Trans: Drake.
Edit: HK.
_____
Kì nghỉ xuân.
Yuzuru quay trở lại nhà ba mẹ.
Khi cậu đang đi dọc hành lang trong bộ kimono thay vì đồ ngủ…
“Ba đang uống Tsukimi-sake sao?”
“À ừ, tại trăng đêm nay đẹp quá mà”
Ba của Yuzuru, Takasegawa Kazuya, vừa trả lời vừa cầm cốc lên uống.
Bên trong ly rượu có đá và một chất lỏng màu vàng nào đó.
Trước mắt Yuzuru bây giờ là một người đàn ông với 1/4 dòng máu ngoại quốc, mặc kimono truyền thống, ngồi bên hiên nhà uống rượu…
Cảm giác cứ thấy là lạ thế nào.
“Nếu như là uống rượu ngắm trăng thì sao ba không dùng rượu Nhật Bản luôn đi?”
Yuzuru nói xong thì ngồi xuống bên cạnh Kazuya.
Còn Kazuya trả lời với giọng có chút không vui.
“Không được sao? Ba thích thế này hơn”
Rồi ông đổ rượu vào một cái ly khác đã chuẩn bị sẵn và đưa cho Yuzuru.
“Con cũng thích thế này hơn đúng không? … Mà hình như là, con cũng thích thẳng thắng hơn nhỉ?”
“Dụ dỗ thằng con trai mới bước vào năm 2 cao trung được có 1 tháng uống rượu… ba thực là một ông bố tồi đấy”
Yuzuru đùa…
Nói xong, cậu nhận lấy ly rượu khẽ nhấp môi.
Rồi cầm đũa lên và gắp một miếng đồ nhắm trước mặt mình.
Cậu nhai miếng khoay tây, nuốt xuống rồi khẽ bật cười.
“Ăn đồ hầm trong khi uống whiskey…”
“Ba bị nói là nếu muốn uống thì đi mà dùng đồ con thừa đấy…”
“Ha ha ha…”
Hình ảnh người mẹ ép bố mình dùng đồ còn thừa làm mồi nhắm vụt qua tâm trí Yuzuru.
Không phải Kazuya không thể chống lại “nóc nhà” của mình, Sayori, mà thay vào đó là Sayori đứng lên chống lại Kazuya thì đúng hơn…
Dường như ông cũng không thể phản kháng được những lúc như thế.
“Có vẻ như con đã trao nhẫn đính hôn cho Arisa-san nhỉ. Ba nghe Amagi-san nói thế”
Kazuya nói rồi mỉm cười.
“Ba nghe là con đã tặng cho con bé một thứ thực sự tốt. Có vẻ như con cũng hơi khó khăn để xoay sở nó nhỉ…?”
“Không, ừm thì… con nghĩ nếu con tặng cho cô ấy nhẫn đính hôn thì ít nhất cũng phải là thứ gì đó phù hợp chút”
“Hmm, chà… Cảm xúc cũng được, nhưng chất lượng và nỗ lực bỏ ra để có được món quà cũng là chuyện quan trọng đấy”
Kazuya nheo mắt lại rồi hỏi Yuzuru.
“Còn nữa, ba chỉ hỏi con cho chắc chắn thôi… con biết là con sẽ mua một chiếc nhẫn đính hôn chính thức với danh nghĩa là “nhà Takasegawa” đúng chứ?”
“Chuyện đó… đương nhiên rồi ạ. Con chắc là Arisa sẽ muốn chọn một chiếc nhẫn đính hôn cho riêng cô ấy. Vậy nên chiếc nhẫn đó… chỉ là nhẫn cầu hôn thôi”
Nhận được câu trả lời từ Yuzuru, Kazuya gật đầu hài lòng.
“Con hiểu thì tốt… bởi vì người thừa kế tiếp theo của nhà Takasegawa không nên tặng cho hôn thê của mình một sản phẩm làm sẵn, kể cả khi nó là của một hãng nổi tiếng.
Chiếc nhẫn mà Yuzuru tặng cho Arisa không hề rẻ.
Trên thực tế, so sánh với tiền làm thêm của học sinh cao trung bình thường thì phải nói là quá đắt.
Tuy nhiên, đối với “nhà Takasegawa” thì đó chỉ là một chiếc nhẫn rẻ tiền.
“Nó kiểu, con phải nói thế nào nhỉ…?”
“Có vấn đề gì sao?”
