No Game No Life

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Lời thề hiệp sĩ

(Đang ra)

Lời thề hiệp sĩ

Hatake Rintaro

Nhưng... khi hai con người từng xa lạ trao nhau lời thề cuối cùng, mọi tuyệt vọng đều tan biến...

5 5

Tiểu thuyết Kamen Rider Den-O Kanjinchou

(Đang ra)

Tiểu thuyết Kamen Rider Den-O Kanjinchou

Shinichiro Shirakura (伸一郎 白倉)

Một "cuộc hành trình xuyên thời gian" đi vào lịch sử của những người bạn đã đồng hành cùng Kamen Rider Den-O, Kamen Rider Zeronos, Sakurai Yuuto và Deneb. Sau tất cả, liệu Deneb có thể bắt Yuto ăn nấm

3 3

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

31 371

Vol 4 - ▇ Prolouge

Đây là một câu chuyện cổ tích từ ngàn xưa.

Tại một nơi còn xa xăm hơn cả đại dương xanh thẳm ngoài kia—

‎ 

Ngày xửa ngày xưa, có một nàng công chúa xinh đẹp.

Mái tóc nàng vàng óng ả, nó đẹp đến mức nguyệt hoa còn ghen tỵ.

Mắt nàng sáng tới mức làm lu mờ những vì sao.

Giọng nói của nàng ngọt ngào tới mức làm cho những chú chim và tiếng hót của chúng phải e thẹn mà nhận phần thua.

Danh tiếng về sắc đẹp của nàng đã truyền tới cả bảy lục địa.

Những tên đàn ông từ khắp thế gian liên tục tới để cầu hôn nàng.

‎ 

Cô‎ng chúa nói:

“Ai có thể cho ta món quà tuyệt nhất thế gian này ~ ta sẽ ban cho người đó tình yêu của mình.”

Những kẻ cầu hôn tới và trưng ra trước mặt cô ấy những món quà cực kì hào nhoáng.

Không cần nói cũng biết trong đó chứa vàng, bạc và đá quý.

Hàng trăm vùng lãnh thổ, hàng ngàn tòa lâu đài, và hàng vạn nô lệ—tất cả đều được dành cho nàng công chúa.

Nhưng công chúa vẫn chưa thỏa mãn, dù chỉ một chút.

“Ta muốn thứ gì đẹp hơn nữa, giá trị hơn nữa.”

Nên càng nhiều người đàn ông gửi những của ngon vật lạ cho nàng.

Chưa kể tới những lời thề nguyện độc đáo từ khắp thế gian.

Những báu vật quý hiếm không thể so sánh được ở dưới Mặt Đất, những bảo vật thần thánh không thể so sánh được ở trên Thiên Đàng, tất cả chúng đều được gửi đến công chúa.

‎ 

Nhưng nàng vẫn chưa thỏa mãn.

Cho dù nó đẹp cỡ nào, nó vẫn không thể sánh ngang với vẻ đẹp lộng lẫy của công chúa.

Cho dù tình yêu lớn cỡ nào, đối với công chúa, nó cũng chỉ là hư vô, hư thực.

Cho dù báu vật có quý giá cỡ nào, công chúa cũng biết về chúng rồi.

—Không còn một báu vật nào trên thế gian có thể làm ngạc nhiên công chúa được nữa.

Mặc dù vậy, công chúa vẫn nói:

“Ai đó tới kìa ~ lần này không biết có món nào kinh ngạc hơn nữa không ta?”

‎ 

—Mọi thứ cứ thế trôi qua như vậy, cho tới một ngày.

Một hoàng tử tới trước công chúa.

Anh ta khác biệt so với đám đàn ông mà cô đã từng gặp.

Anh ta khôi ngô và tuấn tú, nhưng ăn mặc có phần giản dị.

Dường như trong người anh ta không có thứ gì cả—không một kho báu hay thứ gì đó đại loại như vậy.

Nhưng người hoàng tử đưa ra một báu vật nhỏ, nhỏ thật nhỏ, và nói:

“Thưa công chúa, ta sẽ cho xem nàng một báu vật mà chắc hẳn nàng chưa từng thấy bao giờ.”

Thứ kho báu anh ta đưa ra thật kì bí và tuyệt đẹp, hơn bất cứ thứ gì tồn tại trên thế gian này.

Công chúa không khỏi ngạc nhiên...

Cô ấy đã trao trọn lời thề tình yêu của mình cho chàng hoàng tử đó.

Và báu vật đó là—

‎ 

...

“—Đúng thế! Đó là ‘tình yêu đích thực’!”

Cô ấy đóng quyển sách trên tay lại, và la lên.

Làm theo như lời trong truyện cổ tích, cô ấy, để tìm kiếm tình yêu đích thực của đời mình, đã bước vào một giấc ngủ dài thật dài.

Chờ một ngày mà người đàn ông mang theo ‘báu vật nhỏ’ trong truyện cổ tích xuất hiện trước mắt nàng.

—Mà không màng tới những hậu quả có thể xảy ra do hành động đó.

‎ 

... Những gì cô ấy đã đọc chắc chắn là một câu «truyện cổ tích».

Nhưng câu chuyện cô ấy bước vào một giấc ngủ dài lại không phải là một thần thoại, một câu truyện cổ tích nào cả.

Đó là một nơi xa ơi là xa, xa hơn cả biển cả, xa đến tận cùng của thời gian, lùi về khoảng cách 800 năm trước—

‎ 

—Đó là một sự thật lịch sử, một sự thật mà không Exceed nào có thể nhịn cười.