Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

(Đang ra)

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Shiomoto

Otsuki Haruto bắt đầu làm bán thời gian tại một dịch vụ việc nhà ngắn hạn trong kỳ nghỉ hè năm hai cao trung. Sau đó, cậu đã rất bối rối với công việc đầu tiên của mình.

115 7361

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

436 18675

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

109 1845

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

29 340

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

リヒト

Tuy nhiên vì lí do gì đó, vị hôn thê đãng lẽ phải khinh thường cậu, lại trở nên ám ảnh nhân vật chính và không để cậu ấy ra đi?

46 778

WN Vol 6 - Chương 259 : Trong suốt như biển

Trans: Chí mạng 

_________________________ 

"Này. Đi tiếp thôi." 

"V-Vâng!" 

Ngay lập tức đổi hướng, Rishe vội vàng đuổi theo Yoel. Việc Yoel gọi Rishe rồi nhắm đến phía trên cũng là một điều bất ngờ. 

Vừa hạ gục kẻ thù đang cố bắt giữ mình, vừa hướng tới boong tàu để chiếm quyền kiểm soát con tàu. Trong lúc leo lên trên bằng thang dây không ổn định, họ nhận ra rằng tầng này có cửa sổ.

(Sắp đến boong tàu rồi...! Nhưng mà...) 

Ngoài ô cửa tròn, không gian trắng đục. Khi vừa đứng lên boong tàu, Rishe cau mày. 

"...Sương mù...!" 

"…" 

Yoel đứng quay lưng về phía Rishe và nhìn xung quanh. 

Vì có thể nhìn thấy xung quanh boong tàu nên sương mù không quá dày. Nhưng ở phía xa biển, không thể biết được có gì. 

(Trong sương mù này, có lẽ tàu viện trợ sẽ không thể tìm thấy chúng ta.) 

Nắm chặt chuôi kiếm, chuẩn bị sẵn sàng.

Một đám đông thủy thủ, từ lâu đã nhận ra sự biến đổi trong khoang tàu, đứng chắn trước Rishe và Yoel. 

"Chúng ta đã đề phòng kẻ đuổi theo. Nhưng không ngờ, chúng lại lẻn vào trong tàu." 

(Đúng như dự đoán, kẻ thù cũng đã chuẩn bị sẵn sàng...) 

Rishe gọi Yoel từ phía sau. 

"Yoel-sama. Đừng lo lắng cho tôi." 

"..." 

Yoel liếc nhìn về phía Rishe và đáp lại bằng giọng nhỏ. 

"…Tôi hiểu rồi."

Sau đó, Yoel lao về phía trước, đối mặt với những kẻ thù đang cùng lúc xông tới chém anh ta. 

(Nhiều quá!) 

Rishe nhanh chóng chuyển sang dùng một con dao găm và ném vỏ bọc dao vào cằm một trong những thủy thủ đang nhắm vào Yoel. Đánh trúng điểm yếu trên cơ thể, người đàn ông ngất đi, nhưng chỉ giảm được một kẻ địch.

(Mình cần cung tên. Và nếu con tàu này không ngừng rung lắc...)

Từ trước đó, con tàu đã lắc lư một cách bất thường.

Nhìn lên, Rishe thấy người đàn ông đang giữ bánh lái ở đuôi tàu, cố ý quay bánh lái để làm con tàu lắc lư. 

(Mình phải nhắm đến bánh lái. Nhưng để làm được điều đó...) 

Khi đang tính toán đường đi, Rishe cảm thấy một cảm giác rùng mình chạy dọc sống lưng. 

"…Ể?" 

Trong làn sương mù, một bóng dáng nhỏ như hòn đảo hiện ra. 

Đó là một con tàu. 

(Sao lại...!?)

Nó nổi lên từ trong màn sương,với những cánh buồm rách tả tơi.

Tượng nữ thần được khắc ở mũi tàu đã bị mục nát, và đôi mắt phải bị khoét sâu vẫn đang mỉm cười. Khi ánh mắt của Rishe chạm ánh mắt của bức tượng nữ thần, cô cảm thấy rùng mình. 

(――Giống như một con tàu ma...) 

Nhưng không phải vậy, vì có thể thấy hình bóng con người di chuyển trên boong tàu. 

Họ cố tình phủ lên những cánh buồm và gỗ mới bằng những thứ cũ kỹ để đánh lừa và làm giảm cảnh giác của những người man rợ. Đây chắc chắn là một con tàu hải tặc ngụy trang như một con tàu bị bỏ hoang.

Rishe cau mày và ngay lập tức hét lên. 

"Yoel-sama, quân tiếp viện của kẻ thù!!" 

"!" 

Từ con tàu kia, những sợi dây thừng buộc đá nặng được ném qua. Chúng bám vào lan can boong tàu, và kéo tàu lại gần, làm con tàu một lần nữa rung lắc dữ dội. 

"Ừm..." 

"Yoel-sama!" 

Thi thể người thủy thủ rơi xuống chính là nơi Yoel đặt chân. Yoel mất thăng bằng, và thanh kiếm của kẻ thù đang giơ lên trên đầu anh. 

(Không...!)

