“Để tơ giới thiệu cho mọi người nhé! Người này là Yamori Yuu, sinh viên đại học sống cạnh tớ đó!”
“R-Rất vui được gặp anh! Em là Fuyushima Yukiho…!”
“Em là Akabane Aki~ Rất vui được gặp anh~”
“Yamori Yuu, và anh cũng thế.”
Sau khi gặp Mahiru và đãi cô bé nước ép, cô liền giới thiệu tôi với bạn mình.
Fuyushima-san là một cô bé đeo kính đang lo lắng, còn Akabane-san thì là một cô bé dễ thương với phong thái rất dễ chịu.
“Ahahaha–sao trông cậu cứ ngớ người ra thế Yukiho~?”
“L-Là vì tớ thường không có cơ hội được bắt chuyện với sinh viênđại học đấy biết chưa!? Sao Aki thờ ơ vậy hả?”
“Tớ là kiểu người không hề lo lắng khi nói chuyện với người ta mà lại~”
“Không công bằng!”
(Thực sự rất là không công bằng luôn ấy.)
Cảm giác hệt như Fuyushima-san trong tim tôi ngay khi nghe Akabane-san nói như thể là chuyện đó bình thường với cô bé vậy.
Tôi thường không có cơ hội bắt chuyện với nữ sinh cao trung. Kể cả hồi còn là học sinh cao trung, thì hàng ngày tôi gần như không hề bắt chuyện với cô nào, nên chỉ là lẽ thường tình thôi.
Dù giờ có nói chuyện với Mahiru gần như là mỗi ngày đi nữa thì tôi không thực sự xem cô bé là “Nữ sinh cao trung” vì ban đầu trông cô có vẻ rất thân thiện. Nếu phải dùng phép loại suy thì tôi sẽ nói rằng cảm giác như mình đang đối xử với em gái hay là học sinh tiểu học hàng xóm vậy.
“...? Sao vậy anh? Sao em cảm thấy như là anh đang so sánh em với Yukiho vậy nhỉ…?”
“Không có gì…Anh chỉ thấy vui vì Mahiru ngây thơ thôi.”
“Ể!!? Anh vừa nói gì vậy ạ? T-Tự dưng khen em như thế chả giúp gì được cho anh đâu nhá?”
“....Đó có thật là lời khen không ta…?”
“Đảm bảo trong suy nghĩ của Mahiru là như thế.”
Trong khi đang nói về chuyện đó, tự dưng Mahiru nhìn quanh ở phía sau tôi và đôi mắt có hơi mở to chút. Và khi nhận ra ánh nhìn của tôi, cô ngay lập tức bắt đầu huýt sáo, điều cô bé thậm chí chưa hề làm nhưu thể là định nói “Không có gì đâu ạ~”.
“...Ờm ừ, Aoba nhỉ? Không cần phải hù tôi từ đằng sau đâu.”
“Oái—! Sao cậu tìm ra được hay thế?”
Ngay khi vừa nói vừa nhìn phía trươc, tôi liền nghe thấy giọng nói khó chịu đằng sau.
Ngoảnh lại nhìn thì, đúng là cô bạn cùng khóa Aoba Aoi, cô mặc chiếc áo sơ mi trắng giản dị với quần jean bó trông như người mẫu vậy, cô đơ người trông như thể lúc trước định nhảy vồ vào tôi vậy.
“Chì. Nếu có thời gian cho mấy việc vớ vẩn này thì cô nên ở lớp thì hơn đấy.”
“Xin nhỗi~ hôm qua tớ đã cố không uống quá nhiều rồi, nhưng mà vì lý do nào đó mà tớ lại ngủ quên. Ôi trời~ chả nhẽ uống nhầm rượu?”
“Sai lầm duy nhất là cái đầu và điểm số của cô ấy.”
Ngay khi thở dài trước cô nàng nát rượu đang mimr cười rạng rỡ như mọi ngày này, Fuyushima-san và Akabane-san liền nhảy vồ vào Mahiru như thể là muốn biết gì đó vậy.
“N-Nè Mahiru! Anh chàng đẹp trai ấy là ai thế!? Cậu cũng biết anh ấy à!?”
“Ừm…Tớ có biết…cơ mà…”
“Mahiru nhát ghê~ Cậu là người duy nhất thân thiết với anh đẹp trai này thôi à…”
“K-Không phải đâu! Chị Aoba—”
Có lẽ Mahiru định nói “Trông chị giống trai thật, cơ mà thật ra là con gái đó.” nhưng rồi liền ngừng nói ngay khi Aoba vỗ vai Mahiru và nở nụ cười nham hiểm.
“Rất vui được gặp các quý cô~! Anh là Aoba Aoi, và như các em thấy đó, anh đây là trai thẳng nha. Rất vui được làm quen.”
“!?”
Trong khi tôi với Mahiru giật mình nhìn Aoba, cô nàng liền cười bọn tôi như thể vô cùng thích thú với tình huống này vậy…Thật hối hận vì có vẻ tôi đã sai lầm khi mời cái cô này…
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại