Trans: Chí mạng
Có ai gọi hồn thì dịch tiếp~~
_________________________________________
Đêm đó, Rishe đi ra khu vườn như mọi khi cùng với hai hiệp sĩ cận vệ.
Cô mặc một chiếc váy màu xanh nước biển, dễ giặt và không để lộ vết bẩn, mái tóc dài được buộc kiểu đuôi ngựa.
Rishe bắt đầu thu hoạch dược liệu một cách âm thầm, trong khi các hiệp sĩ đợi ở một nơi xa một chút.
Nghĩ đến vấn đề đáng lo ngại đã nảy sinh trong ngày hôm nay.
(Bá tước Lorvain sẽ tham dự bữa tiệc tối. Dù có nghĩ ra cách nào đi chăng nữa, danh tính thực sự của “Lucious” chắc chắn sẽ bị bại lộ...)
Trong khi nhổ cỏ, cô thỉnh thoảng nhổ các mầm của các loại dược liệu.
Đêm nay trăng tròn, đủ sáng để Rishe có thể làm việc mà không cần đèn lồng bên mình.
(Mình dự định sẽ tiết lộ danh tính và xin lỗi sau khi thời gian huấn luyện kết thúc. Nhưng cho đến lúc đó, mình muốn trải qua quá trình huấn luyện thuần túy như một học viên cho vị trí hiệp sĩ.)
Rishe muốn tìm hiểu về các hiệp sĩ của Đế quốc Garkhain.
Và cô muốn biết về những cuộc chiến cũng như hệ tư tưởng quân sự của Garkhain mà Lorvain nói đến.
Rishe tham gia khóa huấn luyện này không chỉ để rèn luyện bản thân và tăng cường sức mạnh thể chất.
(Điều này sẽ giúp mình hiểu được dù chỉ một chút về những gì mà “Hoàng đế Arnold Hein” sẽ xây dựng trong năm năm tới...)
Rishe thở dài khi nhổ bớt những mầm non đang chớm nở.
Sau đó, cô chuẩn bị tinh thần cho những việc cần làm.
(—Về bữa tiệc tối, mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đón tiếp Hoàng tử Kyle một cách đàng hoàng mà không để Bá tước Lorvain chú ý, và cũng không để Hoàng tử Arnold nghi ngờ gì. Phải vượt qua được thử thách này! Thật mệt mỏi, nhưng những kiến thức mình có được ở kiếp thứ năm sẽ có ích!)
Cô phủi đất trên tay rồi đứng dậy.
Nhờ những buổi huấn luyện nên dường như cô đã quen với cảm giác mệt mỏi khi làm việc.
"Ngài có thể quay lại được không, Rishe-sama?"
"Xin lỗi, một chút nữa thôi. Hôm nay ta muốn thu hoạch thêm một ít dược liệu."
Cô trả lời hiệp sĩ và nhấc chiếc giỏ đựng cỏ dại đã nhổ.
Một làn gió đêm thổi nhẹ nhàng qua và vuốt nhẹ trên má cô.
Khi mùa xuân kết thúc, một mùa mưa ngắn ngủi sẽ bắt đầu trên lục địa này. Gió đêm nay là một điềm báo dễ chịu để chuẩn bị cho mùa mưa sắp tới.
Sẽ sớm đến mùa đom đóm. Có lẽ cô có thể tìm một nơi nào đó trong lâu đài này để xem chúng.
Trong khi đang suy nghĩ về điều đó, cô nhìn thấy một vài ngọn đèn sáng lên ở cửa sổ của một tòa tháp phía xa.
Thường ngày thì khu vực đó sẽ tối đen như mực. Một hiệp sĩ đã nhìn theo ánh mắt của Rishe và nói.
“Các học giả từ Coyolles đang ở trong tòa tháp đó.”
"Vậy à."
Phòng của Kyle đã được chuẩn bị ở lâu đài hoàng gia, nên những người khác có lẽ cũng đang ở đó.
Vì cô từng là học giả của Coyolles nên Rishe có quen với một vài người trong số họ. Dĩ nhiên ở kiếp này mọi chuyện chỉ là một chiều.
(Liệu Jerome và Gideon có ở đó không nhỉ? Greg ghét biển nên có vẻ sẽ ở lại Coyolles.)
