Nữ nhân xấu, đêm nay gia nhập vào săn giết

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kyoukai Senjou no Horizon

(Đang ra)

Kyoukai Senjou no Horizon

Kawakami Minoru

Việc tái tạo lịch sử diễn ra suôn sẻ cho đến năm 1413 sau Công nguyên, khi một cuộc chiến nổ ra ở Thần Quốc. Điều này khiến Thần Quốc Hài Hòa đổ bộ xuống thế giới ban đầu.

860 6378

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

431 7562

Trở Thành Người Bảo Hộ của Ác Nhân

(Đang ra)

Trở Thành Người Bảo Hộ của Ác Nhân

Giọt Sương Mùa Xuân

Suốt mười năm ròng rã, tôi đã bảo hộ cho những tội đồ với mục đích khai sáng họ. Giờ đây.

10 13

Vào Đông Tái Hiện

(Đang ra)

Vào Đông Tái Hiện

Tuyết Lê Đôn Trà

Đây là một câu chuyện tuổi trẻ có chút ấm áp, có chút kinh dị, có chút lãng mạn, xảy ra trên một hòn đảo vào mùa đông, giữa một nhóm thiếu niên nam nữ.

76 56

Sousei Mahou No Saigensha

(Đang ra)

Sousei Mahou No Saigensha

Miwamohi

Khởi màn câu chuyện ma pháp mạnh nhất về thiếu niên vô tài lật đổ lẽ thường của thế giới!

10 2

Chương Thánh Nữ - Chương 4: Cảm ơn cậu, Otto!

Trên nền tuyết trong sân, một cái hố hình người trông vô cùng nổi bật.

Nhìn Otto vẫn ngồi trên đất, hồi lâu chưa hoàn hồn, Liva cũng hiếm khi cảm thấy hơi ngại ngùng.

Thể chất của cơ thể này tuy không thể so với người nhà Kaslana "chuẩn", nhưng vẫn mạnh hơn đám nhóc bình thường nhiều. Cho nên lấy Otto, cái "bình bệnh" này, làm đệm thịt, hình như đúng là hơi vô liêm sỉ thật...

"Cậu không sao chứ?"

"Không, không sao... Tớ nghỉ ngơi một chút, nghỉ ngơi một chút là khỏe ngay..."

Để chứng minh lời mình nói là thật, Otto cố gượng đứng dậy, tuy cơn đau ở hông khiến cậu nhăn nhó, nhưng vẫn cứng miệng nói: "Cậu không bị thương là tốt rồi."

"May mà có cậu, tớ chẳng bị sao cả, cảm—"

Hửm?

Nhìn Otto đầy vẻ quan tâm trước mắt, trong lòng Liva đột nhiên nảy ra một ý nghĩ thất đức.

"Hít—"

"Liva, cậu sao vậy?!" Nhìn Liva đột nhiên ôm lấy mắt cá chân, đau đớn hít một hơi khí lạnh, Otto nhất thời căng thẳng hẳn lên.

Tình hình gì đây? Lẽ nào vừa rồi mình không đỡ trúng Liva, cô ấy vẫn bị ngã bị thương sao?!

[Năng lượng +80]

Tuyệt cú mèo~

Nghe thấy tiếng thông báo của hệ thống vang lên trong đầu, Liva mới hơi hài lòng một chút, nhưng trên mặt cô không hề biểu lộ ra ngoài, vẫn là vẻ mặt đầy đau đớn.

Cô ngẩng đầu nhìn Otto đầy hoảng hốt, trong mắt tràn ngập sự hoang mang: "Otto, chân của tớ hình như gãy rồi!"

"Cái gì?!" Nghe vậy Otto lập tức thất kinh, quan tâm quá nên loạn, cậu cũng chẳng kịp suy nghĩ tại sao vừa nãy người này còn đứng một bên không sao, bây giờ lại gãy xương rồi, vội vàng vươn tay nâng chân Liva lên: "Đừng chạm đất, đừng để chân chạm đất nữa!"

Đáng ghét, nếu vừa rồi mình có thể đỡ chuẩn hơn một chút thì—!

[Năng lượng +800]

?!!!

Cảm ơn cậu, Taro! (T/N: Ý nói "anh hùng")

800 điểm năng lượng đó, dễ dàng có được như vậy!

Liva vui quá mức thậm chí quên cả việc tiếp tục giả vờ tàn tật, trực tiếp vui vẻ nắm lấy tay Otto: "Otto, tớ yêu chết cậu mất!"

"?"

Lượng thông tin quá lớn trong nhất thời thậm chí khiến Otto ngẩn người tại chỗ, cậu "load" một lúc lâu, cuối cùng mới đỏ mặt, lắp bắp mở miệng: "Cậu, chân của cậu không sao chứ?"

"Không sao, tớ lừa cậu đó!" Liva vung tay nhỏ, mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Otto, cái máy ATM phiên bản năng lượng này: "Cậu đúng là anh hùng của tớ~"

!

Anh hùng? Mình, là anh hùng của Liva sao?

