Once Trust Is Broken, It Can’t Be Regained – No Matter What You Say Now, It Won’t Affect Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tro Tàn Biển Sâu

(Đang ra)

Tro Tàn Biển Sâu

Viễn Đồng

Ai biết lái thuyền thế nào không?!

3 4

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

(Đang ra)

Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

Isshiki Ichika

Dần dần, một người vốn bị đối xử như đống rác rưởi, bị xã hội ruồng bỏ; bắt đầu vực dậy và ngẩng cao đầu. Phá vỡ khái niệm “level” - thứ đang chi phối cả thế giới này, anh gieo rắc nỗi sợ với sức mạnh

155 10750

Can I Still Be Your Heroine Even Though I’m Your Teacher?

(Đang ra)

Can I Still Be Your Heroine Even Though I’m Your Teacher?

Rakuto Haba: 羽場 楽人

Thế là câu chuyện romcom đầy bí mật giữa cô và trò khi họ đã trở nên quá thân thiết, bắt đầu từ đây!!

5 323

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

13 135

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

27 434

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

7 135

Web Novel - Chương 17: Tôi không thật sự hiểu giới trẻ ngày nay...(gần như cùng tuổi)

“Từ chối.”

“Tại sao cơ?”

Con nhỏ trông có vẻ ngạc nhiên khi tôi từ chối lời đề nghị.

“Đó là câu của anh đây mới đúng. Nhóc nghĩ thế nào mà đòi anh mày đây đồng ý hả?”

Tôi ngạc nhiên trước ánh mắt của con em gái (tạm thời) của mình, nhưng tại sao nhỏ đó lại đề nghị một chuyện như thế nhỉ?

 “Cứ đồng ý đi! Hãy cứu vớt đồng loại của mình rồi chỉ cần gật đầu và nói ‘hết cách rồi nhỉ’ thôi mà!”

“Anh đây chả hiểu gì sất.”

“Gununu

…! Đúng rồi! Bây giờ thì anh đang còn bao giờ nhiêu tiền hả, Onii-chan?”

“Tiền à? Cỡ khoảng 50,000 yên.”

Tôi mang mình theo rất nhiều tiền bởi vì dự định sẽ chất đầy giỏ hàng, nhưng vì hôm nay tôi không mua được gì mấy nên tiền còn thừa lại khá nhiều.

“Được rồi! Onii-chan! Nếu như anh đến nhà nấu ăn và đưa cho em đây 50,000 yên đó thì biết đâu có thể em sẽ làm một vài chuyện mát mẻ cho đấy.”

“Tạm biệt.”

Con nhỏ này đột nhiên nói cái méo gì vậy? Tôi thật sự không thể hiểu được thế hệ trẻ ngày nay đang nghĩ cái gì nữa… Tôi chẳng nghĩ nó sẽ thay đổi nhiều thế đâu.

“Chờ đã! Sao anh lại rời đi thế!??”

“Đương nhiên là phải về nhà rồi! Nếu như muốn kiếm sugar daddy thì nhóc có thể làm chuyện đó với thằng cha già hồi nãy ấy.”

“Không, gã ta không phải gu của em. Em chả ưa hắn ta chút nào, và em không muốn lần đầu của mình là với một lão già dê đâu.”

Nhóc chọn đối tượng cũng phải theo gu của mình luôn à? Và đây cũng là lần đầu cơ á? Tôi ngày càng chả hiểu cái mợ gì sất.

“Anh không hiểu chuyện mà nhóc vừa nói cho lắm? Nhóc đang định làm gì thế hả?”

“Ừ thì, thật lòng mà nói, em hiện đang cháy túi mất rồi nên bản thân định thử sẽ kiếm một sugar daddy. Em cứ nghĩ là nếu mình một mình ở công viên vào ban đêm thì ai đó sẽ bắt đầu mời gọi, và em đã gặp gã đàn ông đó. Nhưng vì bản thân không hề thích lão nên đã cố từ chối, nhưng hắn ta cứ mãi quấy rầy và thế em vướng vào rắc rối.”

“Hmm, thế thì?”

“Anh trông có vẻ hợp gu và em cũng thích khuôn mặt của anh nữa nên em định sẽ dẫn anh về nhà mình.”

“Tạm biệt.”

“Như đã bảo, chờ đi mà!”

Khi vừa cố bước đi, em ấy nắm chặt lấy tay tôi từ phía đằng sau. Này, dừng lại đi má.

“Anh không quan tâm nếu như đứa em gái bé bỏng của mình trở thành con mồi của mấy lão già sao?”

“Nhóc định ăn thịt anh mày thì có. Và nhóc cũng không phải là em gái của anh.”

Tôi chỉ có một đứa em gái mà thôi, Sakuya.

“Có được lần đầu của một cô gái dễ thương chỉ với 50,000 yên và một bữa tối nhà làm. Chuyện đó có gì không ổn cơ chứ!?”

“Nhóc tự tin gớm quá đấy. Và đừng có hét lớn hai chữ ‘lần đầu’ như thế.”

Nhỏ đúng thật trông rất xinh đẹp. Em ấy đang mặc cho mình một bộ đồ như thể là một dân chơi đích thực, nhưng với mái màu tóc hạt dẻ hơi dài mượt mà ấy và khuôn mặt xinh đẹp.

“Điều đấy không có nghĩa là anh đây sẽ không bị bắt nếu như dây dưa với nhóc. Nếu như không có tiền thì đi về mà khóc với bố mẹ.”

Khi tôi nói như thế, em ấy liền buông tay khỏi tôi và nói thì thầm.

“…Bố mẹ em đã mất trong một vụ tai nạn rồi.”

“Hể. Nhóc còn họ hàng mà. Cả tài sản thừa kế nữa, đúng chứ?”

“Gì mà cho qua dễ dữ vậy! Thông thường đáng lẽ anh phải thấy tiếc cho họ chứ.”

“Nhóc muốn được anh thương hại à?”

Khi tôi nói như thế, sự mãnh liệt trước đó của em ấy dường như đã biến mất và một nụ cười nhẹ xuất hiện trên khuôn mặt nhỏ.

“Không, anh chả biết gì về em cả, và nếu như cứ thế mà cố tỏ ra thương hại, em sẽ đùng đùng tức giận mất.”

“Chuyện đó ổn thôi.”

“Hehe. Câu trả lời được đấy, Onii-chan. Em rất thích nó.”

Không biết con nhỏ này sống ra sao mà cứ thay đổi giọng điệu và cười như thế nhở? Mình chả thích thú tí nào cả.

“Làm ơn để ý con dùm tí đi má…”

Thậm chí khi tôi thở dài như thế.

“Ừ thì sao cũng được. Onii-chan, thật sự bây giờ em không có tiền, vì vậy anh có thể ít nhất nấu cho em bữa tối được không?”

Cô gái với một nụ cười mỏng manh và đôi mắt ươn ướt nói thế trong một giọng điệu nhẹ nhàng.