Khi nhớ đến những khuôn mặt quen thuộc, tâm trí cô đặc biệt nhớ đến một người.
(--Thầy hiện đang đi khắp nơi để tìm tài liệu về dược phẩm lúc này.)
Trong cuộc đời làm dược sĩ, cô đã gặp thầy của mình khoảng một năm rưỡi tính từ thời điểm hiện tại.
Rishe đã lọt vào mắt xanh của người đó khi cô có kiến thức về y dược chỉ bằng việc tự học, nên đã dạy cho cô nhiều điều.
Họ đã làm việc với nhau đâu đó được khoảng hai năm nhưng vẫn còn rất nhiều điều cô muốn học hỏi.
(Không đời nào thầy lại có mặt trong nhóm ở Vương quốc Coyolles, nhưng... nếu có thể gặp lại, mình muốn thảo luận nhiều điều với thầy ấy.)
Có rất nhiều loại thuốc khác cô ấy muốn tạo ra cho tương lai, không chỉ cho trường hợp của Kyle. Vấn đề là còn thiếu nhiều loại thảo dược.
Những dược liệu cần thu hoạch và phơi khô trong mùa đông, tạm thời sẽ không có sẵn.
Cô đã thảo luận với thương hội Aria để xem liệu có cách nào đó để mua được chúng hay không, nhưng điều đó sẽ rất khó khăn trừ khi liên hệ được với Renfa, một cường quốc dược phẩm lớn.
(Tuy nhiên, Hoàng tử Kyle vẫn là ưu tiên hàng đầu. Mình sẽ phải thuyết phục các học giả của Coyolles để ngài ấy thử thuốc của mình trong một thời gian, ít nhất là vài ngày.)
Khó khăn nằm ở chỗ loại thuốc này có vị rất tệ.
Dù cô có cố gắng chứng minh rằng thuốc này không có độc thì cũng phải mất một thời gian.
(Nhưng nếu không bắt ngài ấy uống thuốc... Và mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này, trong 5 năm nữa, Hoàng tử Kyle thậm chí sẽ không thể đứng dậy khỏi giường bệnh được.)
Rishe biết điều này vì cô đã gặp Kyle với tư cách là một thương nhân trong kiếp đầu tiên.
Với việc kinh doanh đá quý, mang lại cho cô cơ hội làm ăn với hoàng gia Coyolles.
Kyle đã đánh giá cao Rishe và thực hiện rất nhiều giao dịch, nhưng tình trạng sức khỏe của anh ta ngày càng trở nên tồi tệ hơn.
Năm năm sau, Vương quốc Coyolles sẽ bắt đầu nhìn nhận Hoàng tử Kyle là một lựa chọn không còn phù hợp và bắt đầu hướng tới Hoàng tử thứ hai mới 5 tuổi, làm người kế vị.
(Nghĩ lại thì, năm nay là năm mà em trai cùng cha khác mẹ của Hoàng tử Kyle sẽ được sinh ra. Sinh nhật của ngài ấy là vào tháng bảy giống như mình... là tháng sau à.)
Lúc này, tại Vương quốc Coyolles, vị Hoàng hậu thứ ba tốt bụng chắc hẳn đang phải vất vả sinh đứa con đầu lòng.
“Tôi không có hứng thú với quyền thừa kế ngai vàng. Tôi nghĩ nó chả có ý nghĩa gì cả.”
Ở kiếp đầu tiên, Kyle đã nói như vậy.
“Nhưng ít nhất tôi muốn báo đáp một chút cho đất nước này và những người dân đã tôn trọng tôi như một Hoàng tử của họ bấy lâu nay... Hơn hết, tôi sợ rằng cuộc sống này sẽ kết thúc mà bản thân vẫn chưa thể đền đáp được.''
Những lời của Kyle được nói ra với một giọng khàn khàn, thậm chí không có đủ sức để ngồi dậy trên giường, vẫn còn đọng lại trong ký ức của Rishe.
(Quan trọng nhất mình cần phải đản bảo Hoàng tử Kyle khỏe mạnh trở lại...)
Cô cúi xuống mảnh đất hái những loại thảo dược chữa bệnh cho Kyle.
