“Xin chào nữ thần, hôm nay cô cũng xinh đẹp lắm đó.”
“Tôi thấy khó chịu với thái độ kệch cỡm đó nên sẽ tăng trọng lực xung quanh cậu gấp 10 lần. Nếu bò đi thì có lẽ cậu sẽ làm chuyện bần tiện nên hãy ngồi thẳng tại đó đi.”
“Đây chính là sức nặng của tình yêu sao.”
“Tôi sẽ tặng cậu thêm khối vàng làm phần thưởng cho sự cứng cỏi đó. Tôi sẽ liên tục đặt từng khối lên đùi cậu.”
“Tăng thêm trọng lực cũng được thôi, nhưng tôi muốn cô cũng ngồi lên trên đó luôn cơ.”
“Tôi không muốn bị nói là nặng cân nên bác bỏ.”
“Đáng tiếc quá… A, hình như sắp đến giờ chuyển sinh rồi. Hộp trưng cầu ơi hộp trưng cầu à~.”
“Trọng lực gấp 10 lần mà cậu vẫn thản nhiên di chuyển được sao.”
“Tôi chuyển sinh thành đất cũng không phải chỉ để trưng đâu.”
“Tôi chỉ thấy nó dùng để trưng thôi đấy.”
“Mặc dù có thể di chuyển ý thức, nhưng nếu được thì tôi muốn chuyển động hoạt bát vào lần chuyển sinh tới, chắc không phải mỗi tôi nghĩ vậy đâu nhỉ?”
“Nếu biến thành đất thì ai cũng vậy thôi.”
“Phải rồi ha. Lần trước là mặt đất phẳng phiu, lần này thì tôi mong mình thật là cao lớn. Nhưng chắc không hy vọng được mấy.”
“So với mặt đất thì tôi thấy có hy vọng lớn đó.”
“Tèn ten. Từ bạn có bút danh Nanh sói Kurotsuchi, [kim giây của tháp đồng hồ].”
“Vừa có thể hoạt bát vừa cao nữa nhỉ. Xin chúc mừng cậu.”
“Ai da, cảm ơn cô nhé.”
“Quả nhiên cậu không biết mỉa mai là gì nhỉ. Nhưng đây lại là kiểu chuyển sinh không thể di chuyển sao.”
“Đúng là nếu trở thành đồng hồ đeo tay hay đồng hồ báo thức thì còn có thể cất bước lên đường rồi.”
“Cậu không cần phải bó buộc làm đồng hồ đâu, nhưng nếu đã vậy thì cậu bắt đầu lựa chọn thiết lập đi.”
“Hồi làm mảnh đất trước mê cung vùng biên cảnh thì rảnh rỗi phát ngán luôn. Nếu có thể làm tháp đồng hồ tại nơi dũng sĩ hay Ma Vương hoạt động thì tốt quá.”
“Phát ngán vì rảnh rỗi hay nhàm chán thì cậu đang dần ngừng làm nhân loại rồi đấy.”
“Dù sao thời gian không làm người của tôi cũng dài hơn mà.”
“Vậy mà cậu vẫn không thay đổi tính cách thì thật đáng kinh ngạc đó.”
“Là do người quen hồi còn làm con người của tôi đã dạy rằng không được quên tâm tính thuở ban đầu đấy.”
“Lời dạy rất hay, nhưng cậu hãy trưởng thành đi nhé.”
“Tôi hát hay lên rồi đó.”
“Là do cậu luyện tập lúc làm mảnh đất nhỉ. Cậu đã thiết lập xong chưa?”
“Vâng, xong rồi đó.”
“___ Thỉnh thoảng vẫn nên xác nhận lại. Trong thiết lập cấp bậc cheat của cậu có gì?”
“Là thiết lập [mỗi khi chỉ số 12 thì Ragnarok sẽ xảy ra].”
“Gỡ.”
“Ôi không.”
“Cậu định gây ra Ragnarok mỗi phút sao. Còn có gì nữa?”
“Còn cái [dừng thời gian].”
“Và chỉ cậu có thể hành động?”
