On the Way Home I Got a Bride and Twin Daughters, Who Were Dragons

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7071

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 91

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 122

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 217

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Tập 1 - Chương 12- Chúng ta cùng nhau trở thành gia đình nào (3)

“Vậy giờ! sao không đưa ta xem hai đứa bé rồng con dễ thương nào?”

“Uwah, m-một con chuột!”

Tôi đã giật mình! bất ngờ vãi linh hồn luôn á!

Từ khi nào mà con chuột này trèo lên vai tôi vậy!

Đội một cái mũ giống như phù thủy, và đang cầm một cây trượng làm bằng gỗ lớn hơn cả cơ thể và được bao phủ bởi lông hiện tại đang đứng trên vai phải của tôi!

“Oops, ta thật thức lễ rồi! ta đã khiến cậu giật mình! Chà, thứ lỗi cho ta. ta không thể nhìn thấy được lũ trẻ với thân hình của ta được!”

“Ô-ông là ai vậy! Còn nữa, ông ồn quá đấy!”

Ông có thể nói nhỏ lại tí không được à!

“Hahaha! Cậu sẽ bị hói nếu cậu cứ lo lắng về những việc nhỏ nhặt đấy!”

Chả nhỏ tí nào cả!

“Dượng chuột! (Kuro:Uncle)

Trong khi vẫn đang bế đứa chị gái đang cằn nhằn, Aoinoun đứng dậy.

“Đúng vậy! Ta thấp bé nhưng ta tự hào về điều đó! Là ta đây thuộc chủng tộc chuột với bộ lông dài và mượt mà! “Người theo đuổi tri thức” Alba Germain! Aoi!”

Không, là ai cơ.

“Không thể nào…”

Sĩ quan Doggy đang nhìn vào vai bên phải của tôi với đôi mắt mở to.

“H-hiền nhân chuột? Ông ấy thật sự tồn tại…”

“Sĩ quan Doggy? Cô biết ông ta sao?”

Sĩ quan Inoue đã hỏi Sĩ quan Doggy với một biểu hiện tò mò.

“Tôi nghĩ tất cả các thú nhân điều biết ông ta… Ông ta như một tồn tại trong câu chuyện cổ tích vậy… câu chuyện về một thú nhân chuột và là một hiền nhân. Tôi đã nghe những câu chuyện như thế từ khi còn nhỏ…..”

“Đúng vậy, ta chính là hiền nhân chuột đó! Mặc dù, ta không có trở nên khôn ngoan như thế!”

Ông ta nổi tiếng đến thế sao?

Shouhei người đang đứng cạnh tôi, đang nhìn con chuột đó với một đôi mắt sáng lấp lánh.

“Uwah, dễ thương quá…”

Nếu tôi nhớ không nhầm, thằng này thích những thứ giống như linh vật thì phải.

Từ khi em ấy còn nhỏ, em ấy luôn xem những CG anime về chuột cả ngày mà không thấy mệt. Cái bộ nhà hàng ngon miệng đó.

“Quan trọng hơn, đứa con của rồng! Aoi! Con sẽ cho dượng thấy mặt chúng chứ!?”

“Đ-Đúng rồi!”

Nhẹ nhàng ôm lấy đứa chị gái vẫn đang khóc, Aoinoun ngồi trước mặt tôi.

Còn đứa em gái vẫn đang khóc một cách đáng yêu trên tay tôi.

“Heeh...Hiếm thấy đấy. Aoi, con sinh đôi sao? Để xem nào, làm ơn hãy cho ta xem khuôn mặt của hai con nào cho Alba Germain này.”

Con chuột đấy nhìn lũ trẻ từ vai phải của tôi.

Giọng ông ta hiện giờ lại khác với giọng ồn ào khi nãy, giờ nó dịu dàng hơn.

“Đúng là một đứa trẻ mạnh mẽ. Bọn chúng chắc chắn có được sự yêu thương của bầu trời. Có phải đứa này là đứa chị đúng không?”

