On The Night When The Stars And Flowers Fall

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Hoàn thành)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

25 220

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

70 597

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

330 17161

Câu chuyện về việc thua trận cá cược với bạn thuở nhỏ và bị lấy đi lần đầu

(Đang ra)

Câu chuyện về việc thua trận cá cược với bạn thuở nhỏ và bị lấy đi lần đầu

Inukai Anzu (犬甘あんず)

Khi Wakaba lần lượt đánh mất những trải nghiệm lần đầu tiên, cô bắt đầu nhận ra rằng “sự thù ghét” không phải là điều duy nhất cô cảm thấy về Komaki.

2 10

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

306 9122

Webnovel phần 1 - Chương 08: Trở thành Ngưu Lang.

Chương 8: Trở thành Ngưu Lang.

Trans+edit: Midzuki

“Bởi vì anh đã ước điều đó mà.”

“Bởi vì anh đã ước ư?”

“Thật sự là điều ước của anh linh nghiệm thật sao?”

Vào khoảnh khắc đó, một câu nói vang lên trong đầu của tôi:

“Khi mà những vì sao và những bông hoa thi nhau nở rộ, điều ước của cháu sẽ thành hiện thực. Vật sẽ đem đến may mắn cho cháu chính là viên đá màu đỏ. Bằng cách giữ chắc viên đá màu đỏ, điều mà cháu muốn sẽ thành hiện thực.”

Bầu trời đầy ắp những ngôi sao và những bông hoa.

Ra đây chính là ý nghĩa của câu nói đó.

“Em xin lỗi. Em không thể nói ra bất cứ điều gì. Em thực sự rất sợ hãi, Nếu em nói với anh, …….

Em sợ rằng anh sẽ buồn đến mức nào khi em chết đi.

Lúc đó em nghĩ thà rằng em chết mà không nói gì cho anh biết sẽ tốt hơn.”

“Em là đồ ngốc. Em không hề biết anh buồn đến mức nào đâu. Đừng có mà chết một mình.

Anh muốn gặp em rất nhiều. Anh muốn được trò chuyện với em thật nhiều. »

Những lời mà tôi nói ra một cách vô thức kìm nén trong lòng bấy lâu nay tuôn ra như thác nước.

« Nếu em nói với anh rằng em bị bệnh.

Anh sẽ trò chuyện với em nhiều hơn nữa. 

Bây giờ anh biết rằng anh không thể bảo vệ em được nữa.

Anh hối hận rằng anh không thể bảo hộ được người con gái anh yêu, không thể cùng nhau chứng kiến khoảnh khắc cung thiên văn ấy hoàn thiện. »

Anh hối hận tất cả mọi thứ trên đời này.

« Bất chấp tất cả những sự hỗi hận ấy, anh vẫn cố sống vì những lời mà em nói in sâu mãi trong trái tim anh. 

Vì vậy làm ơn ……. Anh muốn nói chuyện với em như thế này mãi mãi.

Anh xin lỗi. Anh xin lỗi vì lúc đó đã không đạt được điều mà chúng ta hằng mong ước. ………”

Điều mà tôi đã mong ước vào thời gian đó. Điều mà chúng tôi cùng nhau chờ đợi.

Không bao giờ thành hiện thực.

Những giọt nước mắt cứ thế rơi lã chã trên gương mặt của tôi.

Tôi muốn nói về những điều vui vẻ với em ấy.

Tôi muốn nói về những điều thú vị trong cuộc sống với em ấy.

Nhiều hơn nữa…Nhiều hơn nữa… Nhiều hơn hết thảy mọi thứ.

Những giọt nước mắt long lanh lăn dài từ đôi mắt của Hikari.

“Em xin lỗi vì đã ích kỷ. ……”

“Đó không phải là vấn đề mà có thể giải quyết bằng một lời xin lỗi.

Em không thể lấy lại được cơ thể của mình.

Em cũng đánh mất cả cuộc đời của em nữa. Anh muốn em có thể trải nghiệm nhiều hơn về cuộc sống này.

Anh muốn em có thể nghĩ đến việc sống lâu hơn một chút nữa.

Anh muốn chết cả ngàn lần.

Anh luôn luôn muốn chết đi để có thể bên cạnh em.

Nhưng em biết tại sao anh vẫn còn sống không?”

“Em không biết.”

“Bởi vì em đã yêu cầu anh phải sống tiếp.”

Hikari bắt đầu khụy gối xuống và òa khóc.

“Em xin lỗi. Thực sự em xin lỗi. . ……”

Hikari cứ liên tục xin lỗi.

“Đừng khóc nữa. Hãy nhìn anh đi.”

Hikari ngước nhìn tôi và nhìn lên bầu trời đêm. Từng ngôi sao đang dần thưa thớt đi.

Cơ thể của Hikari ngày càng mờ nhạt đi.

« Em định đi rồi sao ? Anh vẫn còn muốn nói chuyện với em nữa. »

« Em rất mừng vì đã gặp được lại anh. »

Em rất mừng vì đã gặp được lại anh, anh còn dũng cảm hơn em mười năm về trước so với ngày hôm nay.

