Trans: HK.
Tựa chương do trans chế.
_____
“Mà chocolate thì sao đây? Anh không có mua…”
“Em đã chuẩn bị trước rồi.”
Nói xong, Arisa lấy ra một gói chocolate và kem tươi từ trong balo.
Có vẻ cô đã mua đầy đủ mọi thứ vào lúc làm chocolate thủ công luôn rồi.
“Em sẽ nấu chảy chocolate nên Yuzuru-san, anh cắt mớ nguyên liệu ra và xiên chúng lại với nhau đi.”
Cậu gật đầu và làm theo lời vợ.
Yuzuru lập tức vào bếp, cắt nguyên liệu, xiên que và bày ra đĩa lớn.
Lúc cậu hoàn thành thì Arisa cũng đã nung chảy chocolate xong, và bên trong chiếc nồi nhỏ là thứ chất lỏng màu nâu ở dạng sền sệt.
“Vậy thì, ăn thôi nào.”
“Vâng.”
Yuzuru đắn đo một chút rồi chọn miếng chuối trông có vẻ “an toàn” nhất lên.
Cậu chấm một chút vào chocolate tan chảy rồi đưa vào miệng.
“Anh cứ nghĩ sẽ giống với món chuối phủ chocolate… nhưng cảm giác có hơi khác.”
Món chuối phủ chocolate thì được bọc bởi chocolate đông lạnh và cứng, nhưng thứ Yuzuru đang ăn thì là chocolate tan chảy và còn ấm.
Nó tạo nên sự khác biệt về kết cấu và hương vị.
“Ưm, ngon quá…!”
Arisa cũng đặt tay lên má và cười vui vẻ.
Thứ cô đang ăn là kẹo dẻo.
Yuzuru đã do dự về chuyện ăn chocolate chung với kẹo dẻo vì cho rằng sẽ trở nên quá ngọt, nhưng khi nhìn thấy gương mặt phê pha đang ăn một cách ngon lành trước mặt thì cậu cũng cảm thấy muốn thử.
“… Ư.”
Rồi sau khi thử, cậu hối hận ngay và luôn.
Ngọt + ngọt.
= Ngọt một cách bạo lực.
Với những người thích đồ ngọt thì có lẽ nó vẫn còn trong giới hạn chịu đựng, nhưng đáng tiếc là Yuzuru không thuộc nhóm người đó.
“… Café ngon ghê.”
Cậu lẩm bẩm trong khi nhấp café.
Có vẻ café là lựa chọn tốt nhất thay cho trà hoặc nước rồi.
Sau khi rửa trôi vị ngọt bằng café, Yuzuru chọn món tiếp theo để ăn.
Vì cảm thấy ngọt đi với ngọt không hay cho lắm nên cậu đã chọn dâu tây kế tiếp.
“Ừm, đây chính là đáp án.”
Vị chua của dâu tây hòa quyện với vị ngọt của chocolate một cách hoàn hảo.
Sau đó, Yuzuru tiếp tục thử nghiệm với nhiều nguyên liệu khác nhau như trái cây, bánh mì và đồ ăn nhẹ.
Lúc đầu cậu cứ nghĩ mình sẽ sớm ngán vì cái gì cũng ăn chung chocolate.
Nhưng ngạc nhiên thay là chuyện đó không hề xảy ra.
Có lẽ lý do là vì có nhiều hương vị kết hợp với vị ngọt từ chocolate, như mặn và chua chẳng hạn.
“Chuyện này khá là thú vị ha.”
Nghe Yuzuru nói vậy, Arisa mỉm cười.
“Anh nói vậy em vui lắm. Em đã luôn muốn thử nấu ăn với nước sốt chocolate.”
“… Đây là lần đầu của em à?” Nghe dễ hiểu lầm z cha nội? (¬‿¬)
“Ăn uống kiểu này sao mà làm một mình được chứ anh?”
Yuzuru gật đầu đồng ý.
“Kết hợp tất cả nguyên liệu lại với nhau… nghe hay đấy”
“Đúng vậy. Cảm giác như một cái nồi chứa vật chất tối ấy.”
“… Ờm, hình dung cũng phù hợp đó.”
Đôi mắt của Arisa lấp lánh niềm hạnh phúc.
