“Mọi thứ . . . Thật sự là một đốn hỗn độn nhỉ.”
“Ít nhất thì tụi cua đó cũng dễ đối phó, và tao thì được điểm kinh nghiệm cũng như gia tăng độ hảo cảm lên một chút, nên mọi chuyện cũng không tệ lắm.”
Đám chuyển sinh lại tập hợp với nhau tại một căn phòng học trống vào ban đêm như mọi khi.
Thứ chúng đang bàn tán lúc này là về bầy quái cua đen đã tấn công học viện mấy ngày trước, và chúng thì đang rất vui vẻ bàn tán về việc bản thân đã có thể ngăn không cho thảm kịch xảy ra như thế nào.
. . . Không, để tôi sửa lại một chút, chúng đang bàn tán sôi nổi về những chiến lợi phẩm mà bản thân có được sau vụ đó mới đúng.
Miễn là nhân vật ưa thích của chúng vẫn còn sống là được, chúng chả hề quan tâm gì đến những người khác.
Chúng chỉ đơn giản là vui vẻ vì đã có thể thả ga chém giết đám quái vật yếu nhớt kia như thể đang chơi những game thuộc thể loại “Musou” mà thôi, và đang tự mãn khoe thành tích của chúng.
Bằng chứng ư? Dễ thôi,có một kẻ đang ủ rủ ngồi đó trong khi không thèm tham gia bàn bạc kia kìa.
Là Zenon Ash . . . Trong khi mớ hổ lốn kia diễn ra, cậu ta đã bị kẻ chủ mưu, Rush, đập cho một trận lên bờ xuống ruộng. Không như những đứa kia, cậu ta chả nhận được gì cả.
Tất nhiên, cũng vì vậy mà không như những kẻ đó, cậu chả hề được ai ca tụng cả. Thay vào đó, đánh giá của những người xung quanh về cậu ta hiện đang có chiều hướng đi xuống.
“Á à, Seto bạn hiền. Sau thế anh bạn, vụ đó thật sự là một thảm họa có phải không nè? Đâu thể nào tự nhận mình là anh hùng được nếu như để thua trước mấy tên tép riêu đó, đúng không?”
“Và hình như chính tên cặn bã Yugo đó đã cứu cậu khi chú bất tỉnh, có phải vậy không? Chú cảm thấy thế nào? Khi được chính kẻ mà mình coi thường dang tay cứu giúp, hả Zenon?”
“Im đi! Câm cái mõm mày lại!”
Danh tiếng của Zenon và của những kẻ chuyển sinh khác lúc này hiện đang theo hai hướng trái ngược nhau hoàn toàn.
Một bên là Zenon, từ sau khi cậu ta đánh thắng Yugo, những kẻ đã phải chịu khổ vì hắn ta đã khen ngợi Zenon hết mực. Thế nhưng lần này, không chỉ không cống hiến chút nào để giải quyết rắc rối lần này, cậu còn để cho Yugo cứu mình. Điều đó đã khiến cho danh tiếng của Zenon giảm đi đôi chút.
Ở chiều ngược lại, những kẻ khác, vì đã chiến đấu với đám quái vật đe dọa trường học, bậy giờ hiện đang được mọi người tung hô lên như những người hùng.
Chênh lệch danh tiếng hai bên lúc này tưởng chừng nhỏ bé như vậy, thế nhưng mọi chuyện lại không đơn giản đâu. Khoảng cách ấy sẽ chỉ nới rộng ra ngay sau khi phần mở đầu game kết thúc và khi trò chơi chính thức bắt đầu mà thôi.
Hiểu rõ điều đó, Zenon nghiến răng và nguyền rủa chính mình vì đã bất cẩn trong khoảnh khắc quan trọng như thế kia . . . Thế nhưng, nỗi bất hạnh của cậu ta chưa dừng lại ở đó đâu.
Tất cả những kẻ chuyển sinh trong căn phòng này, nhìn thì có vẻ như rất thân thiện với nhau, nhưng bản chất đều đang ngấm ngầm lợi dụng nhau để hạ bệ lẫn nhau cả thôi.
“Mà nhân tiện thì, Seto này . . . Dạo này nhiều chuyện hay ho xảy ra quá ha?”
