Omiai shitakunakatta node Murinandai na Jouken wo Tsuketara Doukyuusei ga Kita Ken ni tsuite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3435

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

WN Vol 5 - Chương 27 - Hôn Thê Và Tiệc BBQ

Trans: HK

_____

“…Nhắc mới nhớ, cũng sắp tới bữa trưa rồi ha”

“Đúng vậy”

Sau khi nghe Arisa nói, Yuzuru xác nhận lại thời gian với chiếc đồng hồ chống thấm nước của mình.

Hiện tại là 11:30.

Đã đến giờ ăn trưa do Ayaka quy định trước.

“Nếu em nhớ không lầm thì bữa trưa sẽ làm BBQ nhỉ?”

“Ừ. Theo anh biết thì người phụ trách là…Ayaka, Chiharu và Soichiro”

Trong kì đi biển này, mỗi người phụ trách mang theo một thứ gì đó, như là nguyên liệu nấu ăn chẳng hạn.

Ví dụ, Ayaka thì mang thịt, còn Chiharu và Soichiro thì mang theo hải sản.

“…Mong thứ họ mang theo là “đồ ăn” đúng nghĩa”

Xét theo tính cách 3 con hàng đó, đặc biệt là Ayaka, thì khả năng cao là sẽ mang “thứ gì đó” theo.

“E-em đoán chắc vẫn là những thứ “ăn được” mà…?”

Rõ ràng là Arisa cũng nghĩ rằng “thứ gì đó” sẽ xuất hiện.

Nhưng, nếu họ thực sự mang thứ gì đó không ăn được, hay ít ai ăn, hoặc không ai nuốt nổi luôn…thì đúng là xàm xí.

Bộ 3 kia hẳn là cũng hiểu điều đó, thế nên thứ họ mang theo ít nhất cũng là “đồ ăn được”… Yuzuru và Arisa muốn tin là vậy.

“Tóm lại thì, chúng ta tranh thủ đến chỗ hẹn đi. Nếu mà đến muộn không chừng lại bị cà khịa đó”

“Vâng”

Cả 2 trở lại bờ biển, Arisa mặc chiếc áo khoác ngoài vào, rồi họ quay lại chỗ hẹn.

Sau khi đi bộ một lúc…

“…Nếu mà tin đồn về 2 chúng ta lan ra thì sao?”

“Lỡ rồi thì chơi tới luôn đi”

Họ đã tìm thấy Ayaka và Chiharu.

Yuzuru và Arisa đang định lên tiếng gọi, nhưng…

“…Bộ dạng tớ không lạ chứ?”

“…Xem nào”

2 người vô thức nấp phía sau một tảng đá.

Sau đó, họ lắng tai nghe trong khi lén nhìn.

“Không sao đâu, Ayaka-san”

“Kh-không, nhưng…ở một nơi như thế này…”

“Không sao, có ai thấy đâu mà lo”

“Nhưng mà, t-tớ đã có Soichiro-kun rồi…”

“Chuyện đó thì có liên quan gì đến tớ đâu… Nhé?”

“Không, d-dừng lạ-…ah…”

Yuzuru và Arisa lặng lẽ lủi đi…

Sao đó nhanh chóng trốn thoát.

“V-với chúng ta thì cái thế giới đó vẫn còn quá sớm anh ha…”

“…Tụi mình vẫn còn là trẻ con”

Khi họ tới điểm hẹn, Sei, Tenka và Soichiro đã ở đó.

Soichiro hỏi Yuzuru và Arisa.

“Các cậu có thấy Ayaka và Chiharu không?”

“K-không, đâu biết gì đâu…”

“Bọn tớ không thấy gì hết”

Nghe cả 2 trả lời thế, Soichiro hơi nhún vai.

“Vậy à… Mà, tớ nhớ là chúng ta có sữa ở đâu đó”

Mấy đứa mà cứ dặn người khác không được tới muộn thì thường là đứa muộn nhất…

Soichiro thở dài.

Và khoảng 5 phút sau.

2 cô gái chạy lon ton trên bãi cát hướng về phía này.

“Xin lỗi!”

“Chà…tụi này hơi muộn tí”

Họ xin lỗi với vẻ mặt chả mang tí hối lỗi nào.

Sau đó thì hướng ánh mắt sang dàn thiết bị BBQ đã được lắp sẵn.

“Các cậu chuẩn bị xong rồi?”

“3 chàng trai mà”

Tenka đáp lời Ayaka.

Vì cũng rảnh trong lúc chờ nên Yuzuru, Soichiro và Sei đã lắp ráp xong xuôi hết.

Sau đó, họ có thể bắt đầu với việc sắp xếp các nguyên liệu và nhóm than.

“Giờ thì, về nguyên liệu…cùng show hàng ra nào 2 nàng”

Soichiro mở chiếc hộp đông lạnh cậu mang theo.

Sau đó lấy nguyên liệu từ trong túi ni lông ra.

“Để xem…tôm, sò điệp, mực, ngao, ốc biển, cá sòng. Mấy thứ này là hàng tiêu chuẩn. Và hàng ngon nhất là cua và hàu đá”

Những thứ Soichiro mang theo bình thường hơn Yuzuru tưởng tượng.

4 người, bao gồm cả Yuzuru, âm thầm thở phào.

Thế là được, vậy là đủ rồi.

Đội hình như thế.

“Chẳng phải bình thường đến mức bất thường à?”

“À. Thực ra tui tính mang theo cả cá trích lên men nữa…nhưng đã cân nhắc lại”

“Gút jóp bờ rồ!”

Sei xoa đầu Soichiro.