“Đúng rồi, vừa hợp với đồng hồ mà lại còn mạnh nữa.”
“Gỡ.”
“Ôi không.”
“Có khác gì gây đảo lộn thời gian của đồng hồ đâu. Cậu làm phiền người ta lắm đấy.”
“Cô bảo một kim giây của tháp đồng hồ phải sống sót mà không có kỹ năng cheat đấy hả!”
“Ngược lại, đồng hồ mà có hai tính năng này thì chỉ là đối tượng cần bị loại trừ thôi. Với lại cái sau còn là hàng lỗi nữa.”
“Còn lại chỉ toàn là mấy cái thiết lập nghèo nàn thôi mà…”
“Nhớ cố gắng đi nhé. Mà tôi cũng không rõ liệu cậu cố gắng được không.”
-------------------------------------------------------------------
“Hửm? Đã đến lúc này rồi sao… Nhìn đồng hồ lại làm mình nhớ đến cậu ta. Hình như cũng trôi qua không ít thời gian rồi, không biết cậu ta có khoẻ không?”
“Tôi về rồi nè.”
“Trả lại thời gian ưu tư của tôi đi.”
“Cô buồn vì tôi sao? Thật hân hạnh quá đi.”
“Nếu cậu đã trải nghiệm làm đồng hồ thì hãy để tôi đặt cậu tại sa mạc làm đồng hồ mặt trời nhé.”
“Sống như đồng hồ bằng thân thể con người có hơi khổ đó.”
“Không chỉ đơn giản là hơi đâu. Trước tiên thì hãy nghe cậu báo cáo vậy.”
“Tôi đã trở thành kim giây của tháp đồng hồ lớn nhất tại vương quốc mà dũng sĩ dùng làm cứ điểm. Có rất nhiều người lắm luôn.”
“So với mê cung ở tít vùng biên cảnh thì đúng là nhiều thật.”
“Nhưng tôi lại bất mãn vì có nhiều cặp đôi hẹn nhau đứng chờ ở dưới chân tôi.”
“Dù sao cũng là tháp đồng hồ lớn nhất mà, vừa đủ tốt để hẹn nhau rồi.”
“Vì vậy, tôi đã hợp tác với anh trai kim giờ và anh trai kim phút, những người đều cùng là người chuyển sinh, và làm lệch thời gian để khiến giờ hẹn của họ bị hỗn loạn đó.”
“Ái chà, lại có thêm hai người chuyển sinh không ra gì cả nhỉ.”
“Ừ thì đây là thời đại có ý kiến làm kim giây tháp đồng hồ mà. Người khác nghĩ đến chuyện làm kim phút hay kim giờ cũng không lạ đâu.”
“Đúng là cũng có cánh cửa (trái) của lâu đài Ma Vương nữa.”
“Lần này thì anh trai kim giờ và anh trai kim phút đều là kim tốt cả.”
“Kim làm gì có tốt hay xấu chứ.”
“Anh trai kim giờ chỉ hoạt động vài lần một ngày nên rất là nổi tiếng với các tinh linh vận hành máy móc bên trong, ngoài ra anh ấy còn rất quan tâm bọn họ nữa.”
“Kim tốt thật nhỉ. Tưởng tượng đến cảnh đó cũng khiến tôi cảm thấy có chút yên bình.”
“Anh trai kim phút thì có chút bực dọc nên thường hay tặc lưỡi lắm.”
“Kim xấu thật nhỉ, nhưng đó không phải chỉ là âm thanh phát ra khi chuyển động thôi sao?”
“Nhưng toàn thân anh ấy đều làm bằng đá quý nên lúc nào cũng toả sáng lấp lánh.”
“Kim tốt thật nhỉ, anh em các cậu đều có chất liệu khác nhau ư?”
“Anh trai kim phút là đá quý, anh trai kim giờ là từ cây thế giới.”
“Phù hợp với tính cách nhỉ. Nhưng nếu giống nhau thì tốt hơn đấy.”
“Và tôi, kim giây, được làm bằng vật chất tối.”
“Hậu quả vì tôi lười kiểm tra thiết lập chi tiết đây sao.”
