TL : Đỗ Tiến Đức
Editing : Đỗ Tiến Đức
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------
“ Alistar, toàn thân của anh.. “
Giây phút Silk được bao bọc, nàng được ngắm nhìn thân thể Alistar ở khoảng cách thật gần.
Trong tầm mắt của cô gái trẻ, chẳng hề có lấy một vết xước trên cơ thể người con trai. Nhưng, y phục của anh đã bị rách tả tơi và vương khắp người một màu đỏ tươi mà không rõ đó là máu của chàng diễn viên bán chuyên thủ vai Elias hay của những kẻ mang dã tâm vừa bại trận.
“ À, không sao đâu. Cô không phải bận tâm “
Chàng trai dịu dàng mỉm cười, nhưng Silk hiểu rõ những chuyện khủng khiếp gì đã diễn ra trước khi Alistar tới đây. Những xúc cảm buồn vui lẫn lộn chất chứa trong lòng, nàng thấy mình gánh một phần trách nhiệm không hề nhỏ nhưng đồng thời cũng thầm cám ơn trời vì người đã mang anh bằng an quay trở lại.
“ Yo Magali, lâu rồi không gặp! “
“ P-phải, cũng khá lâu rồi! “
Alistar mỉm cười với Magali, người định bí mật chuồn khỏi sàn diễn.
“ Cảm phiền, nhưng tớ giao lại Silk cho cậu chăm sóc nha “
“ Đư-được rồi “
Chàng thánh kiếm sĩ và vị nữ thánh hân hoan trao nhau những nụ cười rạng rỡ. Cảnh tượng hoàn mỹ giữa cả hai khiến ngay cả một người với khát khao gia nhập đoàn ca kịch từ thuở thiếu thời như Silk cũng phải đem lòng say đắm.
( Cô nghĩ cô có thể thoát khỏi đây à? Một khi cô đã làm tôi liên đới, hai ta sẽ cùng nhau diễn tiếp vở kịch này )
( Tch! Cậu vẫn phiền phức như mọi khi nhỉ! )
Chà, đó là những suy nghĩ trong tâm trí của cả hai.
“ Này, Silk “
“ Ah… “
Alistar, với một cây kiếm đen tuyền và lạ thường, chĩa về phía Albert. Đáp lại anh, Silk chẳng rõ mình nên nói gì.
Chúc may mắn? Cảm ơn? Xin lỗi?
Khi nàng tuyệt vọng bởi miệng không thể thốt lên một lời nào, Alistar quay lại và ân cần mỉm cười.
“ Ước mơ của cô, hãy cho phép tôi bảo vệ nó “
“ --------------- “
Lời nói vừa rồi của anh có sức công phá bao nhiêu với trái tim thổn thức của Silk?
Hai gò má ngượng ngùng nhuốm lên những sắc đỏ và đôi mắt long lanh của nàng đắm đuối nhìn chàng trai như thể anh là vị anh hùng vừa bước ra từ trang chuyện cổ tích..người được hậu thế lưu lại bằng một cái tên: Elias.
Khoảnh khắc đó, nàng đã trúng tiếng sét ái tình.
“ Ta đã khiến ngươi phải đợi rồi “
“ Phải, hơi lâu đấy “
Alistar đối mặt với Albert, người đang mỉm cười đầy sát khí.
“ Nếu cậu đang ở đây, có nghĩa là những thuộc hạ của ta đã… “
“ Yên tâm đi, ta chưa lấy mạng bất kỳ ai đâu. Nhưng, sẽ thật rắc rối nếu có ai đó tới làm phiền trận đánh, nên ta chỉ làm chúng rơi vào giấc mộng ổn áp để không kẻ nào có thể làm càn mà thôi “
Nghe vậy, Albert giận ứ lên tới cổ. Nhưng, không phải vì những hành động của Alistar mà bởi sự kém cỏi từ các thuộc cấp của hắn.
