Khoảng không gian tối đen như mực trong tâm trí tôi cứ tiếp tục kéo dài, nhưng tôi cảm thấy có điều gì đó quan trọng mà mình cần phải làm trong đó.
Tôi tự hỏi liệu mình có thể khám phá ra điều gì khác mà mình thực sự đã quên hay không.
Tuy nhiên, lúc này tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Nhưng tôi không được phép ngủ quên ở đây.
Tôi bằng một cách nào đó cố gắng vựng dậy bản thân, nhưng đầu óc tôi mù mịt đến mức tôi không thể suy nghĩ được. Cảm giác muốn thư giãn, nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ gần như nhấn chìm tôi trước khi tôi giật mình bởi một giọng nói.
''Cô Kiriha, cô Kosane Kiriha!'' Tôi sửng sốt trước giọng nói của ông ấy.
''Cô Kiriha, xin hãy trả lời câu hỏi của tôi.''
Làm thế nào tôi lại rơi vào tình trạng choáng váng như vậy? Tôi biết đã đến lúc mình phải trình bày luận văn.
''Xin lỗi. Câu hỏi là gì?'' Tôi hỏi một cách ngượng ngùng.
Giọng nói gay gắt của giáo sư vang vọng trong lớp.
''Giải thích 'Cách mạng nhận thức' là gì? Xin hãy giải thích chính xác và ngắn gọn.''
Chúa ơi, mình cần phải lấy lại tinh thần ngay bây giờ.
''Vâng, đó là tựa đề luận văn thạc sĩ của tôi, nghiên cứu về cái gọi là 'Cách mạng Nhận thức.'
''Khoảng 70.000 năm trước ở Châu Phi, loài người hiện đại được gọi là Homo sapiens đã tiến hóa. Một sự thay đổi cơ bản về khả năng nhận thức được cho là đã xảy ra vào thời điểm này.
Các nhà nghiên cứu ủng hộ giả thuyết này cung cấp bằng chứng cho thấy văn hóa loài người đã thay đổi mạnh mẽ vào khoảng 70.000 năm trước.
Nhiều yếu tố đóng vai trò là bằng chứng cho giả thuyết này. Vào khoảng thời gian đó, con người đã phát triển các loại vũ khí tiên tiến phức tạp và bắt đầu tạo ra những bức tranh khắc hang động có yếu tố tôn giáo và thần thoại quan trọng. Giả thuyết này đã trở nên nổi tiếng nhờ cuốn sách Sapiens: Lược sử loài người của Yuval Noah Harari. Trong đó, Harari lập luận rằng ''khả năng sáng tạo, tin tưởng và chia sẻ những điều viễn tưởng'' là gốc rễ của cuộc cách mạng về mặt nhận thức này.''
''Vậy thì... cô Kiriha, cô đánh giá giả thuyết này như thế nào?''
''Chà, nhiều người ủng hộ cuộc cách mạng nhận thức cho rằng một cuộc đột biến gen duy nhất trong não đã gây ra những thay đổi đột ngột về nhận thức trong một khoảng thời gian ngắn. Tuy nhiên, tôi nghĩ giả định này quá thuận tiện. Sẽ là quá đáng nếu nói rằng nghệ thuật là độc quyền duy nhất của Homo sapiens. Ví dụ, cũng có những bức tranh tường trong hang động ở châu Âu có trước sự xuất hiện của Homo sapiens.”
''Các nhà nghiên cứu cho rằng những bức tranh này được vẽ bởi người Neanderthal. Ngay cả khi chúng ta giả định, như Harari đã làm, rằng Homo sapiens vượt trội hơn người Neanderthal và tất cả các loài vượn nhân hình khác về khả năng tạo ra và tin tưởng vào những tưởng tượng, chúng ta cũng không thể chắc chắn rằng quá trình tiến hóa diễn ra một cách đột ngột, như cuộc cách mạng nhận thức gợi ý. Có lẽ thay vào đó, đó là sự thích nghi được thúc đẩy bởi sự khác biệt về môi trường sống giữa người Homo sapiens và người Neanderthal trong một khoảng thời gian dài hơn.''
''Tôi hiểu rồi, điều đó thật thú vị, vậy chính xác thì điểm khác biệt về môi trường đó là gì?''
''Ừ...ờ...cái đó...'' Tôi lắp bắp. Đó là điểm yếu nhất trong bài viết của tôi.
Ugh, lẽ ra ngay từ đầu tôi không nên chọn chủ đề này cho luận văn thạc sĩ của mình. Nếu các học giả nổi tiếng trên thế giới tranh luận với nhau về vấn đề đó thì không có kết luận nào đúng cả. Thật là một sai lầm đối với tôi, một sinh viên mới tốt nghiệp, khi đưa chính mình vào bài diễn thuyết
''Có chuyện gì vậy? Hãy trả lời câu hỏi này đi.'' Giáo sư của tôi thúc giục.
Tuy nhiên, tôi không thể nghĩ ra bất cứ điều gì. Miệng tôi trở nên run run và tôi thở nặng nề đến nỗi ngực tôi bắt đầu đau nhức.
''Được rồi, thế đủ rồi. Tôi sẽ hỏi câu hỏi tiếp theo.''
Ồ không, ông ấy có vẻ thất vọng. Tôi đã thất bại rồi, đây có lẽ là kết thúc.
Không, tôi có thể đắm mình trong sự hối tiếc sau này. Bây giờ là lúc để tôi giải quyết câu hỏi trước mắt.
''Hãy mô tả mối quan hệ giữa cuộc cách mạng nhận thức và những Ma pháp thiếu nữ.''
Vô tình, tôi để 1 câu phản hồi ngu ngốc bay ra khỏi mồm.
''C-cái gì...?
Ông ấy vừa nói gì? Ông ấy vừa hỏi một câu hỏi kỳ lạ mà tôi không bao giờ có thể lường trước được trong tình huống như thế này.
''Cô không nghe thấy sao? Mối quan hệ giữa cuộc cách mạng nhận thức và những Ma pháp thiếu nữ là gì?''
Vì vậy, rốt cuộc tôi không hề nghe nhầm. Một câu hỏi về cuộc cách mạng nhận thức...và những Ma pháp thiếu nữ? Cái này là cái gì? Tôi không biết phải trả lời thế nào hoặc thậm chí mục đích của câu hỏi như vậy là gì.
Khi tôi vẫn im lặng, giáo sư lại mở miệng.
''Có chuyện gì vậy, onee-chan? Hãy kể cho em nghe về mối quan hệ giữa cuộc cách mạng nhận thức và những Ma pháp thiếu nữ đi.''
Người đang ở trước mặt tôi bây giờ không còn là giáo sư của tôi nữa... mà là chính tôi.
Không, không, đó không phải là tôi. Tôi ko cười 1 cách vô duyên như thế đâu. Cô gái đó là Eruna Kiriha, là chị em song sinh của tôi vốn đã chết.