Trans: HK.
Trước giờ vì là “giả” nên từ “hôn thê/hôn phu” được đặt trong dấu ngoặc kép, còn lát nữa, sau khi thành “thật” rồi thì bỏ ngoặc nha mn, cái tựa chương này cũng thế.
_____
Khoảnh khắc đó.
Với Yuzuru, cứ như là bất tận.
Nơi này đang bị sự im lặng thống trị.
Như thể thời gian đã dừng lại.
Chỉ có âm thanh từ trái tim của họ là minh chứng cho việc thời gian vẫn đang lặng lẽ trôi qua.
“…Vâng”
Một giọng nói nhỏ phá vỡ bầu không khí im lặng.
Sau đó, Arisa mấp máy đôi môi và trả lời cho cảm xúc của Yuzuru một cách rõ ràng.
“Rất sẵn lòng!”
Ngay khi nói điều đó, Arisa gần như ngã nhào khỏi ghế và ôm lấy Yuzuru.
Cậu cũng luống cuống ôm “vợ” vào lòng.
Cơ thể của “hôn thê”, không, cơ thể hôn thê của Yuzuru rất mềm mại và ấm áp.
“Chậm quá đó…Yuzuru-san”
“Anh xin lỗi…anh đã cố để khiến em hạnh phúc nhất có thể. Tha thứ cho anh nhé?”
“Vâng. Em tha thứ cho anh… Đó thực sự là lời cầu hôn tuyệt vời nhất!”
Sau đó, Arisa lùi lại một chút và để Yuzuru nhìn thấy gương mặt mình.
Những hạt lệ long lanh đang đọng lại trên đôi mắt màu xanh ngọc bích của cô ấy.
“Em thích anh, Yuzuru-san”
“Anh biết… Anh yêu em. Arisa”
“Vâng. Em biết... em cũng yêu anh”
Lần đầu tiên.
Lần đầu tiên 2 người họ nói ra tình cảm chất chứa trong lòng và xác nhận với nhau.
Và rồi “2 vợ chồng” lại ôm nhau.
Để có thể cảm nhận được hơi ấm và cơ thể nhau.
Như để khẳng định tình cảm, ham muốn và tình yêu mà họ dành cho nhau.
Như muốn thề nguyện sẽ mãi mãi không rời xa nhau.
Chặt chẽ, kiên quyết, họ giao cơ thể của mình vào vòng tay người yêu.
Ngọt ngào, mê đắm như nước đường.
Họ ước gì có thể vĩnh viễn đắm chìm trong sự ngọt ngào đó.
Nguyện rằng có thể ở trong một thế giới chỉ của riêng 2 người…mãi mãi.
…Nhưng mà, như thế thì không được.
“Arisa, em đứng lên có được không?”
“…Vâng”
Yuzuru đứng dậy trước và nhẹ nhàng nắm tay vị hôn thê của mình.
Arisa nắm lấy tay hôn phu của mình và đứng dậy.
Khuôn mặt của cả 2 đều đỏ bừng, cứ như đang sốt vậy.
“Ưm, Yuzuru-san… anh có thể…?”
Arisa đưa tay trái ra.
Yuzuru nắm lấy tay cô ấy.
Sau đó, cậu đeo vào ngón áp út xinh đẹp, mỏng manh và trắng trẻo của cô…một chiếc nhẫn.
“…Lấy anh nhé, Arisa. Anh nhất định sẽ khiến em hạnh phúc”
Một lần nữa, Yuzuru lặp lại điều đó với Arisa.
Và Arisa thì mỉm cười cùng cái gật đầu thật mạnh.
“Vâng. Xin anh hãy chăm sóc cho em!”
Arisa chấp nhận lời cầu hôn của Yuzuru.
Trên đường về nhà.
Yuzuru đưa Arisa về nhà cô, như mọi khi.
Sự khác biệt duy nhất là mối quan hệ của họ đã từ “vợ chồng sắp cưới” giả, thành một cặp vợ chồng sắp cưới bình thường.
“Em đã mong chờ gì đó sẽ xảy ra… Nhưng không ngờ là sẽ được anh cầu hôn”
Arisa nói với giọng khoan khoái cùng những bước đi khoan thai.
Làn da trắng sứ của cô vẫn đang ửng đỏ như thể sự hưng phấn trước đó vẫn chưa hạ nhiệt.
“Anh rất vui khi em hài lòng… Thì đó, trước đây em từng nói mà, đúng không, rằng “một lời tỏ tình lãng mạn sẽ thật tuyệt” ấy…? Anh nghĩ anh đã làm hết sức, nhưng em thấy sao?”
“Đỉnh của chóp”
Arisa quay người lại và vui vẻ nói, với đôi tay chắp ra sau lưng.
Cô ấy cười thật tươi, như một bông hoa vừa hé nở.
Ah~…đây chính là những gì mình muốn thấy.
Đây là báo đáp cho những nỗ lực.
