Trans: HK.
Tựa chương do trans chế.
_____
“Ngay trước bữa tối mà… Cháu xin lỗi ạ.”
Sau khi tắm xong, Arisa cúi đầu xuống lúc ngồi vào bàn ăn.
Mọi người bao gồm cả Yuzuru đều đang ở phòng khách, và thức ăn đã được bày sẵn trên bàn.
“Không, không sao đâu. Đồ ăn cũng chỉ vừa mới xong thôi… Mà quan trọng hơn là bác xin lỗi nhé, về mấy chú chó…”
Mẹ của Yuzuru, Sayori cũng nói lời xin lỗi.
Quần áo bẩn của Arisa đã được đem đi giặt.
“Không, là lỗi của cháu vì đã chủ quan mà…”
Arisa lại cúi đầu xin lỗi trong khi… ngồi cạnh Yuzuru.
Ngay lúc đó thì tổng quản gia cũng mang món cuối cùng… là sashimi lên.
“Được rồi, ăn cơm thôi.”
Sau lời tuyên bố của Sougen, bữa tối bắt đầu.
Xác nhận Yuzuru đã bắt đầu ăn xong, Arisa cũng cầm đũa lên.
Cô gắp miếng cá hấp và đưa vào miệng.
“Ngon quá… đây là kinki sao?”
Arisa hỏi Ayumi về món ăn.
Nhưng cô bé chỉ tỏ vẻ xấu hổ.
“Ể? À… thì…”
“… Đúng là kinki ạ, thưa tiểu thư.”
Một quản gia ở cạnh đó thì thầm vào tai Ayumi.
Rồi cô bé gật đầu với vẻ mặt tự tin.
“Vâng, là kinki đó chị.”
“V-vậy à? … Ra là thế.”
Thông thường thì, Ayumi sẽ chỉ toàn được quản gia hoặc gia nhân trong nhà nấu ăn cho.
Nhớ đến việc đó, Arisa đành gượng cười gật đầu.
“Arisa, ăn thử sashimi nhé?”
Yuzuru đang ngồi cạnh cô lên tiếng hỏi.
Món sashimi được đặt giữa bàn có hơi khó lấy đối với vị trí của Arisa.
Hơn nữa, đúng là Arisa cảm thấy hơi ngại việc đưa đũa ra và gắp thức ăn từ trên đĩa.
Dù cho cô đang được chào đón như một vị khách đi chăng nữa.
Vì thế nên Arisa rất biết ơn đề nghị từ chồng mình.
“Em xin nhận ạ.”
“Em muốn mấy lát?”
“Trước hết thì mỗi loại 1 lát thôi anh.”
Nghe yêu cầu của vợ xong, Yuzuru lấy đĩa nhỏ và gắp sashimi ra.
Mỗi loại, 1 lát. Tổng cộng 5 lát.
Với số lượng này thì Arisa dư sức xử lý được.
“Luôn luôn… xa hoa như thế này sao anh?”
Arisa hỏi Yuzuru.
Cậu gượng cười gật đầu.
“Hôm nay… là ngày đầu em đến mà ha. Muốn mỗi ngày đều ăn như thế này chứ?”
“Điều đó khiến em có hơi lưỡng lự…”
Arisa cười gượng trước những lời nửa thật nửa đùa của chồng.
“Ờm… nhân tiện thì, cháu thích ăn món nào vậy, Arisa-san?”
Vào lúc Arisa và Yuzuru nói chuyện vừa xong, Sougen ngập ngừng lên tiếng hỏi.
Ta rất muốn nói chuyện với Arisa, vợ sắp cưới của cháu ta và cũng là một người trẻ tuổi.
Là biểu hiện trên mặt ông ấy lúc này.
“Để cháu nghĩ xem…”
Đây cũng là cơ hội để Arisa làm thân với ông nội của hôn phu mình.
Cô bắt đầu trò chuyện với ông cùng nụ cười trên môi.
.
Rồi khoảng 1 giờ trôi qua…
“Và thế là ta GHQ lũ đó…”
“… Ha, haa.”
Nó đã hơi bị kéo dài.
Vào lúc Arisa đang cảm nhận được điều đó.
“Arisa, chúng ta sớm chuẩn bị cho ngày mai thôi chứ nhỉ?”
Yuzuru cắt ngang cuộc trò chuyện.
Rồi Sougen tỏ vẻ bối rối.
“… Ngày mai?”
“Ngày mai cháu và Arisa sẽ đến lớp luyện thi mùa xuân. Ông quên hả?”
