nó vào phòng mình được nữa. Tớ không muốn gây ra sự hiểu lầm nào giữa hai đứa mình.”

“Ể? Ehehe… thật vậy hả?”

Chết, tôi không kìm được mà cười ra mặt mất rồi. Aya vừa gọi tôi là bạn gái của cậu ấy kìa.

Ừ thì tôi đúng là bạn gái của cậu ấy, nhưng mà cũng không biết nữa… Tự nhiên xấu hổ quá đi. Bạn gái à…?

“Rồi coi câu trả lời của nó nè”, Aya giơ cái điện thoại của mình lên trước mặt tôi.

[Lần tới hãy làm chuyện đó với 4 người luôn nha!]

Còn lâu. Cái quán bar đó đúng là quá sức với tôi mà.

“Bộ ẻm là hiện thân của quỷ dục vọng hay gì?”

“Ờ, tớ vẫn còn đang nghĩ cách để khiến Karen-san chịu toàn bộ trách nhiệm đây.”

Vậy ra đó là lỗi của Karen-san...

“Vậy rồi cậu trả lời em nó như nào? Cậu sẽ không nói mấy câu kiểu như [Hẹn lần tới nhé.] chứ hả?”

“Tớ chỉ đơn giản là nói [Không] thôi.”

Tôi quan sát biểu cảm của Aya. Hồi đó tôi cứ nghĩ là hình tượng của cậu ấy hợp với loại biểu cảm lạnh lùng phết. Nhưng mà dạo gần đây tôi bắt đầu cảm thấy Aya trông cũng khá đáng yêu khi xụ mặt mình xuống như này. 

Cậu ấy thì thầm, “Dù sao thì tớ cũng không muốn người khác thấy cậu khỏa thân đâu…”

Aah, ra đó là lý do à… Ừm, tôi hiểu mà. Tại vì tôi cũng không muốn người khác nhìn thấy Aya trong trạng thái đó đâu. Mẹ ơi, mỗi lần nhớ đến hình ảnh đó tôi lại dễ bị kích động kinh.

“Mặc dù trước đây cậu đã từng chơi threesome hả?”

“....Tớ sẽ không làm vậy nữa.”

“Thật không?”

“Tất nhiên rồi.”

Aya ôm lấy cánh tay tôi thật chặt. Tôi có thể ngửi được mùi hương cây trà thoang thoảng từ mái tóc của cậu ấy. Aya nhìn chằm chằm vào khoảng ở giữa ngực tôi.

“Tớ cũng không muốn cậu làm chuyện này với người khác đâu…”

“Ừ ừ, biết rồi mà.”

Thật là, sao vào mấy lúc như này cậu ta lại dễ thương vậy không biết. Mặc dù tôi cũng không khó chịu mấy mỗi khi Aya làm nũng với tôi… nhưng mà cá chắc là cái con người này sẽ biến thành quỷ ăn thịt trong buổi đi chơi của hai đứa cho mà coi...

.

.

.

.

.

Ngoài chuyện của Astalotte, có một sự thật nữa lại được hé lộ, hơn nữa còn thuộc hàng sang chấn tâm lý là đằng khác.

Đó là vào một buổi chiều sau khi tan học, bọn tôi đã hẹn gặp nhau ở một nhà hàng gia đình.

Một tin tức chấn động được tuồn ra ngay thời khắc đó.

“Thật ra thì, tụi này đang hẹn hò với nhau.”

Từ miệng của Yume và Chisaki.

.

Tôi vô thức buông cái muỗng trên tay mình ra và khiến nó rơi xuống sàn. Cuối cùng tôi lại phải nhờ chị phục vụ đổi cái khác.

Lúc đó, tôi vẫn chưa tiêu hóa được hết luồng thông tin đột ngột từ hai cô bạn mình nên tôi chỉ có thể phát ra mấy âm thanh kiểu như “Ể? Hả, eh, eh, eeh?”

“T-Từ khi nào?”

Tôi không hỏi mấy câu kiểu như, tại sao cậu lại đi hẹn hò với con gái, hay là, mặc dù cả hai đều là nữ hả, tại vì bây giờ đây tôi cũng đang bí mật hẹn hò với Aya rồi còn gì.

Yume trông có vẻ như đang rất xấu hổ, cậu ấy cứ nhìn xuống sàn miết nhưng vẫn lí nhí trả lời tôi.

“Mùa đông, hồi năm nhất…”

“Lâu vậy luôn rồi hả?!”