“Tạo hình tượng cũng mệt lắm đó.”
“Là kiểu ngứa tay phải ư?”
“Là kim giây kiểu Ma Vương cơ.”
“Cậu chắc không trở thành Ma Vương của thế giới đấy đâu nhỉ?”
“Chuyện đó thì không sao đâu. Ma Vương là do một người bình thường tuyệt vọng với nhân sinh mà hoá thành đó.”
“Thế thì tốt quá, mà có nên gọi là tốt không?”
“Trước tiên là về chuyện sinh hoạt hằng ngày, thật ra cơ bản đều gần giống nhau cả.”
“Tôi thì nghĩ mỗi ngày đều không khác gì cơ.”
“Không đâu, mỗi ngày đều có những sự kiện đầy kích thích được tạo ra bởi các kim đó.”
“Tôi chỉ toàn thấy dự cảm xấu, mà cứ nghe thử vậy.”
“Đầu tiên là anh trai kim giờ. Anh ấy đã huấn luyện các tinh linh điều khiển cơ quan và biểu diễn nhiều tác phẩm trên sân khấu.”
“Tuyệt vời thật nhỉ, anh ta chắc chắn là người nổi tiếng rồi.”
“Tiếp theo là anh trai kim phút. Mỗi lần anh ấy đều tán tỉnh người khác nhau.”
“Một cây kim chả ra gì.”
“Tuy nhiên, rất nhiều người được anh trai kim phút thuyết giáo đều cực kỳ thành công và trở thành nhân vật lưu lại tên tuổi trong lịch sử.”
“Tuy hơi phiền não nhưng cứ xem như là tốt đi.”
“Và cuối cùng là tôi, người đã tạo ra kích thích mỗi ngày cho dân chúng với thiết lập [phát động ma pháp ngẫu nhiên mỗi khi chỉ số 12].”
“Lại làm bậy rồi nhỉ, cậu bắn ma pháp tứ tung 1440 lần một ngày sao.”
“Về cơ bản thì chúng đều là ma pháp loại hồi phục, thường hay trị liệu thương tổn và mệt mỏi cho những người gần đó.”
“Tôi cũng muốn nói cậu là kim tốt, nhưng bản thân không thể bỏ qua cụm ‘về cơ bản’ đấy đâu.”
“Thỉnh thoảng cũng có ma pháp công kích nữa.”
“Thấy chưa, chả ra gì cả.”
“Ma pháp công kích đều trúng vào các cặp đôi.”
“Ngẫu nhiên mà cậu nhắm chuẩn nhỉ.”
“Khi đã quen rồi thì trực giác của tôi có thể biết được ma pháp công kích sắp tới đó.”
“Dùng 1440 lần một ngày thì biết được cũng không lạ lắm.”
“E rằng trình độ ma pháp của tôi thuộc hàng mạnh nhất thế giới.”
“Thật tốt khi cậu không bắn ma pháp mỗi giây nhỉ.”
“Hét tên ma pháp mỗi giây thì cũng mệt lắm.”
“Vậy là mỗi phút cậu lại hét một lần sao?”
“Chỉ ma pháp công kích thôi, khoảng cách mỗi lần đều khoảng một tiếng.”
“Không ngờ đám người đó lại hẹn nhau dưới một cái tháp đồng hồ hét tên ma pháp công kích một tiếng một lần đấy.”
“Vì có cảm giác kích thích nên nổi tiếng lắm đó.”
“Người dân mạnh mẽ thật nhỉ.”
“Song, vào một hôm, sấm sét phán xử lại lỡ đánh thẳng vào vị vua đang diễu hành.”
“Bị phán xử bởi một cây kim giây sao.”
“Vị vua cứ như bị điên mà đòi phá huỷ tháp đồng hồ.”
“Tôi nghĩ dân chúng từ đầu đến giờ mới bị điên ấy.”
“Tuy nhiên, tháp đồng hồ là địa điểm thư giãn đối với mọi người. Dân chúng đã lên tiếng phản đối rằng đây là điều phi lý.”
“Tôi thì thấy hợp lý đấy.”
