Omiai shitakunakatta node Murinandai na Jouken wo Tsuketara Doukyuusei ga Kita Ken ni tsuite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7109

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 91

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 123

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 218

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

WN Vol 1 - Chương 01

Trên sân thượng của một ngôi trường cao trung.

Sau giờ học

Tại nơi mà nhà trường đã cấm học sinh lại gần, thì lại có hai thằng ranh con đang ngồi đấy và tám nhảm với nhau.

Thoạt nhìn, với cái bộ đồng phục mà chỗ hở chỗ rách như vậy, có vẻ như hai tên này cũng không phải cái dạng học sinh luôn chấp hành quy đinh.

 “Ha……”

Và một trong số bọn họ, Yuzuru Takasegawa với mái tóc đen tuyền và đôi mắt xanh biếc cùng với một tâm trạng uể oải thở dài một tiếng.

“ Gì mà đột nhiên thở dài thế Yuzuru?.”

 “Nghe đây.”

Yuzuru bắt đầu phàn nàn về chuyện của mình với cậu bạn ngồi cạnh cậu ta, Soichiro Satake.

“Gần đây, độ tuổi kết hôn đã được chính phủ giảm xuống còn 15 tuổi cho cả nam và nữ đúng chứ?”

“Ừ…… Mày có vấn đề gì với chuyện đó à?”

“ Tao không biết liệu đấy có phải lí do mà…..cả ông lẫn bà của tao đều cứ làm phiền tao bằng cách bắt tao kết hôn và đi đến những buổi gặp hẹn hò giấu mặt từ cái hồi tao tốt nghiệp cấp hai!”

Cứ hễ có cơ hội là họ đều lại hỏi Yuzuru này rằng “ Cháu đã có một cô bạn gái nào chưa?” , “ Cháu có thích ai đó không”, Và sau đó, họ lại sắp xếp cho tôi một buổi mai mối và tiến hành nó mà không có sự cho phép của tôi.

Tất nhiên rồi, ai mà lại có hứng thú với việc đi mai mối mà mình chẳng hề biết là buổi mai mối đó có tồn tại, nên tôi đã kiên quyết từ chối mọi cuộc gặp mặt ngay từ lúc đầu nhưng….

“ Nhưng mày vẫn chưa đủ mười lăm tuồi mà phải không? Dù có vội vàng quá thì cũng phải có giới hạn chứ…. Nhưng tại sao họ lại vẫn cứ làm những việc như thế?”

“ Họ muốn thấy khuôn mặt đứa cháu chắt của mình.”

“À….. đúng thật, trừ khi mày kết hôn sớm còn không thì họ sẽ không bao giờ làm được việc đó.”

Soichiro bắt đầu phá lên cười.

Đối với Yuzuru thì cái việc này chẳng có gì đáng để cười cả.

Cậu không thường xuyên được gặp ông bà của mình vì cậu sống một mình, nhưng mỗi khi cậu về nhà bố mẹ thì cậu lại không thể tránh khổi việc gặp được họ.

Họ chắc chắn sẽ lại nói về chuyện đó trong suốt mấy ngày lễ đầu tháng năm, và có khi còn bắt tôi đi mấy cái buổi hẹn giấu mặt nữa.

“ Tao không đang yêu ai, cũng chẳng thích ai cả, nhưng….. khi tao bắt đầu một mối quan hệ, vị hôn thê của tao sẽ gây phiền phức cho tao mất, và vì vậy nên, đúng là phí thời gian khi mà đi đến những buổi hẹn hò giấu mặt trong khi tao chẳng hứng gì đến cái chuyện kết hôn cả…. Thế làm sao để tao có thể tránh những buổi hẹn đó nhỉ?

“Vậy…. sao không thử đưa ra một điều kiện gì đó vô lí đi?”

“ Điều kiên vô lí?”

“ Ừ, kiểu như nếu ông bà mà muốn cháu đi đến buổi hẹn đó, thì hãy mang cho cháu cô gái xinh đẹp nhất!”