Hả, khoan, chờ chút đã.

“H-Hồi đó khi mà hai cậu hỏi tớ về tình yêu đồng giới các kiểu, là lúc đó đã hẹn hò với nhau rồi á? Mấy cậu hỏi là chỉ muốn xem tớ phản ứng ra sao thôi à?”

“Ừ thì, có thể nói vậy.”

“Uwaa… ra vậy. Tớ xin lỗi, lúc đó tớ không biết gì luôn."

Tôi vội vã cúi đầu, hai người họ bật cười rồi bảo với tôi là họ không để tâm đâu. Ah cái khả năng [đọc biểu cảm người khác] mà hồi đó tôi vẫn tự hào hóa ra vẫn chỉ là cái danh hiệu hão huyền. Ai mà ngờ được chuyện này có thể xảy ra chứ?

Hiểu rồi. Ra đó là lý do mà hai người họ luôn dính lấy nhau… Nhưng mà, tôi nên làm gì bây giờ.

“Ừmm… chúc mừng nhé?”

“Cảm ơn?”

Yume lại bật cười lần nữa.

“Bọn tớ cứ nghĩ là sau khi tiết lộ chuyện này thì cậu sẽ xa lánh hai đứa luôn á. Tại vì hồi đó cậu bác bỏ thể loại mối quan hệ này ghê lắm mà nhỉ?”

“Ờ thì, cái đó… Tớ cũng đã trải qua nhiều chuyện…”

Giọng tôi bắt đầu nhỏ dần kể từ khúc giữa trở đi. Chisaki quan sát tôi trong khi cong môi nở một nụ cười, cá chắc là bây giờ cậu ta đang thăm dò xem tôi có nói thật không đây mà.

“Vậy kể cả là Mari cũng sẽ trưởng thành theo thời gian nhỉ? Gần đây cậu cũng bắt đầu thân với Fuwa rồi mà.”

Cậu ta vừa nói vừa nở một nụ cười nửa miệng. Cái con người này… có lẽ nào cậu ấy đã phát hiện ra rồi không…?

Yume trông như rất bối rối trước tình hình hiện tại và có vẻ như cậu ta vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng mà tôi vẫn không thể lơ là khi đứng trước Chisaki được.

“Eeeh, tớ cũng không biết bây giờ mình thấy sao nữa. Ừm kiểu như, hai đứa bạn thân của mình lại bước vào một mối quan hệ đặc biệt nên tớ cứ thấy lạ lạ sao đó. Ah nhưng mà không phải tớ ghét nó hay gì đâu! Chỉ là… ừm… tớ không có làm kỳ đà cản mũi chứ hả?”

“Không sao, là Marika thì không sao hết. Tụi mình cứ cư xử như bạn bè bình thường là được rồi, nhỉ~?”

Yume quay về phía của Chisaki, như muốn ra dấu cho cậu ta. Chisaki nghiêng đầu mình và hùa theo, “Nhỉ~?”

Mấy cái hành động đó, đúng thiệt là khiến cho họ trông như một cặp đang yêu nhau luôn.

“Ừ, tụi tớ quyết định nói với cậu cũng không có lý do gì đặc biệt đâu, chỉ đơn giản là muốn cậu biết thôi. Vậy nên là cậu không cần phải thay đổi gì hết.”

“Ha… vậy, nếu như mấy cậu ổn thì…”

Nhưng mà tôi vẫn còn chưa hoàn hồn sau vụ vừa rồi. Nghe hai đứa bạn mà mình đã quen biết cực lâu rồi thông báo tin hẹn hò với nhau… nó cứ sai sai kiểu gì ấy...

Yume là người bạn đầu tiên của tôi hồi năm nhất. Bởi vì trong lớp tôi không có quen ai hồi sơ trung hết nên tôi đã dự định sẽ kết bạn thật nhiều. Tất nhiên là tôi có tự tin, nhưng mà vẫn không kìm được nỗi bất an dâng lên trong lồng ngực mình.

Và người đầu tiên bắt chuyện với tôi trong trạng thái đó, là Yume.

“Nè, nè, cái cậu đằng kia ơi. cậu dễ thương thiệt đó, nên là tụi mình làm bạn với nhau đi ha!”

Tôi ngay lập tức bật cười sau màn chào hỏi quái dị đó của cậu ta, nghe có cảm giác như cậu ấy đang tán tôi vậy á.

