No game no life

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

TẬP 9 – CÓ VẺ NHƯ HAI ANH EM GAME THỦ SẼ TẠM NGHỈ MỘT LƯỢT - Lời Bạt

Đâu đó khoảng tám tháng trước…

Năm 2015 sắp sửa khép lại. Anh chàng đã hoàn thành bản thảo và chỉ còn lại phần minh họa. Ngồi với cái tablet để vẽ của mình, bút cảm ứng trong tay anh điên cuồng nguệch ngoạc những nét vẽ.

Anh tuyệt vọng. Như bị kết án tử. Có khi còn đang trong tình trạng hấp hối. Anh bị cảm lạnh và đang làm việc không ngừng nghỉ. Đầu óc vốn đã chểnh màng càng lúc trở nên chểnh mảng hơn. Cụ thể, anh tính đi lấy nước, cầm cả bút cảm ứng theo, và rồi, vì lí do nào đó, bỏ quên mịa luôn cái bút ở bồn rửa mặt. Có một anh chàng ngồi ở căn phòng đó, cố gắng vẽ một bức tranh bằng cái cốc uống nước. Đầu óc lú lẫn trường tồn nó là như vậy đấy. Anh chàng được người ta động viên bảo là đi viện đi, phẫu thuật não luôn cũng được, nhưng kết quả thì anh vẫn ngồi đây nguệch ngoạc.

Gia đình của anh chàng đang có thêm thành viên. Ngày chào đời của đứa bé khiến anh còn đứng ngồi không yên hơn cả deadline của mình. Trong tâm anh biết khi đứa trẻ được sinh ra, mọi thứ sẽ mãi mãi không còn như trước nữa. Thời gian viết của anh sẽ bị hạn chế, bởi anh không thể dồn hết mọi công việc chăm sóc một đứa bé mới chào đời vào tay người vợ của mình được. Và thế là anh chàng bảo biên tập viên của mình rằng.

“Tôi hứa sẽ kịp hạn ra mắt vào Tháng Mười Hai cho dù có phải chết vì nó. Nên sau đó hãy xin cho tôi nghỉ phép trông con đi ạ.”

Anh chàng đã chuẩn bị tinh thần trước cho mọi sự kiện không lường trước— Mà không. Ở vào hoàn cảnh này, liệu có thể lường trước được sự kiện nào không? Nói chung là anh sẵn sàng để chung tay cùng vợ, chập chững đi từng bước một với đứa trẻ mới của họ, tìm kiếm một nhịp điệu mới cho cuộc sống!!

…Và anh chàng đã làm được. Anh vẫn còn cả núi công việc, một số trong đó còn liên quan đến một dự án anime hoàn toàn tách biệt cho một công ty khác. Nhưng lúc này đây, trọng trách cấp thiết nhất của anh đã xong rồi… Nay anh có không gian để đối mặt với điều không thấy trước và nuôi nấng đứa trẻ của mình trong lúc xúc tiến với những công việc sắp tới. Trong lúc anh hồi tưởng về giai đoạn này, lâng lâng cảm xúc, thì nó tới: cuộc gọi từ nhà sản xuất anime.

“Êyyy, lâu không gặp! Kamiya-san, để tôi vào thẳng vấn đề nhé— Anh thấy thế nào về một anime movie?!”

Hê. Hê-hê-hê, ê-hê-hê…

Đó có phải câu hỏi không vậy? Bộ người này nghĩ anh chàng sẽ từ chối à? —Không! Họ biết chính xác câu trả lời! Nếu là vậy thì, anh chàng chỉ có thể cho họ điều họ muốn thôi!!

“Anh chả cần phải hỏi đâu! Làm thôi! Tôi sẽ làm mọi thứ cần thiết!!”

Anh chàng trả lời ngay tắp lự, và chỉ ngay sau đó mới lấy lại được nhận thức của mình.

“Thế… Tôi có lời của anh rồi, nhé? Giờ thì… cùng đi chết thôi!” 

Lắng nghe giọng của nhà sản xuất vang dội từ đáy sâu của địa ngục, anh chàng kiểm tra lại với người nắm lịch trình của mình và sau cùng cũng nhận ra: Giờ thì, phải làm gì với… cái lịch này bây giờ… …?

