"Nghe nói dạo này mày qua lại khá thân thiết với người nhà Kaslana?"
Khi Otto chào tạm biệt Liva và Kallen, một mình trở về nhà, điều đầu tiên chào đón cậu chính là giọng điệu chế nhạo quái gở của người anh trai: "Có phải mày đã quên mình họ gì rồi không?"
"Là Apocalypse, thưa huynh trưởng."
Otto cung kính cúi đầu, không biểu lộ bất kỳ ý tứ công kích nào.
Người đến thấy bộ dạng yếu đuối không phản kháng này của Otto, khá là bực bội mà tặc lưỡi, nhưng cũng không có hành động gì khác.
"Hừ, con gái của gia chủ nhà Kaslana và một đứa tạp chủng nhặt về... Nếu mày đã thích tìm đám đó lãng phí thời gian, vậy thì cứ đi đi."
Anh trai của Otto cười lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi: "Dù sao thì chúng cũng chẳng sống được bao lâu."
"Huynh trưởng đi thong thả."
Cho đến tận khi người đàn ông đó rời đi, Otto vẫn luôn cúi đầu, không hề biểu lộ nửa phần bất mãn.
Nhưng bàn tay giấu trong tay áo của cậu đã sớm siết chặt.
Người nhà Kaslana đều sống không lâu?
Đùa kiểu gì vậy, chuyện này mình tuyệt đối sẽ không cho phép nó xảy ra!
Otto đã lập lời thề như vậy, nhưng sự thật lại chứng minh, trước một số chuyện, sức mạnh của một mình cậu chẳng thể làm được gì.
Năm 1466, chỉ chưa đầy một năm trôi qua, cha của Kallen, gia chủ nhà Kaslana, đã chiến tử khi đối mặt với Honkai.
Ngửi thấy mùi khét lẹt lan tỏa trong không khí, nhìn Kallen ngã gục trên quan tài khóc không thành tiếng, Otto chỉ cảm thấy tay chân lạnh ngắt.
Cha của Kallen là người mạnh nhất mà cậu từng thấy, thậm chí có lúc Otto còn coi ông như một vị thần bảo hộ, cho rằng bất kể là khủng hoảng gì ông đều có thể dễ dàng giải quyết.
Thế nhưng bây giờ, 'vị thần' đó lại cứ thế dễ dàng nằm trong một cỗ quan tài.
Vậy thì, Liva thì sao?
Cô không có chiến lực mạnh như vậy, không có Thiên Hỏa Thánh Tài, thậm chí là một đứa con riêng với huyết mạch thưa thớt, ngay cả khả năng kháng Honkai cuar cô cũng không mạnh bằng những người Kaslana khác.
Nhưng là một Kaslana, cô ấy nhất định sẽ bị phái ra chiến trường đối mặt với Honkai, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
[Năng lượng +5000]
Liva đột nhiên nhận được thông báo bên cạnh Otto, có chút nghi hoặc quay đầu lại, phát hiện Otto lúc này sắc mặt tái nhợt, thậm chí cơ thể cũng đang run rẩy.
A, cũng phải, ngay cả người mạnh như cha của Kallen cũng chết rồi, cậu ta sợ hãi cũng là bình thường.
Đột nhiên cộng năng lượng, là đang lo lắng mình cũng sẽ chết sao? Không ngờ cậu nhóc này cũng khá có lương tâm.
Nhưng cậu ta có lo lắng nữa cũng vô dụng, vì mình chắc chắn sẽ chết.
Nghĩ đến đây, Liva vươn tay vỗ nhẹ lên vai Otto, nở một nụ cười an ủi với cậu.
"Không sao đâu, sau này để tớ bảo vệ cậu."
Phát ngôn trong tình huống này kiểu gì cũng phải cộng thêm chút độ thiện cảm cho mình chứ nhỉ?
Nhưng thông báo hệ thống mà Liva muốn nghe đã không xuất hiện.
Thế này mà cũng không cộng? Độ thiện cảm cấp 10 không lẽ thật sự là max cấp rồi sao...
Liva đang lẩm bẩm tính toán trong lòng đã không chú ý đến ánh mắt phức tạp của Otto.
Không, Liva, tớ sẽ bảo vệ cậu.
Bất kể phải trả cái giá nào...
Gần đây, Liva đột nhiên phát hiện kế hoạch lớn "cày" năng lượng của mình dường như rơi vào bế tắc.
