Once Trust Is Broken, It Can’t Be Regained – No Matter What You Say Now, It Won’t Affect Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

5 17

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

25 37

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

144 14073

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

44 357

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

185 3171

Web Novel - Chương 08: Những món đồ nào là không cần thiết?

Renya POV

“…Vứt nó đi sao?”

Tôi để Fujibayashi vào phòng và khi trả lời câu hỏi đó, cô ấy trông có vẻ choáng váng.

“Đúng vậy. Phòng này giờ nhiều sách quá. Tôi đã vứt hết đống mà mình không cần để chừa chỗ cho kệ sách mới.”

Tôi phải đi qua đi lại giữa nhà và bãi rác nhiều lần vào buổi sáng bởi vì số lượng đồ mà mình tích trữ đã trở nên quá lớn.

“Đống đồ không cần ư…Chẳng phải dụng cụ bóng đá và các huy chương là để lưu giữ kỉ niệm sao?”

“Tôi không muốn giữ mà mình không cần dùng nữa, huy chương hoặc bất cứ thứ gì vô dụng. Và nếu như tôi đưa nó cho ai đó xem và bảo họ rằng mình từng là một thằng tốt vàtuyệt vời như thế nào, tôi sẽ tự biến mình thành một thằng hề mất.”

Bất kể khi tôi có còn chơi bóng đá hay không, thật là đáng hổ thẹn nếu cứ như ăn mày quá khứ như vậy.

“…Còn những món đồ cặp mà bọn mình đã mua chung với nhau thì sao?”

“Có quá nhiều thứ quá trẻ con để cho một học sinh cấp ba giữ lắm. Thực ra cũng có chỉ mình tôi là trưng bày đống đó chứ đâu.”

Tôi đã ở trong phòng của những người bạn thuở nhỏ của mình nhiều lần rồi, nhưng họ không hề trang trí nó. Tôi đã nghĩ là họ đã vứt chúng đi từ lâu lắm rồi. Có lẽ họ cất giữ nó ở đâu đó, nhưng vì sao những phụ kiện nhỏ như thế lại không được trưng bày? Chắc vì họ đã quên về nó ngay từ đầu rồi.

.

Ruri POV

Sau khi rời phòng Renya, tôi ngây người tiến về phòng và gục mình trên giường.

“Quá khứ không quan trọng đối với Renya sao…?”

Tôi lầm bầm một mình, nhưng không có một ai đáp lại cả.

Sau khi nằm đó một hồi lâu, tôi ngồi dậy và mở ngăn kéo của cái bàn học. Ở đó có những món đồ nhỏ mà tất cả những người bạn thuở nhỏ đã cùng mua với nhau.

Renya đã trang trí chúng từ rất lâu, nhưng tôi đã giữ chúng một cách cẩn thận bởi vì bản thân không muốn nó bị dơ hoặc hư hại. Tôi nghĩ cả hai người kia cũng như vậy.

Tôi cẩn thận lấy một món trong số chúng và ôm lấy nó.

“Bọn tớ sẽ không bao giờ vứt bỏ nó đi đâu. Bọn tớ sẽ trân trọng nó, Renya…”

Những giọt nước mắt tràn ra rơi trên món đồ nhỏ bé đang cầm trên tay.