Otto mờ mịt nhìn mầm lá trong tay mình, lại nhìn vào đôi mắt vô cùng chân thành của cô gái, cuối cùng chỉ có thể ngập ngừng nói một câu: "Mùa đông đúng là sắp qua rồi."

Ngay cả 500 năm sau, Otto, lúc này đã là Đại Giáo chủ duy nhất của Schicksal, khi hồi tưởng lại cuộc đời mình, cũng vẫn là bắt đầu từ mùa đông này.

Vào mùa đông này, cô gái từ trên trời rơi xuống đã mang đến cho cậu mầm non của mùa xuân.

Từ đó, cuộc đời của con người tên Otto này bắt đầu chuyển động.

[Phát hiện mục tiêu Otto Apocalypse độ thiện cảm tăng, độ thiện cảm hiện tại: 9]

[Hiệu suất sạc năng lượng mục tiêu hiện tại: 900%]

Tiếc là bất kể Otto nghĩ thế nào, cậu ta dù sao cũng bị Liva đè cho suýt chết.

Mà cậu ta dù có không được coi trọng đến đâu, cũng là tộc trưởng nhà Apocalypse, con trai của Đại Giáo chủ Schicksal.

Otto với thân phận như vậy bị một đứa con riêng nhà Kaslana nhặt về từ bên ngoài làm bị thương, đương nhiên sẽ gây ra sóng to gió lớn.

"Thật sự vô cùng xin lỗi, sau khi trở về chúng tôi sẽ dạy dỗ con bé cẩn thận."

Trong phòng khách nhà Apocalypse, tộc trưởng nhà Kaslana, Francis Kaslana, chân thành cúi đầu xin lỗi người phụ trách nhà Apocalypse: "Liva mới vừa trở về, không hiểu chuyện lắm, mong ngài tha thứ cho con bé lần này."

"Xin lỗi..." Liva cũng ủ rũ cúi đầu xin lỗi Otto, khiến cậu ta trông vô cùng bất an.

Haiz, đè người ta suýt chết, phụ huynh đối phương tức giận cũng là bình thường... Liva trong lòng có chút bất lực.

"Francis-sama, Otto thiếu gia nói thế nào cũng là con trai của Giáo chủ đại nhân, sau này phiền ngài vẫn nên quản thúc lại một số kẻ không thể lên mặt bàn, lỡ như lại làm thiếu gia bị thương thì không hay đâu."

Người phụ trách nhà Apocalypse vuốt vuốt bộ ria mép của mình, nói giọng quái gở. Nếu là bình thường, Francis tính tình cương trực e là đã sớm đấm thẳng vào mặt gã rồi, nhưng biết làm sao được, lần này đúng là con trẻ nhà mình phạm lỗi, cũng đành phải ngoan ngoãn cúi đầu xin lỗi.

"Thật sự rất xin lỗi, sẽ không để tình huống này xảy ra nữa đâu."

"Vậy lần này cứ thế đi, chuyện này tôi sẽ không bẩm báo với Giáo chủ đại nhân nữa..."

Người phụ trách hừ một tiếng, đi đến trước mặt Liva, khinh miệt liếc cô một cái: "Sau này đừng có lại gần Otto thiếu gia nữa."

"Vâng."

Liva cúi đầu, trông như thể thật sự sợ hãi, điều này khiến Otto lập tức trở nên vô cùng bất an.

Khó khăn lắm mới có được người công nhận mình, còn bằng lòng làm bạn với mình, lẽ nào nhanh như vậy đã sắp mất đi rồi sao?

Trong ánh mắt mất mát và đau buồn của Otto, Francis dẫn Liva rời đi ra phía cửa.

[Năng lượng +500]

Mình lại làm tổn thương trái tim của một người bạn, chỉ vì cái thân phận chết tiệt này—

Đột nhiên, Otto phát hiện Liva khi đi lướt qua trước mặt cậu, đã lén nở một nụ cười ranh mãnh với cậu, còn nháy mắt một cái, nói nhỏ.

"Hẹn gặp lại sau nhé, nhà phát minh vĩ đại~"

"?!"

Nhìn thấy nụ cười đó của đối phương, Otto đột nhiên cảm thấy tim mình đập mạnh một cái, một cảm giác ấm áp chưa từng trải qua dường như thuận theo máu chảy đi khắp toàn thân.

Không biết phải đáp lại thế nào, cậu cuối cùng chỉ đành ngập ngừng gật đầu.

Cuộc trao đổi thì thầm của hai người tuy qua mắt được người phụ trách nhà Apocalypse, nhưng lại không qua mắt được Francis, một chiến binh, ông liếc nhìn hai đứa trẻ, bất đắc dĩ lắc đầu.

Bọn trẻ thích chơi cùng nhau cũng là chuyện tốt mà.

Nói đến thì, Kallen cũng trạc tuổi bọn chúng, hay là để cả ba đứa chơi cùng nhau nhỉ? Chứ con bé đó cả ngày không phải ăn thì cũng là huấn luyện...