3!
~~
No Fear No Pain
Ai no mae ni tatsu kagiri
~~
Với mái tóc đỏ thẫm đung đưa trong gió như một ngọn lửa đang rực cháy, cùng với vẻ vui tươi thường ngày giờ đã bị thế chỗ bởi biểu cảm căng thẳng trên gương mặt, Yugo liếc nhìn Rush, kẻ đã lớn tiếng hét tên cậu.
Rồi trong khi cả hai đang lườm lẫn nhau, Yugo hỏi hắn ta một câu trong khi vẫn giữ nguyên biểu cảm.
“ . . . Cậu thật sự là Rush sao? Chính cậui là người đã kéo mọi người vào vụ này đúng không?”
“Đúng vậy, là ta đã làm đó. Ta đã đi xa đến mức này để có thể đạt được mục đích của chính mình. Ta đã vứt bỏ phần con người yếu đuối đã bị ngươi đánh bại khi trước, và giờ đây đã tái sinh thành kẻ mạnh mẽ nhất!”
“Vậy cậu là thủ phạm cho các vụ mất tích xảy ra trong thành phố dạo gần đây sao? Là cậu đã . . .?”
“Đúng, là do ta làm đấy. Họ đã trở thành nguồn sống nuôi dưỡng sức mạnh mới của ta. Nếu không có sự hi sinh và hỗ trợ của họ, ta sẽ không thể nào trở nên mạnh hơn như lúc này được. Ta đang gánh vác hi vọng của mọi người lên vai mình. Bọn họ đã đặt kì vọng lên ta . . . và dâng cho ta mạng sống của chính mình.”
“Đừng có giỡn mặt với tôi! Cậu có biết mình đã làm chuyện gì không hả? Cậu đã giết người vô tội! Kể cả bạn bè và những người tin tưởng vào cậu. Bộ cậu không cảm thấy đau đớn khi gây ra việc tày đình đó sao hả?”
“Không hề. Ta sẽ trở thành người mạnh nhất thế giới này. Ta sẽ đánh bại ngươi, rồi sau đó là đến tên Zenon Ash kia, kẻ được mọi người xưng tụng là người hùng, và rồi trở thành một người anh hùng mạnh hơn bất kì kẻ nào khác . . . Ngôi trường đó đã không còn thích hợp làm chỗ dung thân cho ta nữa rồi. Ta sẽ trở thành người anh hùng mạnh nhất, tên tuổi của ta sẽ được vang dang khắp thế giới! Được trở thành vật hi sinh cho mục đích lớn lao đó, họ chắc chắn sẽ hạnh phúc lắm!”
Nghe lời thú tội mà không có lấy chút ăn năn nào từ Rush, thậm chí không nhận ra việc bản thân làm là sai trái, Yugo siết chặt hai tay lại trong sự phẫn nộ.
Cậu siết chặt tay trái đến mức phát ra âm thanh, rồi bằng giọng nói chứa đầy sự phẫn nộ, cậu cảnh báo Rush, kẻ lúc này đã hoàn toàn chìm trong tội lỗi.
“. . . Những lời này vốn không phải thuộc về tôi, thế nhưng nó lại hợp với cậu lúc này một cách hoàn hảo. Khi một người cố gắng để trở thành anh hùng, thì chính bản thân kẻ đó đã không còn có thể trở thành người hùng được nữa. Ngươi không thể tự gọi mình là người hùng khi mà ngươi đã tước đi mạng sống của những người vô tội. ‘Anh hùng’ không phải là một thứ huy chương mà ngươi đeo lên người đâu.”
“Hahaha, . . . phát ngôn buồn cười thật đấy . . .! Nếu vậy thì, sao chúng ta không đấu một trận nhỉ, kẻ thua sẽ phải phục tùng người thắng cuộc và phải làm theo lời người đó nói? Kẻ có sức mạnh sẽ có thể làm được mọi thứ trên đời này. Nếu ngươi có được sức mạnh, ngươi sẽ có thể đứng trên bất cứ ai. Vi ta đã là kẻ mạnh, vậy nên ta sẽ có thể làm mọi thứ ta muốn!”
“ . . . Cậu thật sự vô phương cứu chữa rồi. Tôi sẽ không chấp nhận lời thách đấu. Để bảo vệ cho những gì quan trọng nhất với chính mình, tôi sẽ hạ gục cậu ngay tại đây!”
