Trans: HK.
_____
“Ờm, nii-san. Em xin lỗi đã làm phiền 2 người lúc “nóng bỏng” thế này nhưng mà…”
Hồn Yuzuru trở về thân xác ngay khi nghe thấy giọng nói đầy vẻ hối lỗi từ phía sau.
Arisa cũng thế, cô vội vàng tách khỏi Yuzuru như thể vừa nhảy lùi.
Mặt nàng đỏ bừng và đang cúi đầu xuống.
“Ah, có chuyện gì vậy Ayumi? Em cần gì à?”
Giọng nói đó thuộc về Takasegawa Ayumi, em gái Yuzuru.
Cô bé không hề mang ý chọc ghẹo họ, mà giọng nói cùng biểu cảm thực sự cảm thấy hối lỗi, nhưng như vậy còn khiến cặp đôi cảm thấy xấu hổ hơn nữa.
“Vâng, chính xác hơn là có điều em cần nói với Arisa-san”
“Với chị sao? Là gì thế?”
Arisa cố tình ho nhẹ một tiếng rồi quay sang nói với Ayumi.
Biểu cảm của cô nàng đã trở về như mọi khi.
……Mặc dù mặt vẫn đỏ.
“Có biến rồi Arisa-san. Các chuyến tàu đã bị hoãn lại”
““Cái gì!?””
Theo lời Ayumi giải thích, chỉ mới vài phút trước, đã xảy ra một tai nạn nhỏ.
Rất may là không có thiệt hại về người…
Nhưng các chuyến tàu dường như vì thế mà đã bị hoãn lại.
Vẫn chưa có quyết định về thời điểm hoạt động trở lại.
Và ngay cả khi hoạt động trở lại thì chúng cũng sẽ rất đông.
“Thế, nên làm gì đây? Arisa-san, về phía ta… ta không muốn để cháu về lúc nửa đêm trên một chiếc tàu đông đúc đâu, và còn nhiều nguy hiểm khác nữa”
Ba của Yuzuru, Takasegawa Kazuya nói với giọng bình tĩnh nhưng mạnh mẽ.
Dù có Yuzuru hộ tống đi nữa thì một chuyến tàu đông đúc vẫn tiềm ẩn nhiều nguy hiểm.
“Vâng, đúng là vậy… Nhưng thế thì làm sao cháu về nhà…?”
“Tớ nghĩ tốt nhất là nhà tớ chở cậu về”
Nhưng tớ cảm thấy hơi có lỗi với tài xế vào giờ này – Yuzuru lẩm bẩm.
Tất nhiên, gia đình Takasegawa có tài xế riêng của họ.
Nhưng…
“Nhưng đường xá hiện tại rất đông đó. Sẽ muộn mất”
Mẹ của Yuzuru, Takasegawa Sayori bày tỏ sự quan ngại về tình hình giao thông.
Vốn dĩ các con đường đã rất đông do những người đi chơi hội về rồi.
Nhưng giờ thì sẽ còn đông hơn nữa khi mọi người gọi taxi hay có xe đến đón về do các chuyến tàu không còn hoạt động nữa. Thế nên chắc kèo là đường xá sẽ chật cứng xe cộ.
“Nhưng mà mẹ. Cô ấy không thể đi bộ về, và chúng ta cũng không thể để cô ấy đi về bằng tàu được. Thế nên một chiếc xe chẳng phải là hợp lý nhất sao? Đúng không Arisa?”
Yuzuru hỏi người liên quan trực tiếp là Arisa.
Cô cũng khẽ gật đầu.
“Vâng, nếu là do tai nạn thì đành chịu… Xin lỗi vì đã làm phiền Yuzuru-san và mọi người trong nhà Takasegawa, nhưng cháu sẽ rất biết ơn nếu có thể đưa cháu về ạ”
Rồi Ayumi nhếch mép cười khì khì.
“Hửm? Cho đến một lúc trước thì 2 anh chị toàn gọi nhau bằng họ, chuyển sang gọi tên nhau từ lúc nào vậy? Rút ngắn khoảng cách rồi ha. Và 2 người cũng ôm nhau nữa. Khai mau, đã làm gì rồi?”
