Once Trust Is Broken, It Can’t Be Regained – No Matter What You Say Now, It Won’t Affect Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

29 38

Tôi Bị Hiểu Nhầm Là Diễn Viên Thiên Tài Quái Vật

(Đang ra)

Tôi Bị Hiểu Nhầm Là Diễn Viên Thiên Tài Quái Vật

Jangtan [장탄]

Càng dấn thân vào nghiệp diễn, những hiểu lầm xung quanh tôi càng chồng chất.

4 9

Henkyo Mob Kizoku no Uchi ni Totsuidekita Akuyaku Reijo ga, Mechakucha Dekiru Yoi Yome nanda ga?

(Đang ra)

Henkyo Mob Kizoku no Uchi ni Totsuidekita Akuyaku Reijo ga, Mechakucha Dekiru Yoi Yome nanda ga?

Tera

Giờ đây, khi phải chia sẻ cuộc sống với người đã được số phận an bài cho bi kịch, Ragna bị cuốn vào bánh xe số phận đầy trớ trêu Liệu anh có thể viết lại những kết quả đã được định sẵn của thế giới nà

7 5

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

9 2

Trở Thành Hung Thần Trong Trò Chơi Thủ Thành

(Đang ra)

Trở Thành Hung Thần Trong Trò Chơi Thủ Thành

RyuMo

Chiến thuật nghẹt thở, những trận chiến sinh tử và mưu mô chính trị—hành trình trở thành "Bạo Chúa của trò chơi thủ thành" chính thức bắt đầu!

15 8

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Tào Man Quân | 曹瞒君

"Mai Phương, ba đứa mình, phải mãi mãi, mãi mãi luôn là bạn tốt nhé?""Ngoéo tay, treo móc, trăm năm không đổi!"

134 3

Web Novel - Chương 08: Những món đồ nào là không cần thiết?

Renya POV

“…Vứt nó đi sao?”

Tôi để Fujibayashi vào phòng và khi trả lời câu hỏi đó, cô ấy trông có vẻ choáng váng.

“Đúng vậy. Phòng này giờ nhiều sách quá. Tôi đã vứt hết đống mà mình không cần để chừa chỗ cho kệ sách mới.”

Tôi phải đi qua đi lại giữa nhà và bãi rác nhiều lần vào buổi sáng bởi vì số lượng đồ mà mình tích trữ đã trở nên quá lớn.

“Đống đồ không cần ư…Chẳng phải dụng cụ bóng đá và các huy chương là để lưu giữ kỉ niệm sao?”

“Tôi không muốn giữ mà mình không cần dùng nữa, huy chương hoặc bất cứ thứ gì vô dụng. Và nếu như tôi đưa nó cho ai đó xem và bảo họ rằng mình từng là một thằng tốt vàtuyệt vời như thế nào, tôi sẽ tự biến mình thành một thằng hề mất.”

Bất kể khi tôi có còn chơi bóng đá hay không, thật là đáng hổ thẹn nếu cứ như ăn mày quá khứ như vậy.

“…Còn những món đồ cặp mà bọn mình đã mua chung với nhau thì sao?”

“Có quá nhiều thứ quá trẻ con để cho một học sinh cấp ba giữ lắm. Thực ra cũng có chỉ mình tôi là trưng bày đống đó chứ đâu.”

Tôi đã ở trong phòng của những người bạn thuở nhỏ của mình nhiều lần rồi, nhưng họ không hề trang trí nó. Tôi đã nghĩ là họ đã vứt chúng đi từ lâu lắm rồi. Có lẽ họ cất giữ nó ở đâu đó, nhưng vì sao những phụ kiện nhỏ như thế lại không được trưng bày? Chắc vì họ đã quên về nó ngay từ đầu rồi.

.

Ruri POV

Sau khi rời phòng Renya, tôi ngây người tiến về phòng và gục mình trên giường.

“Quá khứ không quan trọng đối với Renya sao…?”

Tôi lầm bầm một mình, nhưng không có một ai đáp lại cả.

Sau khi nằm đó một hồi lâu, tôi ngồi dậy và mở ngăn kéo của cái bàn học. Ở đó có những món đồ nhỏ mà tất cả những người bạn thuở nhỏ đã cùng mua với nhau.

Renya đã trang trí chúng từ rất lâu, nhưng tôi đã giữ chúng một cách cẩn thận bởi vì bản thân không muốn nó bị dơ hoặc hư hại. Tôi nghĩ cả hai người kia cũng như vậy.

Tôi cẩn thận lấy một món trong số chúng và ôm lấy nó.

“Bọn tớ sẽ không bao giờ vứt bỏ nó đi đâu. Bọn tớ sẽ trân trọng nó, Renya…”

Những giọt nước mắt tràn ra rơi trên món đồ nhỏ bé đang cầm trên tay.