Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

(Đang ra)

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

Shichino Riku

Chuyển sinh anh hùng cùng mỹ thiếu nữ nhóm chiến loạn ・ Đao kiếm ảo tưởng cố sự, khai mạc!

37 3373

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

50 398

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

67 36

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

118 136

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

5 6

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

60 63

3-2: Tham quan Lễ hội văn hóa Cao trung cùng cô nàng gyaru cosplay gợi cảm - Chương 13: Một ngôi trường quá ư tự do, cosplay hở hang cũng OK

"Ể!? Một cô bé ăn mặc như vậy sẽ phục vụ chúng ta á!?"

"Vãi!?"

Bắt nguồn từ vài gã con trai nhận ra sự xuất hiện của cô em gái gyaru-succubus đi đầu, hàng người xếp trước lớp học đột nhiên trở nên ồn ào.

"Mà lại còn siêu dễ thương nữa chứ!? Vãi!?"

Trước sự xuất hiện của Risa-san trong bộ váy liền siêu ngắn theo phong cách tiểu quỷ, đám khách nam không giấu nổi sự phấn khích.

"Nào, Amamiya-san, mỉm cười với mọi người đi chứ."

"Ể, a. X-xin chào quý khách. A ha ha ha..."

Tôi đi theo sau Risa-san, người đang tiếp đãi khách hàng với một nụ cười có phần gượng gạo, và Takagami-san, người đang đẩy lưng cô ấy, tiến về phía cửa trước của lớp học.

"Cô bé cảnh sát đi phía sau cũng đỉnh vãi. Lắc lư dữ dội luôn. Quán cà phê Halloween ở đây đúng là nhất."

Maria-san, với bộ ngực quá khổ được bao bọc trong chiếc áo sơ mi cảnh sát ngắn cũn cỡn, chỉ cần đi bộ thôi là đã nảy lên tưng tưng, tất nhiên cũng là tâm điểm của sự chú ý.

"Oa, có nhiều người xếp hàng ghê."

Tuy nhiên, có vẻ như chính Maria-san lại không hề để tâm đến ánh mắt của đám con trai. Tôi có cảm giác em ấy hơi thiếu phòng bị...

"Sao vậy anh?"

"A, không có gì. Quán cà phê nổi tiếng quá nhỉ."

"Vâng, em vui lắm."

"Phì."

Cái phong thái ung dung tự tại này chính là nét cá tính tuyệt vời của cô bé.

Cảm giác e thẹn rồi cũng sẽ sớm nảy mầm thôi, và cho đến lúc đó, những người xung quanh sẽ để mắt đến em ấy là được. Giống như cách Misaki-san và Risa-san đang làm.

Tôi cũng muốn làm tất cả những gì có thể cho cô bé này. Tạm thời, phải đảm bảo không có gã tồi tệ nào có ý đồ với cơ thể em ấy lại gần.

"Nếu hẹn hò được với cô bé đó, thì có thể tha hồ xoa bóp bộ ngực khủng đó đúng không? Đỉnh vãi!"

"Này này, lát nữa ra hỏi thử xem có bạn trai chưa đi!"

"H-hự!"

Tôi cố tình hắng giọng một cái rồi lườm nhẹ hai gã nam sinh mặc đồng phục đang đứng trong hàng.

"Oa, bỏ mẹ!?"

Hai gã đang nhắm đến thân hình trời ban của Maria-san vội vàng cúi đầu xuống.

"Thiệt tình..."

Tôi vừa đi dọc hành lang vừa lườm cảnh cáo mấy gã biến thái đang chảy nước miếng, rồi cùng Risa-san, Takagami-san và Maria-san đến trước cửa lớp học.

"Hể. Tên quán khá là đơn giản nhỉ."

Trên cửa ra vào có dán một tấm biển ghi '2-C Quán cà phê Cosplay Halloween', và tấm biển cùng khung cửa được trang trí bằng những quả bóng bay màu hồng hình trái tim.

Trước cửa có hai nam sinh mặc áo phông của lớp đang đứng đợi, một người đang cho khách hàng đứng đầu xem thứ có vẻ là thực đơn. Nam sinh còn lại nhận ra bốn người chúng tôi và cúi đầu thật sâu.

"Chị đại, mừng chị đã về!"

Hửm? Chị đại...?

"Tôi về rồi đây."

Takagami-san đáp lại lời chào như thể đó là chuyện đương nhiên. Ừm...? Các em là bạn cùng lớp mà, đúng không?

"Hửm? A."

Takagami-san nhận ra vẻ mặt khó hiểu của tôi và giải thích.

"Em, ngoài chức phó hội trưởng ra còn làm cả 'ủy viên lớp' nữa ạ."

"H-hể..."

Xem ra ở lớp này, người ta gọi lớp trưởng là 'chị đại'. Khác hẳn với thời cao trung của mình. Quả là thời kỳ Reiwa.

"Quán có vẻ đang hoạt động trơn tru nhỉ."

"Vâng. Hiện tại thì không có vấn đề gì đặc biệt ạ."

Tôi liếc nhẹ vào trong lớp.