Nhưng mặt khác, Yuzuru nghĩ rằng nếu là đám Ayaka thì sẽ đi quá trớn hơn thế này nhiều, thế nên cậu vừa thở phào trong lòng, vừa cầu nguyện cho tính mạng thằng bạn.
“Nhân tiện thì, Yuzuru-san. Yuzuru-san nè.”
“Sao vậy em?”
“Đây, ah ~.”
Vừa nói, Arisa vừa đưa miếng kẹo dẻo tẩm chocolate đến miệng Yuzuru.
Cá nhân cậu thì không thích 2 thứ đó lúc đi cùng nhau chút nào.
Nhưng cậu cũng không phải người không biết đọc bầu không khí đến mức phá hỏng nó.
Thế là đành mở miệng ra và ăn kẹo dẻo vợ đút cho.
“Sao anh?”
“Ừm… ngọt.”
“Vậy tốt rồi.”
Rõ ràng là với Arisa: ngọt = ngon.
Sau khi nhấp một ngụm café, Yuzuru cầm quả chuối khác lên.
“… Arisa, đến lượt em nè.”
“Cảm ơn anh.”
Cậu đưa quả chuối đã nhúng chocolate đến bên miệng Arisa.
Cô nhận lấy và khẽ nhai nó.
“Ngon quá… Đây, đến lượt em đút lại cho anh.”
Nói xong, cô định cầm một miếng kẹo dẻo khác lên.
“Khoan đã, Arisa.”
Lần này thì cậu đã ngăn Arisa lại.
Yuzuru là người có thể đọc bầu không khí, nhưng cậu không thuộc kiểu người có thể ăn đi ăn lại thứ mình không thích.
“Kẹo dẻo có hơi… ngọt quá.”
“Vậy ạ? Dù nó ngon thế mà…”
Arisa đang cảm thấy kì lạ.
Cô nghiêng đầu như để chứng minh điều đó.
Nhưng cũng không hề giận hay buồn, Arisa cầm một miếng snack mặn, nhúng nó vào chocolate và đưa đến miệng chồng.
“Cái này thì sao?”
“Ổn đó em.”
Trong khi nói điều đó và ăn, Yuzuru nghĩ xem tiếp theo nên cho vợ ăn món gì.
Rồi sau khi nghĩ một chút, cậu hỏi Arisa.
“Em muốn ăn gì nè?”
“Kẹo dẻo.”
Nếu Yuzuru-san không ăn thì em sẽ ăn!
Arisa lập tức há miệng chờ chồng đút cho như muốn nói thế.
Và anh chồng lại đút kẹo dẻo vào miệng vợ.
“Ngon quá… nữa đi anh.”
“Rồi rồi, miếng khác đây.”
Arisa mở to đôi mắt long lanh ra cầu xin. Cảm thấy vui khi nhìn vợ như vậy, Yuzuru cũng đút kẹo dẻo cho cô hết miếng này đến miếng khác.
Arisa thì ăn chúng với vẻ hạnh phúc.
“Ah…”
“A-anh xin lỗi…”
Nhưng có vẻ Yuzuru hơi bất cẩn.
Chocolate đã rơi xuống.
Chất lỏng sền sệt màu nâu đang vấy bẩn làn da trắng nõn nà ở vùng ngực Arisa.
“Em không bị bỏng chứ?”
“Nó không nóng đến thế đâu anh.”
Arisa toan dùng khăn giấy lau ngực trong khi trả lời.
Nhưng ngay trước khi tay cô chạm đến miếng khăn giấy, nó khựng lại.
“… Arisa?”
“Nè, Yuzuru-san.”
Em vừa nghĩ ra một trò.
Cô chỉ vàng vùng ngực mình với vẻ mặt như thế.
“Bỏ thì phí lắm nên… anh muốn ăn chứ?”
_____
Trans: Cái chương gì mà cứ “đút vào miệng” mãi… Ai cho tôi chong xáng? (╥﹏╥)
Tui đang dịch truyện về ẩm thực à…? ¯\(©¿©) /¯ Nghe dễ hiểu lầm z cha nội? (¬‿¬) Ai có xem TenseiSlime thì cứ hình dung món ăn của Shion là ra thứ mà Arisa đang tả =)) Móe, đút chuối vợ ăn thì đút chuối “thịt” cờ mờ nờ đi! May mà là màu nâu chứ không phải trắng…