Yume có một cơ thể nhỏ nhắn, nhưng nếu nói về sức hút thì cậu ấy cũng không thua ai đâu. Điểm số thì, ừm, nó ở một cái mức độ mà đến giờ tôi vẫn còn thắc mắc làm sao mà cậu ta có thể vào được cái trường này, nhưng mà đó cũng là một điểm cuốn hút của Yume.

Đến nỗi mà học nhóm với cậu ta trước mỗi kỳ thi dường như đã trở thành một lẽ thường với tôi luôn rồi. Lúc nào cậu ta cũng nói, "Không, tớ không muốn học nữa đâu! Tới giới hạn rồi!". Nghe hài lắm kìa.

Aya lúc nào cũng nghĩ rằng tôi là một con người luôn luôn toả sáng và vui vẻ, rằng lúc nào tôi cũng hòa đồng với mọi người xung quanh. Nhưng thật ra, tôi có thể trở nên như vậy là nhờ có Yume ở bên.

Bất cứ khi nào tôi ở gần Yume, cậu ta cũng sẽ kéo tôi vào ba cái trò ngáo ngơ của cậu ấy, nhưng mà vì nó vui lắm nên là tôi cũng chẳng phản đối gì.

"Yume và Chisaki, hửm…"

Chisaki là người bạn thứ hai của tôi, sau Yume.

Lúc đầu bọn tôi nói chuyện với nhau cũng là do cái giác quan kỳ lạ đó của Chisaki, và vì cậu ta cũng là một người thú vị nữa. Bọn tôi dễ dàng trở thành bạn của nhau một khoảng thời gian ngắn sau đó.

Lúc đầu thì tôi có chút ngưỡng mộ cậu ta, nhưng mà sau cái đợt đó, Chisaki bắt đầu để lộ ra cái lưỡi sắc như dao của mình. Tôi cũng có hơi khó chịu, nhưng sau khi ngẫm lại thì tôi thấy hạnh phúc nhiều hơn, bởi vì như vậy chẳng phải chứng tỏ là cậu ta đang rất thoải mái khi ở cạnh bọn tôi hay sao?

Vào mấy hôm mà Yume có ca làm thêm thì tôi vẫn đi chơi bình thường với Chisaki. Thỉnh thoảng bọn tôi có đi mua quần áo cho nhau mặc dù gu thời trang của hai đứa như nước với lửa. Nhưng mà lời khuyên của cậu ấy thì không chê vào đâu được, vậy nên tôi cũng rất thích đi chơi với Chisaki.

Cả hai người bạn mà tôi quý trọng nhất lại trở thành người yêu của nhau à...

"Nè, cái này chỉ là tò mò thôi nha, mấy cậu không thích thì khỏi trả lời cũng được, nhưng mà, ai là người tỏ tình trước vậy?"

Dựa vào cái tính hiếu thắng đó của Chisaki thì tôi nghĩ người đã chủ động nói ra là cậu ấy, nhưng mà...

"Là tớ đó!"

"Hả, Yume á?!"

"Ừm thì… đúng rồi!"

Yume bắt đầu hăng hái kể về câu chuyện giữa hai người họ với đôi gò má đỏ ửng. Có lẽ nào cậu ta đã muốn làm chuyện này với tôi từ rất lâu về trước rồi không?

"Cậu có nhớ hồi Lễ Giáng Sinh năm ngoái không? Cái lúc mà tớ bị tên bạn trai hồi cấp hai cắm sừng á?"

"À, đúng là có vụ đó thật."

Hồi đó Yume đã lên cơn dữ lắm, tôi và Chisaki cũng phải mất một lúc lâu với kìm hãm cậu ta lại được. Sau đó thì tôi có ca làm thêm nên đã về trước. Nếu tôi nhớ không lầm thì vào buổi tối Đêm Giáng Sinh đó, Yume cuối cùng đã ngủ lại nhà của Chisaki.

"Hồi đó, tại vì Chii-chan tốt bụng với tớ quá cho nên là… ehehe…"

.

.............

.

"Ể, khoan. Có vậy thôi á hả?"

Yume nhìn sang Chisaki một cái rồi nở một nụ cười ngượng ngùng. Ơ khoan đã…

"Cậu chia tay với bạn trai mình, rồi sau đó được Chisaki an ủi, có mỗi vậy thôi mà cậu đã yêu cậu ta rồi á? Yume, cậu… rốt cuộc thì cậu dễ dãi đến mức nào vậy..."

