Tôi nhìn thẳng vào mắt của Lee Hyunsung và Han Myungoh rồi nói:
“Giờ giữa việc bị giết bởi cái gã đằng sau cánh cửa sắt hoặc thử vận may của mình ở ngoài kia. Hai người chọn cái nào?”
“U-uh...”
“Dokja-ssi, sao cậu chắc rằng người đằng sau cánh cửa đó lại là kẻ địch?”
Thiết Gươm lên tiếng trong giờ khắc nguy cấp này. Đó là lý do mà anh ta khó có thể trở thành thủ lĩnh của nhóm.
“ Tên đó hẳn là người sống sót của toa tàu bên kia. Nếu chúng ta gặp hắn….”
Tôi hướng ánh mắt của mình về phía căn phòng ngập trong máu kia thay vì nói tiếp.
Lee Hyunsung cũng nhìn theo tôi rồi lặng lẽ nói:
“Tôi đã quá bất cẩn rồi. Chúng ta mau tìm lối ra thôi.”
“Đ-Đi! Đi nhanh nào!”
Vào lúc này, cả hai người họ đều đã biết Những kẻ sống sót đến từ toa tàu khác đều đã trải qua những chuyện tương tự. Nhưng bọn họ không may mắn tìm thấy “côn trùng” đâu.
“Cái cửa này hỏng rồi!”
“Mẹ kiếp, đường này không đi được!”
Trong khi ngồi nghe Lee Hyunsung và Han Myungoh than phiền, tôi cũng đi kiểm tra các cánh cửa khác. Mấy cái rào chắn xung quang cánh cửa đã biến mất vậy nên chúng tôi có thể dễ dàng tiếp cận chúng.
Ngoài cánh cửa thông với các toa tàu khác, còn có tám cánh cửa ra vào. Trong đó thì ba cánh cửa thoát hiểm vẫn chưa được tìm thấy.
Kung!
Có vẻ như cánh cửa sắt sắp trụ hết nổi rồi.
Ai mà ngờ được tên nhân vật chính này lại có sức mạnh khủng như vậy dù mới chỉ giai đoạn đầu. Thật tình tôi rất bất ngờ khi thấy hắn có thể phá hủy được ngay cả cái cánh cửa dày cộp đấy.
“Dokja-ssi! Hướng này---“
Tôi tìm thấy một cái cần gạt điện.
“Không được”
Dù thiết bị đóng mở vẫn hoạt động được nhưng vẫn không thể mở hoàn toàn cánh cửa được. Nó chỉ mở ra được tầm một phần năm rồi kẹt lại.
“Cái cửa này cũng hỏng rồi.”
“Còn những cái khác thì sao?”
“Đây là lối thoát duy nhất rồi”
Tôi không rõ một đứa trẻ có thể chui lọt qua không, nhưng khoảng hở này quá hẹp cho người lớn chui qua. Mặc dù Han Myungoh và Lee Hyunsung đã cố gắng kéo cánh cửa ra nhưng nó vẫn không hề suy chuyển.
[Lượng xu đang sở hữu: 4700 xu]
Một trong những công dụng mà xu mang lại là nâng cao chỉ số. Tôi đã sử dụng 2700 xu mình có để nâng thể chất lên cấp độ 10.
Vấn đề tôi đang gặp phải có thể được giải quyết bằng cách số xu hiện có để tăng cường sức mạnh vật lí.
Mà đây là sự lựa chọn duy nhất tôi cho tình huống này rồi.
“Lee Hyunsung-ssi, sử dụng kĩ năng đi.”
“Hả? Kĩ năng sao…”
Tôi kích hoạt Danh sách Nhân vật.
[Kĩ năng Độc quyền, Danh sách Nhân vật kích hoạt]
[Thông tin nhân vật]
Tên: Lee Hyunsung
Tuổi: 28
Chòm sao bảo hộ: Thiết Đại sư.
Thuộc tính: Người lính làm ngơ trước tội ác
Kĩ năng độc nhất: Dùng dao găm: Lv2, Ngụy trang: Lv2, Kiên định: Lv2
Ấn thị: Dời non lấp bể: Lv1
Chỉ số: Thể chất: Lv8, Sức mạnh: Lv8, Nhanh nhẹn: Lv7, Phép thuật: Lv5
Đánh giá tổng thể: Có chỉ số rất tốt. Mặc dù đã làm ngơ trước tội ác, cậu ta vẫn được lựa chọn bởi chòm sao. Đây chính là cơ hội thứ hai dành cho cậu ấy.