…Như vậy!! Tôi chính là anh chàng đó: Yuu Kamiya đây!!

Đã đương đầu với vô số sự kiện không lường trước, và hầu như không nghỉ tí gì trong khoảng thời gian nghỉ phép của mình, tôi mang đến cho các bạn Tập 9! Mọi thứ gần đây có vẻ tương đối nặng nề kể từ hồi Tập 6, nhưng tôi tin rằng bây giờ—đúng, bây giờ! —thì series này đã nhẹ nhàng trở lại! Hy vọng các bạn thích điều đó!!

“Cơ mà nghiêm túc nhé! Ngài đúng là viết tập này theo kiểu kì quặc thật đấy! (kek)”

……

…Àaaaa, ừa… Tôi thực sự không chắc đó là vấn đề của riêng tập này. Nhưng vì là biên tập viên mới, “T”, chắc là anh không biết về mấy tập trước…

“Thì nhé, anh viết hết một lượt rồi quay lại chỉnh sửa câu cú cho nó ‘nhẹ’ hơn đúng không? Tôi thấy thế có hơi kì kì! (kek)”

T—Thì chắc cũng có thể… nói là, vậy… Mà, thì… có phiền nếu tôi nói thêm cái này không? Về sự kiện không lường trước thứ hai… sự thay đổi biên tập viên ấy.

Có vẻ kí ức của tôi đang bị lộn xộn… Nên là để xem nào… Đợt ngay trước khi ra mắt tập 7, đã có một sự thay đổi biên tập viên rồi, đúng không?

(chân thành) Đúng thế! Đừng lo, Kamiya-san! Ngài tuyệt đối chính xác!!”

…Okê. Vậy đó là Biên Tập Viên I, người đã làm việc cật lực để đôi bên có thể bắt nhịp cùng nhau suốt Tập 7 và 8. Còn đợt này, ngay khi tôi vừa nộp bản thảo đầu tiên của Tập 9, thì nó lại chuyển sang anh, Biên Tập Viên T…

(quả quyết) Đúng thế. Cứ bình tĩnh, Kamiya-san. Đầu óc anh vẫn bình thường.”

…Ra… vậy. Nó ổn mà, đúng không…?

Thế rồi, đây là câu hỏi mà tôi đã cố hết sức để không nghĩ đến cho đến khi nộp xong bản thảo. Nhưng giờ chắc là lúc rồi— nên là tôi sẽ hỏi nhé, okê…?

Tôi…chỉ hỏi thôi nhé, được rồi, cơ mà…

—Có phải là không ai muốn làm việc với tôi không?

“A-ha-ha-ha! … Nô nô. Chẳng qua có vấn đề trong nội bộ thôi ấy mà… (vẻ hối lỗi) Xin lỗi vì đã gây rắc rối cho ngài nhé.”

Ồ, hiểu rồiiii! Đúng là nhẹ nhõmm mà.

—Tiện thể, có thể nói cho tôi biết tại sao anh cười không?

(thắc mắc) Nhưng mà, Kamiya-san, có vẻ tôi thấy ngài xử lí mấy vụ đổi người kiểu này ổn mà?”

Anh vừa thản nhiên đổi chủ đề kìa!! Vậy là mọi người thực sự không muốn làm việc với tôi mà, phải không?!

…Thôi được rồi, hầy, thế này đi.

Tôi thực sự phụ thuộc vào mọi người rất nhiều đấy, về mặt quan điểm rồi góc nhìn thương mại các thứ. Vậy nên khi biên tập viên thay đổi, điều đó khiến cho việc gây dựng lại lòng tin trở nên rất khó khăn đấy, anh hiểu không?

“…Ngài nói đúng. Vậy thì chắc tôi phải cố hết sức mình để có được lòng tin của ngài rồi. (ực)

À, ừm… Ủa, không, ý tôi không phải thế. Đây nhé, nó kiểu theo cả hai hướng: Anh cũng phải tin tôi—

“Ồ, cái đó thì không vấn đề. Sự tin tưởng tôi dành cho anh lúc nào cũng hết công suất. (cười)

Ô-ồ… Vậy hả? Cái cách anh nói mà mở to mắt vậy có hơi ghê ghê xíu. Kiểu ý nghĩa của mấy cái…?

