Bất chấp những gì đã bàn bạc trong giờ nghỉ trưa, Nishino – người bị gọi là “Khuôn mặt tầm thường” – đã hoàn toàn vắng mặt tại câu lạc bộ Ngoại ngữ, phũ phàng cho Rose leo cây. Chắc hẳn cô nàng đã tức tối vô cùng.
Thế nhưng, ngay khi định dốc hết ruột gan ra mà than phiền, Rose lại dần mất đi vẻ hung hăng vốn có, sau khi chứng kiến những động tác co duỗi kỳ quái của anh ta.
Cuối cùng, điều bật ra khỏi cổ họng cô nàng chỉ là một câu hỏi thuần túy, hết sức khó hiểu:
“…Anh đang làm cái gì vậy? Yoga kiểu mới à?”
“Tôi đang luyện nhảy đường phố.”
“Phụt…”
Xem ra, dù mạnh mẽ như Rose, thì cũng chỉ có lần này cô nàng thật sự không thể “chữa cháy” cho anh ta. Nishino đang lồm cồm bò trườn trước cửa ra vào, liền bị Rose phun nước bọt đầy mặt.
“Đúng là người phụ nữ mất vệ sinh.”
“Xin… xin lỗi nhé. Tại cái anh vừa nói buồn cười quá.”
“…………”
“Khuôn mặt tầm thường” Nishino không ngờ ngay cả Rose cũng trêu chọc mình. Nhờ vậy, trong lòng anh ta bỗng bùng lên một nhiệt huyết chưa từng có. Bằng mọi giá phải học được nhảy đường phố, nhất định phải tập thành thạo những bước nhảy thật ngầu cho cô nàng xem – khoan đã.
“Xin lỗi, bây giờ tôi đang tập trung luyện tập. Cô muốn đi thì đi nhanh lên.”
“Ơ? Khoan… khoan đã, tôi có chuyện muốn hỏi anh!”
“Gì vậy? Như cô thấy đó, tôi đang bận lắm.”
“Chuyện gia nhập câu lạc bộ Ngoại ngữ, anh đã làm xong chưa? Anh sẽ tham gia hoạt động câu lạc bộ, đúng không?”
“Câu lạc bộ Ngoại ngữ thì không tham gia nữa.”
“Không tham gia nữa? Là sao vậy?”
“Thay vào đó, tôi định sẽ tham gia hội những người yêu thích nhảy đường phố.”
“…………”
Lần này, đến lượt Rose cứng họng không nói nên lời.