“Ừ, được, não to đấy cu. Nhưng chính xác thì…. Cái điều kiện vô lí đó là gì?”

“Hmm, tóc vàng mắt xanh được không? Ông mày chắc không chuẩn bị được đâu nhỉ?”

 “Không được, ông ấy sẽ mang mấy cô gái từ nước ngoài về mất. Ông tao có nhiều mối quan hệ bên nước ngoài mà.”

Có lẽ việc tìm những cô gái như vậy ở Nhật sẽ khó khăn hơn, nhưng đừng đánh giá thấp những người già đã muốn gặp đứa cháu chắt của mình, nếu họ đã muốn thì không gì cản được họ đâu.

“ Vậy nếu điều kiện là họ phải thông thạo tiếng Nhật thì sao? Rào cản ngôn ngữ sẽ gây khó khăn cho cả hai, nên người kia phải là người Nhật hoặc ít nhất cũng phải nói lưu loát được tiếng Nhật. Nếu mày làm vậy, họ khó mà tìm được người thích hợp.”

“ Ừ, chắc rồi….. nếu mày sắp có vợ, thì mày phải chọn những người có văn hóa, phong tục giống với mình chứ. Và ngoài ra, để thành thạo được tiếng nhật cũng là một điểu rất khó. Thôi, được, quyết định vậy đi.”

Ngay cái lúc đó, khi Yuzuru vừa quyết định với việc đó thì thuận tiện thay, điện thoại của cậu cũng vừa đổ chuông.

“ Vâng, alo ạ”

“ Yuzuru này! Khi mà cháu về nhà trong Tuần Nghĩ Vàng đấy… thì liệu cháu sẽ tham dự một cuộc hôn nhân đã được ông sắp đặt chứ?Ông chỉ yêu cầu duy nhất điều đó một lần trong đời ông thôi. Ta thực sự rất muốn gặp cháu chắt mình khi ta vẫn còn sống…”

 “Được ạ”

“Và bằng cách nào đó…. Ơ!?? Được sao, Yuzuru!”

“ Tuy nhiên, cháu có một vài điều kiện”

Yuzuru nói những “điều kiện vô lí” của mình chô ông của cậu ta, người mà đang rất ngạc nhiên ở đầu dây bên kia.

“ Nếu đó là một cô gái với mái tóc màu vàng, mắt xanh, trắng trẻo, thì cháu sẽ cân nhắc buổi gặp đó, Ồ, và tất nhiên, cô ấy nên bằng tuổi với cháu và có quốc tịch Nhật Bản. Nếu như bọn cháu mà có ngôn ngữ về rào cản thì sẽ khó khăn co cả hai lắm ông ạ. Và….”

Yuzuru nhìn về phía Soichiro.

Sau đó Soichiro gõ gì đó vào điện thoại của mình rồi giơ nó lên trước mặt Yuzuru.

Cậu đọc to những dòng chữ được viết trên đấy.

“ Cô ấy nên cố một bộ ngực bự và mông to….. à, không, ý cháu là có một vóc dáng đẹp. Cô ấy cũng nên duyên dạng dịu dàng như Yamato Nadeshiko. Và….. cô phải nấu ăn ngon, thông minh và giỏi thể thao…… Nhưng loại con gái như vậy sao mà tồn tại được chứ ông”

Khi Yuzuru nhìn Soichiri với vẻ mặt cực kì ngạc nhiên, thì Soichiro co hai vai mình lại.

Rồi, Soichiro gõ vào máy mình sau đó giơ lên, “ Được chứ ông?”

“ Việc đó….. kể cả đối với ta nó cũng hơi khó.”

“ Nếu việc đó là không thể, thì không sao đâu, đúng chứ ông? Cháu không muốn làm phiền đến ông quá nhiều đâu.”

“ Ta hiểu… Nhưng ta sẽ cố tìm kiếm người thích hợp cho, nên cứ chuẩn bị đi nhé!”

 “Vâng”

Yuzuru chán nản gác máy lại, tự hỏi không biết mình phải chuẩn bị thứ gì, rồi quay sang hỏi Soichiro.

