(Trong hình là Shake Toba, có thể xem như nó là món khô cá hồi)
“Hãy lớn lên nào, Guggegderestaf.”
“Xin đừng đặt cái tên quái dị cho mầm cây thế giới.”
“Cái tên này là do tôi tự nhiên nghĩ ra thôi đó.”
“Làm sao người ta có thể cảm thấy yêu thương nổi với cái tên giống như của Ác ma nào đó bị bay màu sau khi xuất hiện vài chương chứ.”
“Vậy thì đi thăm dò ý kiến vậy.”
“Tôi biết tỏng là sẽ chẳng có cái tên nào ra hồn nên bác bỏ.”
“Nhất định mọi người bỏ thư vào hộp trưng cầu vì nghĩ rằng nó sẽ trở nên thú vị… Không, họ đang góp ý kiến vì nghĩ rằng chủ đề sẽ rất thú vị đó.”
“Cậu nâng độ khó như vậy thì chủ đề sẽ không đến nữa đâu.”
“Chỉ cần phù hợp là được mà, mọi người hãy thoải mái viết đi nhé. Đúng rồi, kể cả cái thứ trên bàn của bạn cũng được.”
“Cậu thỉnh cầu kiểu gì cho nhân sinh của mình đấy.”
“Tôi chỉ cần xoay sở tốt thì ổn thôi mà.”
“Đúng là tôi cũng có cảm giác cậu làm được, nhưng nếu tôi đánh giá điều đó là tốt thì tôi sẽ phải tự hỏi lại bản thân về định nghĩa của tốt xấu nên xin phép dừng lại tại đây.”
“Đúng rồi, trong lúc tôi chuyển sinh dị giới thì có thể nhờ cô tưới nước cho Guggegderestaf không?”
“Tưới cho mầm cây thế giới cũng được thôi, nhưng tôi lại hơi ghét cái tên đó.”
“Đành chịu, tôi sẽ làm một thiết bị tưới cây tự động vậy.”
“Cậu có thể làm một thết bị liên tục tưới cây trong suốt mấy chục năm thời gian chuyển sinh ư?”
“Xong rồi.”
“Nhanh quá.”
“Tôi cũng không phải trở thành kim giây đồng hồ để trưng đâu.”
“Rõ là để trưng.”
“Đây là thiết bị sẽ dùng ma pháp thuỷ mỗi khi kim chỉ mười hai giờ.”
“Không ngờ lại có tác dụng, nhưng thứ này thì bác bỏ.”
“Tôi đã dốc nhiều công sức vậy mà…”
“Chỗ này sẽ bị ngập nước mất. Tôi sẽ tưới nước cho nó nên hãy nhịn đi.”
“Vậy thì hãy rút thăm nào. Phải chi có thể gặp gỡ các cô gái nhỉ.”
“Tôi thật sự khó chịu khi phải bắt đầu nghĩ đến chuyện có lẽ cậu thật sự cần có yêu đương mới mãn nguyện đấy.”
“Tèn ten, từ bạn có bút danh Anonenone, [tai trái của heroine].”
“Là cơ thể của con gái rồi. Xin chúc mừng.”
“Tôi đang suy nghĩ không biết nên chọc ngoáy như thế nào.”
“Đừng suy nghĩ, cũng đừng chọc ngoáy.”
“Trước tiên thì lựa chọn thiết lập nhỉ… Cả tai đều là vùng kích thích tình dục.”
“Gỡ.”
“Ôi không, heroine có lỗ tai nhạy cảm cũng nhiều lắm mà.”
“Sau chuyện xương sườn thì tôi không tin tưởng cậu nữa. Tôi chấp nhận chuyện cậu yêu đương, nhưng nhục dục thì không.”
“Tiếc quá. A, nhưng có một thứ tôi không thể nhượng bộ.”
“Là cái gì?”
“Xin hãy thêm thiết lập dũng sĩ không có fetish tai. Tôi không muốn bị đối phương liếm đâu.”
