"Lúc nãy Mii-chan đã nói 'hôn ngon lắm', nên em cũng định thử xem."
"Không được đâuuuuuuu!?"
Risa-san một mực phủ nhận.
"Tại sao? Em chưa làm bao giờ nên muốn thử."
Maria-san mặt bạch tuộc chu chu cái miệng đang mím lại của mình để thể hiện.
"Dù cậu có làm mặt dễ thương như vậy để nài nỉ cũng không được!! Nếu không phải là người mình thích, thì không được hôn môi đâu!!"
"Ra là vậy."
"Maria-chan đâu có thích anh hai đúng không? Tất nhiên là 'love' chứ không phải 'like' đó nhé!!"
"Ừm..."
Maria-san vẫn dùng cả hai tay giữ má tôi và nhìn chằm chằm vào mặt tôi. Tôi như bị hút vào đôi mắt trong veo, xinh đẹp của em ấy.
"Hửm? Sao vậy? Maria-chan?"
"Ừm..."
Tôi bị Maria-san nhìn chằm chằm. Trông em ấy cứ như búp bê vậy.
"Ừm... Em không biết."
"Ể? Không biết? Chuyện đó, không phải là 'có lẽ là thích' s――"
"Chú ơi! Hônnnnnnn!"
Người tận dụng sơ hở để lao tới là cái miệng bạch tuộc của Misaki-san. Tôi nghiêng mặt né đi. Nguy hiểm.
"Thiệt tình~♡ Sao lại né em~♡"
"Sao là sao. Lỡ anh có hứng làm tình thì phải làm sao?"
"Lúc đó thì cứ làm thôi~♡ Trong lớp học, làm tình trần thật sự♡"
"Không có làm tình♡ gì hết. Đương nhiên là không được rồi."
Nếu làm chuyện đó thật thì cuộc đời mình coi như xong.
"Trong mấy bộ AV mà Chú thích, người ta làm tình trong lớp học suốt mà! Với lại trong mấy truyện eromanga nữa!"
"Mấy cái đó đều là tưởng tượng thôi. Nào, ăn cơm trứng cuộn đi."
Tôi bế Misaki-san xuống khỏi đùi.
"Thiệt tình~♡ Chú đúng là hay ngại ngùng mà~♡ Này, hửm? Sao vậy? Risa?"
"Ể? A, không không. Không có gì đâu. H-hơn nữa là! Phải ăn nhanh lên! Thời gian nghỉ giải lao qua được một nửa rồi đó!"
"U oa, thật kìa!? Sẽ không còn thời gian chụp ảnh với Chú trong bộ đồ cosplay mất!?"
"A, Misaki-san. Ăn vội như vậy sẽ bị nghẹn đó."
"Ọc!!"
Misaki-san ho sặc sụa.
"Đấy, nói rồi mà."
Tôi lau miệng cho Misaki-san. Nhân tiện, đĩa cơm trứng cuộn của tôi đang ở trên đùi Maria-san. Đã có khoảng một nửa nằm trong bụng của em ấy rồi.
"Anh ăn không?"
Nhận ra ánh mắt của tôi, Maria-san nghiêng đầu một cách đáng yêu và hỏi.
"A, vậy thì."
Khi tôi trả lời như vậy, Maria-san dùng thìa xúc một miếng cơm trứng cuộn và đưa lại gần miệng tôi.
"Phần của em, chia cho anh. Nào, a~n."
Có vẻ như đĩa cơm trứng cuộn này đã không còn là của tôi nữa rồi. Mà, thôi cũng được.
"Kh-khoan khoan, khoan đã Maria-chan!? Cậu đang làm gì vậy!?"
Risa-san nắm lấy cánh tay của Maria-san.
"Tại anh ấy bảo muốn ăn cơm trứng cuộn nên em định đút cho. Nào, a~"
"Đút cho ăn cũng không được là cái chắc rồiiiiiiii!!"
◆
Nghỉ giải lao cũng đã hết, tôi cùng tiễn Misaki-san và Risa-san, hai người đã đánh răng và sửa sang lại lớp trang điểm, quay trở lại quán. Chúng tôi đã đi đến ranh giới giữa hành lang nối và khu nhà học.
"Vậy thì, đội viên Maria! Thay cho bọn chị, hãy giám sát Chú để anh ấy không ngoại tình với cô gái khác nhé!"
"Em không hiểu rõ lắm, nhưng mà em biết rồi."
"Anh không có làm vậy đâu..."
Misaki-san sau khi chào kiểu quân đội với Maria-san xong thì dẫn Risa-san đi về phía lớp học.
"Hửm? Sao vậy? Risa?"
"Nghĩ lại thì, Maria-chan với anh hai từ giờ sẽ đi một vòng quanh trường hai người đúng không? Như vậy không phải sẽ thành 'hẹn hò' sao? Hẹn hò lễ hội văn hóa."
"Thiệt tình, Risa nói gì vậy? Chỉ là đi quảng cáo cho quán thôi mà, sao thành hẹn hò được."
"Nói mới nhớ nhỉ. Dù gì cũng không phải là đi chơi."
"Đương nhiên rồi! Nếu mà vừa đi vừa cười đùa vui vẻ, thì sẽ bị phạt làm mặt xấu trước mặt mọi người đó!"
"Ồ! Hay đó!"
Hai người họ vừa cười khúc khích vừa đi vào lớp học đang có một hàng dài người không ngớt.
"..."
Phải cố gắng quảng cáo mới được!
"V-vậy thì, chúng ta cũng đi thôi nhỉ?"
"Em no bụng rồi. Sẽ cố gắng làm việc!"
Maria-san giơ hai tay lên làm động tác ăn mừng một cách dễ thương.
Lách cách
"Nhưng mà trước đó em đi vệ sinh được không?"
"Tất nhiên rồi. Ừm, nhà vệ sinh... a, ở đằng kia kìa. Chúng ta đi thôi."
Chúng tôi bắt đầu đi về phía nhà vệ sinh trong hành lang đông đúc.
"Bây giờ chúng ta sẽ đi・tè・chung・nhé."
Maria-san trông có vẻ vui sướng, bắt đầu vung vẩy hai tay ra trước sau.
Lách cách
"Ể? Đi tè chung?"
"Không phải sao ạ? Em với Mii-chan và các bạn lúc nào cũng đi tè chung."
Từ 'đi tè chung' phát ra từ miệng cô bé này nghe hơi buồn cười nhỉ.
"Phì. Vậy thì, tuy chỉ đến trước cửa nhà vệ sinh thôi, nhưng chúng ta đi tè chung nhé."
"Vào chung đến bên trong."
"Không, cái đó thì thật sự không được đâu. Phòng của con trai và con gái là riêng biệt mà."
"Ừm? Nhưng mà, làm sao để đi tè đây?"
Maria-san lúc lắc cánh tay trái đang bị đeo chiếc vòng bạc.
Lách cách
"A..."
Vì nó đã trở nên quá đỗi bình thường nên tôi quên bẵng đi mất, nhưng mà chúng tôi bây giờ, đang bị còng tay vào nhau.
Lách cách
Trong tình trạng này thì làm sao mà đi vệ sinh được?
"..."
WARNING!! WARNING!!
Tiếng chuông báo động vang lên inh ỏi trong đầu tôi.