Giữ hai nắm đấm ngang tầm mắt, cậu siệt chặt tay lại đến mức có thể nghe thấy tiếng xương răng rắc.
Rồi cậu ngẩng đầu lên và nhìn thẳng mặt Rush, đồng thời truyền ma lực vào chiếc vòng trên cánh tay trái và hét lên.
“Hen . . . Shin!!”
Một nguồn ma lực màu đỏ thẫm bùng lên, đối địch với luồng ma lực điên cuồng đầy đáng ngại.
Ngay khi hai luồng ma lực khổng lồ ấy va chạm vào nhau, Yugo, người lúc này đã trang bị Blaster, xông thẳng đến con quái vật mang tên Rush, kẻ lúc này đã biến hình thành Ma giáp thú.
“Huh, ha!!”
“Fufufu, hahahaha!”
Mặc dù đã bọc cánh tay phải bằng ma lực, thế nhưng cũng giống như lần trước, cậu không thể nào xuyên qua lớp vỏ cứng cáp của hắn được.
Bất chấp cơn đau thấu trời đang truyền qua nắm đấm của bản thân, Yugo vẫn liên tục tung ra những đòn tấn công mạnh bạo, rồi kết thúc chuỗi đòn đánh bằng một cú đá đầy uy lực. Tuy vậy, đối thủ của cậu vẫn không hề nhận phải chút sát thương nào. Hắn ta vẫn chỉ bình thản đứng đó.
“Vô ích thôi! Kể cả Zenon cũng không thể nào xuyên qua được lớp phòng ngự này của ta, bộ ngươi nghĩ bản thân có cơ may chiến thắng à? Bộ ngươi nghĩ rằng chỉ với mấy đòn tấn công yếu đuối đó thi sẽ làm gì được ta sao?”
“Tch . . .!”
Cũng giống như lần trước, sẽ rất khó khăn để có thể xuyên qua lớp vỏ cứng đó chỉ bằng nắm đấm của mình.
Dựa trên những gì bản thân cảm nhận được khi tung đòn đánh, Yugo biết chắc rằng cơ thể của Rush cứng cáp hơn rất nhiều so với tên quái nhân cua mà cậu đấu khi trước. Vậy nên, kể cả khi có đánh trúng phần mặt đi nữa, vẫn sẽ rất khó khắn để có thể đánh bại hắn ta.
Thêm nữa, những chiếc gai mọc khắp người hắn đã tự động đánh trả lại các đòn tấn công. Tất cả nhừng gì Yugo làm nãy giờ chỉ là tự làm tổn thương chính mình mà thôi.
(Không thể sử dụng trường phái ‘Ore-Ryu’ để tiếp cận hắn được, những cái gai đó chắc chắn sẽ đánh trả cho xem. Nếu vậy thì điều mình có thể làm là . . .)
Cậu đã thắng trận trước nhờ vào việc sát cánh cùng với Marcos, thế nhưng lần này, đơn độc chiến đấu với hắn là lựa chọn duy nhất mà cậu có.
Và với việc đối thủ của cậu lúc này, Rush, mạnh hơn rất rất nhiều so với tên lần trước, tình huống lúc này càng lúc càng nhuốm màu vô vọng.
Trong khi Yugo đang cố tìm cách tấn công để xuyên qua lớp phòng ngự của Rush, thì hắn ta đã chớp tời cơ và phản công ngay lập tức.
“Giờ tới lượt ta! Nhận lấy này, Yugo Clay!!”
“ . . .!!”
Rush áp sát Yugo và bổ càng dọc xuống. Yugo né đòn trong gang tấc bằng cách nhảy sang bên hông và đấm hắn một cái, thế nhưng một lần nữa, sát thương gây ra chỉ như muỗi đốt mà thôi.
Rush mặc kệ đòn đánh của Yugo, rồi đâm thẳng cánh tay mình vào người cậu. Yugo xoay sở chặn được bằng cả hai tay, thế nhưng điều đó đồng nghĩa với việc cậu không thể sử dụng tay được nữa.
“Tóm được ngươi rồi! Nhận lấy!!”
“Anh hai!!”
Cậu không thể di chuyển được, và không thể sử dụng tay để chặn đòn đánh. Cậu không còn cách nào để chặn đòn tấn công sắp diễn ra.
Rush tận dụng cơ hội và tung một đòn tấn công chuẩn sát vào mặt Yugo bằng tay trái, khiến cho một tiếng nứt khô khốc vang lên đến tận chỗ của Phi và những người khác.