Tôi đọc được thông tin của Lee Hyunsung mà không gặp chút khó khăn gì. May mắn thay, chòm sao lựa chọn anh ta giống với những gì tôi đọc ở trong Diệt sinh pháp.
“Anh thử kiểm tra lại bảng trạng thái của mình xem. Lee Hyunsung là một người lính nên chắc hẳn sẽ có kỹ năng hữu ích trong tình huống này.”
“Ừ thì…. Đúng là tôi có một cái nhưng làm sao để dùng chúng thì…”
“Chỉ cần nghĩ về việc dùng nó thôi.”
“... Liệu nó sẽ hoạt động chứ?”
“Sẽ được thôi, tôi cũng thử trước đó rồi.”
Lee Hyunsung không nói thêm lời nào nữa rồi hít một hơi thật sâu.
“Haaap!”
Bắp tay của Lee Hyunsung căng ra khi kéo cánh cửa. Đó chính là khả năng của ‘Dời non lấp bể’.
Thực tế thì ‘Dời non lấp bể’ không phải là kĩ năng mà là một ‘ấn thị’, thứ sức mạnh được ban bởi các chòm sao. Tôi gọi nó là ‘kĩ năng’ cốt để tránh những nghi ngờ không đáng có.
Dudududu.
Một tiếng động lớn phát ra, cánh của dần dần được mở.
“Cái gì? Sao bỗng dưng anh ta lại mạnh thế chứ!”
“Được rồi, ta làm được rồi!”
[Nhân vật Lee Hyunsung đã bắt đầu tin tưởng bạn]
[Hiểu biết về nhân vật “Lee Hyusung” đã tăng lên]
Thay vì nghi ngờ, anh ta lại càng thêm tin tưởng tôi. Lee Hyunsung quả là một con người đơn giản hơn tôi nghĩ.
“Xuống thôi”
Giờ tôi có thể tin tưởng giao phó Lee Gilyoung cho Lee Hyunsung.
“Lee Hyunsung-ssi, cõng đứa bé này hộ tôi nhé.”
“Được thôi”
Cánh cửa sắt đã hoàn toàn bị phá hủy. Nhưng nếu tôi đoán đúng, vấn đề không còn nằm ở cánh cửa nữa.
“Ah, thật là. Ta biết chuyện này rồi sẽ diễn ra mà. Ta đã bảo là đừng có đi lung tung đâu hết. Chết tiệt! Kịch bản tiếp theo còn chưa bắt đầu-“
Tên dokkaebi trông có vẻ rất là tức giận khi đang lơ lửng trên cầu Dongho.
“Wahh! Tôi đã bảo rồi! Đã nói là đừng có đi ra ngoài rồi mà”
Han Myungoh đưa tay ôm lấy đầu mình, tưởng rằng nó sắp nổ tung rồi. Nhưng chúng tôi không cần phải lo lắng nữa.
“Mà cũng chả còn quan trọng nữa. Lũ các người may mắn đấy.”
Vì kịch bản thứ hai bắt đầu ngay sau khi cánh cửa tàu được mở.
[Kịch bản thứ hai đã bắt đầu]
+
[Kịch bản thứ hai- Trốn thoát]
Loại: Phụ
Độ khó: E
Điều kiện vượt qua: Băng qua cây cầu đổ nát và tiến vào ga Oksu.
Thời gian giới hạn: 20 phút
Phần thưởng: 200 xu
Thất bại:???
+
“Dokja-ssi, có gì đó lạ lắm. Nó nói là “cây cầu đổ nát” nhưng mà cái cầu vẫn…”
“Đừng quan tâm làm gì, cứ chạy thôi. Mau nào.”
Yoo Sangah nói đúng. Cây cầu này vẫn chưa bị phá hủy. Phải là “sắp sửa bị phá hủy” mới đúng.
“Dokja-ssi, nhanh lên”
“Tôi tới đây”
Nó vẫn còn nguyên vẹn bởi chúng tôi đã ròi khỏi con tàu này ‘quá sớm’. Tên Dokkaebi từng nói là thời gian chuẩn bị tầm khoảng 10 phút. Nhưng chúng tôi đã chạy trước đó 3 phút rồi.