“ Họ thực sự muốn thấy mặt đưa cháu chắt của họ đến vậy ư?”

“ Tao chịu? Lớn rồi mới biết được…. Mà nhân tiện, không phải mày có quen một người phù hợp với những tiêu chi đó sao.”

“Quen?”

“Là Yukishiro. Bạn cùng lớp của mày đấy Arisa Yukishiro”

Arisa Yukishiro.

Cô ấy khá nổi tiếng ở trong trường và đồng thời còn là bạn cùng lớp của chúng tôi.

Cô ấy có một đôi mắt màu xanh lục tuyệt đẹp với mái tóc màu nâu nhạt.

Da của cô thì trắng như tuyết mịn như sứ.

Thân hình thì mảnh mai, nhưng nếu bạn nhìn gần hơn chút thì sẽ thấy cơ thể cô rất chắc chắn, khỏe mạnh.

Cô còn có một bầu không khí khiến cho không ai muốn lại gần.

Đúng là một cô gái hoàn hảo.

Vì cô ấy mang trong mình một vẻ đẹp huyền bị, một vẻ đẹp như tranh, nên mấy thằng con trai ai ai cũng nhìn cô với sự them muốn và tôi còn nghe rằng cô ấy thường xuyên nhận được những lời tỏ tình từ các nam sinh khác.

Nhưng tôi chưa bao giờ nghe vụ nào thành công cả, nên tôi nghĩ họ đã đều bị từ chối cả rồi.

“Mắt của cô ấy đâu phải màu xanh đâu, đấy là xanh lam mà. Và tóc của cổ cũng là màu nâu sáng chứ không phải vàng. Tao cũng không biết liệu cô ấy có nấu ăn giỏi, hay là dịu dàng, duyên dáng nữa….”

Không may, chúng tôi không đủ thân thiết đến nổi biết cả tính cách của nhau.

Chúng tôi cũng chỉ có vài cuộc chào hỏi cho đến tận bậy giờ, tôi thậm chi còn không biết liệu cô ấy có nhận ra sự tồn tại của tôi không đấy chứ.

 “Nếu Arisa Yukishiro mà tới thì sẽ thú vị lắm đây”

Soichiro nói với giọng điệu cợt nhả.

Tuy nhiên, ngoài sự khác biệt nhỏ về màu tóc và màu mắt, tính cách và nữ công gia chánh, cô ấy là người phù hợp nhất với các tiêu chí mà Yuzuru đưa ra, vậy nên vẫn có khả năng cô ấy sẽ đến.

“ Kể cả ông ấy có nói là sẽ tìm, thì tao cũng không nghĩ ổng sẽ đăng một bài tuyển chọn người yêu lên trên báo đâu, ổng chắc sẽ tìm những cô gái tầm tuổi tao từ mấy người mà ông quen thôi. Hơn nữa…. mày thực sự nghĩ Yukishiro sẽ đồng ý đến buổi hẹn giấu mặt với tao sao? Nếu cô ấy không hứng thú với cái buổi mai mối này thì nó sẽ không bắt đầu đâu.”

“ Hài thật khi mày chuẩn bị đến một cuộc hẹn giấu mặt ở tuổi này đấy.”

“Phải chứ?”

Tôi đâu phải mấy thằng quý tộc hay samurai từ thời phong kiến đâu.

Thoạt đầu, Yuzuru đã nghĩ rằng liệu họ có thể tìm được cô gái với tiêu chuẩn đấy hay không.

“ Thế, mày sẽ làm gì nếu cô ấy đến? mày sẽ chấp nhận cô ấy làm vợ mình chứ? Dù gì thì cô ấy cũng là một cô gái rất xinh đẹp mà.”

Đúng vậy thật, với những tên học sinh đã va phải vào lưới tình hoặc say nắng vì cô thì cái buổi mai mối này không thằng nào là không muốn cả.

Nhưng với Yuzuru…..