“Đành chịu vậy, tôi sẽ thêm vào.”
“Ôi không, bên trong heroine là đàn ông đó. A, không gỡ được.”
“Và tôi sẽ bỏ tai trái ra khỏi fetish. Dĩ nhiên heroine sẽ là nữ giới rồi.”
“Cô đừng nói vậy rồi len lén đổi thành đàn ông nhé.”
“Đành chịu vậy.”
“Không thể sơ suất được gì hết.”
“Nghe cậu nói vậy thì tôi có thêm chút tự tin rồi.”
“Tôi cũng không muốn bị bấm lỗ đâu, với lại cảm giác ở phần dái tai cũng nên tăng lên mức cao nhất.”
“Toàn là lựa chọn cấu tạo lỗ tai nhỉ. Cậu đừng chọn mấy cái thiết lập quái dị đấy.”
“Phát ra âm thanh thì chắc khỏi đi nhỉ. Tôi cũng không muốn khiến heroine bị neurose đâu.”
“Quyết định đúng đắn.”
“Vậy nên tôi nghĩ mình nên Mặc Khải bằng niệm thoại.”
“Kiểu gì tôi cũng thấy tương lai cô ấy bị neurose nên gỡ.”
“Ôi không, đã bảo không sao đâu mà. Tôi sẽ không nói nhiều đến vậy đâu.”
“Vậy thì tôi sẽ thiết lập cho cậu một lần một tháng, mỗi lần chỉ được một phút. Thế được không?”
“Được rồi, thế thì tôi đi đây.”
-------------------------------------------------------------------
“Guggegderestaf, tới giờ uống nước rồi đó. Có ngon không? Ra là vậy ư. Nhưng mà ngươi trưởng thành chậm quá nhỉ, hệt như cậu ấy vậy, fufu.”
“Tôi về rồi nè.”
“Mỗi lần phải gọi tên Guggegderestaf thì phiền lắm đấy, hay là để ta tắm ngươi bằng axit nhỉ.”
“Vừa về đã thấy địa ngục.”
“E hèm, quả nhiên là không được sao?”
“Giữa chừng bình tĩnh lại thì tôi nhận ra mình không thể kết đôi với heroine được.”
“Cậu nên nhận ra từ đầu mới đúng.”
“Tiện thể thì cô ấy tên là Leapris, heroine chính của dũng sĩ.”
“Hiện tại thì vẫn còn đúng kiểu điển hình.”
“Nghề nghiệp là giáo sĩ.”
“Về khoản này thì có hơi hiếm nhỉ.”
“Vũ khí là xác chết.”
“Cậu có biết cụm từ Chiêu Hồn Sư không?”
“Tôi biết chứ.”
“Vậy heroine ấy không phải Chiêu Hồn Sư sao?”
“Không đâu, cô ấy là giáo sĩ đó.”
“Mặc dù dùng xác chết để chiến đấu ư?”
“Đúng rồi, cô ấy nắm xác chết ma vật mà vung vẩy.”
“Chiêu Hồn Sư chắc cũng phải giật mình đó. Tại sao lại có một heroine kinh khủng như vậy?”
“Tôi cũng không rõ lắm, nhưng chắc là để tạo cá tính thì phải.”
“Tôi không nghĩ sẽ có bất cứ ai được lợi từ cá tính đó đâu.”
“Cuộc gặp gỡ giữa tôi và Leapris diễn ra vào năm cô ấy 12 tuổi.”
“Cậu ở yên cho đến lúc ấy nhỉ.”
“Vì không ấy thể hiểu lời nói nên cô ấy chỉ nghĩ mấy lời ấy là tưởng tượng.”
“Heroine trưởng thành chậm thật.”
“Do cô ấy sống ở trong núi.”
“Vậy giáo sĩ là sao?”