“Không, ừm, thì. Ý con là, không phải cứ đắt hơn là tốt hơn đâu ạ”
Khi Yuzuru trả lời, Kazuya bắt đầu khuyên răn ku cậu.
“Một chiếc nhẫn đính hôn quan trọng cho người quan trọng nhất cuộc đời của con, hôn thê của con…”
“ ‘Liệu người đàn ông tặng một chiếc nhẫn đính hôn tầm thường có thể hỗ trợ cho mình được không? Liệu cậu ấy có thực sự sẵn sàng đầu tư cho mình không? Người thừa kế tiếp theo này thật keo kiệt…’ để mọi người có ấn tượng xấu như thế về con. Ba đang định nói thế chứ gì? Con hiểu mà”
Khi Yuzuru ngắt lời Kazuya, khóe miệng của ông khẽ nhếch lên vui vẻ.
“Đó chính xác những gì ba định nói. Hết tiền là dứt tình. Chẳng có ai sẽ theo con nếu như con không cho họ chút lợi ích nào cả”
“Nhưng vẫn còn có những mối quan hệ mà tiền không thể mua được mà, không phải sao?”
Yuzuru nửa đùa nửa thật…
Kazuya khẽ nhún vai.
“Ba ngạc nhiên đấy. Con định phát triển tình yêu tình bạn thân thiết với các chính trị gia, nhà đầu tư, giới truyền thông và đám cô dì chú bác kia của con sao? Mà… ba sẽ không cản con đâu”
“K-không… con nghĩ tốt nhất là cứ để mối quan hệ tiền bạc như kia thì hơn”
Yuzuru vừa cười vừa nói, Kazuya vui vẻ xoa đầu con trai.
“Cũng được mà. Tình bạn và tình yêu rất quý giá bởi nó không dễ dàng đổ vỡ bởi tiền bạc và có thể dựa vào những lúc mà ta cần. Vậy nên hãy trân trọng chúng”
“Con không cần để phải nói đâu”
Yuzuru trả lời ngắn gọn rồi khẽ nhấp môi.
Khi cậu nhâm nhi ngụm rượu, cậu nghĩ về Arisa.
“Nếu nói về người quan trọng nhất, con chỉ có thể nghĩ về Arisa”
“Tuyên bố tình yêu bất ngờ vậy con trai?”
“Ba biết bao nhiêu về cô ấy?”
Yuzuru hỏi ba mình, chất giọng khẽ trầm xuống.
Kazuya vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, nhưng đôi mắt thì bình tĩnh nhìn lại Yuzuru.
“Ý con là sao?”
“Về gia đình của cô ấy”
Chỉ một chút…
Chỉ một chút thôi… bầu không khí trở bên căng thẳng.
“Đó không phải là môi trường tốt đối với cô ấy. Cô ấy đã bị bạo hành bởi dì của mình”
“…Hmm, vậy sao?”
“Ba làm ơn đừng có giả vờ. Nếu con có thể nhận ra thì không đời nào mà ba lại không biết được”
Yuzuru bình tĩnh vặn lại.
“Đây là vấn đề về người sẽ trở thành bạn đời của gia chủ Takasegawa kế nhiệm. Bình thường… ba sẽ tìm hiểu mọi ngóc ngách về người đó trước khi bắt đầu đúng không? Nếu ba sử dụng Ryozenji thì còn dễ dàng hơn”
Vợ của gia chủ Takasegawa kế nhiệm nhất định không được có có bất cứ “vấn đề” nào.
Cô ấy sẽ phải thông qua những cuộc điều tra về chiều cao, cân nặng, các thông số, điều kiện sức khỏe, giáo dục, tính cách, tư tưởng, tôn giáo, quá khứ và các mối quan hệ.
Họ phải thông qua được một cuộc khảo sát toàn diện.
Ngay cả Yuzuru còn có thể dễ dàng đoán được chuyện gì đang xảy ra thì không đời nào Kazuya và ông nội của cậu, Sougen, lại không chú ý đến cả.
“Ba biết, nhưng ba không làm gì cả, và ba cũng chẳng nói với con bất cứ điều gì”
Yuzuru nói trong tức giận.
Và Kazuya…
“Ba nghĩ là con sẽ hiểu mà không cần ba phải nói với con”
Ông thừa nhận rằng mình đã biết và giữ bí mật.
Rồi nở một nụ cười cay đắng.