“ Tao nghĩ cô ấy xinh thôi, chứ tao cũng không có thích hay gì hết. Cô trông có vẻ lạnh lùng, nhưng tao không nghĩ cô là gái hư….. Nói chung thì Yukishiro không phải gu của tao. Ít nhất, tao vẫn sẽ không cưới cô ấy làm vợ đâu.

Cách cô ấy bộc lộ cảm xúc của mình không hề tệ, và cảm xúc của cô cũng không yếu chút nào.

……

Có vẻ cô ấy không muốn có một mối quan hệ với mọi người xung quanh.

Cô cũng không có ý định kết bạn hay kiếm người yêu, và luôn giữ một khoảng cách thích hợp với mọi người.

Đó là tất cả ấn tượng của tôi về cô ấy.

“ Vả lại, cô ấy….. không phải đôi mắt có chút chết đi rồi sao? Tuy mắt cổ đẹp, nhưng chẳng có tí cảm xúc nào bên trong nó cả.”

Một cái hồ trong vắt, song lại không có con cá nào bơi trong đấy cả.

Đôi mắt của Arisa là như vậy đấy.

Soichiro gật đầu có vẻ như cũng đồng ý với Yuzuru.

“ Nhưng dù đã nói vậy, tao vẫn phải đồng ý với ý kiến của mày. Nếu ta dành cả cuộc đời còn lại của mình với bạn đời, thì sẽ tốt hơn nếu ta cưới người đó vì tính cách chứ không phải vì ngoại hình của họ. Quan trọng nhất vẫn là hòa hợp với nhau mà.”

Yuzuru cũng đồng ý như thế.

“ Ừ, phải vui vẻ cùng nhau mới là điều quan trọng chứ. Arisa Yukishiro thì lại giống như… một món đồ trang trí vậy”

Nếu bạn nhìn vào cô ấy, thì bạn sẽ chỉ thấy cô cuốn hút chứ chẳng có tí thú vị nào.

Mà thực ra, Yuzuru cũng đã vài lần bị cô cướp đi ánh nhìn mà không chút hay biết.

Nếu bạn ngắm nhìn một cô gái xinh đẹp như vậy một chút thôi thì bạn cũng đủ để được chửa lành cho tâm hồn của bản thân rồi.

“ Tao đùa thôi, tao không nghĩ là mình hiểu được. Cô ấy định nhìn thằng vào mặt mày với cái đôi mắt lạnh lẽo ấy…. Mày sẽ được cô ấy làm thế đấy.”

“ Thôi mày tởm quá đấy,.... nhưng tao đại khái cũng đã hiểu được rồi.”

Yuzuru và Soichiro cười phá lên.

……Nhưng Yuzuru lúc đấy vẫn chưa biết rằng.

Cái nỗi ám ảnh của ông cậu với việc có một đứa cháu chắt.

Sau đó một khoảng thời gian.

Vào giữa kì nghĩ của những ngày lễ vào đầu tháng năm- Tuần lễ Váng.

Tại một nhà hàng nằm đâu đó ở Tokyo.

Một cô gái với mái tóc vàng nâu nhạt mang trên mình bộ đồ kimono đang ngồi trước mặt Yuzuru.

Cô ấy khoác lên mình một bộ Kimono với hình những bông hoa cẩm tú xinh đẹp.

Nước da cô trắng trẻo, đôi mắt và mũi thì rất cân đối.

Cô gái với vẻ đẹp tuyệt vời đó hướng đôi mắt màu xanh lam của mình về phía Yuzuru rồi chạm vào tấm chiếu tatami sau đó cuối đầu

 “Mình là Arisa Yukishiro. Rất vui khi được gặp cậu ……À, đây đâu phải lần đầu chúng ta gặp nhau đâu, đúng chứ?.”

Arisa nói vậy trong khi nhìn tôi với cặp mắt trong sáng nhưng trống rỗng của cô.

 (……Thế quái nào mà chuyện này lại xảy ra được chứ)

Trong đầu của Yuzuru giờ đây rất bất ngờ và chán nản.