“ Tch! Đám ăn hại..ta còn chưa động tay được đến đứa con gái nào, mỗi việc cỏn con là cầm chân một thằng ranh thôi mà cũng không xong. Đúng là lũ tốn cơm tốn gạo “
Albert bực tức phun ra những câu chửi.
Nhưng, Alistar và thanh nguyền kiếm nào có để tâm. Trong đầu họ đều đang theo đuổi chung một suy nghĩ tựa như ‘Tự về mà giải quyết với các thành viên của ngươi’.
“ Đúng là không nằm ngoài dự đoán của người đã đánh bại Edwige. Sức mạnh của cậu có vẻ đúng là hàng hịn..Hay là tham gia『Acontela』với bọn ta và coi như chưa hề có chuyện gì xảy ra? “
Albert thản nhiên vứt bỏ lũ hạ cấp ăn hại và chào mời Alistar gia nhập với gã. Tốt hơn hết là tuyển kẻ đã đánh bại Edwige hơn là chứa chấp những con tốt thí rác rưởi vô dụng.
Tuy nhiên, Alistar nhẹ nhàng lắc đầu.
“ Ta từ chối, ta và ngươi không cùng chí hướng “
Đó là một lời dối trá, cả hai đều sở hữu chung một bộ tính cách, ích kỷ và chỉ nghĩ đến bản thân mình. Sự khác biệt duy nhất giữa họ là cách bộc lộ ra bên ngoài.
“ Vậy à, tiếc nhỉ. Chà, ta đang nghĩ đến món quà mà cậu làm ô nhục thanh danh của『Acontela』bọn ta “
Nói rồi, Albert xé bỏ y phục phía trên của mình, để lộ ra cơ thể được đắp đầy cơ bắp. Rồi từ đó, hắn vận ma thuật để bao bọc khắp thân thể, một loại ma thuật dị thường.
“ Oooooohhhhhhh..!!! “
Màu da thông thường của gã dần biến đổi thành màu xám đen của thép, khiến cho người đối diện phải kinh ngạc về sự cường tráng.
Không chỉ vẻ ngoài thay đổi. Trọng lượng của Albert dường như cũng tăng lên, sàn diễn nơi hắn đứng đang dần xệ xuống và nứt ra răng rắc.
“ Sao nào..thấy được không? Đây là ma pháp của ta..thiết giáp ma pháp. Ta có thể khiến mọi thứ trở nên cứng và nặng như thép “
Khi gã đấm hai bàn tay vào nhau, *Clang*, một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.
Nghe thấy vậy, tâm trí Alistar run rẩy đến tột độ.
Không chỉ sở hữu sức mạnh thể chất kinh hoàng, mà cơ thể hắn còn có thể biến đổi thành thép..
“ Kuku. Có lẽ, cậu đang nghĩ rằng trọng lượng của ta gia tăng, thì chuyển động của ta sẽ kém đi chăng? “
Thường thì, diễn biến sẽ đúng như vậy. Vật càng nặng thì gia tốc di chuyển sẽ càng chậm đi.
Nhưng..
“ Zeryaaaaa!! “
Albert, thủ lĩnh bang hội『Acontela』, đã khiến cho chuyện không thể trở thành điều khả thi.
Tuy không nhanh như Edwige, nhưng động tác của gã cũng nhanh hơn Alistar đến vài bậc khi anh không ‘Được’ thao túng bởi cây kiếm thánh.
Để tránh nắm đấm đang lao đến, cây kiếm thánh xen vào..
“ Guh!!.. “
Clang!! Tiếp tục là một thanh âm đinh tai nhức óc. Nó đến từ vụ va chạm giữa lưỡi kiếm và nắm đấm của Albert, thứ được gia trọng bởi hợp kim ma pháp.
Và sau đó, một đòn tấn công ngàn cân bay tới cơ thể Alistar..
“ Ugh!! “
Chàng trai nhảy nhẹ ra sau. Không, anh chẳng còn phương án đối phó nào khác ngoài việc đưa cơ thể nhảy lùi về sau.
Về thể chất, Albert rõ ràng là người nắm thế thượng phong.