Em đã yêu anh kể từ giây phút ấy.

Em ước rằng em có thể gặp lại anh một lần nữa.

Nhưng Chúa không cho phép em làm điều đó.

Em đã mắc phải căn bệnh ung thư và phải nhập viện hóa trị.

Một ngày nọ,khi em nghĩ rằng em không thể gặp lại anh được nữa.

Em tìm thấy anh ở buổi lễ khai giảng.

Em vội chạy đến chỗ anh.

Em cứ thế là ùa lấy anh, nhưng anh đã quên đi em là ai.

Đó là cách mà mọi chuyện nên xảy ra như vậy, bởi vì đã mười năm rồi cơ mà.

Khi chúng ta cùng gia nhập câu lạc bộ Thiên Văn Học, em cảm nhận được chúng ta định mệnh đã giành cho nhau.

Nó giống như Hikoboshi và Orihime.

Cùng lúc đó đoạn tình cảm của anh và em, căn bệnh ung thư của em không ngừng di căn.

Em đã chuẩn bị tinh thần để tự chấm dứt cuộc đời này của em.

Em thực sự rất xin lỗi. Nhưng em không hối hận vì đã gặp anh.

Anh chính là lý do mà em có thể sống được đến lúc đó.

Cảm ơn anh vì tất cả.

Nhân tiện, anh ước rằng điều ước của em sẽ thành hiện thực, đúng không ? Vậy thì em ước anh sẽ sống tiếp.

Em muốn anh có thể thay em nghiên cứu nhiều hơn về những ngôi sao.

Em muốn anh thay em có thể ngắm nhìn thế giới này.

Em mong anh có thể thay em sống một cuộc đời mà không hối tiếc.

Tạm biệt anh. »

Tôi cứ thế mà khóc.

Tôi vừa khóc vừa nói, « Hãy nói ước nguyện của em một cách thầm lặng. Em đã tặng anh món quà lớn nhất rồi. »

Cơ thể của Hikari cứ thế tan dần và tan dần vào trong không khí.

« Hikari. Anh sẽ vượt qua được tất cả những chuyện này. Dù cho nó có khó ỡ nào đi chăng nữa. »

« Thực sự nó rất xấu hổ khi anh gọi em bằng tên của em. Cảm ơn anh nhiều. »

Em ấy biến mất và bay thằng lên trời.

Bố tôi đã bảo tôi thế này.

« Khi một người mất đi, họ biến thành ngôi sao trên trời. »

Tôi tự hỏi liệu tôi có trở thành ngôi sao hay không.

Tôi tự hỏi rằng mình sẽ trở thành ngôi sao như thế nào.

Khi ánh sáng dần tan đi, tôi cứ nghĩ rằng em ấy sẽ nói điều gì đó.

Tôi không thể nghe hết, nhưng bằng cách nào đó tôi lại hiểu được điều em ấy muốn nói.

Tôi thầm nghĩ trong tâm trí của mình

Chúc mừng sinh nhật em và anh.

Tôi nói như vậy và đi thẳng về chỗ Kengo.

Màn bắn phao hoa và cơn mưa sao băng đã kết thúc.

Thật sự rất vui khi được gặp lại em.

Tôi phải cảm ơn Bà bói đó.

Em luôn luôn sống mãi trong tim anh.

Tôi nắm chặt viên ruby trong túi tôi và nhìn lên trời một lần nữa.

“Mong điều ước của em sẽ thành hiện thực.”

“Cảm ơn anh. Thực sự cảm ơn anh nhưng đừng có nói điều ước của anh to quá.”

“Ồ, thật vậy sao?”

“Anh mừng vì anh đã gặp được lại em. Anh đã nhận được viên gọc đó rồi.”

“May thật đấy.”

“Anh ước điều đó cho em nữa đấy.”

“Anh ước rằng anh có thể ở bên cạnh em mãi mãi.”

“Anh nói bé bé thôi.”

Tôi nghĩ rằng tôi đã nghe được điều vừa rồi.

Hikari, Anh sẽ sống vì em.

Bởi vì em đã ước điều đó cho anh.

Hôm nay chính là đêm mà những ngôi sao và hoa cùng nhau rơi xuống.

Điều ước của em chắc chắn sẽ thành hiện thực. Anh sẽ thực hiện hóa nó.

Những điều mà em không thể làm. Anh sẽ khiến nó xay ra.

Anh cũng muốn gặp em trong tương lai nữa.

Anh sẽ trở thành giáo viên khoa học.

Anh muốn tất cả mọi người đều biết vẻ đẹp của ngôi sao.

Bởi vì anh được sinh ra vào ngày lễ Tanabata, anh muốn có thể ít nhất làm được điều đó.

Nếu em là Orihime, vậy anh sẽ trở thành Hikoboshi.

Anh sẽ cố gắng hết sức mình để có thể trở thành Hikoboshi vì em.

Anh sẽ cố gắng hết sức mình từ bây giờ.

Một trăm năm kể từ lúc này, anh sẽ đi tìm em.

Anh sẽ trở thành Ngưu Lang của riêng em.