Sau khi Yuzuru cười khổ nói, ông ấy gật đầu với điệu bộ hơi khoa trương.
“Làm gì có, ta nhớ chứ.”
Nói xong thì ông hắng giọng như để đánh trống lảng.
*
Sau bữa tối.
Yuzuru cúi đầu xin lỗi vợ sau khi cả 2 đã được ở riêng trong phòng cậu.
“Xin lỗi em vì ông nội anh trò chuyện lâu đến thế… Đã bảo trước với ông là đừng có huyên thuyên rồi mà…”
“Không đâu anh, câu chuyện cũng rất thú vị đó chứ.”
Arisa đáp lại anh chồng đang xấu hổ của mình.
Thực tế thì đúng là có rất nhiều tình tiết hấp dẫn trong câu chuyện của một ông lão nắm rõ mọi thứ về thế giới chính trị và tài chính.
“Anh vui vì em nói thế, nhưng tốt nhất là đừng để ông nội anh nghe được những lời đó nha.”
“Ừm… tại sao?”
“Cứ nói với ông, nếu em muốn nghe một câu chuyện khác dài gấp nhiều lần câu chuyện lúc nãy ông kể…”
“… Cảm ơn anh về lời khuyên đó ạ.”
Arisa nghiêm túc gật đầu nghe lời chồng.
Sau đó, cả 2 vừa tán tỉnh nhau, vừa chuẩn bị cho khóa luyện thi mùa xuân bắt đầu vào sáng mai.
Và khi đến khoảng 23h, họ quyết định cùng đi ngủ.
“Vậy thì, nhà vệ sinh ngay bên ngoài cửa nhé Arisa.”
“Ưm, em biết rồi.”
“Nếu thấy sợ thì hãy gọi cho anh, anh sẽ đến ngay.”
“… Lần này thì không sao đâu mà.”
Arisa phồng má đáp lại.
Còn Yuzuru thì cười cưng chiều.
“Nhân tiện thì… Arisa.”
“Vâng?”
“Ba ngày sau… gia đình anh sẽ đi du lịch.”
“Phải… Đó là những gì em đã được nghe.”
Năm nay Yuzuru sẽ không đi, nhưng…
Tất cả mọi người trong gia đình ngoại trừ Yuzuru, vẫn sẽ đi du lịch nước ngoài như mọi năm.
Đó là những gì Arisa đã được cho biết.
Vốn dĩ thì lý do mà Yuzuru mời cô đến nhà cũng là vì “ở một mình nên sẽ cô đơn”.
“Chuyện đó thì có gì hả anh?”
Sao thế nhỉ?
Arisa hỏi trong khi nghĩ thế.
“Ừm. Thì, nói cách khác.”
Vừa nói, Yuzuru vừa ghé môi lại gần tai vợ.
“… Đến lúc đó, chúng ta có thể ngủ cùng với nhau.”
Và thì thầm.
Nghe xong, Arisa lập tức cảm thấy mặt mình nóng lên.
“… Vâng, em cũng rất mong chờ.”
Cô trả lời với gương mặt đỏ bừng.
_____
Trans: Chuyện gì phải đến thì cuối cùng cũng đến thôi…… ≧✯◡✯≦
Sashimi là món cá (hoặc thịt) sống, được cắt lát ra với độ mỏng vừa phải và dùng chung nước tương hoặc mù tạt. Cá Kinki (tên chính thức: Kichiji) là loại cá có thịt béo, ướt, ngọt, đặc biệt chứa nhiều β-Carotene (là chất chống lão hóa hiệu quả). Trước đây bán khá phổ biến ở các chợ Nhật Bản nhưng từ khi số lượng đánh bắt loại cá này giảm dần qua từng năm, nó bắt đầu khan hiếm. Một bữa ăn thông thường kiểu Nhật thì mỗi người sẽ có 1 phần ăn riêng như chén cơm riêng, đĩa đồ ăn riêng, tô súp riêng… (=> mỗi người có 1 bộ dụng cụ ăn uống riêng biệt) nên họ thường thấy ngại việc đưa đũa ra gắp thức ăn từ đĩa chung. Trong đoạn này thì nhà Yuzuru đang ăn theo kiểu bàn tiệc nên mọi người phải tự lấy thức ăn từ đĩa chung. Méo hiểu, đừng hỏi ┐( ̄ヘ ̄)┌ Rồi nhớ dữ chưa? =.=’ Rén liền =))