Một số kẻ sẽ bảo làm vậy là chơi bẩn, nhưng vụ kịch bản tôi hoàn thành sao nổi nếu không chơi mánh. Nhất là khi Yoo Sangah và Lee Gilyoung sẽ trở thành gánh nặng trong nhiệm vụ này.
“Hộc..hộc… lính tráng như Lee Hyunsung-ssi khỏe thật”
“Đừng nói gì cả. Tốn sức lắm.”
Lee Hyunsung chạy băng băng đẫn đầu với đứa bé trên lưng. Anh ta quả là một con quái vật mà chả cần đầu tư tí xu nào vào chỉ số, chắc tổng điểm sức mạnh, thể chất và nhanh nhẹn cũng phải vượt quá 23 rồi cũng nên.
Kế sau đó là Han Myungoh rồi đến Yoo Sangah và tôi. Cũng khá là suýt soát nhưng có lẽ chúng tôi sẽ đến ga kịp lúc.
“Cái gì thế kia?”
Han Myungoh đột nhiên hét lên. Một xoáy nước không lồ đùng đùng xuất hiện ngay giữa sông Han.
Ở trung tâm ở xoáy nước xuất hiện một con quái vật khổng lồ. Một Ngư Long. Và có vẻ là con này còn to gấp đôi cái con mà tôi thấy qua cửa sổ lần trước.
Nó không phải là một con mà chúng ta thường thấy …. Nó là một con đầu đàn.
Ngư Long là một quái vật hạng 7. Một con chuột đất hạng 9 thôi cũng đủ gây khó dễ cho người thường rồi, dĩ nhiên một con quái hạng 7 đủ khả năng làm gỏi con người một cách dễ dàng.
Thế nên chúng tôi sẽ không có cửa để mà đánh bại nó vào lúc này được. Nhưng không nhất định phải đánh bại nó. Nó xuất hiện ở đây vì mục đích khác…
Ku ku ku ku!
Từng bước chân của con Ngư Long làm cho nước sông Hàn chảy cuồn cuộn như một cơn đại hồng thủy. Dường như nó đang cố nhai chân cầu.
“Cây cầu sắp sập rồi”
“Chạy mau! Miễn là còn chạy thì chúng ta sẽ sống.”
Chỉ còn 200 mét nữa là đến đích. Nếu tôi tính đúng, chúng tôi sẽ qua cầu thành công trước khi nó sập với điều kiện vẫn giữ vững tốc độ như hiện tại.
[Game dễ thế này thì chán chết.]
Tất nhiên, mọi chuyện sẽ ổn nếu không có biến cố nào diễn ra.
[Độ khó của kịch bản đã được điều chỉnh]
[Độ khó kịch bản: E->D]
Tên Dokkaebi cười vang.
[Có gì vui khi mà bọn ngươi chỉ phải chạy không thôi hử? Để ta khiến cho cuộc chạy đua trở nên thú vị thêm nhé.]
[Tà linh của những kẻ đã chết đang trỗi dậy]
[Mặt đất đã bị bao phủ bởi năng lượng bóng tối]
[Ngạ quỷ đã thức tỉnh]
Cảm giác được có thứ gì đang đuổi ở phía sau. Yoo Sangah lẩm bẩm.
“X-xác sống?”
Làn sóng những con xác sống đang lũ lượt kéo đến. Một vài con trong đó hình như là người đến từ cùng toa tàu với chúng tôi.
“Còn chút nữa là tới nơi rồi! Nhanh lên nào!”
Con Ngư Long chỉ còn cách chúng tôi chưa đến 100 mét nữa. May thay, Lee Hyunsung đã kịp đưa Lee Gilyoung đến khu vực an toàn. Giờ chỉ còn lại ba người chúng tôi đang cố băng qua cây cầu. Han Myungoh la lên:
“Chết tiệt”
Có quá nhiều người bị hóa quỷ. Nếu chỉ là đống xác sống đến từ toa tàu thì chúng tôi có thể chạy thoát được. Nhưng vấn đề là….
“Kuweeeoooh!”
Cả những xác chết của mấy người lái xe cũng bị hóa quỷ nốt. Giờ đây con đường mà Lee Hyunsung vừa chạy qua đã tràn ngập ngọa quỷ. Tôi quan sát đám ngọa quỷ trên đường và con Ngư long đang tiến đến.
“Mọi người, mau nằm xuống.”
Đã quá muộn.
Kwaaaang!
Chân cầu rung lắc dữ dội bởi cú cắn của con Ngư long.
