Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

(Đang ra)

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Shiomoto

Otsuki Haruto bắt đầu làm bán thời gian tại một dịch vụ việc nhà ngắn hạn trong kỳ nghỉ hè năm hai cao trung. Sau đó, cậu đã rất bối rối với công việc đầu tiên của mình.

115 7361

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

436 18675

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

109 1845

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

29 340

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

リヒト

Tuy nhiên vì lí do gì đó, vị hôn thê đãng lẽ phải khinh thường cậu, lại trở nên ám ảnh nhân vật chính và không để cậu ấy ra đi?

46 778

WN Vol 5 - Chương 189 : Một lời đề nghị dũng cảm

Trans: Chí mạng

_______________________

"Xét cho cùng, những người đã tiếp xúc với Vương tử Dietrich có lẽ đều ở cấp thấp nhất của tổ chức. Bởi vì thông tin mà tổ chức có thể bảo vệ bằng cách giết ngài Dietrich cũng chỉ ở mức độ đó thôi." 

"Mạng sống của ta chỉ đáng giá như vậy thôi sao!?" 

Dietrich bị sốc, nhưng lẽ ra điều này phải là đáng mừng. 

(Nhưng với Sylvia thì không phải vậy. Chị ấy đã dính líu đến tổ chức từ khi còn nhỏ, cho dù là ở vị trí cuối cùng nhưng chị ấy đã biết quá nhiều...) 

Chính vì vậy, cô ấy bị nhắm tới. Là bạn của Sylvia, Rishe bằng mọi giá muốn bảo vệ cô ấy. 

"...Vương tử Dietrich, xin hãy yên tâm. Thực ra ngài cũng đã được định sẵn sẽ gặp nguy hiểm rồi."

"Gì cơ?" 

"Oliver-sama." 

"Vâng, Dietrich-dono hình như đã nhận chỉ thị từ tổ chức tình báo rằng 'Đế quốc ác độc Garkhain phải bị tiêu diệt ngay từ bây giờ. Vì vậy, ngài hãy tiếp cận hoàng tộc với tư cách là Vương tử của quốc gia nơi Hoàng phi tương lai xuất thân.' Và ngày hẹn gặp đầu tiên của ngài Dietrich đã được chỉ định tại nhà hát đó." 

"Không, không phải vậy đâu Oliver! Ta tất nhiên là có nghi ngờ, liệu Garkhain có thật sự là đế quốc độc ác không! Và để xác minh điều đó, ta đã tự mình đến đất nước này!" 

Rishe nhìn Dietrich, người đang hoảng loạn. 

Vào ngày đầu tiên gặp lại, việc Dietrich nói lời lẽ tồi tệ với Arnold, Rishe tất nhiên không quên. Có lẽ vì bị ánh nhìn của cô đâm xuyên, Dietrich lại càng lúng túng hơn. 

"Dù ý định của Dietrich-dono có là gì đi chăng nữa, ngài cũng đã gặp chúng tôi theo đúng kế hoạch của tổ chức tình báo và đã đi cùng với Arnold điện hạ thực hiện công vụ trong vài ngày." 

"Ơ... Gì cơ...? Không lẽ, không phải vì lòng tốt mà họ để ta đi xem công vụ sao...?" 

"Trong mắt của tổ chức, có thể họ thấy rằng Dietrich-dono đã tiếp cận thành công. –Tuy nhiên, chỉ vừa mới đây thôi, xe ngựa của đội cận vệ đã đến đón tại nhà trọ nơi ngài Dietrich đang ở." 

Dietrich nghe vậy thì mặt ngây ra. 

"... Chuyện này là sao?"

"Nói cách khác, – trong mắt của tổ chức, có thể họ đã thấy rằng Vương tử Dietrich đã cố gắng tiến hành hoạt động tình báo và thất bại thảm hại, rồi bị hiệp sĩ cận vệ bắt giữ." 

"Cái gìiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!?" 

"Im lặng, đừng có hét lên." 

Arnold nói một cách khó chịu. Nhưng dù Dietrich có tuyệt vọng đến đâu, thì tình hình cũng sẽ không thay đổi. 

"Tổ chức chắc chắn đã nhận ra rằng Dietrich-dono đã nói hết mọi chuyện. Họ sẽ nhận ra rằng sự tồn tại của mình đã bị tiết lộ cho phía Garkhain." 

"H, hừ..."

Mặc dù không nói hết mọi chuyện với Dietrich, nhưng tình hình đã trở nên rõ ràng.

(Hoạt động tình báo mà Sylvia được lệnh thực hiện là nhằm vào các nhân vật quan trọng trên toàn thế giới. Nhưng việc tiếp xúc với Dietrich-dono và Marie-sama rõ ràng là nhằm vào Garkhain và Arnold điện hạ.) 