“(lố) Ôi, Kamiya-san!! Tôi không muốn nghe những lời ấy từ ngài đâu!!!”

Chậc! Chẳng biết tôi vừa làm gì, cơ mà xin l—

“Chúng ta phải cần lí do để tin tưởng ư?! Kamiya-san, đừng nói điều nghe buồn như vậy! Tôi tin ngài— (chắc nịch) sao tôi lại cần phải chứng minh điều đó?!”

……

……Ừa, rồi. Xin lỗi nhé. Chắc anh nói đúng; nếu muốn làm gì thì chúng ta cần phải tin tưởng nhau đã…

(nghiêm mặt) Vâng, và hiện tại sự tin tưởng của tôi luôn vượt qua mức cực hạn! Sự tin tưởng vào việc ngài sẽ gửi bản phác thảo tiếp theo ngay lập tức ạ!”

…Haizz. Thôi thì… giờ tôi cũng chịu thua rồi.

Tập kế tiếp sẽ là No Game No Life: Practical War Game —một cuốn spin-off, ra mắt vào tháng Mười Hai… chắc vậy? Một cuốn sách theo kiểu truyện ngắn/truyện bên lề. Tôi đang viết nó song song cùng Tập 10, nên là cũng sẽ cố để xuất nó ra trước khi quá lâu nữa! Đồng thời, bộ phim anime No Game No Life cũng đang dần được hé lộ ra khỏi bức màn! Tôi sẽ cố hết sức để chắc chắn rằng các bạn tận hưởng tất cả, nên hãy cứ mong chờ nhé!! Được rồi, hẹn gặp—

(nghiêm túc) Ồ, còn một điều cuối nữa, được không?”

Hả—? Ờ, được…? Gì vậy? Tôi đang chuẩn bị chốt lại mọi thứ một cách êm đẹp mà…

“Thì, số là, tôi tôn trọng khẩu vị của ngài, nhưng thân là một cựu biên tập viên cho tạp chí manga 18+, tôi phải nói rằng, cái cảnh mấy đứa nhóc cấp 1, ngài thực sự nên để tuổi của bọn họ bằng với các nhân vật khác. Xét cho cùng, nói gì thì nói, bưởi mới là thứ giúp bán sách mà. Ô, cơ mà tôi thực sự phải công nhận ngài về mấy bô bikini siêu nhỏ—”

Được rồi, hẹn gặp lại các bạn!!

latest (1600×1380)

Lời của dịch giả:

Cũng không có gì nhiều để nói ngoài việc xin lỗi các bạn vì ra truyện lâu vậy, và cảm ơn vì đã theo dõi project đến tận giờ phút này! À không, không có chuyện drop (lol), khẳng định là sẽ không bao giờ drop đâu. Mà thoáng cái đã một hai năm gì đó rồi nhỉ? Thời gian đúng là trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng mà.

Dù bản thân rất áy náy khi trễ hẹn lâu như vậy, nhưng nghĩ thế nào vẫn cố nhét cái lời bạt vào, gọi là để các bạn hiểu thêm đôi chút về cuộc sống của tác giả theo một cách chân thực nhất. Đó đơn giản là điều mình muốn truyền tải, và cũng vì mình thấy nó thú vị nữa.

Mà nãy kiểu giở lại file ra xem mới nhận ra là “Á đ*, thì ra mình là người dịch cả tập 7 với 8 luôn à? Thế quái nào lại quên được nhỉ?” Một chi tiết nhỏ cho những ai không quan tâm đó là từ hồi khởi đầu Tập 9 thì dịch COVID bắt đầu bùng phát, mà mình thì sống ở Mĩ nên mới có quả delay lâu vậy chăng? (Chắc thế). Chung là giờ hết dịch rồi (Ủa hết chưa ta? Bỏ mịa thôi ra đường cứ đeo khẩu trang cho chắc) nên sẽ cố gắng ra truyện thường xuyên hơn… Ừm hứa đấy!

Một lần nữa cảm ơn các bạn vì đã đọc và theo dõi bộ truyện! Vậy là No Game No Life đã hoàn thành tập 9 rồi! *vỗ tay vỗ tay* Tập 10 nhìn qua kiểu về oáp ủng gì đó, chung là mọi người sẽ được biết sớm thôi! Hẹn gặp lại!

Nekko

23/10/2020