“Ngay từ đầu con đã chẳng cần phải tìm hiểu về nó, con có thể đoán chỉ qua biểu hiện và thái độ của cô ấy. Chỉ cần liếc qua cũng đoán được là cô ấy không muốn kết hôn và sợ ba mẹ nuôi… không biết thì quá kì lạ…”
Ngay cả Yuzuru, với chút kinh nghiệm sống ít ỏi cũng có thể nhìn ra được điều này.
Vậy thì chẳng đời nào Kazuya, với nhiều kinh nghiệm sống hơn cậu lại không nhận ra được cả.
“Ba đã luôn dặn con phải cẩn thận với các mối quan hệ của mình mà, đúng không?”
“Ừ thì… ba nghĩ là nó sẽ làm tổn thương con. Sau khi tìm được một người con gái mà con muốn, hoặc là gần giống như người mà con muốn, và rồi chính người con gái ấy lại không muốn kết hôn với con, chuyện đó…”
Ngay từ đầu thì chính Yuzuru không muốn kết hôn nên như thế chẳng thể làm tổn thương cậu.
Nhưng là một người cha, đây cũng là điều bình thường khi ông ấy lo như vậy…
Nhưng… ít nhất thì cũng nên bảo với cậu về tình hình nhà của hôn thê chứ?
Khi Yuzuru định hỏi thế…
“Với lại, ba nghĩ điều đó cũng không quan trọng”
Kazuya nói, không chút tội lỗi.
“Điều quan trọng là cô bé ấy là con gái nhà Amagi… Không, ngay từ đầu thì đã chẳng có lí do gì để chúng ta quan tâm đến con gái nhà Amagi cả. Cũng chẳng phải việc hai đứa kết hôn là điều cần thiết cho thỏa thuận kinh doanh của bọn ba”
Cá nhân Kazuya thích Yukishiro Arisa như một con người, như vị hôn thê của con trai mình.
Nhưng…
Giá trị duy nhất mà ông thấy ở Arisa là cô gái ấy có mối quan hệ với Amagi Naoki và…
Cô bé rất gần, tuy không hoàn toàn chính xác 100%, với mẫu người mà con trai ông thích.
“Không quan trọng…sao?”
“Tất nhiên, nếu Amagi-san không thích Arisa-san và không quan tâm đến cô bé ấy, đó sẽ là một vấn đề… Ba nghĩ họ đã thiếu tôn trọng ba khi ba được hỏi là liệu ba có muốn chọn một trong 2 cô con gái của họ gần tuổi với con để làm con dâu không. Ba sẽ nghĩ thế nếu như họ cố để đẩy đứa trẻ mà họ “không mong muốn” cho chúng ta”
Từ góc nhìn của Kazuya, sẽ tiện hơn cho ông nếu như chọn Amagi Mei, con ruột của Naoki, hơn là con nuôi như Arisa để làm vợ Yuzuru.
Đó là lí do vì sao ông đã “chấm” Amagi Mei ngay từ đầu.
Nhưng Yuzuru đã yêu cầu 1 cô gái có mái tóc vàng, mắt xanh, da trắng và ngực bự tên Arisa, vậy nên lựa chọn đột nhiên đổi sang Arisa.
“Nhưng có vẻ như ba đã nhầm,… anh ta dường như công bằng với tất cả. Mà, ba có thể nói được gì chứ? Anh ta thực sự là một kẻ hậu đậu mà. Nhưng như thế cũng tiện cho chúng ta. Nếu sự quan tâm và tình cảm đó từ Amagi-san dành cho Arisa-san chỉ là “đơn phương”…thì đó sẽ là lợi thế cho chúng ta”
Arisa là cầu nối giữa nhà Takasegawa và Amagi, nhưng đồng thời cũng là sự ràng buộc giữa họ.
Thường thì trong một cuộc hôn nhân chính trị, bạn phải chấp nhận một chút sự ràng buộc như thế, để ràng buộc đối phương một cách tương tự…
Sẽ rất thuận lợi cho Takasegawa nếu Amagi Naoki chỉ đơn phương thương yêu Arisa, trong khi Arisa không có thiện cảm với ông ấy hoặc cả gia đình Amagi.
Bởi điều đó sẽ dẫn đến việc Arisa ít ủng hộ Amagi hơn.
“Và ba đã nói hết rồi đó. Thế thì… con giận ba sao?”
Trả lời câu hỏi của Kazuya…
Yuzuru lắc đầu.
“Ai lại không tức giận… với người đối xử với người yêu của mình như một công cụ chứ? Ngay cả là ba của chính mình”
“…Đúng thế, đúng như con nói. Ba hoàn toàn có lỗi. Tất nhiên ba cũng hiểu con cảm thấy như thế nào. Ba cũng đã rất tức giận khi ông con đối xử với Sayori như một công cụ”
Là một lời xin lỗi, nhưng đồng thời nó cũng mang ý nghĩa:
Con cũng giống như ba thôi.