“ Nếu được mỗi độ cứng, tôi không thể làm thủ lĩnh của『Acontela』được đâu ha “
Nụ cười của hắn giòn giã và nghiễm nhiên thanh kiếm thánh cũng đồng tình với điều đó.
Rõ ràng, nếu cơ thể chỉ cứng cáp thì hắn sẽ không thể mạnh hơn Edwige, ả phụ nữ sở hữu tốc độ kinh hoàng.
( Ugigigigigi…! Tại sao tôi phải chiến nhau với một con quái vật như này vì Silk cơ chứ? )
[ Sao cứ nhai lại mãi câu đó thế ]
Thanh kiếm thánh thở dài ngao ngán trước điệu bộ thường thấy của Alistar.
Tuy nhiên, chàng trai chỉ ra vẻ nhìn chằm chằm vào Albert, bởi điểm sáng lẻ loi duy nhất của anh là khả năng diễn xuất.
[ Coi kìa, ánh mắt mãnh liệt của Silk đang dõi theo kìa ]
Nàng như thể một thiếu nữ đang yêu. Trong đôi mắt của nàng, Alistar tựa như một Elias thực thụ và anh đến để giải nguy cho Radmila.
Thanh kiếm thánh quyết chí trong đầu, rằng ông lát nữa sẽ phải đánh thức cô gái trẻ khỏi mộng tưởng hão huyền.
( Nguyền kiếm! Đừng có giỡn như hồi đánh với Edwige! Xử lý nhanh gọn bằng một độc chiêu đi )
[ Ừ thì, ta cũng không phản đối điều đó ]
Thanh kiếm thánh hiểu rằng ông đã hơi coi thường Edwige và vô tình đặt Alistar vào tình thế nguy cấp. Đó là lý do vì sao ông sẽ đồng tình với suy tính của anh.
[ Vậy thì, dùng『Holy Slash』. Chiêu đó tạo ra một cột sáng trắng và tiêu diệt kẻ thù ]
( Được, tôi sẽ thi triển ngay lập tức )
Alistar lăm lăm thanh kiếm trong tay và giữ vững tư tưởng.
Thấy vậy, Albert..
“ Này, cậu đang đánh giá thấp tôi đấy hả? “
Cơn tức giận của gã bùng lên cùng những đường gân nổi vằn trên trán.
Alistar chằng hề có ý định trở thành một con người mạnh mẽ. Đối với Albert, người luôn tự tin vào bản thân và tự hào với sức mạnh của mình, điều đó chẳng khác nào một lời sỉ nhục dành cho hắn.
Tuy nhiên, Alistar chỉ mỉm cười.
“ Hạ thấp ngươi? Không đâu, ta đây đang cực kỳ nghiêm túc “
“ Cái gì------ “
Điều ngu ngốc gì mà ngươi đang phun ra vậy? Đó là những gì Albert định nói. Tuy nhiên, miệng của hẳn bị buộc phải ngậm lại. Là bởi luồng hắc ma thuật đang khủng khiếp tuôn thành lốc xoáy từ cây kiếm của Alistar.
“ ------Cái quái gì thế? “
Mồ hôi đầm đìa trên gương mặt, gã đã nghĩ diễn biến mọi chuyện sẽ xảy ra rất đơn giản, và kỳ thực, hắn từng vẽ ra những viễn tưởng sẽ hành hạ Alistar từ từ cho tới chết, nhưng giờ những giọt mồ hôi sợ hãi đã bắt đầu túa ra. Lý do Albert phản ứng thiển cận như vậy bởi bản tính của gã là một người cực kỳ man rợ.
Luồng ma thuật đen đột nhiên tỏa ra xung quanh toàn bộ sàn diễn..không, nó tỏa ra toàn bộ rạp hát. Mặc dù vậy, nó chẳng gây tổn hại cho bất cứ thứ gì ngay cả khi tiến lại gần.
Nhưng..
“ …… “
Gương mặt của Silk trở nên cứng đờ trong khi vẫn mang nét lạnh lùng vô cảm.