Kể từ khi cha qua đời, Kallen dồn toàn lực vào việc huấn luyện, hầu như mỗi ngày đều dành toàn bộ thời gian ở trong sân tập, khiến mình cũng ngại đi làm phiền cô ấy.
Mà Otto sau khi tham dự tang lễ xong cũng trở nên thần thần bí bí, mỗi ngày không phải là ngâm mình trong thư viện thì cũng là không biết chạy đi đâu ở một mình, phần lớn thời gian đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, Liva muốn tìm cũng không tìm thấy người.
Hết cách, Liva đành phải tự làm việc của mình.
Thời gian cứ thế vội vã trôi qua.
Tuy là Kaslana, nhưng do độ tinh khiết của huyết mạch quá thấp, Liva hoàn toàn không theo kịp huấn luyện của các tộc nhân khác, vì vậy dứt khoát bị từ bỏ việc bồi dưỡng thành Nữ Võ Thần (Valkyrie). Sau khi được nuôi dưỡng đến tuổi trưởng thành, trong tộc đã cho cô một khoản tiền, để cô tự mình muốn làm gì thì làm.
Dường như là vì quá "phế", cấp trên cảm thấy cho dù phái cô ra chiến trường e cũng là đi nộp mạng.
Về điểm này, Liva thực ra có lời muốn biện giải.
Cô, người mang trong mình hệ thống và đã "cày" được lượng lớn năng lượng từ Kallen và Otto, nếu muốn trở nên mạnh mẽ, nói không chừng ngay cả Kallen, Nữ Võ Thần mạnh nhất Schicksal hiện tại, cũng có thể vượt qua.
Nhưng sau đó cô suy nghĩ một chút, phát hiện nếu mình trở nên quá mạnh, dường như sẽ không dễ chết như vậy nữa.
Thế thì sao được, thà rằng "nằm im mặc kệ" còn hơn!
Dù sao thì cái đãi ngộ "bị đuổi ra khỏi cửa" này, nếu là người Kaslana khác có lẽ sẽ vô cùng tức giận mà tuyên bố "ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu nữ nghèo", nhưng đối với Liva mà nói thì đây quả thực là niềm vui bất ngờ.
Không cần làm gì cả, Hoan hô!
Thế là Liva trở thành người Kaslana đầu tiên bị đuổi ra khỏi cửa ttrong suốt bao nhiêu năm qua của Schicksal.
Vào ngày rời khỏi Schicksal, Kallen đã gác lại việc huấn luyện mà mình luôn kiên trì, ôm Liva gào khóc, khiến Liva còn tưởng mình không phải bị đuổi đi mà là đang "đưa tang".
Nhưng xét thấy Kallen còn nhân tiện cung cấp một lượng lớn năng lượng, Liva quyết định miễn cưỡng tha thứ cho cô ấy.
Nhưng Otto tên cặn bã này, mình đi rồi mà lại không qua tiễn đưa năng lượng cho mình— khụ, là tiễn đưa mình.
Đúng là quá vô tình.
Tuy biết gã này chỉ thích Kallen, nhưng nói thế nào thì đây cũng là 5 năm tình cảm đó, vậy mà ngay cả gặp một mặt cũng không thèm sao?
Trọng điểm là ngay cả một chút năng lượng cũng không cho, đúng là keo kiệt!
Nếu không phải nhìn thấy độ thiện cảm của Otto vẫn là 10, Liva còn tưởng cậu ta đã quên mình rồi.
Thôi bỏ đi, xem ra cày năng lượng vẫn phải trông cậy vào Kallen, tuy cấp 10 hiệu suất sạc 900% thấp hơn Otto một tẹo, nhưng Liva cũng không có yêu cầu gì khác.
Hy vọng tên khốn Otto đó vào ngày cô chết có thể nhỏ được một hai giọt nước mắt, ít nhất cũng cho cô chút giá trị năng lượng chứ, nếu không thì tốt với cậu ta uổng công quá.
Mà ở trên tháp cao của trụ sở Schicksal, Otto nhìn Liva đang đeo hành lý ở cổng lớn, an ủi Kallen đang khóc oe oe, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Nói chính xác thì, Liva sở dĩ bị Schicksal trục xuất, chính là do một tay cậu ta thúc đẩy.