“Trong đó cũng có cả dũng sĩ.”
“Có luôn sao.”
“Là người đàn ông trong cặp đôi mà lúc nào tôi cũng bắn ma pháp trúng.”
“Là nhân quả với dũng sĩ sao, quả nhiên là kim giây kiểu Ma Vương.”
“Bởi vì dũng sĩ đã nói vậy nên đức vua đành nhịn xuống chuyện phá huỷ tháp đồng hồ.”
“Cậu được dũng sĩ cứu rồi nhỉ.”
“Thế nhưng, vị vua lại đòi hỏi rằng ‘Hãy điều tra bí mật của tháp đồng hồ đã bắn ma pháp và cải thiện nó đi.’”
“Ông ta nói chuẩn rồi.”
“Và rồi dũng sĩ vận dụng đầu óc vốn có của mình mà lần ra sự tồn tại của chúng tôi.”
“Nếu cậu hét tên ma pháp một tiếng một lần thì tôi không nghĩ dũng sĩ cần làm tới vậy để mò ra đâu.”
“Và rồi anh trai kim giờ đã bị gỡ ra.”
“Đầu óc dũng sĩ không dùng được.”
“Vì bắn ma pháp công kích mỗi một tiếng nên anh trai kim giờ đã bị nghi ngờ.”
“Ra là vậy. Cho dù ngẫu nhiên, nhưng cứ mỗi 3600 giây thì cậu nhất định sẽ bắn ma pháp công kích nữa.”
“Manh mối quyết định chính là giọng nói khi hét ma pháp của tôi lại giống với anh trai kim giờ.”
“Cậu bắt chước giọng người ta sao?”
“Kinh nghiệm tiền kiếp đã có tác dụng.”
“Cậu không chỉ hát mà còn tập cả trò đó nữa. Nhưng nếu cậu không ngừng bắn ma pháp thì chẳng phải sự nghi ngờ đối với kim giờ sẽ lập tức bị cởi bỏ sao.”
“Không hề. Vì chịu cú sốc do anh trai kim giờ bị gỡ ra nên tôi đã rơi vào trạng thái thần kinh không thể tiếp tục bắn ma pháp.”
“Trạng thái sốc quá tiện lợi cho cậu rồi. Rốt cuộc cậu đã thành công vu tội cho người ta nhỉ.”
“Và như thế, đất nước tiến vào hoà bình trong một khoảng thời gian.”
“Chính cái người làm rối loạn hoà bình lại còn dám nói sao.”
“Song, khi tôi vừa hét tên ma pháp vừa sử dụng thì cơn lốc bạo ngược lại đánh trúng vào vị vua đang diễu hành.”
“Cậu có phải đang tự nhắm vào người ta không vậy.”
“Thật không thể tin được, tháp đồng hồ lại một lần nữa bị ông ta đòi đập bỏ.”
“Hẳn rồi.”
“Tuy nhiên, tháp đồng hồ là địa điểm thư giãn đối với mọi người. Dân chúng đã lên tiếng phản đối rằng đây là điều vô nhân đạo.”
“Tôi thì thấy đủ nhân đạo đấy.”
“Trong đó cũng có cả Ma Vương.”
“Lại có người không nên có nhỉ.”
“Anh ta vốn là con người của đất nước này. Thế nhưng vì bất hạnh chồng chất và tuyệt vọng nên mới trở thành Ma Vương.”
“Cũng phải, nhưng Ma Vương mà ở đó thì không được rồi.”
“Đối với anh ấy, tháp đồng hồ là nơi mang kỷ niệm trong quá khứ.”
“Nếu đã nói đến vậy thì đành nhượng bộ thôi.”
“Đó là địa điểm kỷ niệm với người yêu ngày xưa, cảm xúc của anh ta không cho phép việc đánh mất nó.”
“Đáng lẽ đó là một câu chuyện đẹp, nhưng tại vì cậu mà cứ có cảm giác kỳ kỳ.”
“Tiện thể thì lý do anh ta trở thành Ma Vương là vì bị người yêu đá nên mới tuyệt vọng với cuộc đời.”