Bên trong quán có không khí nữ tính với tông màu hồng chủ đạo, những cô gái trong trang phục y tá và phù thủy (cả hai đều là váy ngắn) trông có vẻ như đang tiếp khách một cách bình thường.

Trang phục có hơi hở hang, nhưng cảm giác giống như một 'concept cafe' vô cùng lành mạnh.

"Hửm? Cái gì kia...?"

Ở bốn góc phòng có bốn người đàn ông vạm vỡ trong bộ vest. Họ đeo kính râm màu đen và đang đứng thẳng tắp quan sát khắp quán. Hình ảnh này hoàn toàn giống với 'thợ săn' trong một chương trình truyền hình nào đó.

"Hửm? A."

Takagami-san nhận ra tôi đang ngây người ra và giải thích.

"Họ là 'an ninh' bảo vệ trật tự trong quán ạ. Em đã tuyển chọn từ những nam sinh ưu tú trong trường. Em nghĩ là phải tạo ra một môi trường để mọi người trong lớp có thể yên tâm làm việc."

"H-hể..."

Thôi thì không nên động chạm đến vẻ ngoài trông quá ư là đáng sợ, hoàn toàn không hợp với không khí nữ tính của quán. Cao trung thời Reiwa tuyệt thật (nói giọng đều đều).

"Nhưng mà, trang phục hở hang như vậy, các bạn nữ trong lớp đều đồng ý sao?"

"Lớp chúng em rất・thoải・mái・đó ạ."

"Ể? Chỉ vì thoải mái?"

Cả Risa-san, một người nhút nhát cũng vậy sao? Tôi vừa thắc mắc vừa nhìn về phía em ấy, Risa-san liền đỏ mặt và phủ nhận.

"E-em đã nói là muốn mặc đồ kín đáo hơn rồi!? Nhưng mà, Misaki cứ nằng nặc đòi cho bằng được."

"A."

Em ấy đã bị dính 'tuyệt chiêu năn nỉ' sở trường của Misaki-san rồi. Hiểu rồi. Nhân tiện, nghe nói là họ đã được nhà trường cho phép đàng hoàng.

"Trường chúng em có phong cách giáo dục tự do mà."

Không phải là quá tự do sao? Quả là trường học thời Reiwa.

"Với lại, phải rồi. Em đã có một cuộc giao dịch nhỏ... à không, là một đề xuất với thầy hiệu trưởng. Rằng có thể đảm bảo được số lượng thí sinh đăng ký vào trường. Ví dụ như, mời anh xem bàn đằng kia."

Tôi nhìn về phía chiếc bàn ở phía hành lang được chỉ, thì thấy một nhóm bốn nam sinh có vẻ là học sinh cấp hai đang nhìn các cô gái trong trang phục cosplay làm việc với vẻ mặt ngây ngất.

"Ha... ha... Tao, sang năm chắc thi vào trường này quá~"

"Tao cũng thế~"

"..."

Ừm. Thôi không nói gì nữa.

"Mà này, đông quá nhỉ..."

Hàng người kéo dài đến tận cầu thang không có dấu hiệu giảm bớt. Xếp hàng vào lúc bận rộn thế này có hơi ngại.

"Anh hai, có chuyện gì sao ạ?"

"A, không. Anh đang nghĩ hay là đợi một lúc nữa rồi hãy xếp hàng. Chúng ta có thể đi tìm 'chìa khóa còng tay' ở phòng hội học sinh trước cũng được."

Nếu không tháo ra sớm thì Maria-san cũng sẽ thấy phiền phức.

"Không được đâu ạ, Nagumo-san."

"Hửm?"

Không hiểu sao tôi lại bị Takagami-san nhắc nhở.

"Hôm nay phiền anh làm・bảo・mẫu・cho Maria-san... khụ. Trong phòng hội học sinh có thể vẫn còn hội trưởng nên rất nguy hiểm."

Hửm? Em ấy vừa nói 'bảo mẫu' à?

(Không thể để・người・chăm・sóc・trốn thoát được...)

Hửm? Lần này lại nói 'người chăm sóc' à?

Takagami-san, người có vẻ như vừa lẩm bẩm từ 'người chăm sóc' với giọng nói nhỏ, gọi vào trong lớp.

"Tsukishiro-san! Anh Nagumo đến rồi đó!"

"Ể!? Chú đến rồi!?"

Misaki-san, người đang được chụp ảnh cùng một nhóm ba cô gái, quay phắt lại, tôi liền vẫy nhẹ tay.

"Vãi!! Không biết từ lúc nào mà Chú đã đến rồi!!"

Misaki-san với vẻ mặt không thể nào vui sướng hơn, khoe khoang một chút với mấy cô gái ở bàn "đó là chồng của em đó" để kết thúc việc tiếp khách, rồi chạy lon ton về phía này.

Ám chỉ những người đàn ông mặc vest đen, đeo kính râm trong chương trình truyền hình thực tế nổi tiếng của Nhật Bản có tên là Run for Money (逃走中 - Tousouchuu). Trong chương trình, những "thợ săn" này sẽ truy đuổi những người chơi.