Rõ ràng, cột vòi rồng ma pháp khiến mọi người kinh hãi. Một nỗi kinh hãi nguyên thủy về sự tàn phá và bao trùm lên tất cả. Đối với một cá thể sở hữu đầy đủ năm giác quan của một người bình thường, hiện tượng lốc xoáy đen ngòm sẽ khiến bạn phải toàn thân run rẩy.
" Ara, điều này thật sảng khoái "
Cơ mà, vẫn xuất hiện một ngoại lệ.
Cây thánh kiếm dường như hơi hoảng loạn khi ông trông thấy Magali vươn tay tới làn ma pháp đen.
[ Chờ đã, đây là sao chứ? ]
( Ừ thì.. là『Holy Slash』của ông, phải không? Mà này, có chuyện gì với cách đặt tên vậy, tên của chiêu thức này thật tẻ nhạt, tôi không muốn nói cái tên này ra đâu )
[ Hơi bị ngầu đấy!... đừng đánh trống lảng! Đây là lần đầu ta thấy thứ đen sì này, ngươi biết không? Cái gì đây? Ma thuật của ta đâu tồn tại loại màu mè dị thường này!『Holy Slash』là một ma pháp trắng và nó còn lại một tuyệt chiêu thần thánh có thể khiến cơ thể người sử dụng cảm thấy được thanh tẩy ]
( Tôi không quan tâm, đây là ma pháp của ông cơ mà )
[ Nó rất lạ lùng! Màu sắc bị biến đổi như vầy là do bị vấy bẩn, cụ thể là tại ngươi ]
Sẽ thật tuyệt vời nếu nếu nó chỉ bị ngả sang màu bùn đôi chút, nhưng có vẻ như loại hắc ma pháp này dễ dàng hấp thụ cả ánh sáng. Đơn giản mà nói thì ma pháp của cây thánh kiếm bị pha trộn với sự không thuần khiết..
“ Đó là gì..ngươi là tên quái quỷ nào thế? “
Tông giọng của Albert thất thanh trong khi biểu lộ nét sợ hãi. Chẳng khác nào một đứa trẻ hét lên hòng che đi sự khiếp đảm. Nhưng, không một ai cười cợt trước cảnh tượng đáng xấu hổ của gã.
Duy chỉ có hai người đang cười thầm trong bụng.
Cột xoáy hắc ma pháp trào ra từ thanh kiếm của Alistar khiến tất thảy những người chứng kiến dưới khán đài một phen kinh hồn bạt vía.
Đáp lại những lời của Albert, Alistar chỉ nở một nụ cười gượng gạo.
Bởi ngoại hình tả tơi và rách nát, anh được ví như hiện thân của một chàng soái ca kém may mắn.
“ Chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ là một thường dân giắt bên mình cây nguyền kiếm và mang theo vận mệnh chiến đấu chống lại cái ác “
[ Xem cách nhà ngươi đối xử với ta xem, một cây thánh kiếm, như là một tạo vật bị nguyền rủa, thô lỗ thì cũng vừa vừa thôi chứ ]
Cây thánh kiếm tuyệt vọng lên tiếng.
Tuy nhiên, dáng vẻ đen ngòm, tỏa ra bầu không khí chết chóc, và tuôn trào năng lượng ra là một cột vòi rồng đen đến đáng sợ, cũng chẳng ngoa khi gọi đây là một thanh nguyền kiếm.
Hơn thế nữa, cùng với tất cả những điều kể trên tạo cho lời nói của Alistar càng thêm phần thuyết phục, Albert và Silk chẳng mảy may chút hoài nghi.
Nhưng, Magali vẫn ngờ vực nhìn Alistar.
“ Ta sẽ không để ngươi có cơ hội ngáng đường giấc mơ của Silk thêm một lần nào nữa. Tất cả mọi chuyện sẽ được chấm dứt ngay tại đây “
Alistar nói như nhắc nhở Silk rằng nàng còn nợ anh một ân huệ. Nhưng bởi khả năng diễn xuất quá tài tình của gã khiến Silk phải ngây người mê mẩn.