Yuzuru cảm thấy như nét mặt mình đang vô thức giãn ra.
“…Nhân tiện thì, Yuzuru-san”
“Sao thế, Arisa?”
“Anh đã chi hết bao nhiêu tiền?”
Arisa nhìn chằm chằm vào mắt Yuzuru và hỏi, cùng biểu hiện cực kì nghiêm túc.
“Hả? Không… đó không phải điều em nên bận tâm…”
“Em là vợ sắp cưới của Yuzuru-san có đúng không?”
Arisa áp sát Yuzuru.
“Em có quyền biết anh chi hết bao nhiêu…đặc biệt là khi có liên quan đến em. Đúng không?”
“…Anh cho là, cũng đúng”
Yuzuru gãi má…
Và cậu đã nói cho cô ấy biết “thiệt hại”.
“Ừm, khoảng ○○vạn yên”
“……”
“Không, đừng có lo. Anh đã chi trả một cách đàng hoàng bằng tiền có được từ công việc của mình…”
“Yuzuru-san…”
*Cốc*
Arisa gõ nhẹ vào đầu cậu.
Cô đang mang vẻ mặt khá là sửng sốt.
“Đó không phải là số tiền mà một học sinh trung học có thể trả được… Anh đang nghĩ gì thế hả?”
“Không, chỉ là chiếc nhẫn đính hôn có hơi đắt hơn anh nghĩ…”
“Quả thật…là em rất hạnh phúc, nhưng vẫn còn những lựa chọn khác mà. Như là, hoa hồng hay thứ gì đó tương tự… Anh đâu nhất thiết phải mua một chiếc nhẫn đính hôn bằng kim cương cơ chứ…”
Arisa nói với vẻ cạn lời.
Yuzuru thì cố gắng trấn an “vợ”.
“Thì, em từng nói rồi mà… Về việc em thích 5 thợ kim hoàn lớn như thế nào ấy”
“Ah, anh đã ghi nhớ điều đó sao? Không…em rất vui vì anh nhớ nhưng…”
Arisa ngại ngùng vừa nói vừa nghịch tóc trước những lời của Yuzuru.
Cô nàng có vẻ khá xấu hổ trước sở thích hàng hiệu khá là thực dụng của mình.
“Mà nói lại, cái đó, thực sự ○○vạn yên là đủ cho tất cả rồi sao?”
“Ờm, vì chỉ là những món khá rẻ… cơ mà, dù nói vậy nhưng anh nghĩ là chất lượng cũng không tệ chút nào”
“Cái đó thì em nhìn cũng biết được mà. Thực sự…cảm ơn anh rất nhiều”
Arisa vừa nói, vừa vui vẻ nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út của mình.
Miệng cô hơi giãn ra… và rồi mỉm cười.
Dù sao đi nữa, dường như cô nàng vẫn rất vui khi nhận được một món hàng hiệu.
“Nhưng mà, Yuzuru-san”
Tuy nhiên, cô lập tức thu lại nụ cười.
Arisa chống nạnh và nhìn chằm chằm vào “chồng” với biểu cảm như muốn nói “em đang giận đó”.
“Đừng ép bản thân quá, nhé?”
“Nếu là vì em…”
“Em rất vui với tình cảm của anh, nhưng nếu anh cứ buông thả như thế thì sẽ có lúc quá giới hạn đó!”
Quả thật, Yuzuru sẽ không ngần ngại chi hàng trăm nghìn yên nếu là vì Arisa.
Trên thực tế, cậu còn cho rằng đó là một cái giá khá rẻ.
“Em rất hạnh phúc vì tình yêu anh dành cho em, Yuzuru-san, nhưng… anh thấy đó, tiền là hữu hạn. Và hơn hết là… em sợ mình sẽ bị chiều hư…”
“Ừm, quả thật. Anh sẽ không thể nói không nếu em yêu cầu anh gì đó”
“Chính là vậy đó. Chính xác là nó! Xin hãy nói không đi!... Ưm, Yuzuru-san có thể nghĩ em là một người kiên định, trong sáng hay khiêm tốn. Nhưng có lẽ em thuộc loại người mà nếu không cẩn thận thì, sẽ làm “rỗng ví” đó…”
Arisa vừa nói, vừa xấu hổ cụp mắt.
Cơ mà, đúng là Yuzuru có nghĩ Arisa là một người “kiên định”, nhưng chưa từng đánh giá “vợ” mình trong sáng hay khiêm tốn.
Tại vì…
“Ờm, em khá là thích hàng hiệu và những thứ đắt tiền mà”
“Ư…dừng lại đi mà… Anh nói ra như thế thì có hơi…”
“Có gì đâu phải xấu hổ. Mẹ và em gái anh cũng mê đồ hiệu mà”
Những thành viên được gọi là “giàu có” của gia đình Takasegawa lại là những người chi tiêu khá hợp lý.