Cậu biết thực lực của Liva rất yếu, một khi ra chiến trường thì dữ nhiều lành ít, vì vậy đã sớm hạ quyết tâm nhất định phải để Liva rời xa chiến trường.
Nhưng cậu càng biết rõ Liva là một Kaslana, tuyệt đối sẽ không chấp nhận chuyện trốn tránh trách nhiệm. Cho nên muốn để Liva rời xa chiến đấu, Otto chỉ có thể giấu cô mà lén lút làm ra hành động như vậy.
Cậu liều mạng chứng minh năng lực của mình, đạt được thành tựu vô cùng xuất sắc trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật và y thuật, đồng thời nhân lúc bệnh Dịch Hạch (Cái Chết Đen) bắt đầu lan tràn khắp châu Âu từ năm ngoái, cậu đã trở thành người phụ trách mảng y tế của Schicksal, dần dần củng cố địa vị của mình trong Schicksal.
Sau đó cậu đề xuất "chế độ đào thải cuối bảng", yêu cầu trực tiếp loại bỏ những Nữ Võ Thần thực lực yếu kém của Schicksal ra khỏi đội ngũ, qua đó giảm bớt áp lực cho bộ phận y tế.
Đương nhiên, cậu cũng có thể trực tiếp dùng quyền lực của mình để bảo vệ Liva, nhưng như vậy thì cô không nghi ngờ gì nữa sẽ vì lý do của cậu mà lọt vào tầm ngắm của những kẻ địch khác.
Sau khi bước chân vào chính trị của Schicksal, Otto mới phát hiện thế giới này rốt cuộc bẩn thỉu và đen tối đến mức nào. Nếu cậu dám để lộ mối quan hệ của mình với Liva, những kẻ đó sẽ không chút do dự mà ra tay với người thân bạn bè này của Otto.
Dù sao thì khác với Kallen, Liva không có địa vị cao quý hay thực lực gì, là một đứa trẻ mồ côi nhặt về từ bên ngoài, những nhân vật lớn đó muốn cô biến mất thì thật sự quá đơn giản.
Vì vậy Otto chỉ có thể dùng hạ sách này.
Nhưng không sao cả, Liva, tớ sẽ đón cậu trở về, ngày đó sẽ không còn xa nữa đâu...
[Năng lượng +3000]
Chà, ai mà đột ngột vậy?
Liva có chút nghi hoặc gãi gãi đầu, có thể có con số cao như vậy chứng tỏ đối phương hẳn là có độ thiện cảm rất cao với cô, nhân vật như vậy cô chỉ biết có một mình Otto.
Nhưng mà Otto ngay cả đến tiễn mình cũng không thèm...
Kệ đi, cứ coi như là Otto đi~
Nghĩ đến đây, Liva đeo hành lý nhỏ của mình lên, cười vẫy tay với Kallen: "Tạm biệt nhé Kallen, nhớ nói với Otto giùm tớ, bảo cậu ấy giữ gìn sức khỏe đó? Dù sao thì sau này, cho dù cậu ta có muốn ăn, cũng không có ai nấu cơm cho cậu ta nữa rồi."
Phải biết rằng trong 5 năm này, cô vì để duy trì độ thiện cảm cao của Kallen và Otto, mà ngày nào cũng kiên trì nấu cơm ngon mang đến cho họ!
Kallen còn đỡ, tuy mỗi lần đều là vội vàng ăn xong liền đi huấn luyện, nhưng ít nhất cũng thấy được thành quả.
Còn bên Otto, mỗi lần cô mang thức ăn qua đều không thấy người, chỉ có thể đặt hộp cơm ở thư viện mà cậu ta hay đến. Sau vài lần như vậy, cô cũng đã gặp được Otto, nhưng đối phương lại bảo cô sau này đừng mang đến nữa.
Tên nhóc thối đáng ghét, người khác muốn ăn còn không có cơ hội, cậu ta lại còn dám ghét bỏ! Nếu không phải vì 1000% hiệu suất sạc, Liva đảm bảo sẽ dùng vũ lực với gã này...
Bây giờ, cậu ta có hối hận cũng không kịp nữa rồi!
"Vậy tạm biệt nhé, Kallen, phải tự chăm sóc mình đó."
"Liva ơi! Hu hu hu hu hu hu hu hu—"
[Năng lượng +4500]
Cảm ơn cậu, Kallen!