“Đ-Đúng vậy. Con bé nở ra trước.”

“Phương pháp của ta….Ta xin phép chúng nhé”

Ông ta nhanh chóng nhảy khỏi đôi vai của tôi và đi đến vai của Aoinoun

Ông ta khéo léo đi dọc theo cánh tay cô và đến bên cạnh khuôn mặt của đứa chị gái. Với một bàn tay nhỏ, ông ta chạm vào má con bé.

“Đúng vậy, con bé y chang Aoi. Con bé có trong mình một hào quang của rồng sấm, huh.”

Ông ta nhẹ nhàng vuốt ve má con bé ba lần và quay lại và đi tới cánh tay của tôi.

Ông ta tiếp cận đứa em gái cũng y như vậy và cũng chạm vào má con bé.

“Aah, đứa này lại giống với cậu, huh.”

“Tôi?”

“Tất nhiên.Oh? Mặc dù con bé là một Thiên long, con bé còn được yêu thương bởi cơn gió. Oh, thật tuyệt vời. Như ta nghĩ, ta chả bao giờ thấy mệt khi quan sát loài rồng.”

Ê, tại sao lại là tôi?

“Cậu tò mò sao? Nếu cậu có điều gì muốn hỏi. ta sẽ trả lời cho cậu. Sau cùng thì, không có ai có kiến thức về loài rồng nhiều như ta.”

“Dượng chuột, Bọn trẻ này…. Chúng đã không chịu nở trong cả một tháng. Con rất lo lắng về điều đó…”

Aoinoun hỏi một câu hỏi trước khi tôi làm được.

Chà, người mẹ là cô ấy mà, nên cô ấy có nhiều câu hỏi cần lời giải đáp hơn tôi.

“Đúng rồi, vậy thì, để ta giải thích. Nhưng, trước đó…. có vẻ chúng đang đói bụng. làm ơn bọn trẻ uống sữa mẹ. Sau cùng, thật quá đáng thương khi để chúng khóc như vậy.”

Tôi cũng đồng ý.

“D-Dượng. Làm sao con có thể cho chúng bú sữa mẹ vậy…”

“Đừng lo lắng. Loài rồng là loài có bản năng mạnh mẽ. Rồi sẽ có nhiều thứ khác mà con có thể làm được một cách tự nhiên. Ngực của con, không phải chúng có vẻ phình lên gần đây rồi sao?”

Tôi vô tình qua ngực của Aoinoun.

Không thể nào gọi chúng lớn như là một lời khen.

“Anh trai. Anh không nên nhìn vào ngực của con gái đâu.”

Em trai của tôi đã mắng tôi về lẽ thường tình.

“N-Nhắc mới nhớ, con cảm thấy chúng bắt đầu đau sau khi con đẻ trứng.”

“Đúng thế. Cơ thể của con chắc chắn sẽ làm được. Nhìn đi, lũ trẻ đang đói bụng đấy.”

“Ah, Dragonline-san. Tôi sẽ chuẩn bị một chiếc ghế phía sau cái màn che kia.”

“Em sẽ mang nó qua đây.”

Sĩ quan Doggy và Shouhei bắt đầu di chuyển.

“....Con có thấy không, Kunpei? Đó là sự khác biệt giữa một thằng đàn ông nổi tiếng với một thằng không nổi tiếng đấy, con biết không?”

“...Ông già, đừng nói một chuyện như thế vào tai con.”

Tôi cũng rất ấn tượng.

“Ê, đem đứa em gái qua đây luôn được không?”

Tôi nhìn giữa sự yếu đuối và đứa em gái đang khóc trên tay tôi và Aoinoun.

“Cậu đang nói gì thế? Cậu cũng đi luôn mà đúng không?”

Huh?

Điều kỳ lạ gì mà con chuột này vừa nói ra vậy?

“Cậu cũng phải làm việc bú sữa luôn đấy.”

Như tôi đã nói, ông đang nói cái quái gì vậy.