Em gái và mẹ của Yuzuru không tiêu nhiều tiền vào những thứ họ không hứng thú, nhưng ngược lại, họ mà thích thứ gì rồi thì thậm chí còn không thèm nhìn bảng giá luôn.
Trong khi ba cậu – người luôn càm ràm về tiền quần áo của mẹ và em gái cậu – mua cả một chiếc xe hơi nước ngoài mà ổng thậm chí còn chưa lái lần nào.
4 con chó nhà Yuzuru cũng là những kẻ “nuốt tiền”.
Những người bạn thuở nhỏ của cậu là Ayaka và Chiharu cũng tiêu rất nhiều tiền cho quần áo và trang sức.
Nhưng với Yuzuru, niềm đam mê của Arisa dành cho những món đồ hiệu thuộc vào loại “dễ thương”.
Nó giống như là ham muốn tự nhiên hơn.
“L-làm ơn dừng lại đi… Đó là thứ duy nhất khiến em lo lắng về cuộc hôn nhân của chúng mình đó. Thực sự quá nguy hiểm khi luôn có sẵn tiền lúc muốn xài mà”
“…Mà, nếu em đã nói vậy. Nhưng, dù cho chúng ta có thể kết hôn sớm nhất là sau khi tốt nghiệp cao trung… Thì vẫn còn một chặng đường dài nữa”
Cưới xin khi còn ngồi trên ghế nhà trường không phải là sự lựa chọn tốt về mặt dư luận.
Theo như bình thường thì ít nhất là phải sau khi tốt nghiệp cấp 3, hoặc có thể là tốt nghiệp đại học.
“Vậy cũng đúng… Em đã hơi vội vàng rồi”
Arisa ngượng ngùng cười.
Yuzuru cũng không thể không cười theo.
Hai người cùng nhau đi dạo phố ban đêm, tay trong tay.
Cả 2 đều nghĩ sẽ thật tuyệt nếu khoảng thời gian bên nhau này có thể kéo dài mãi mãi.
Nhưng, càng bước đi, khoảnh khắc chia tay ngày càng gần.
“Yuzuru-san. Em có thể nói với ba nuôi…về việc đính hôn của tụi mình không?”
Khi đã đến trước nhà mình, Arisa quay sang hỏi Yuzuru.
Cậu háo hức gật đầu.
“Tất nhiên. Nói với ông ấy rằng anh thực sự yêu em và muốn cưới em… Anh cũng sẽ thông báo với ba anh”
Cho đến giờ, Yuzuru và Arisa chỉ là vợ chồng sắp cưới tạm thời mà thôi.
Nhưng cậu đang định nâng nó lên thành mối quan hệ chính thức.
Bằng cách đó, Yuzuru sẽ có thể chủ động để Arisa xuất hiện trước mặt những người thân và đối tác của gia tộc Takasegawa…
Bất cứ khi nào Yuzuru xuất hiện trước công chúng, Arisa cũng sẽ được mời theo làm bạn cặp của cậu.
Nói cách khác, 2 người sẽ trở thành hôn phu và hôn thê của nhau cả trên danh nghĩa và thực tế.
“Em biết rồi. Vậy thì Yuzuru-san… Hẹn gặp anh ở trường vào ngày mai”
“Ừm, hẹn gặp em sau”
2 người lại ôm lấy nhau thay lời tạm biệt, như thể để khắc ghi cảm xúc và hơi ấm của nhau.
.
Tuy đã đính hôn nhưng cũng không làm mối quan hệ của họ thay đổi gì nhiều.
Chỉ là “vợ chồng sắp cưới giả” đã trở thành vợ chồng sắp cưới thực sự.
Có lẽ những ngày tương tự như thế này vẫn sẽ còn tiếp tục trong tương lai.
Nhưng…
Quan hệ giữa 2 người đã phát triển đáng kể.
_____
Sakuragi Sakura:
Độ New Dere: 85% –>120%.
Không biết có phải cảm giác tôi nhầm không, nhưng trong những bộ phim romcom thì thường là nữ tỏ tình trước thì phải?
Có thể suy nghĩ này hơi cổ hủ, nhưng tôi nghĩ đàn ông làm việc đó thì hợp hơn.
Tôi không muốn bị cô gái nào đó lôi đi xềnh xệch ra sau trường rồi tỏ tình đâu…
Thực tế thì không nói, nhưng tôi muốn trong câu chuyện, có một lời tỏ tình và cầu hôn thật “chuẩn mực”.
Ờm, đây là phần cuối của vol 3 rồi.
Không, chưa phải chương cuối đâu nhá.
Còn chút xíu nữa thôi à.
Eng: Arisa lập tức bắt đầu làm vợ rồi… =))
Satousui – một loại nước uống mùa hè. 1 vạn yên = khoảng 2tr. Mà đây là 2 con số, nên ít nhất cũng phải 20tr…… Gái chắc không? Với gia đình thằng này á? Thèm cưới quá rồi nên thế… Sao không cho tml Haruto “vô tình” bước ra vào khúc này nhỉ?