"Tại vì cậu biết hông, tối hôm đó Chii-chan ấm cực kỳ luôn á! Cậu ấy cũng tốt bụng cực kỳ luôn! Cậu ấy còn nổi giận vì lợi ích của tớ nữa! Làm sao mà tớ không yêu cậu ấy cho được chứ, đúng hăm!"

Không không không, kể cả có là Yume đi chăng nữa cũng không thể nóng vội như này được.

Cơ mà, Chii-chan? Thường thì Yume vẫn gọi cậu ta là Chisaki mà. 

Yume ôm lấy Chisaki và dụi đầu mình vào lòng cậu ấy, ah cơm chó tới rồi… chỉ nhìn hai người họ thôi cũng khiến tôi đỏ mặt dùm nữa.

"Nhưng mà lúc đó Chii-chan có chấp nhận lời tỏ tình của tớ đâu? Mặc dù tớ đã nói cả tỉ lần là tớ yêu cậu ấy nhưng mà người ta vẫn không chịu tin cơ."

"Ah, ít ra thì tớ mừng là Chisaki vẫn còn tỉnh táo."

"Cậu đang ám chỉ gì vậy hả?"

Tại vì, Yume à, nếu mà nói vậy thì chẳng phải là ai cậu cũng yêu được hết sao, miễn là họ có thể an ủi và lắng nghe cậu…

Yume phồng má mình lên trong khi vẫn bám cứng lấy cánh tay của Chisaki.

"Dù sao thì~ đúng là hồi đó cậu ấy có từ chối tớ nhiều thiệt, nhưng mà đến cuối cùng thì Chii-chan cũng chịu hẹn hò với tớ rồi nè~"

"Ờ thì, lúc đầu thì tớ chỉ tính chơi đùa với cậu thôi mà."

"Eeeeh, xấu tính quá đó."

Chisaki nhún vai mình.

"Tại vì hẹn hò với con gái nghe có vẻ thú vị mà đúng không? Với lại, tớ sợ là nếu tớ từ chối cậu ta thẳng thừng quá thì nó lại ảnh hưởng đến mối quan hệ bạn bè của chúng ta. Nói nhẹ thì Yume có hơi sốt sắng, còn nói thẳng ra thì là đồ ngốc ấy."

"Aah..."

Tôi đại khái cũng hiểu được luồng suy nghĩ của Chisaki. Cá chắc là tôi cũng sẽ khổ sở lắm nếu như ngày đó Yume tỏ tình với mình

"Chuyện đó… có lẽ là vậy… nhưng mà…" Yume lí nhí.

"Nhưng mà cuối cùng thì đây cũng đã chọn đáp lại tình cảm của cậu rồi còn gì, với cả."

Chisaki thay đổi nét mặt và làm ra một loại biểu cảm dịu dàng mà đó giờ tôi chưa bao giờ thấy, cậu ấy khẽ xoa đầu Yume.

"Có lẽ là do tớ đã bị ảnh hưởng bởi tình cảm của Yume nên là hồi đó lúc tỏ tình trông cậu cực kỳ đáng yêu luôn."

"Ehehe..."

Yume trông cực kỳ hạnh phúc khi được Chisaki cưng chiều.

……. Hử, nhưng mà chẳng phải mục đích cuối cùng của hai đứa nó vẫn là cho tôi ăn cơm chó à?

Dù sao thì, khi nhìn bọn họ như vậy, đột nhiên tôi lại nhận ra. Mỗi khi Aya khen ngợi tôi, hoá ra tôi lại có loại biểu cảm như thế này… có cảm giác như đang nhìn vào một tấm gương ấy nhỉ? Ah xấu hổ quá đi.

[Ụa tại sao phải xấu hổ chứ? Lúc nào cậu cũng làm mấy chuyện kiểu vậy với Aya mà đúng không?]

Mấy cái nhân cách khác của tôi phiền quá đi mất!! Phải chôn gấp chứ không sẽ thành bạo động mất.

"Ờ mà, này…"

Nếu như là tôi của quá khứ, tôi sẽ chọn không hỏi câu này. Nhưng mà tôi muốn nghe suy nghĩ của họ, bởi vì tôi tin Yume và Chisaki.

"... Chisaki, khi mà cậu chấp nhận tình cảm của Yume, cậu đã suy nghĩ đến đâu vậy?"

"Đến đâu á…?"

Ờ… cái đó… chắc có lẽ là hơi khó để nói ra nhỉ.