“Leapris là đứa trẻ bị bỏ lại trên núi và may mắn được ma vật nhặt về nuôi dưỡng. Cho đến lúc 10 tuổi thì được con người phát hiện và mang về.”
“Quá khứ thật bi thương nhỉ.”
“Tiện thể thì ma vật nuôi dưỡng cô ấy sau này đã trở thành cánh tay phải của Ma Vương. Kẻ ấy được gọi là Benizakeoni Specious.”
“Cuộc tái ngộ không ngờ đến.”
“Ủa? Cô biết người đó à?”
“Tôi cảm thấy thật sợ hãi với sự quan sát kém cỏi của cậu đấy.”
“Specious là gã đàn ông có thể giết chóc con người không khoan nhượng, nhưng hắn ta lại do dự trước đứa bé như cô ấy và đã chọn cách nuôi dưỡng. Ngoài ra thì tôi có cảm giác hắn khá là chú trọng đến hải sản.”
“Chắc chắn là chú trọng rồi.”
“Tuy nhiên, vì không thể cứ nuôi dưỡng con gái loài người nên hắn ta đã cố tình sắp xếp để con người phát hiện và bảo hộ Leapris.”
“Câu chuyện hay nhỉ, cứ nhắm mắt cho qua tiểu tiết vậy.”
“Leapris được nuôi dưỡng bởi giáo hội do giáo sĩ vận hành, khi lên 12 tuổi thì cô ấy đã có thể tiến hành trò chuyện thường ngày.”
“So với hai năm thì trưởng thành cũng gọi là đầy đủ.”
“Tiện thể thì cô ấy cũng học được ma pháp Tái Sinh.”
“Tôi tò mò về độ khó của cuộc trò chuyện thường ngày rồi đấy.”
“Và còn về Mặc Khải đầu tiên thì hãy dùng cái này đi nhỉ.”
[Leapris, Leapris hỡi, con có nghe thấy không?]
“Cậu lấy lại sức mạnh mà đáng lẽ đã mất đi rồi ư.”
“Trông giống nhân vật chính lắm phải không.”
“Nhân vật chính không bao giờ đi nói chuyện thông qua cửa sổ hệ thống đâu.”
[Ta sẽ Mặc Khải cho con, con có thể trở thành người phụ nữ mà dũng sĩ mong cầu. Hãy rèn luyện bản thân đi]
“Mặc Khải đúng là thông báo những việc vốn không thể biết, nhưng cái này thì hơi quá lố rồi.”
[Nào, hãy hướng tới vị trí đứng đầu trong harem đi, Leapris]
“Dũng sĩ có harem sao.”
“Leapris tin tưởng hoàn toàn vào lời Mặc Khải mà bắt đầu rèn luyện mình.”
“Tin hẳn luôn ư.”
“Tôi cũng lặp lại rất nhiều lời Mặc Khải nghiêm khắc vì hạnh phúc của Leapris đó.”
“Cậu ở cùng cô ấy từ khi sinh ra nên cũng có cảm giác gần như là cha mẹ nhỉ.”
[Leapris hỡi, con hiện còn thua cả một cục đá ven đường đối với dũng sĩ. Với chừng ấy năng lực heroine thì nhắm tới chiếc ghế heroine chính chỉ là điều lố bịch]
“Khắt khe hơn tôi nghĩ.”
“Là người mang giấc mơ muốn cùng thám hiểm với dũng sĩ được thế giới mong cầu, Leapris đã thành thật tiếp nhận lời Mặc Khải của tôi.”
“Cô bé ngoan thật đấy.”
[Con nghĩ với chừng này cá tính sẽ có thể lưu lại trong ký ức dũng sĩ sao? Kẻ nắm củ cải chiến đấu còn gây ấn tượng gấp mấy lần. Con hãy cầm xác chết ma vật mà vung vẩy đi]
“Quả nhiên là tại cậu.”
“Đến tuổi 15 thì cô ấy đã trở thành mỹ thiếu nữ nổi tiếng trong nước.”