Lượng ma thuật đang ngày một trào dâng và có vẻ như chàng trai sắp chuẩn bị xuất chiêu.
Mái tóc của những người đang chứng kiến dưới khán đài tung bay phần phật, và rồi anh thi triển tuyệt kỹ tối thượng.
“ Lên nào..!! “
“ D-dừn-----!! “
Ngay cả khi đã cường hóa cơ thể với ma pháp, bản năng của Albert cũng mách bảo rằng hắn sẽ chẳng thể trụ nổi nếu trực diện dính phải đòn đánh.
Đó là lý do gã cầu xin tha mạng. Nhưng, dẹp đi những câu chuyện người anh hùng chính trực và thuần khiết, Alistar chẳng bao giờ bận tâm đến miệng lưỡi người đời miễn là anh cho rằng đó là điều phải làm.
Chàng trai nâng lên cây hắc kiếm dị thường, thứ đang cuộn trào nguồn ma pháp xung quanh, và rồi bổ thẳng xuống trong khi hô to tên gọi của tuyệt kỹ.
“『Evil Slash』“
[ Sao ngươi dám tùy tiện đổi tên chiêu thứcccccccc!? ]
Cùng tiếng hét bi thương của cây kiếm thánh, một nhát chém đen kinh hoàng lao về phía Albert.
“ A-aaaaaaaaaaaaaahhhhhhhhhhhhhh!? “
Cơ thể sắt thép của gã vỡ vụn và dường như hứng chịu rất nhiều thương tổn.
Albert, người đàn ông lực lưỡng và là thủ lĩnh của bang hội『Acontela』, bị nuốt chửng bởi hắc ma pháp trong khi nôn ra máu.
------------------
「Alistar, vị anh hùng trẻ tuổi được chọn bởi thánh kiếm, chẳng thể bỏ mặc cô gái trẻ với những khổ đau dù nàng đã thoát khỏi kiếp đời nô lệ. Bằng những đường kiếm thượng thừa của mình, anh đã đánh tan bè lũ mọi rợ mang dã tâm ám hại mình, giao đấu với tên thủ lĩnh hùng mạnh, và thành công trong việc tiêu diệt hắn.
Như vậy, cô gái trẻ đã hoàn toàn thoát khỏi bóng ma của quá khứ. Sau đó, nàng càng ngày càng xinh đẹp, trở thành đại minh tinh trẻ tuổi nhất trong lịch sử của đoàn ca kịch hoàng gia và nhận được sự tôn trọng trong giới văn nghệ sĩ.
Bởi nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn, xuất hiện rất nhiều lời mời từ cánh đàn ông. Những lời gạ gẫm hứa hẹn rằng sẽ được đường đường chính chính trở thành đệ nhất phu nhân giới quý tộc. Một hũ mật ong về tiền tài và danh vọng mặc cho người nhận lại nghĩ rằng nàng chẳng hề xứng đáng với những điều như vậy bởi mặc cảm thân phận nô lệ xưa kia.
Vì nàng là một diễn viên tuyệt vời, nhưng danh xưng lại bị bỏ ngỏ trong sử sách, điều đó tuy thêu dệt lên rất nhiều những giai thoại xung quanh, nhưng thực hư vấn đề ra sao thì chẳng một ai hay. Đó là lý do vì sao thiên hạ đồn đoán về nàng thì được, nhưng cụ thể thì lại không.
Bên cạnh đó, Alistar có thể toàn tâm toàn ý tập trung vào trận đấu bởi lòng hảo tâm của vị nữ thánh Magali, nàng chẳng màng hiểm nguy liều tính mạng mình bảo vệ cho người thiếu nữ. Vị anh hùng thánh kiếm và vị nữ thánh đương nhiệm sẽ giang tay cứu giúp không chỉ một, mà còn hàng ngàn hàng vạn người dân khốn khổ trong tương lai không xa」
Trích chương 3, cuốn『SỬ THI CHÀNG THÁNH KIẾM SĨ』