Rồi cô nhớ đến cuộc sống của mình với tư cách là một hiệp sĩ. Yoel, người đã trở thành lá chắn cho Rishe, đã cười khi thấy cô an toàn. Rishe lao vào trước Yoel, dùng kiếm chém vào cánh tay của thủy thủ. 

"Gah!!" 

Người thủy thủ lùi lại, giữ chặt cánh tay bị thương. Nhưng Rishe hiểu hơn ai hết rằng điều này không đủ. 

"Con nhỏ này, mày dám làm thế sao!!" 

Một người đàn ông khác vươn tay về phía Rishe, định túm lấy tóc cô. 

Ngay khoảnh khắc cô chuẩn bị chịu đựng cơn đau, một mũi kiếm lóe lên trước mắt. 

"――――…" 

(Senpai...!?)

Yoel đẩy Rishe ra và chém người thủy thủ. 

Tiếng thét vang lên, và người đàn ông ngã xuống boong tàu. Nhưng trên con tàu đang lắc lư, Yoel chưa thể lấy lại thăng bằng hoàn toàn. 

Ngay sau đó, tàu lại rung lắc lần nữa, và Yoel ngã lăn trên boong tàu nghiêng. 

"Ây da đau…!" 

Lần này, sự rung lắc là do nhiều thủy thủ từ con tàu xuất hiện nhảy lên boong tàu của họ. 

(Tình huống này...) 

Rishe và Yoel bị chia cắt. Sở dĩ Yoel bị bao vây trước Rishe vì họ nghĩ anh bị thương. 

"Yoel-sama, anh có bị thương không?" 

"..." 

(Đầu anh ấy bị va đập rồi...! Mặc dù đã cố gắng giảm chấn thương, nhưng ngay lập tức không thể đứng dậy được...)

Rishe giơ cao thanh kiếm và né tránh đòn tấn công của người đàn ông đang tấn công cô. Sau khi gạt chân hắn ta và lợi dụng sự rung lắc của tàu để làm hắn ngã lăn, rồi dùng vỏ kiếm đâm vào gáy. 

(Phải đột phá và tới chỗ Yoel-senpai trước.) 

Dù không thể đứng lên, Yoel vẫn chống trả bằng thanh kiếm. Anh dùng phản xạ để lăn trên boong tàu, cố gắng ngồi dậy trong khi chiến đấu với đông đảo kẻ thù. 

Rishe lao vào đám đông, hạ gục ba kẻ thù bằng hai thanh kiếm. Lợi dụng sự rung lắc của tàu, cô di chuyển nhanh nhẹn và làm hai tên khác đập mạnh đầu vào nhau. 

"Những kẻ này...! Người trên đất liền mà có thể di chuyển được như vậy trong tình trạng này...!!"

"Yoel-sama, hãy đưa tay cho tôi...!" 

"Không cần... Cô hãy... chạy đi..." 

Yoel đang cố gắng thở dốc khi nằm bò trên boong tàu. Anh không cố gắng nắm lấy tay của Rishe, dường như đang chiến đấu với cảm giác chóng mặt do cú va đập vào đầu. 

"Tôi không cần cô phải giúp tôi nữa. Cô không thể... giúp tôi được nữa. Vì vậy..." 

"Tôi không quan tâm! Ít nhất bây giờ, đừng cố chiến đấu một mình...!!" 

"Không cần." 

Khi một lưỡi kiếm lao xuống từ trên cao, Yoel không nhìn mà dùng thanh kiếm để cắt ngang. Ngay sau đó, anh lăn trên boong tàu để tránh đòn tiếp theo, nhưng chiến đấu theo cách này sẽ không thể kéo dài lâu. 

"Yoel-sama!" 

"Đi đi. Nếu không... nhìn kìa..."

Yoel nheo mắt nhìn ra biển với đôi mắt mờ mịt. 

"――Kẻ thù tiếp theo... đang đến." 

"…!" 

Từ trong màn sương, một con tàu khác hiện ra. 

"Tôi sẽ chiến đấu. Tôi sẽ chiến đấu một mình." 

"...Không." 

"Nếu không thì, cô..." 

"Không, Yoel-sama!" 

Rishe ngước nhìn con tàu mới xuất hiện. 

Các thủy thủ cũng kinh ngạc nhìn theo. Con tàu này lớn hơn con tàu hiện tại một chút, và trên cột buồm của nó không treo lá cờ của con tàu ma đã mục nát. 

"Đó là――…" 

Lá cờ đại bàng, biểu tượng của Đế quốc Garkhain, bay phấp phới. 

Ngay khoảnh khắc Rishe nhìn thấy nó, ai đó nhảy xuống từ boong tàu. 

Người đó đáp xuống trước mặt Rishe và nhanh chóng hạ gục những thủy thủ xung quanh cô. Với đôi mắt xanh nhìn cô, người đó cất tiếng. 

"Rishe."

Dù trong làn sương mù tối tăm, đôi mắt của anh vẫn như đại dương trong vắt. 

Với giọng nói dịu dàng, anh hỏi Rishe như mọi khi. 

"— Em không bị thương chứ?" 

"Arnold điện hạ...!!"