"Ừm… kiểu như… nếu như cậu hẹn hò với con gái thì sẽ có rất nhiều khó khăn đúng chứ? Ví dụ như cậu sẽ phải chịu ánh mắt khinh miệt từ những người xung quanh mình, hay là cậu có kế hoạch gì cho tương lai bản thân sau khi quyết định hẹn hò với một người đồng giới không…?"

"À cái đó hả? Ừm thì, ít nhiều cũng phải nghĩ tới chứ."

Điều mà tôi không ngờ tới, đó là Chisaki chỉ nhẹ nhàng đáp lại tôi bằng một tràng cười giòn giã.

"Nhưng mà này, tớ đoán là nếu như lúc đó tớ lo xa như ý cậu nói thì chắc là hai đứa tớ sẽ không có kết cục như hiện tại đâu. Bởi vì khi ấy tớ chỉ đơn giản là muốn hẹn hò thử với Yume thôi, để xem bọn tớ có hợp nhau không, rồi sau đó mới tính tiếp. Nếu như không hợp nhau thì… chia tay là điều hiển nhiên mà đúng không? Nếu mà có muốn làm bạn trở lại… cũng hơi khó. Nhưng mà nếu như cứ ngồi đó mà lo đủ thứ chuyện trên trời dưới đất như vậy thì chẳng phải còn tệ hơn sao? Cứ tiến tới đi rồi những chuyện sau này để sau này hẳn lo, làm vậy nghe thú vị hơn mà nhỉ?"

"Thú vị…"

Tôi có hơi bối rối trước câu trả lời của Chisaki. Vậy là cậu ấy thích tận hưởng cuộc sống hiện tại hơn là lo lắng đủ thứ chuyện về tương lai. Đúng là vô lo vô nghĩ.

"Mari thuộc kiểu người trông có vẻ như rất vô tư, nhưng thật ra cậu lại rất thận trọng với mọi thứ xung quanh mình và có hơi nhút nhát. Tớ thì không giống vậy. Nhưng mà như vậy cũng đâu có xấu đâu, tại vì đó là hành động đương nhiên để sống tốt trong thế giới này mà nhỉ? Tớ thì lại có chút ghen tị với tính cách đó của cậu đấy."

Câu cuối có hơi bất ngờ đó.

"Nhưng mà tớ vẫn nghĩ rằng nếu cứ lo lắng nhiều quá thì cũng chẳng ích gì. Mặc kệ sự thật rằng có thể một ngày nào đó bọn tớ sẽ chia tay, nhưng ngay hiện tại đây thì hai người bọn tớ vẫn đang dành tình yêu cho đối phương và quyết định hẹn hò rồi còn gì. Tớ chỉ muốn tận hưởng hết mình khoảng thời gian bọn tớ được ở bên nhau thôi."

"...Chisaki"

Cô bạn tốt nhất của tôi khẽ cười khúc khích, vẻ rạng rỡ trên khuôn mặt của cậu ấy càng rõ hơn bao giờ hết.

“Chúng ta sẽ không bao giờ biết được liệu con gái có thể hẹn hò với nhau không cho đến khi tự trải nghiệm mà? Ví dụ như, cũng có thể sau vụ này, tớ sẽ yêu Yume hơn bất cứ ai trên đời này chẳng hạn. Nhưng mà chuyện đó thì đâu có liên quan gì đến giới tính hay mấy thứ kiểu vậy đâu, đúng không?”

Còn Yume, sau khi nghe câu ví dụ đầy tình cảm của Chisaki thì cảm động để hai lên ngực và nhìn cậu ta bằng ánh mắt rưng rưng, trông như nữ chính của một bộ truyện tranh thiếu nữ vậy.

Dù sao thì cậu ta cũng là fan cứng của mấy câu chuyện tình lãng mạn mà.

“... Chisaki, cậu đúng là phi thường.”

“Hm? Thật à?”

“Ừm… Mặc dù tụi mình suốt ngày ở cạnh nhau nhưng mà tớ chưa bao giờ thấy được mặt này của cậu hết. Bây giờ thì tớ có ngưỡng mộ cậu một chút á.”

“Ahaha, miễn sao đừng có đổ tớ là được nha. Yume sẽ ghen lắm đó.”

Cậu ấy kết lại câu nói của mình bằng một tràng cười hạnh phúc. Bây giờ thì tôi biết rồi, Yume có phải lòng một cô gái ga lăng như Chisaki cũng là điều dễ hiểu mà nhỉ.

“Hóa ra ngay trước mặt tớ bây giờ đây lại là một cặp đồng giới hm… Có khi nào ở trường mình còn nhiều cặp giống hai cậu mà tớ chưa biết không?”