“Nhận lấy nhận lấy nhận lấy! Làm cái gì đi chứ, Yugo Clay!”
“Yugo! Argh!!”
Bằng một cách nào đó, Yugo đã xoay sở né tránh, chặn đòn, và tránh được các đòn tấn công liên hoàn của Rush nhưng . . . Blaster của cậu đang càng lúc càng chịu nhiều hư tổn hơn, và đang bắt đầu nứt vỡ ra.
Phi nhận ra rằng vì là một mẫu ma cụ đời cũ, kim loại dùng để tạo ra Blaster không đủ cứng để chịu được các đòn tấn công liên tục ấy.
Melt tức giận với chính mình, vì đang bận chữa trị cho người khác mà không thể đến giúp Yugo được.
Marcos cũng đang thất vọng với chính mình vì chứng kiến đổi thủ truyền kiếp đang phải vật lộn chiến đấu một mình trong khi bản thân không thể làm gì được. Cậu muốn hồi phục càng nhanh càng tốt để có thể sát cánh bên cạnh Yugo.
“Phải chi em bổ sung thêm chức năng biến đổi ma lực thành đòn tấn công nguyên tố, mọi chuyện đã không diễn ra như thế này . . . Tất cả là do lỗi của em . . .!!”
“Yugo, đừng chết mà, xin cậu đấy . . .! Ngay khi hồi phục cho cậu ấy xong, mình sẽ đến hỗ trợ ngay lập tức, vậy nên Yugo, cố gắng lên . . .!”
“Đợi tôi, Yugo . . . Chúng ta sẽ hạ hắn cùng nhau . . .! Gah, guh!!”
Nỗi tuyệt vọng và buồn bã càng ngày càng lan rộng ra. Cảm xúc của Phi và những người khác đang tràn sang những đứa trẻ đằng sau họ.
Để rồi . . . Khoảnh khắc đòn tấn công của Rush sượt qua đầu Yugo và khiến cho mũ của cậu vỡ mất một phần, để lộ khuôn mặt của chàng trai ấy, những cảm xúc tiêu cực đang lan tràn tại nơi đó như muốn nổ tung ra.
Tiếng than khóc của những đứa trẻ vang lên như một khúc nhạc của sự tuyệt vọng tận cùng. Rush, kẻ đang tận hưởng những thanh âm tan tóc ấy, cười phá lên và hét vào mặt Yugo, lúc này đang khoác lên mình những khối kim loại đen tuyền, khó lòng nào nhận ra rằng nó là bộ giáp hoàn chỉnh như ban đầu nữa.
“Sao hả? Ngươi đã hiểu chưa? Đây là sức mạnh thật sự! Đây chính là sự khác biệt giữa ta và ngươi! Không cần biết ngươi chống cự đến thế nào đi nữa, tất cả cũng chỉ là công cốc mà thôi!! Cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu và trở nên mạnh hơn! Đó là cách vận hành của thế giới này!”
Rush ám ảnh với lý tưởng rằng có sức mạnh là có tất cả, có lẽ chính vì như vậy mà hắn ta đã sa ngã vào con đường tội lỗi này.
Mọi thứ sai trái đều sẽ được tha thứ nếu hắn làm vậy để trở nên mạnh hơn. Với niềm tin vững chắc như vậy, hắn ta dần đi vào con đường tội lỗi, và tin rằng để có thể trở thành kẻ mạnh nhất, hắn ta cần phải hi sinh chính bản ngã con người yếu đuối của mình.
“Yugo Clay . . .! Ta cuối cùng cũng vượt qua được ngươi rồi! Cái ngày mà ta để thua ngươi giờ đã không còn nữa! Ta sẽ giết ngươi . . . và tái sinh thành một con người mới!!”
“Anh hai . . .! Aaaannnhhh Haaaaiiiii!!”
Một cái càng cua đen tuyền sắc nhọn nhắm thẳng vào Yugo.
Ngay khi hình ảnh Rush đâm xuyên ngực Yugo hiện lên trong tâm trí, Phi vừa hét tên anh mình vừa khóc thảm thiết.
Anh trai mình sắp chết. Người anh trai yêu quý của mình sắp bị hắn giết hại . . .
Vừa hét lên vì sợ hãi, Phi chuẩn bị chạy một mạch đến chỗ anh mình mà không thèm suy nghĩ.
Thế nhưng trước đó. . .
ref đến câu quote trứ danh của Zolda