Yuzuru cảm thấy mặt mình nóng rõ lên trước những lời chọc ghẹo từ Ayumi.
Arisa cũng cúi mặt xuống vì xấu hổ, có vẻ cô đang nhớ lại hành vi xấu hổ của mình lúc nãy.
“Đây là…”
“Ara ara”
Sayori cười vui vẻ, còn Kazuya cười khổ.
Yuzuru cố tình hắng giọng.
“Hiện giờ thì chuyện đó sao cũng được. Quan trọng là làm sao để Arisa về nhà đây? Nếu định chở cô ấy về thì chúng ta nên sớm…”
“Em có ý hay nè, muốn nghe không?”
Ayumi lên tiếng, như để cắt ngang Yuzuru.
Mọi người đều nhìn vào cô bé.
“Arisa-san ngủ qua đêm lại đây thì sao?”
Ayumi nói với vẻ tự mãn.
Còn thằng anh thì cau mày, tự hỏi con bé đang nói quái gì vậy?
“Không, thật ra…”
“Có gì không ổn sao? Có phải 2 anh chị ngủ cùng một phòng đâu. Ngoài ra, lái xe ban đêm cũng rất nguy hiểm, và có lỗi với tài xế nữa. Arisa-san chắc cũng mệt lắm rồi. Để chị ấy ngủ lại một đêm và về nhà một cách thong thả chẳng phải tốt hơn à?”
Đề nghị của Ayumi có vẻ rất có lý.
Nếu Yuzuru và Arisa ngủ cùng nhau chỉ 2 người dưới một mái nhà thì sẽ là tình huống không hay cho lắm, nhưng nếu có ba mẹ và em gái luôn dõi theo thì sẽ không có “sai lầm” nào xảy ra.
Mà vốn từ đầu, Yuzuru và Arisa đã là người yêu của nhau, nên dù có “sai lầm” đi nữa thì cũng không phải là không thể chấp nhận được… Và với lý do đó, ngủ chung nhà sẽ không có vấn đề gì.
“Nhưng quần áo để thay thì sao? Arisa chỉ có thường phục và bộ yukata thôi”
Cậu không nói cụ thể, nhưng là một cô gái, Arisa sẽ không muốn mặc bộ đồ lót cũ đi ngủ.
Cũng sẽ khó ngủ trong thường phục, còn nếu mặc yukata thì nó sẽ bị nhăn và không còn đẹp nữa… Nhưng Arisa không có đồ ngủ.
“Chị ấy chỉ cần mượn đồ ngủ của mẹ thôi. Còn đồ lót thì có thể mua ở cửa hàng tiện lợi. Chúng ta cũng có sẵn khăn tắm và chăn đệm ngủ. Em chắc chỉ một đêm thì sẽ không vấn đề gì đâu”
“Quả thật…đúng vậy”
Yuzuru lẩm bẩm rồi nhìn sang Kazuya và Sayori.
Họ cùng gật đầu đồng ý.
“Ba cũng không bận tâm đâu”
“Mẹ muốn con bé ở lại với chúng ta, mẹ cũng muốn được nghe thêm về Yuzuru từ Arisa nữa”
Sau khi được sự đồng ý, cậu nhìn sang Arisa.
Rồi Yuzuru hỏi Arisa, người đang có gương mặt như thể không hiểu được tình hình.
“Là vậy đó. Nếu không phiền thì cậu có thể ở lại qua đêm. Đừng nghĩ là sẽ làm phiền nhà tớ hay gì, chỉ cần chọn việc cậu muốn thôi. Cậu nghĩ sao…?”
“…Tớ hiểu rồi”
Sau một chút suy nghĩ, Arisa gật đầu.
“Vậy thì… Tớ xin phép nhận lòng tốt của gia đình cậu”
Cứ thế, việc Arisa ngủ lại đã được xác nhận.
_____
Sakuragi Sakura:
Mức độ True Dere: 5%.
Trans: Spoil nhẹ là từ lúc này, Arisa "đã" yêu Yuzuru rồi nhé mn.