“Có thể lắm chứ. Tại trường mình toàn nữ không mà.”

Sau khi nghe câu trả lời đó từ Chisaki, tôi bắt đầu suy nghĩ về nhiều chuyện khác nhau.

Mặc dù tôi tự tin mình là cô gái nổi tiếng nhất lớp, nhưng thật sự vẫn có quá nhiều thứ mà tôi chưa biết. Có khi nào một trong số những người quen của tôi cũng là người đồng tính không? Nếu như vì lời nói vô tình của tôi mà họ bị tổn thương thì sao? Tôi ân hận tự hỏi chính mình.

Phải lòng một người đồng giới chẳng có gì đáng sợ cả. Yume đã rất thành thật với cảm xúc của chính mình và thẳng thắn bày tỏ nó. Còn Chisaki thì lại có đủ dũng khí để đối mặt với tình cảm của Yume và chấp nhận chúng . Cả hai người họ đều là những người bạn quý giá của tôi, là người mà tôi tôn trong nhất.

“Yume, Chisaki. Nếu như mấy cậu có gặp khó khăn gì hay là cần giúp đỡ ấy, thì cứ gọi tớ nghe chưa?”

“Sao tự nhiên cậu nói vậy Mari, bộ có gì xảy ra hả?”

“Kiểu như, cái cảm giác trách nhiệm tự nhiên tuôn trào vậy đó… không hiểu sao…”

Tôi nắm chặt bàn tay mình lại. ‘Đúng là kỳ lạ mà’, Chisaki nói vậy, giống như cậu ta đang móc mỉa tôi vậy.

“Nếu mà nói về khó khăn thì, có cái đó nhỉ? Bọn tớ chỉ có thể hẹn hò trong nhà được thôi. Tại vì nếu đi ra ngoài mà nắm tay nhau như vậy thì sẽ bị ai đó thấy còn gì, thế nào cũng đem tới vài mớ rắc rối cho mà coi, nhỉ?”

“Ừm, đúng rồi ha. Có biện hộ gì đi nữa cũng vô dụng... Ah, tớ biết rồi!”

Sau khi nghe vấn đề của Chisaki, hình như có thứ gì đó vừa sáng lên trong đầu tôi.

Tôi vội chộp lấy cái ví của mình và lấy ra một tấm danh thiếp. Ở trên đó có ghi tên cụ thể và vị trí chính xác của một cửa hàng.

“Cậu biết đó, có một chỗ rất là tốt ở Shinjuku luôn. Chị chủ thì rất tốt bụng này, mấy chị khách ở đó cũng thích người đồng giới nữa, chỗ đó thư giãn cực kỳ luôn.”

Mục tiêu của Karen-san khi chị ấy quyết định mở quán bar đó có thể liên quan một chút tới vấn đề nan giải của tụi Chisaki. Một nơi mà họ thuộc về… chị ấy cũng muốn quán bar của mình góp vai trò là một chất xúc tác để giúp họ tìm thấy nơi mà họ thấy hạnh phúc nữa.

Theo một hướng nào đó, thì Karen-san là người đã mang tôi và Aya đến với nhau. Vậy nên tôi sẽ đáp trả lại lòng tốt của chị ấy từng chút, từng chút một. Đầu tiên là phải quảng cáo cho quán bar của chị ấy cái đã.

Tấm danh thiếp đó có vẻ rất có sức hút đối với Yume và Chisaki, có vẻ như họ bắt đầu có hứng thú với cửa hàng này rồi nhỉ? Họ không có hỏi tại sao tôi lại biết một nơi như thế này, chắc có lẽ là do lòng tốt chăng?

“Có một vấn đề nhỏ xíu thôi mà mấy cậu cần phải cẩn thận.”

Dù sao thì cái chữ ‘nữ sinh cao trung’ đang dán hết lên mặt hai đứa này rồi kia mà.

“Đừng có mặc đồng phục thủy thủ lúc đến chỗ đó, nghe chưa?”

*****

Tui định up 1 lượt 2 phần epilouge luôn nên mới kéo tới giờ nhưng mà phần 2 nó khó nhằn hơn tui nghĩ nên là đành phải ngậm ngùi tách em nó ra vậy Ò ^ Ó đửng lo tui sẽ up phần còn lại sớm thôi...

P/s: hình minh hoạ không liên quan cốt truyện nhưng vẫn đưa vào vì nó cute Ò w Ó

À nói thô ra thì là thẩm du á