“Dùng xác chết làm vũ khí thì dĩ nhiên là nổi tiếng rồi.”
“Ừm, không biết tại vì sao nữa.”
“Cậu không biết chịu trách nhiệm với lời nói của mình nhỉ.”
“Đối với một Leapris đã có đủ mọi thứ: sức mạnh đáng sợ dù còn trẻ tuổi, mỹ thiếu nữ, cùng với đó là cảm giác mới lạ khi dùng xác chết làm vũ khí; chuyện dũng sĩ tiếp xúc chỉ còn là vấn đề sớm muộn.”
“Cái cuối là khi nhìn thấy thứ đáng sợ cơ.”
“Tình cờ gặp gỡ dũng sĩ, Leapris đã bị đánh trúng con tim ngay từ cái nhìn đầu tiên.”
“Yêu từ cái nhìn đầu tiên à.”
“Phương châm của dũng sĩ chính là tiên hạ thủ vi cường.”
“Là công kích ư?”
“Chắc là vừa đúng lúc cô ấy đang dùng xác chết của Undead nên mới bị hiểu lầm.”
“Hiểu lầm… Khoan… Ưm…”
“Tuy nhiên, Leapris được tôi rèn luyện sẽ không dễ dàng bị hạ gục bởi công kích mèo cào của dũng sĩ.”
“Dũng sĩ mà chỉ như mèo cào trước heroine…”
“Sau trận kịch chiến, Leapris rốt cuộc thành công nắm được trái tim dũng sĩ.”
“Tại sao? Không lẽ dũng sĩ thích phụ nữ mạnh mẽ à?”
“À không, đó là ma pháp kiểu bóp nát tinh thần.”
“Hoá ra là giải quyết trận đấu.”
“Và như thế, Leapris đã hạ gục dũng sĩ mà giành được chiếc ghế heroine chính.”
“Không có cái dòng chữ nào yêu cầu phải đánh bại dũng sĩ để làm heroine chính đâu.”
“Và cuộc thám hiểm của cô ấy đã bắt đầu, trong khi vẫn lôi dũng sĩ theo.”
“Không phải là xác chết dũng sĩ đấy chứ?”
“Không sao đâu, dũng sĩ vẫn còn thở.”
“Nghe chẳng giống không sao gì cả.”
“Các cường địch liên tục xuất hiện, nhưng Leapris lần lượt hợp tác với dũng sĩ mà đánh bại đối thủ.”
“Dù sao cũng là dũng sĩ và giáo sĩ đã đánh bại dũng sĩ. Về tổ đội thì quá ưu tú rồi.”
“Dũng sĩ tăng cường và củng cố harem, còn Leapris thì vẫn không nhường lại chiếc ghế heroine chính.”
“Hoá ra là đánh bại các heroine sao?”
“Gia tăng đồng đội lúc ban đầu là chuẩn nhất rồi.”
“Thật đáng hận vì nghe rất hợp lý.”
”Và rồi màn dạo đầu sắp sửa kết thúc, câu chuyện sẽ chuyển sang những cuộc chiến với quân Ma Vương.”
“Màn dạo đầu khiến dũng sĩ phải bội thực nhỉ.”
“Quân đội Ma Vương vô cùng mạnh mẽ và rất gian xảo. Kẻ đặc biệt nguy hiểm chính là Benizakeoni Specious.”
“Cha nuôi của heroine xuất hiện rồi sao.”
“Sức mạnh và trí lược gian xảo của gã không thể nào chỉ dừng lại ở vị trí cánh tay phải của Ma Vương.”
“Hẳn rồi.”
“Nhất định gã chính là người chuyển sinh dị giới, hơn nữa còn trải qua rất nhiều lần.”
“Hẳn rồi.”
“Chúng tôi đã khổ chiến rất nhiều đó, thật không muốn gặp lại lần nào nữa đâu.”
“Chuyện đó thì không thể đâu.”