Soichiro thì hất tay thằng bạn ra, nói “Bị 1 thằng đực xoa đầu thì đây éo vui đâu nhé”.

“Vậy thì, tiếp đến là tớ nhỉ?”

Chiharu hăng hái nói và mở hộp giữ lạnh mà cô mang theo.

Sau đó, mở chiếc túi nhựa và lấy rau (có vẻ đã được rửa, cắt sẵn) ra.

“Tớ mang đồ ăn theo mùa từ quê đến. Ngô, khoai tây, hành tây, cà chua, bắp cải, tỏi. Mấy cái này là tiêu chuẩn. Có cả nấm hương và nấm bào ngư nữa. Ngoài ra còn có hành lá kujo, cà tím kamo, tiêu fushimi…được kèm theo”

Tớ cũng có chuẩn bị sốt yakisoba chuyên dụng nữa.

Chiharu nói.

Bình thường đến đáng kinh ngạc.

Và điều đáng lưu ý nhất là cô nàng mang được rau từ Kyoto đến, đó là một điểm cộng.

“Tớ đã đắn đo mãi việc có nên mang theo sầu riêng để ăn tráng miệng hay không, nhưng cuối cùng đã từ bỏ”

“Giỏi lắm, ngoan, ngoan”

“Khen tớ nhiều hơn nữa đi!”

“Nè, đừng có ôm chầm lấy tớ!!”

Sau khi bị Chiharu úp mặt vào ngực, Ayaka đẩy cô nàng ra và đặt chiếc hộp giữ lạnh lên bàn như đến lượt mình.

“Thứ tớ mang theo cực kì đặc biệt nhá”

Yuzuru và Arisa nhìn nhau trước những lời của Ayaka.

Cảm giác bất an đang dần xâm chiếm.

Còn Ayaka thì, cô nàng lôi đống nguyên liệu ra một cách tỉnh bơ.

“Thịt sườn bò, lưỡi bò, lòng bò. Thịt mỡ heo. Gà thì là thịt gà ướp sốt muối. Và thịt cừu”

Hình như hơi bị “bình thường” quá thì phải?

Nhẹ nhõm, nhưng đồng thời Yuzuru cũng cảm thấy hơi thất vọng.

…Cơ mà Ayaka mang nguyên liệu không chỉ có nhiêu đó.

“Và, đây là nai”

“…nai?”

“Thỏ rừng và gà lôi”

Yuzuru cảm thấy dòng chảy đang bắt đầu rẽ hướng.

“Và đây là cá sấu”

“Cá sấu!?”

Arisa kinh ngạc thốt lên.

…Mắt cô nàng hơi sáng lên một chút.

“Và cái này là tuyệt nhất. Tay gấu!”

“Tuyệt ghê… NÀY!”

Sei hét lên với giọng pha trộn giữa nửa hoảng sợ và nửa ngạc nhiên.

“Và cuối cùng là ếch”

“Ế-ếch á…”

Tenka trưng ra khuôn mặt chết lặng.

Cô nàng có vẻ không muốn ăn thứ đó.

Còn Airsa thì tò mò săm soi con ếch.

Nhìn bộ dạng của cô thì chắc là ăn được, nên “anh chồng” không cần lo lắng.

Mà, mình cũng ăn được ếch… Ayaka là người mang theo nên chắc cũng nuốt được mà ha.

Trong quá khứ, Yuzuru từng ăn ếch khi du lịch ở Trung Quốc.

Nếu đi du lịch nước ngoài thì sẽ có cơ hội ăn những thứ như thế này ít nhất 1 lần.

Ngay cả các nhà hàng ở Nhật Bản cũng có những món không thường gặp trong bữa ăn hằng ngày.

Trừ phi không thể ăn, nếu không thì nên ăn thử 1 lần trong đời.

“Không hổ là Ayaka…!”

“Tê tái thật, ngưỡng mộ thật!”

“Fufun, khen tớ nhiều hơn đi”

Soichiro và Chiharu xoa đầu Ayaka, còn cô nàng thì cười híp mắt tận hưởng.

Suy cho cùng thì gu của 3 con hàng này khá là tương tự nhau.

“Cơ mà, có rất nhiều nguyên liệu đó… Liệu chúng ta có ăn hết được không?”

Yuzuru bày tỏ sự lo lắng.

Kể cả thực tế là họ có 7 chàng trai cô gái đang trong tuổi ăn tuổi lớn, nhưng số lượng đó vẫn là quá nhiều.

“À, không sao đâu. Chúng ta sẽ bỏ phần còn thừa vào cà ri bữa tối và súp miso”

“Đó sẽ là một bữa tối khá xa xỉ đấy”

Tay gấu thì chắc ổn, nhưng ếch có bỏ vào vừa không đây?

Yuzuru nghiêng đầu trong lòng.

_____

Sakuragi Sakura: Như đã hứa, đúng 1 tuần nhé. *Mặt tự mãn*

Nhân tiện thì, tuyện tranh sẽ được phát hành vào ngày 8/7. Cảm ơn các bạn rất nhiều.

Trans: Đọc được 2 chap manga xong quyết định dừng cuộc chơi, cái art méo nuốt nổi.

Bìa manga nè, nhìn cũng ko đến nỗi, nhưng bên trong thì...

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Hãy để trí tưởng tượng bay xa ~ ◔◡◔ Sợ bị diệt khẩu =)) Cho ai không biết: hầu hết người Nhật không thể chịu được mùi sầu riêng, càng đừng nói đến ăn nó. Ếch Nhật to lắm nhá, 1 con cả kí lô là ít đấy.