Những cái vảy của con Ngư long sáng lên trong làn mưa bụi đang rơi xuống sông Hàn. Mùi tanh của máu và nước tràn ngập khắp nơi.
Tôi loạng choạng nâng người dậy.
Khi lớp bụi dần bay đi hết, quang cảnh xung quanh trở nên rõ ràng hơn. Mảnh vụn bê tông sắt thép vương vãi khắp nơi. Đống xác quỷ bị con ngư long nuốt trọn trong bụng.
Chân cầu giờ đây đã bị hủy
“.... Dok….ssi… anh...ổn chứ…?”
Yoo Sangah và Han Myungoh đang cố gắng gượng người dậy ở cách đó không xa. Một bên chân của Myungoh đã bị thương bởi chấn động vừa rồi.
Lee Hyunsung và Lee Gilyoung hét lên ở phía bên kia cây cầu nhưng dường như âm thanh đã bị chặn lại bởi vùng an toàn.
Tôi phải làm gì bây giờ? Tôi đã lên kế hoạch khi biết cây cầu sẽ sụp đổ. Nhưng tôi không lường được rằng, tôi sẽ phải đi chung với Yoo Sangah và Han Myungoh.
Bỗng một giọng nói từ đâu đó vang lên.
[Ai đó nhận được đặc ân của Tọa tinh.]
[Kịch bản của chòm sao ‘Deus ex Machina’ đã được kích hoạt]
Ngay sau giọng nói đó, một cây cầu tuyệt đẹp được tạo nên từ ánh sáng nối liền phần bị đổ vỡ của cây cầu.
Rồi một dòng chữ hiện lên trước mắt tôi.
[Deus ex Machina - Sự kiện cây cầu]
Mô tả: Một cây cầu ánh sáng được tạo nên bởi một vị Tọa tinh. Chỉ số lượng người “chẵn” mới được vượt qua cây cầu. Nếu số người qua cầu là số lẻ, cây cầu sẽ biến mất.
“Dokja-ssi. Tự nhiên trong đầu tôi, nó….”
Tôi bắt gặp ánh mắt của Yoo Sangah, người vừa lẩm bẩm điều gì đó. Mà tôi cũng có thể đoán sơ qua được tình hình hiện tại rồi.
Deus ex Machina. Các Tọa tinh sẽ phải trả giá rất đắt nếu dám can thiệp vào kịch bản.
“… Đó hẳn là người bảo hộ của Yoo Sangah-ssi”
Tôi không có nhiều thông tin về chòm sao này, nhưng kẻ đã chọn Yoo Sangah làm hiện thân của mình có lẽ không muốn cô ấy chết.
Deus ex Machina khá là hiếm thấy trong Con đườn sinh tồn. Và nhân vật Yoo Sangah vốn được coi là đã chết trong truyện.
Tôi thoáng chút lưỡng lự. Rốt cuộc chòm sao nào đang đứng đằng sau Yoo Sangah vậy?
[ Thông tin nhân vật này không được tìm thấy trong “Danh sách nhân vật”]
[ Nhân vật này không tồn tại trong “Thông tin nhân vật]
Tôi có hơi bất ngờ.
Tôi không thể giám định được cô ấy? Tại sao chứ? Chẳng nhẽ cô ta có một quá khứ đặc biệt nào đó? Hay là có một rào chắn tinh thần? Nhưng nếu cô ấy có mấy thứ như thế ngay từ đầu…. khoan, chờ một chút. Có lẽ nào…
“Dokja-ssi, chúng ta làm gì giờ?”
Giọng của Yoo Sangah có chút hoang mang. Mà tôi cũng không nhiều thời gian để tâm đến chuyện đó nữa.
Ku ku ku ku!
Nước sông Han lại tiếp tục dâng lên. Con Ngư long đã xực xong cái chân cầu và đang dịch chuyển cái thân hình to bệ đó sang phía bên kia sông. Tôi cắn môi rồi đọc lại lần nữa yêu cầu của cây cầu đặc biệt kia.
Chỉ số lượng người chẵn mới được cho phép băng qua cây cầu.
Tóm lại, Deus ex Machina là thứ đồ chơi của đám Tọa tinh chết dẫm thích mấy cái tình tiết bi kịch.
Không có cách nào để tất cả mọi người đều sống sót.
Han Myungoh hơi rùng mình khi thấy tôi.
Đến cuối cùng, sẽ có kẻ phải bỏ mạng.