“Chuyện Leapris nhớ ra gã cũng là một vấn đề, cô ấy vẫn nhớ rõ công ơn được nuôi dưỡng.”
“Heroine cũng xem trọng lễ tiết nhỉ.”
“Tuy nhiên, Specious vẫn chiến đấu và muốn hoàn thành vai trò của mình, cứ thế này thì Leapris sẽ chết nên tôi đã động viên bằng Mặc Khải.”
[Cái tên tép riu thế này thì nhanh xử lý rồi phơi nắng đi. Nào nào, cái đuôi đó dễ nắm lắm phải không? Dùng làm vũ khí thì tốt lắm đó]
“Lời Mặc Khải thì lại khốn nạn.”
“Nhận được sự trợ giúp từ Mặc Khải, dũng sĩ và Leapris đã đánh bại Benizakeoni Specious.”
“Leapris quá ngoan ngoãn tiếp nhận Mặc Khải làm tôi lo lắng thật đấy.”
“Đạt được vũ khí mạnh nhất, cuộc quyết chiến với Ma Vương sắp sửa bắt đầu.”
“Hình ảnh thật gớm ghiếc, và kẻ đó chắc cũng là người chuyển sinh dị giới nhỉ.”
“Tuy nhiên, đến đây thì bệnh của dũng sĩ lại phát tác.”
“Loại bệnh chưa được kể từ đầu đến giờ lại tự dưng nhảy ra.”
“Đó là lời nguyền buộc dũng sĩ phải phát dục với lỗ tai.”
“Úi chà, là lỗi của tôi sao.”
“Các heroine lần lượt bị xâm hại bởi dũng sĩ.”
“Xâm hại ở đây là nghĩa tối thì tôi sẽ giận đấy.”
“Tai mọi người đều nhạy cảm cả.”
“Không thể nào.”
“Toàn là đám người chuyển sinh yêu cầu vùng kích thích tình dục ở toàn bộ lỗ tai.”
“Toàn là đám ngốc sao.”
“Tuy nhiên, Leapris bị dũng sĩ lếu lều vẫn không hề suy chuyển.”
“Nhờ tôi gỡ thiết lập ra nhỉ, thỉnh thoảng cũng có ích.”
“Mặc dù thành công chế ngự dũng sĩ, nhưng hầu hết đồng đội đều rơi vào trạng thái không thể chiến đấu.”
“Không có đồng đội nam nào sao?”
“Không nam giới nào lại muốn vào tổ đội mà dũng sĩ dẫn theo lượng lớn phụ nữ đâu.”
“Cũng đúng, tiện thể thì có bao nhiêu nữ giới vậy?”
“Tính cả Leapris là 58 người.”
“Dũng sĩ gì mà thiếu tiết tháo quá vậy.”
“Rốt cuộc thì chỉ còn hai người dũng sĩ và Leapris tiến về phía Ma Vương.”
“57 heroine gục ngã vì bị liếm lỗ tai, khung cảnh thật tồi tệ.”
“A, chính xác thì còn có cả Benizakeoni Specious nữa.”
“Trong thân phận vũ khí nhỉ, bỏ lại cũng được mà.”
“Và rồi trận chiến với Ma Vương Left Door đã bắt đầu.”
“Tên đó cũng là người chuyển sinh nhỉ?”
“Cái gì cơ? Nữ thần có thể biết sao?”
“Cậu ít hứng thú với người khác quá đấy.”
“Trong lòng tôi lúc nào cũng bị lấp đầy bởi nữ thần cả.”
“Nếu tôi vui mừng với chuyện đó thì coi như tôi mất tư cách làm người rồi.”
“Nhưng cô là nữ thần mà?”
“Kể cả nữ thần cũng mất tư cách.”
“Ma Vương vô cùng mạnh mẽ, Leapris cũng phải rơi vào khổ chiến.”
“Dù sao thì đối phương cũng là Ma Vương chuyển sinh dị giới, chắc hẳn là rất nguy hiểm.”