“Ma Vương cũng kỳ kỳ không kém.”
“Anh ta phải nhập viện do bị sấm sét phán xử đánh trúng trong lúc chờ đợi nên bị người yêu đá do bỏ lỡ cuộc hẹn.”
“Là cậu sinh ra Ma Vương sao.”
“Thật là một Ma Vương nhỏ nhen nhỉ.”
“Đã bị như thế mà còn muốn bảo vệ tháp đồng hồ thì tôi thấy người ta rộng lượng lắm rồi đấy.”
“Bởi vì Ma Vương đã nói vậy nên đức vua đành nhịn xuống chuyện phá huỷ tháp đồng hồ.”
“Lần này thì cậu lại được Ma Vương cứu sao.”
“Thế nhưng, vị vua lại một lần nữa đòi hỏi rằng ‘Hãy điều tra bí mật của tháp đồng hồ đã bắn ma pháp và cải thiện nó đi.’”
“Ông ta nói chuẩn rồi.”
“Và rồi Ma Vương vận dụng bộ óc vốn có của mình mà lần ra sự tồn tại của chúng tôi.”
“Dù sao thì dũng sĩ cũng đã từng tìm được nên chắc là khoẻ thôi.”
“Và anh trai kim phút đã bị gỡ ra.”
“Đầu óc Ma Vương cũng không dùng được.”
“Tại vì tôi được làm từ vật chất tối.”
“Nhắc mới nhớ, vật chất tối là vật chất không thể quan sát bằng quang học nhỉ.”
“Hơn nữa, Ma Vương bị loá mắt bởi đá quý nên định dùng nó đầu tư nhằm vận hành quân đội Ma Vương.”
“Đúng là cũng có lợi tức. Và rồi vì cú sốc do một lần nữa mất đi anh trai nên cậu không thể hét được và vu tội thành công?”
“Không, chỉ là do lâu rồi mới hét nên tôi bị đau họng.”
“Vậy là cậu không bị sốc nhỉ.”
“Rồi một tuần sau, do cổ họng đã hoàn toàn bình phục nên tôi mới mừng rỡ dùng ma pháp và lại đánh trúng vị vua đang diễu hành.”
“Tên vua đấy không phải thích diễu hành quá rồi sao.”
“Ngọn nghiệp hoả tàn nhẫn đã đánh trúng ông ta.”
“Tàn nhẫn ở đây là cậu đấy.”
“Có lẽ cô sẽ nghĩ đây là nói dối, nhưng tháp đồng hồ lại một lần nữa suýt bị phá huỷ.”
“Hẳn rồi.”
“Tuy nhiên, tháp đồng hồ là địa điểm thư giãn đối với mọi người. Dân chúng đã lên tiếng phản đối rằng đây chính là bạc tình bạc nghĩa.”
“Tôi thì thấy hợp tình hợp lý rồi.”
“Trong đó còn có cả Tanaka-san.”
“Ai vậy?”
“Là người bình thường hay đi qua tháp đồng hồ.”
“Thật sự đó là ai vậy? Có liên quan gì đâu?”
“Thỉnh thoảng tôi cũng đánh trúng anh ta bằng ma pháp công kích nữa.”
“Cậu lôi người ta vào rồi sao, thế mà người đó vẫn muốn che chở cho tháp đồng hồ nhỉ.”
“Tại vì anh ta rất thích đau đớn.”
“Hoá ra là vậy ư.”
“Bởi vì Tanaka-san đã nói vậy nên đức vua đành nhịn xuống chuyện phá huỷ tháp đồng hồ.”
“Ý chí tên vua này yếu quá rồi đấy.”
“Thế nhưng, vị vua lại một lần nữa đòi hỏi rằng ‘Hãy điều tra bí mật của tháp đồng hồ đã bắn ma pháp và cải thiện nó đi.’”
“Ông ta nói chuẩn rồi.”
“Và rồi Tanaka-san vận dụng bộ óc vốn có của mình mà lần ra sự tồn tại của tôi.”
“Có thật là tốt không?”