(Dù sao, mình tự hỏi liệu Kyle đã từng đến thăm Garkhain vào thời điểm này trong bất kì kiếp trước nào của mình chưa. Điều đó có thể là sự kiện xảy ra ở mọi cuộc đời của ngài ấy, nhưng cũng có thể đây là lần đầu tiên...)
Vì lý do chuyến thăm của Kyle là để chúc mừng lễ đính hôn của Arnold và Rishe.
(Nếu đây là một trong những thay đổi khác biệt so với những kiếp trước của mình. Có nghĩa là thực tại đang thay đổi.)
Nếu điều đó là sự thật thì đây không khác gì ngoài hy vọng.
(Có lý đấy. Mọi thứ đang thay đổi...Được rồi, bây giờ mình thậm chí càng có động lực hơn!)
Rishe muốn thay đổi tương lai của mình và sống lâu hơn mỗi giây so với lần cuối cùng của mình. Và cũng muốn được thư giãn càng sớm càng tốt.
Mục tiêu cô hướng đến mỗi ngày là ngủ đủ 10 tiếng, đọc sách dưới bóng râm vào buổi sáng và thưởng thức trà vào buổi chiều.
Cô tưởng tượng khi được nằm võng trên ban công vào lúc hoàng hôn, vừa ăn trái cây tươi trong khi sấy khô tóc sau khi tắm là một điều hạnh phúc biết bao.
Khi cô đang đắm chìm trong những tưởng tượng của mình, các hiệp sĩ phát ra giọng nói đầy căng thẳng.
"Rishe-sama. Xin hãy lùi lại."
"..."
Gần như cùng lúc với họ, Rishe cũng nhận ra điều đó.
“—Bất ngờ thật.”
Nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng của một người đàn ông vang lên.
(Không thể...)
Rishe theo bản năng đứng dậy trước giọng nói quen thuộc đó.
Dù không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt bởi bóng tối của tòa nhà gần đó, nhưng cô có thể nhận ra chiếc áo khoác trắng anh ấy đang mặc.
Có lẽ lý do khiến các hiệp sĩ cận vệ không rút kiếm là vì có cờ của Vương Quốc Coyolles trên vai áo khoác.
“Tôi cứ tưởng người phụ trách lĩnh vực này là người sẽ làm nghề giống như tôi, nhưng không ngờ đó lại là một tiểu thư cấp cao có hai hiệp sĩ đi cùng.”
"Anh là……"
Người đàn ông bước nhẹ tới chỗ Rishe.
Khi khuôn mặt anh ta được ánh trăng soi sáng, và Rishe có thể nhìn thấy rõ ràng, thở hổn hển trước diễn biến bất ngờ này.
(Tại sao?)
Người đàn ông có mái tóc vàng dài ngang vai được cột lại bằng một chiếc ghim nhỏ giống như của một cô gái.
Vì áo khoác không cài phía trước, nó bay phất theo gió.
Với vạt áo trắng tung bay, người đàn ông mỉm cười vui vẻ.
Vẻ đẹp của khuôn mặt mặc dù có phần nữ tính, nhưng cũng mang trong đó một vẻ quyến rũ mê hoặc khiến cho tuổi tác của anh ta trở nên khó đoán.
(Không thể nào thầy lại đang ở đây cùng Hoàng tử Kyle lúc này được... Không, không phải, giả định đó là sai lầm! Cho đến khi gặp nhau, mình không bao giờ biết được thầy ấy đang làm gì và ở đâu, nhưng...)
Người đàn ông kẹp điếu thuốc đang cháy giữa các ngón tay.
Đó là một loại thuốc lá nhẹ nhàng, thơm, không chứa độc tố như xì gà. Thay vào đó nó lan tỏa một mùi hương hoa dịu nhẹ, ngọt ngào xung quanh anh.
Rishe biết rõ mùi đó. Vì cô đã học điều đó từ lâu dưới sự dạy dỗ của người này.
"Chào buổi tối, đồng loại của tôi. Chính xác thì cô định dùng những dược liệu đó cho mục đích gì?"
(--Thầy....)
Người đàn ông mà Rishe từng gọi là thầy.
Michelle Evan đang đứng trước mắt cô.
HMM