“Cũng do cô ấy không quen với việc dùng hai tay nữa.”
“Không phải dũng sĩ đã chết rồi đấy chứ?”
“Dù bị dồn vào tử địa, nhưng chuyển động của Ma Vương bỗng nhiên trở nên chậm chạp, Leapris không để lỡ cơ hội mà tung một đòn nghịch đảo tình thế.”
“Có chuyện gì vậy?”
“Tôi cũng không biết nữa. Dường như hắn đã nhìn thấy gì đó ở đằng sau Leapris, nhưng tôi chỉ thấy mỗi cánh cửa ở đó thôi.”
“Cô ấy đứng ở bên phải nhỉ?”
“Ồ, không ngờ nữ thần lại hiểu rõ như vậy.”
“Ai mà không hiểu chứ. Hắn bị sang chấn tâm lý luôn rồi kìa.”
“Tuy thắng lợi còn nhiều bí ẩn, nhưng thế giới đã đạt được hoà bình.”
“Trong lòng tôi thì bí ẩn được giải đáp hết rồi.”
“Dũng sĩ đã sống lại nhờ ma pháp Tái Sinh của Leapris.”
“Ma pháp tiện tay học cũng có ích rồi nhỉ. Hãy hồi sinh cả Benizakeoni Specious đi.”
“Về chuyện đó thì vào lúc hạ gục Ma Vương, xác chết của Specious đã…”
“Bị bể nát ư?”
“Bị đâm vào Ma Vương và không thể rút ra được.”
“Ma Vương chết trong khi bị cá hồi đỏ đâm thì chắc lại chờ chuyển sinh rồi.”
“Leapris sống hạnh phúc mãi mãi cùng dũng sĩ đã đánh bại Ma Vương.”
“Người đánh bại là cô ấy cơ, và bằng cá hồi đỏ.”
“Tuy có cảm giác như tiễn con gái đi lấy chồng, nhưng dũng sĩ cũng không phải kẻ xấu nên tôi đành phải chịu.”
“Kẻ đành chịu là cậu đấy. Cơ mà ngay từ thời điểm có 58 heroine thì tôi có cảm giác dũng sĩ không ra gì rồi.”
“Trước tiên thì để giảm thiểu thiệt hại đến mức thấp nhất, tôi đã khéo léo dùng Mặc Khải để hắn chủ yếu chạm vào tai phải.”
“Lãng phí Mặc Khải quá đi.”
“Nói chung là vì cuộc đời bị phát dục bởi đàn ông nên tôi mới quay về nè.”
“Đối với tôi thì cũng không tệ lắm đâu.”
“Và về quà tặng.”
“Nếu là cá hồi đỏ thì đem trả về đi.”
“Nó bị đâm vào Ma Vương rồi nên không rút ra được đâu.”
“Đúng nhỉ, thế thì rốt cuộc là gì?”
“Vật mà Leapris luôn mang theo.”
“Trả lại đi.”
“Là một chiếc khuyên tai.”
“Cậu nói dễ hiểu nhầm quá đấy.”
“Sau khi sống qua khoảng thời gian dài, Leapris rốt cuộc đã nhận ra sự tồn tại của tôi và nói rằng ‘Con đã được ngài quan tâm rất nhiều, xin ngài hãy mang theo chiếc khuyên tai luôn theo con từ nhỏ để làm quà.’”
“Trẻ ngoan thật nhỉ.”
“Đúng rồi đó, cho dù già lão, con bé vẫn dùng xác chết dũng sĩ làm vũ khí mà chiến đấu.”
“Tôi rút lại lời vừa nãy.”
===================================
Dưới đây là hình ảnh phác thảo của nhân vật chính, nữ thần và Ma Vương Spacious kiêm Benizake.
Cái tên này đến từ bộ truyện “Hội chứng muốn sống bình an tại dị giới” của cùng tác giả.