“Không thể tuyển Melt làm thành viên của tổ đội, thằng Yugo thì lại đang hành xử một cách kì lại này, và giờ thì vụ này nữa . . . Có khi nào cậu đã làm gì không được phép làm không ta? Bọn này đang nghĩ như vậy đấy.”
Zenon không thể phản bác lại câu đó được, bởi vì chính bản thân cậu cũng đang nghĩ như vậy.
Có thể những kẻ chuyện sinh kia vẫn chưa biết chuyện này, rằng Rush, kẻ đã tự biến bản thân thành Ma giáp thú kia và đập cậu một trận, đã biến mất không chút dấu vết. Không hề còn gì cả, chỉ Lost mà thôi.
Mặc dù biết chắc rằng chính bản thân mình là nguyên do khiến mọi chuyện diễn ra, Zenon sẽ không bao giờ giơ lưng ra cho người khác xem điểm yếu của mình đâu, vậy nên cậu ta cố giữ kín điều đó.
“Hên là lần này mọi chuyện kết thúc trong êm đẹp, nhưng . . . Lỡ như những chuyện bất ngờ như thế xảy ra thêm lần nữa thì phiền bọn này lắm!”
“Vậy nên, Seto nè . . . Cư xử cho phải phép nha anh bạn. Coi như là hình phạt vì đã gây ra rắc rối cho bọn này, đừng có mà cản trở tụi này trong một khoảng thời gian. Nếu như chú có để mắt đến một nhân vật hay món đồ nào thì hãy giao nó cho bọn này nhé!”
“Tụi bây đang nói cái quái gì vậy hả? Nếu tao làm thế, thì . . .”
Zenon hét lên với giọng run rẩy trước lời đề nghị tàn nhẫn của những kẻ kia.
Như đã nói, giai đoạn trước khi game chính thức bắt đầu là một cột mốc rất quan trọng. Cuộc sống học đường và khả năng phát triển nhân vật của người chơi sẽ thay đổi như thế nào phụ thuộc rất nhiều vào việc ta có thể kiếm được món trang bị nào và quen được với ai trong giai đoạn này.
Nếu cậu ta bị loại khỏi cuộc chơi ngay lúc này, thì . . . Cách biệt giữa Zenon và họ sẽ chỉ càng nới rộng thêm ra mà thôi, đến mức không còn cứu vãn được nữa.
Chưa một ai có thể làm một pha comeback ngoạn mục sau khi để bản thân mình xuất phát thất bại cả. Cậu vẫn chỉ mới được chuyển sinh vào thế giới [Luminous History] này chưa được bao lâu, hình phạt như thế sẽ khiến cho cậu ta sớm rời khỏi cuộc đua trở thành người hùng của thế giới này mất.
Thế nhưng, Zenon hiện tại không có cách nào để có thể đọ lại mấy người kia được.
Giờ khi cậu ta đã mất hết sự tin tưởng tự các học sinh trong trường và đã bị cô lập hoàn toàn, Zenon không còn sự lựa chọn nào khác nữa.
“Sao thế? Cậu vẫn có thể vui vẻ tận hưởng khoảng thời gian học đường này với Claire-tan yêu dấu của cậu mà!”
“Đúng vậy, đúng vậy! Hãy dành thời gian tịnh dưỡng, rồi tận hưởng cuộc đời học sinh này một cách hết mình đi, Seto-kun!”
“Ư, ư . . .”
Zenon biết chúng đang âm mưu gì trong đầu. Chúng dự định sẽ thách đấu với cậu khi đã mạnh hơn nữa, để rồi cướp Claire khỏi tay cậu.
Để rồi khi một chuyện tồi tệ đột nhiên vụt qua tâm trí cậu, đó là cảnh người duy nhất còn lại ở bên cạnh cậu, người mà cậu yêu quý nhất, bị cướp khỏi tay mình, Zenon nức nở khóc trong tuyệt vọng.
Những kẻ còn lại trong khi nhìn thấy cảnh đó, chúng liền phá lên cười nhạo kẻ thảm hại trước mặt chúng.
Là những game dạng chặt chém đã tay giống như Dynasty Warriors hay Persona 5 Striker á.