Giả sử Sylvia bị bắt giữ ở Garkhain và nói ra điều gì đó, thì có thể bị coi như là thông tin tình báo với các quốc gia khác. Nhưng thông tin mà Dietrich nói lại khác. 

(Nếu Dietrich-dono nói ra hết mọi chuyện, tổ chức cũng sẽ nghĩ rằng "Hoàng tử Arnold có thể sẽ nhận ra kẻ đứng sau tổ chức tình báo". Thực tế thì, Arnold điện hạ đã phát hiện ra từ lâu trước khi điều đó xảy ra.) 

Arnold luôn đứng ở vị trí dẫn đầu trong những kế hoạch của nhiều người. 

(Với tình hình hiện tại, việc Sylvia bị thẩm vấn là điều mà tổ chức chắc chắn muốn tránh bằng mọi giá. Nếu không thể bịt miệng Sylvia, danh tiếng của tổ chức với kẻ đứng sau sẽ bị đe dọa, và cả mạng sống của họ cũng vậy.)

Chính vì thế, sau khi sự thật rằng tổ chức đang nhắm vào Garkhain bị tiết lộ từ miệng của Dietrich, tổ chức không thể lãng phí thời gian nữa.

(Tổ chức chắc chắn sẽ sử dụng mọi con bài để giết Sylvia. --Cơ hội duy nhất là khi Sylvia lên sân khấu vào ngày buổi biểu diễn tiếp tục.) 

Một lần nữa, đây là một kế hoạch đầy rủi ro khi đóng vai trò mồi nhử. 

Vì vậy, Rishe đã nghĩ ra một kế hoạch. 

(Tổ chức chắc chắn cũng không nghĩ rằng Sylvia không nói gì với phía Garkhain. Tuy nhiên, tâm lý của họ sẽ là phải giết Sylvia càng sớm càng tốt. –Đó là cách duy nhất để ngăn chặn thông tin rò rỉ.) 

"N-nhưng...!!" 

"Dietrich-dono?" 

Trước mặt Rishe đang trầm ngâm suy nghĩ, Dietrich hét lên như để tự tạo động lực cho bản thân.

"Nếu ta bị tổ chức coi là kẻ phản bội, chẳng phải việc làm mồi nhử sẽ càng thuận tiện hơn cho kế hoạch sao!" 

"...!" 

"Vì vậy, vì vậy... hãy để ta làm mồi nhử..." 

Dietrich run rẩy khi nói, thu hết can đảm có thể. 

"..." 

Chính vì hiểu điều đó nên Rishe khẽ mỉm cười và kéo tay áo của Arnold bên cạnh. 

"Này, Arnold điện hạ." 

Khi được gọi tên, Arnold cau mày và nhìn xuống Rishe. 

"Vương tử Dietrich dù trông như thế này nhưng ngài ấy cũng có tinh thần chính nghĩa mạnh mẽ đấy."

"Này Rishe, 'trông như thế này' là sao chứ!! Nói vậy thì ta rút lời đấy!? Ta rất giỏi tìm lý do để không làm mà!"

Dù Dietrich tuyên bố đầy tự tin, Rishe chỉ cười khổ. 

"Mặc dù nói thế, nhưng việc ngài ấy lo lắng cho em mà đến Garkhain cũng là một lý do thật sự, không phải là lời nói dối." 

Không phải chỉ vì bị ai đó xúi giục.

"...Ta không quan tâm. Điều đó không quan trọng." 

Arnold nhìn Dietrich với vẻ mặt không mấy hứng thú. 

"Dù người đàn ông này có cảm thấy thế nào, cũng không thay đổi được việc hắn là kẻ ngốc đã trục xuất em mà không cần suy nghĩ. Không có chỗ cho sự biện hộ, và cũng không có cơ hội để làm điều đó." 

"Ư...!!" 

"Hơn nữa, dù người đàn ông này có tự ý nói gì đi nữa cũng không liên quan. Đã đến nước này, việc tận dụng hắn triệt để là điều hiển nhiên." 

"Ôi, Arnold điện hạ…" 

"Tận, tận dụng sao?"

Arnold nói với Dietrich đang chớp mắt đầy ngạc nhiên. 

"Dù sao đi nữa, ngươi cũng chỉ là một bánh răng trong kế hoạch mồi nhử... Lý do chính thức để bố trí cận vệ của ta trong nhà hát là dùng sự hiện diện của ngươi làm mồi nhử." 

"…Hả…!?" 

Dietrich bối rối nhìn Rishe, và cô mỉm cười với anh ta.