“Anh ta đã phanh phui rằng chiếc kim giây được làm bằng vật chất tối chính là đầu sỏ của mọi chuyện.”
“Tanaka-san còn ưu tú hơn cả dũng sĩ với Ma Vương.”
“Song, vì chìm đắm vào ma pháp của tôi nên anh ta đã chấp nhận bỏ qua.”
“Thật đáng tiếc. Nhưng nếu vậy thì chẳng phải cậu sẽ lại bắn ma pháp và lộ ra rằng vụ việc chưa được giải quyết sao?”
“Vì quá kinh hãi trước tính cách của Tanaka-san nên tôi bị sốc và rơi vào trạng thái thần kinh không thể dùng ma pháp trong thời gian dài.”
“Thần kinh của cậu trong thế giới này yếu ớt thật nhỉ.”
“Và trong lúc ấy, Ma Vương đã xâm chiếm.”
“Có vẻ anh ta đã bán đi kim phút và thành công khuếch trương quân đội rồi.”
“Quân Ma Vương mạnh mẽ công phá bảo hộ của tường thành, trong phố vô cùng hỗn loạn.”
“Diễn biến nghiêm túc xảy ra chậm quá đấy.”
“Trước kẻ khốn kiếp gây hỗn loạn tại đất nước mà mình được chăm sóc tận tình từ trước đến nay, tôi đã tấn công quân Ma Vương đang đóng quân ở phía trước tháp đồng hồ.”
“Tên khốn kiếp là cậu mới đúng. Và tôi thật thất vọng trước năng lực học tập của Ma Vương đó.”
“Tôi đã kiềm chế sức sát thương từ trước đến nay, nhưng giờ thì tôi bắt đầu sử dụng ma pháp thật sự.”
“Cậu đang nói rằng sấm sét phán xử, cơn lốc bạo ngược rồi nghiệp hoả tàn nhẫn không có sức sát thương ư?”
“Ma pháp nghiêm túc của tôi, người đã tiêu tốn thời gian dài vào việc luyện tập ma pháp, liên tiếp tấn công quân đội Ma Vương. Đến cuối cùng thì thả cơn mưa sao băng dịu dàng về phía Ma Vương.”
“Tôi thật muốn hỏi mưa sao băng rơi thẳng xuống mình lại có yếu tố dịu dàng gì?”
“Chúng có hình động vật rất đáng yêu.”
“Xem như suýt soát là có đi.”
“Và như thế, tuy cái chết của dũng sĩ là một nỗi bi kịch, nhưng thế giới đã thành công tiêu diệt Ma Vương và nắm giữ hoà bình.”
“Sao dũng sĩ tự dưng chết ngang vậy.”
“Anh ta đã bị đè nát bởi sao băng có hình cá heo đáng yêu.”
“Biết ngay mà.”
“Đại khái là thế. Rốt cuộc thì tháp đồng hồ bị phá huỷ nên cuộc đời của tôi cũng chấm dứt.”
“Rốt cuộc lại bị phá huỷ sao.”
“Do mưa sao băng dịu dàng đánh trúng vào vị vua đang diễu hành.”
“Cậu cũng không biết ăn năn gì nhỉ.”
“Tanaka-san thì chết đi vào lúc chiến đấu với quân đội Ma Vương và dường như đã chuyển sinh dị giới.”
“Có vẻ như cần phải điều tra một chút phương hướng của đứa gây rắc rối đó rồi.”
“Độ thoả mãn cũng không tệ, nhưng quả nhiên là vẫn thiếu đi yếu tố Heroine nhỉ. Ngoài ra thì cuộc sinh ly tử biệt với các anh em cũng rất đau đớn.”
“Cậu nghĩ là tại ai hả?”
“Đúng rồi, tôi có mang quà về đó.”
“Lần trước cậu là đất nên tôi không để ý lắm, nhưng lần này thì sao?”
“Tàn tích của anh trai kim phút.”
“Kim tốt, tôi sẽ trang trí nó lên vậy.”
Chỉ những người mắc chứng Chuunibyou, thường hay quấn băng tay phải rồi gào thét đau đớn như thể đang phong ấn thứ gì đó.