Once Trust Is Broken, It Can’t Be Regained – No Matter What You Say Now, It Won’t Affect Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 113

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 537

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 13

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5090

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 73

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 85

Web Novel - Chương 08: Những món đồ nào là không cần thiết?

Renya POV

“…Vứt nó đi sao?”

Tôi để Fujibayashi vào phòng và khi trả lời câu hỏi đó, cô ấy trông có vẻ choáng váng.

“Đúng vậy. Phòng này giờ nhiều sách quá. Tôi đã vứt hết đống mà mình không cần để chừa chỗ cho kệ sách mới.”

Tôi phải đi qua đi lại giữa nhà và bãi rác nhiều lần vào buổi sáng bởi vì số lượng đồ mà mình tích trữ đã trở nên quá lớn.

“Đống đồ không cần ư…Chẳng phải dụng cụ bóng đá và các huy chương là để lưu giữ kỉ niệm sao?”

“Tôi không muốn giữ mà mình không cần dùng nữa, huy chương hoặc bất cứ thứ gì vô dụng. Và nếu như tôi đưa nó cho ai đó xem và bảo họ rằng mình từng là một thằng tốt vàtuyệt vời như thế nào, tôi sẽ tự biến mình thành một thằng hề mất.”

Bất kể khi tôi có còn chơi bóng đá hay không, thật là đáng hổ thẹn nếu cứ như ăn mày quá khứ như vậy.

“…Còn những món đồ cặp mà bọn mình đã mua chung với nhau thì sao?”

“Có quá nhiều thứ quá trẻ con để cho một học sinh cấp ba giữ lắm. Thực ra cũng có chỉ mình tôi là trưng bày đống đó chứ đâu.”

Tôi đã ở trong phòng của những người bạn thuở nhỏ của mình nhiều lần rồi, nhưng họ không hề trang trí nó. Tôi đã nghĩ là họ đã vứt chúng đi từ lâu lắm rồi. Có lẽ họ cất giữ nó ở đâu đó, nhưng vì sao những phụ kiện nhỏ như thế lại không được trưng bày? Chắc vì họ đã quên về nó ngay từ đầu rồi.

.

Ruri POV

Sau khi rời phòng Renya, tôi ngây người tiến về phòng và gục mình trên giường.

“Quá khứ không quan trọng đối với Renya sao…?”

Tôi lầm bầm một mình, nhưng không có một ai đáp lại cả.

Sau khi nằm đó một hồi lâu, tôi ngồi dậy và mở ngăn kéo của cái bàn học. Ở đó có những món đồ nhỏ mà tất cả những người bạn thuở nhỏ đã cùng mua với nhau.

Renya đã trang trí chúng từ rất lâu, nhưng tôi đã giữ chúng một cách cẩn thận bởi vì bản thân không muốn nó bị dơ hoặc hư hại. Tôi nghĩ cả hai người kia cũng như vậy.

Tôi cẩn thận lấy một món trong số chúng và ôm lấy nó.

“Bọn tớ sẽ không bao giờ vứt bỏ nó đi đâu. Bọn tớ sẽ trân trọng nó, Renya…”

Những giọt nước mắt tràn ra rơi trên món đồ nhỏ bé đang cầm trên tay.