Yuzuru thở dài.
“Con nghĩ xin lỗi cho quá khứ chẳng có ý nghĩa gì nữa cả, nhưng về tương lai. Ba à, hãy cùng thảo luận xây dựng đi”
“Hmm, thảo luận xây dựng? Ý con là sao?”
“Đối với con, Arisa là quan trọng nhất”
Yuzuru tuyên bố thẳng thừng.
“Từ “quan trọng” này có 2 ý nghĩa. Con không bao giờ muốn buông cô ấy ra, và đồng thời. Con muốn cô ấy hạnh phúc. Tất nhiên, là theo ý của con”
“Hừm… và?”
“Nhà Takasegawa là ưu tiên thứ 2 của con, hay nói chính xác hơn là mục tiêu của con”
Yuzuru nhìn thẳng vào mắt ba mình.
Trước đây thì cậu hay nhìn lên, nhưng giờ thì cậu hơn nhìn xuống một chút.
“Vậy nên nếu như ba định tách cô ấy ra khỏi con hay làm cho cô ấy không hạnh phúc, con sẽ làm hết sức để chống lại ba”
“Chống lại hả?... Con định làm gì?”
“Con sẽ phá nát cái gia tộc này”
Nụ cười biến mất khỏi gương mặt Kazuya.
Hai người họ lườm nhau, không, phải nói là nhìn nhau.
“Phiền rồi đây… thực sự phiền rồi đây. Nếu con gây ra một cuộc nổi dậy liên quan đến những phân gia khác, nó sẽ thành 1 vấn đề lớn đấy”
“Ah, đúng thế, ba à. Chẳng có gì ngu ngốc hơn nội bộ gia đình lục đục với nhau cả”
Kazuya gật đầu đồng ý với lời của cậu.
Ông sờ cằm và khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười.
“Hmm, nhưng… nói cách khác, chừng nào Arisa-san còn ở đây, con không thể chống lại ba đúng không?”
“Đúng vậy. Và nếu như ba không muốn biến con thành kẻ thù thì ba cũng phải chăm sóc cho cô ấy và đối xử với cô ấy như một phần của gia đình”
Một khoảng lặng dài giữa hai cha con….
Bầu không khí dần trở nên căng thẳng…
“… Fufu, hahahaha!!”
“Ku, hahahaha!!”
… rồi lại dịu xuống bởi tiếng cười của 2người họ.
Kazuya vừa cười vừa nói.
“Yuzuru, ba phải nói với con. Ba cũng không phải loại người không có máu và nước mắt. Ba muốn con trai mình được hạnh phúc… và muốn con được ở bên người mà con yêu, ba rất vui lòng hỗ trợ cho tình yêu đó. Và đương nhiên, ba cũng tôn trọng hôn thê của con trai yêu quý của mình”
Yuzuru cũng đang cố nén lại nụ cười của mình rồi trả lời.
“Tất nhiên là con biết điều đó… Con ngưỡng mộ ba, ba à. Hơn bất cứ ai trên thế giới này”
Và rồi họ cùng nâng li.
“Vì sự phồn vinh của nhà Takasegawa và…”
“Sự liên kết vĩnh cửu của cha con”
Tiếng cụng li vang lên…
““Cạn ly!””
_____
Sakuragi Sakura:
Thế là xong vol 3.
Tạm thời thì xong phần mở đầu rồi đó.
Edit: Happy White Day! Tại mấy bác đòi 14/3 end vol 3 cho đúng như trong truyện nên mới để tới giờ mới đăng đó, không thì chắc xong cỡ 3 tuần trước rồi… =))
Vol 4 sẽ xuất bản ở Nhật vào ngày 28/4, nên từ giờ đến khi có minh họa vol 4 trên mạng thì sẽ up web novel vol 4 “chay”, không có hình nhé.
Trans: Tsukimi-sake là loại rượu cúng trong lễ Tsukimi và sake là rượu NB bình thường. Kiểu như bình thường thì vợ lo cho nhà vợ hơn, chồng lo cho nhà chồng hơn, nhưng nếu cả 2 vợ chồng đều chỉ lo cho nhà chồng thì xác định, đấy. Wtf thế tính chơi 9 vol (3 đầu, 3 giữa, 3 cuối) à!? O.o